Nửa Đời Sau Là Ta Nợ Nhau

Chương 44: Điều Ta Phải Gánh Gồng.

Hải Lang

09/09/2021

Vừa vào phòng tập gym không bao lâu thì người cậu đã nhể nhại mồ hôi, bên cạnh còn có một máy ghi hình. Cậu ngồi trên ghế tập tạ, những khối cơ bắp cuồn cuộn đan xen vào nhau, những múi cơ bụng và cơ ngực quyến rũ đó khiến cho cô gái nào đi ngang cũng phải ngoảnh lại nhìn một lần. Cùng lúc này mức tạ mà cậu nâng đã là tám mươi ký nhưng dường như nó vẫn là mức nhẹ đối với cậu, người huấn luyện của cậu lần lược nâng mức tạ lên tám mươi lăm, chín mươi rồi một trăm, cùng với sức nặng tăng lên gương mặt của Gia Nguyên càng nghiêm túc. Cuối cùng, mức tạ nâng lên 105 ký, đó là mức tạ mà trước giờ cậu vẫn luôn muốn vượt qua, người huấn luyện thấy cậu đã tập luyện nhiều sợ cậu bị chấn thương nên nói:

"Cậu hai, hay là đừng cố nữa, giới hạn đến đây thì đừng cố quá sẽ không tốt đâu."

Gia Nguyên không để lời nói đó vào tai, cậu không nói gì mà chỉ tập trung vào việc nâng tạ. Thấy vậy, huấn luyện viên đành chiều theo ý cậu nâng mức tạ lên dần một trăm mười và lúc này mức tạ mà cậu luôn muốn mình đạt được đã thành công, đồng thời cũng vượt qua giới hạn 105 ký suốt ba tháng nay không đổi được của cậu. Vượt qua được bản thân khiến cậu rất vui, sau khi trụ ở mức tạ đó một phút thì cậu bỏ xuống, trong lòng cậu vô cùng phấn khởi cười lớn dường như đã quên hết những chuyện đã qua hôm nay. Cậu vội vã lấy khăn lau mồ hôi rồi lấy chiếc điện thoại đã ghi lại hình ảnh mới nãy xem lại, vừa xem cậu vừa nói với huấn luyện viên:

"Cuối cùng hôm nay tôi cũng vượt qua được rồi, tôi phải cho chị Giao biết tin này mới được."

Huấn luyện viên rất vui cho cậu, anh ta vỗ vai cậu, nói:

"Vừa mới được thành tích đã muốn khoe với vợ rồi sao? Mà không phải hai người đã đăng kỳ kết hôn sao, vậy thì đã là vợ chồng rồi, sao lại còn gọi vợ bằng chị thế?"

Nghe đến đây, Gia Nguyên ngại ngùng đáp lại:

"Tôi cũng đã gọi cô ấy là chị mười mấy năm rồi, bảo tôi gọi bằng cách khác có chút không quen."

"Không quen thì tập cho quen đi, là vợ của mình thì phải gọi là em hoặc là gọi vợ xưng chồng cũng được, làm sao mà gọi chị em như thế chứ! Nếu cảm thấy khó quá thì về nhà thử gọi tên trước đi, coi biểu hiện của cô ấy thế nào, nếu mà cô ấy tự nhiên nổi sùng lên mắng cậu hổn thì cậu tự biết thân mình rồi hé."

"Là sao? Tôi không hiểu."

"Thì chính là cô ấy vẫn chưa coi cậu là chồng. Lúc này cậu bắt buộc phải làm cho cô ấy hiểu rõ mối quan hệ của hai người đã thay đổi, cậu là chồng còn cô ấy là vợ, hai người ngang hàng với nhau. Dù gì cô ấy cũng lớn hơn cậu tận sáu tuổi từ nhỏ chăm sóc cậu như em trai mình, thậm chí giống như con. Lúc trước không biết cô ấy coi cậu là gì nhưng bây giờ thì phải coi cậu là chồng trước đã, nếu không như thế thì cô ấy rất có khả năng sẽ bị sốc khi hai người có hành động vợ chồng thân mật đó."

Lời nói đó vừa dứt, Gia Nguyên bỗng bật cười:

"Cái này anh yên tâm đi, từ lúc 15 tuổi thì tôi và chị ấy đã chẳng khác gì vợ chồng rồi, chị ấy nhất định không bị sốc như anh nói."

