Chương 59:
Đồng Hoa
16/08/2021
Thẩm Hầu nhịn không được gõ lên trán Nhan Hiểu Thần một cái, lên giọng giáo huấn nói: “Ngốc quá! Cậu cho rằng Thẩm Hầu này lần đầu tiên được con gái tỏ tình à? Nói cho cậu biết, từ nhỏ đến lớn mình được nhiều lắm rồi! Cậu tưởng mấy lời tỏ tình khô khan, không có chút nào là văn hoa bay bướm của cậu lại khiến mình muốn cậu làm bạn gái hay sao?” Nhắc tới chuyện này Thẩm Hầu nổi trận lôi đình, “Nói đến cậu! Tỏ tình thì chẳng chịu tỏ tình cho ra hồn, lúc mình nhận được tin nhắn tỏ tình của cậu là đang cùng đám bạn chơi đánh bài, vừa thắng được 500 đồng, rất là vui mừng sung sướng, bởi vì lo nghĩ gửi tin nhắn trả lời cậu mà bị bọn nó lừa cho mất hết tiền. Kết quả đang rất bực bội thì nửa giờ sau cậu gửi lại một cái tin nói là xin lỗi đã quấy rầy, còn nói là hãy quên đi tin nhắn trước đó. Mình cảm thấy cậu đang chơi mình, đám bạn cũng nghĩ y như vậy, khẳng định là cậu cá cược với bạn bè bị thua rồi, chơi trò chơi tỏ tình gì đó, bọn nó bảo mình đừng có tin, nếu nhắn tin trả lời nhất định sẽ bị cậu cười nhạo! Mình chỉ có thể nhịn, nhịn lâu đến mức muốn nội thương luôn mà cậu lại chẳng có động tĩnh gì. Thật vất vả mới chờ được đến hôm khai giảng, mỗi ngày mình đều tìm cơ hội giả vờ đi ngang qua trước mặt cậu, lâu lâu lại làm bộ mượn sách người ngồi gần cậu, lâu lâu lại chạy tới ký túc xá nữ mượn bài tập, kết quả cậu đối với mình là hoàn toàn không thấy, mình cảm thấy không thể nhịn được nữa, chỉ có thể phóng tới trước mặt cậu nói ‘Làm bạn gái mình nhé’. Mình vốn nghĩ nếu cậu dám không đáp ứng, giả vờ là không có gửi tin nhắn thổ lộ kia, mình nhất định sẽ cùng cậu lý luận một trận! Nhưng rốt cuộc cậu chỉ bình tĩnh nói một tiếng ‘Được’! Làm cho mấy lời nói tranh luận bực bội chuẩn bị từ trước bị nghẹn tức đầy một bụng!”
Nhan Hiểu Thần nhỏ giọng tự biện hộ: “Lúc ấy sắc mặt của cậu nhìn không được đẹp mắt cho lắm, mình…không dám nói nhiều.”
“Mình bị một cái tin nhắn mà biến thành kẻ đứng ngồi không yên hơn một tháng trời, sắc mặt có thể đẹp mắt hay không?”
“Nhưng mình đã đồng ý rồi mà!”
“Thôi đi! Đồng ý gì mà mặt mày chẳng có một chút thay đổi, so với không đồng ý càng làm cho người ta tức chết! Nếu cậu nói không đồng ý, ít ra còn có thể làm cho bụng tức của mình phát hỏa ra hết!”
“Sau này cậu…chia tay với mình!”
Thẩm Hầu cười nhạo, “Hừ! Mình chia tay với cậu à?! Người nói thích mình là cậu, từ tốn khoan thai, không thể hiện đến nơi đến chốn cũng là cậu, bạn cùng lớp hỏi về quan hệ của chúng ta, cậu lại trả lời là ‘bạn bè bình thường’! Cậu xem mình là cái gì của cậu? Mình đưa ra lời chia tay, là muốn cậu nếu có chút tình cảm gì với mình thì nghĩ lại một chút, nhưng cậu sao hả? Cậu đã làm gì? Nói đi, cậu đã làm gì?
Nhan Hiểu Thần nhỏ giọng tự biện hộ: “Lúc ấy sắc mặt của cậu nhìn không được đẹp mắt cho lắm, mình…không dám nói nhiều.”
“Mình bị một cái tin nhắn mà biến thành kẻ đứng ngồi không yên hơn một tháng trời, sắc mặt có thể đẹp mắt hay không?”
“Nhưng mình đã đồng ý rồi mà!”
“Thôi đi! Đồng ý gì mà mặt mày chẳng có một chút thay đổi, so với không đồng ý càng làm cho người ta tức chết! Nếu cậu nói không đồng ý, ít ra còn có thể làm cho bụng tức của mình phát hỏa ra hết!”
“Sau này cậu…chia tay với mình!”
Thẩm Hầu cười nhạo, “Hừ! Mình chia tay với cậu à?! Người nói thích mình là cậu, từ tốn khoan thai, không thể hiện đến nơi đến chốn cũng là cậu, bạn cùng lớp hỏi về quan hệ của chúng ta, cậu lại trả lời là ‘bạn bè bình thường’! Cậu xem mình là cái gì của cậu? Mình đưa ra lời chia tay, là muốn cậu nếu có chút tình cảm gì với mình thì nghĩ lại một chút, nhưng cậu sao hả? Cậu đã làm gì? Nói đi, cậu đã làm gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.