Huấn luyện viên kinh ngạc:

"Sao? Cậu nói vậy là hai người đã làm chuyện đó khi cậu mới mười lăm tuổi sao? Cậu.. cậu giỏi đến vậy sao? Con hơn cả tôi nữa."

"Hì hì, cũng không phải giỏi gì. Tôi và chị ấy chỉ ngủ chung thôi, hôm nay rãnh rỗi thì làm mấy trò vun đắp tình cảm chứ cũng không có làm gì hơn, tôi vẫn muốn dành lần đầu cho đêm tân hôn mà."

"Thật vậy sao? Vậy là hai người ngủ chung với nhau mấy năm qua mà cậu vẫn để mình còn zin à?"

Gia Nguyên gật đầu, nhưng vị huấn luyện viên kia còn sốc hơn lúc mới nãy, anh ta cúi người sát bên tai cậu, nhỏ giọng lại hỏi:



"Làm sao cậu ngủ bên cạnh người mình yêu mà không có phản ứng gì vậy? Có khi nào bị gì không?"

Gia Nguyên nghe xong liền tán vào đầu anh ta, mắng:

"Anh bị điên à? Tôi là đàn ông đàng hoàng, một trăm phần trăm thích con gái, anh đừng có nói bậy bạ, bà nội mà nghe được từ miệng anh nói thì anh chết chắc!"

Huấn luyện viên vội ngậm miệng nhưng anh ta vẫn không khỏi tò mò, im lặng một chút anh ta lại hỏi nhỏ cậu tiếp:

"Cậu thật sự chịu đựng nổi thật hả? Có bí kíp gì không? Có từng gặp phải tình huống nào khẩn cấp không?"

Cậu nghe lọt tai không được liền trực tiếp đứng dậy đi lại tủ đồ lấy túi quần áo định trở về nhà. Lúc cậu lấy xong định vào phòng thay đồ thì đột nhiên có một cô gái sexy gợi cảm đứng trước mặt đưa điện thoại cho cậu, cô ta còn không ngừng uốn éo khoe thân hình bốc lửa trước mặt cậu và nói:

"Anh trai à, tối nay có muốn cùng em đi đâu đó nói chuyện không?"

Gia Nguyên một ánh mắt cũng không thèm nhìn đến cô ta, cậu thẳng thắn trả lời:

"Tôi có vợ rồi."

Thế mà cô ta vẫn không bỏ cuộc, lại nói:

"Anh còn trẻ lại có thân hình đẹp như vầy sao mà từ bỏ cuộc chơi sớm thế? Vợ anh có đẹp bằng em không?"

"Đẹp hơn nhiều."

"Thật sao? Dù có đẹp mấy chơi lâu rồi cũng chán thôi, hay là anh thử chơi trò mới xem có thấy thú vị hơn không?"

"Tôi lấy vợ không phải để chơi mà thấy chán, cô muốn chơi thì tìm người khác chơi đi. Bây giờ trễ rồi tôi phải về ăn cơm cùng vợ, tránh ra đi."

Cô gái trong lòng cảm thấy bị sỉ nhục, cô ta tức tối tung chiêu cuối trực tiếp ngã vào người Gia Nguyên, trực tiếp áp bộ ngực khủng đó vào người cậu. Bị cô ta ngã vào người, cậu không chỉ không chút bối rối mà còn trở nên sắt đá hơn một tay đẩy cô ta bật ngửa ra sau rồi nhìn sang huấn luyện viên của mình, lạnh lùng nói:

"Tôi tài trợ cho anh mở phòng tập là để đưa những hạng người này vào à? Từ nay về sau tôi không muốn thấy những người như này trong phòng tập này nữa, nếu tôi còn thấy thì tôi sẽ rút vốn khỏi phòng tập này."

Huấn luyện viên kinh sợ cuống cả lên, anh ta nhanh chóng gọi bảo vệ vào lôi cô gái đó đi, trước lúc đi cô ta không ngừng mắng chửi Gia Nguyên khiến cho cậu ấm nhà tài phiệt chưa từng bị ai mắng chửi như cậu cảm thấy rất khó chịu liền lập tức mở điện thoại định gọi cho đàn em xử lý cô ta nhưng vừa đưa điện thoại lên tai chờ nghe máy thì cậu nhớ đến Giao Giao, nghĩ tới để Giao Giao biết mình lại đánh người thì sẽ sợ mình, đột nhiên lúc đó cậu không muốn xử cô gái đó nữa và cất điện thoại vào. Sau đó im lặng lên xe trở về nhà, khi về đến nơi thì đã hai mười giờ hơn. Vì tập luyện nên bụng cậu đói cồn cào, nghĩ chắc giờ này Giao Giao đã ăn cơm rồi bên cậu không lên phòng tìm cô mà lẳng lặng xuống bếp. Nào ngờ đâu vừa xuống bếp đã thấy cô nằm ngủ gật bên bàn thức ăn đang đậy trong lồng bàn, cậu cảm thấy vô cùng cảm động, đi tới cậu liền dùng nụ hôn đề đánh thức cô dậy. Bị đánh thức, Giao Giao mệt mỏi ngáp dài ngồi dậy mắt nhắm mắt mở nhìn cậu rồi nói:



"Chịu về rồi đó à? Đợi cậu về chị cũng hết đói luôn rồi."

Gia Nguyên mỉm cười kéo ghế ngồi sát bên cô:

"Chị đói thì cứ ăn trước không cần chờ em về ăn đâu."

Giao Giao phũ phàng trả lời:

"Chị không rãnh đâu mà đợi cậu, cậu biết chị bị đau bao tử mà. Bà nội bắt chị phải chờ cậu về thì mới được ăn nhưng chị chờ không nổi đã lén ăn trước rồi, ăn no quá nên ngủ một chút. Còn cơm như mà hết đồ ăn rồi, cậu ăn cơm trắng đỡ đi, ai bảo về muộn làm chi!"

Nghe cô nói vậy cậu liền mở lồng bàn ra, đồ ăn chỉ còn chút ít còn có canh cạn và xương cá, thấy thế tự nhiên cậu cũng không còn hứng ăn cơm nữa, dù không vui nhưng cậu vẫn không tỏ thái độ khó chịu với cô mà chỉ nói:

"May quá em ăn cơm bên ngoài rồi. Bây giờ em đi tắm đây, chị cũng lên phòng chuẩn bị đi, đã lâu chúng ta không được thoải mái rồi."

"Chuẩn bị gì bây giờ, chị vẫn còn" dâu ". Nhưng mà nếu cậu không ngại thì chị cũng sẽ thoải mái với cậu."

Gia Nguyên nghe vậy sắc mặt liền lập tức trở nên khó coi nhìn chẳng khác gì chú cún con bị chủ bỏ đói:

"Vẫn còn sao? Sao lâu quá vậy?"

Giao Giao hí hửng nhìn biểu cảm đáng thương của cậu:

"Tại cậu mấy ngày nay nói chuyện vui vẻ với cô gái trẻ đẹp kia nên cơ thể chị tự động không muốn cậu đến gần nữa, cái này chị cũng không điều khiển được nên đừng trách chị."

"Chị nói thật chứ không nói chơi chứ? Khoảng mấy ngày nữa mới hết?"

"Ai mà biết được, phải xem cậu biểu hiện của cậu."

Nghe tới đây, Gia Nguyên bỗng híp mắt nhìn cô đầy nghi ngờ:

"Chị đang có ẩn ý gì phải không? Muốn thế nào đây? Chuyện nào chị nói thật, chuyện nào là giả?"

Giao Giao không nói gì chỉ nhìn cậu mà cười, điều đó càng khiến Gia Nguyên cảm thấy cô có ẩn ý, nghĩ là do mình về trễ nên cô không vui, vì thế mà cậu bước đến gần cô định hôn lên má cô để vỗ dành nhưng chỉ mới cúi người xuống thì đã bị cô đập tay vào mặt đẩy ra:

"Tránh ra đi! Nghe nói đâu hôm nay còn đi tập gym, chỗ đó nghe nói có nhiều gái đẹp lắm nhìn no còn mắt rồi bây giờ mới lết xác về nhìn con nhỏ phẳng như tường này vậy mà vẫn có hứng sao? Ngực to mông bự nhìn ngán rồi à?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nửa Đời Sau Là Ta Nợ Nhau

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook