Chương 41:
Độ Dục
04/07/2024
Anh đứng dậy ôm Tống Chi vào trong lòng ngực, hôm nay anh chơi hơi quá.
“Em yêu có thoải mái không?” Giang Dã trấn an cô, hỏi.
Vừa rồi cô đang ở trong lốc xoáy nóng bỏng, đương nhiên không nói nên lời, hiện tại có thể nói nhưng vẫn hơi xấu hổ.
Tống Chi chỉ ôm chặt Giang Dã, lặng lẽ ậm ừ nhưng không trả lời.
Giang Dã cảm thấy buồn cười, anh vén mái tóc ướt trên trán cô sang một bên, hỏi: “Lần này biết cảm giác gì chưa?”
Tống Chi rùng mình, cô khẽ nhíu mày, sao Giang Dã biết cô muốn thử xem cảm giác này là gì?
Cô hỏi một câu khác: “Sao anh làm chuyện này giỏi thế?”
Anh hôn lên trán cô, nhẹ nhàng nói: “Nếu em yêu muốn thoải mái, đương nhiên anh phải biết rồi.”
Câu nói của anh khiến Tống Chi xấu hổ, cô giơ tay che miệng anh: “Không được gọi em là em yêu.”
Gọi như thế cứ kỳ kỳ, xấu hổ.
Giang Dã mỉm cười, chỉnh lại quần áo của hai người, vừa mới kéo chiếc quần lót về chỗ cũ, anh kêu lên, cúi đầu nhìn xuống.
Mũi chân của Tống Chi dẫm lên dương vật cương cứng của anh, không ngừng cọ xát.
Đôi mắt hạnh nhân, ánh mắt ám áp, Tống Chi không dám nhìn anh, chỉ trầm giọng nói: “Em cũng làm A Dã thoải mái được không?”
Dương vật dưới sự cọ xát càng lúc càng lớn, các đường gân trên đó hơi nhảy lên, chuẩn bị nổ tung.
“Em muốn giúp anh như thế nào?” Giang Dã khàn giọng nói, đè bàn chân của Tống Chi.
Tống Chi dừng lại, cô hôn lên má anh, nói: “A Dã…Em muốn thử dùng chân, em chỉ mới viết chứ chưa từng thử qua bao giờ.”
Sau khi bị Giang Dã phát hiện, hai người thuận lý thành chương bạo dạn hơn, Tống Chi không còn sợ như vậy nữa, cô không cần phải giả làm thục nữ, bông hoa trắng trước mặt Giang Dã mà có thể bày tỏ dục vọng trong lòng mình.
Giống như khi còn bé, bởi vì tò mò nên hôn môi Giang Dã, muốn thử liền thử, không cần phải suy nghĩ xem Giang Dã có nghĩ mình phóng túng hay không.
“Em thật sự muốn… Thử sao?” Giang Dã ấp a ấp úng, mỗi một câu nói của Tống Chi đều đánh mạnh vào trái tim anh, khiến anh run rẩy, mặt đỏ ửng.
Anh không ngờ Tống Chi lại táo bạo đưa ra yêu cầu này. Mọi chuyện Tống Chi làm sau khi hai người ở bên nhau đều khiến anh choáng váng không chống đỡ được.
Nhưng suy nghĩ cẩn thận thì đây mới là cô gái anh biết, cô tin tưởng anh vô điều kiện, làm bất cứ chuyện gì mà không hề có khúc mắc nào.
Tống Chi gật đầu, cô muốn rút chân mình ra khỏi lòng bàn tay của Giang Dã, nhưng chưa kịp rút thì Tống Chi đã bị anh nhấc lên, ôm trong lòng ngực.
Đồ vật trên bàn rung chuyển, phát ra tiếng động nhỏ.
Hơi thở ấm áp của Giang Dã quanh quẩn bên tai, anh vòng tay ôm lấy cơ thể cô, ép cô vào giữa cái bàn với cơ thể anh: “Em yêu, sao em có thể dễ thương như vậy chứ!”
Sống lưng áp sát cơ ngực, nhịp tim đập thình thịch, đánh vào lồng ngực cô, khiến nơi đó của cô run lên, nhẹ giọng nói: “Anh đừng…buồn nôn như vậy.”
Giang Dã ngậm vành tai cô, cẩn thận dùng răng mài nó. Người trong lòng ngực khẽ hừ một tiếng, mông cọ vào dương vật anh, nhưng không còn sức nữa.
Anh buông cô ra, khép hai chân cô lại, vuốt ve eo cô: “Không thoải mái thì nói với anh, biết chưa?”
Tay Tống Chi đỡ bàn, xấu hổ che nửa khuôn mặt, hai mắt rưng rưng, gật đầu.
Giang Dã kéo quần thể thao xuống mấy phân, thả dương vật cương cứng ra, nắm nó trong tay.
Chàng trai cao, kích thước dương vật cũng không kém bao nhiêu, khi cương hoàn toàn, nó cũng khoảng 18-19cm.
Những đường gân xanh trên trục nổi lên, đập chậm rãi, mã mắt rỉ ra chất nhầy, chảy xuống quy đầu của chàng trai.
Giang Dã tùy tiện bôi một ít dâm thủy giữa hai đùi Tống Chi lên cây gậy, Tống Chi khẽ kêu, hai chân run rẩy.
Dâm dịch bôi quanh trục, Giang Dã sung sướng rên rỉ, anh cầm dương vật thô to của mình áp vào mông Tống Chi, trượt theo rãnh mông.
Chẳng mấy chốc dâm dịch đã bao phủ mông cô, Giang Dã cúi người hôn lên tóc cô, “Anh muốn đi vào.”
Không đợi Tống Chi trả lời, Giang Dã đã đẩy toàn bộ dương vật vào giữa hai chân cô.
“Ưm…”
“Hừ ư…Nóng quá…”
Cả hai đều đồng loạt thở ra một hơi.
“Em yêu có thoải mái không?” Giang Dã trấn an cô, hỏi.
Vừa rồi cô đang ở trong lốc xoáy nóng bỏng, đương nhiên không nói nên lời, hiện tại có thể nói nhưng vẫn hơi xấu hổ.
Tống Chi chỉ ôm chặt Giang Dã, lặng lẽ ậm ừ nhưng không trả lời.
Giang Dã cảm thấy buồn cười, anh vén mái tóc ướt trên trán cô sang một bên, hỏi: “Lần này biết cảm giác gì chưa?”
Tống Chi rùng mình, cô khẽ nhíu mày, sao Giang Dã biết cô muốn thử xem cảm giác này là gì?
Cô hỏi một câu khác: “Sao anh làm chuyện này giỏi thế?”
Anh hôn lên trán cô, nhẹ nhàng nói: “Nếu em yêu muốn thoải mái, đương nhiên anh phải biết rồi.”
Câu nói của anh khiến Tống Chi xấu hổ, cô giơ tay che miệng anh: “Không được gọi em là em yêu.”
Gọi như thế cứ kỳ kỳ, xấu hổ.
Giang Dã mỉm cười, chỉnh lại quần áo của hai người, vừa mới kéo chiếc quần lót về chỗ cũ, anh kêu lên, cúi đầu nhìn xuống.
Mũi chân của Tống Chi dẫm lên dương vật cương cứng của anh, không ngừng cọ xát.
Đôi mắt hạnh nhân, ánh mắt ám áp, Tống Chi không dám nhìn anh, chỉ trầm giọng nói: “Em cũng làm A Dã thoải mái được không?”
Dương vật dưới sự cọ xát càng lúc càng lớn, các đường gân trên đó hơi nhảy lên, chuẩn bị nổ tung.
“Em muốn giúp anh như thế nào?” Giang Dã khàn giọng nói, đè bàn chân của Tống Chi.
Tống Chi dừng lại, cô hôn lên má anh, nói: “A Dã…Em muốn thử dùng chân, em chỉ mới viết chứ chưa từng thử qua bao giờ.”
Sau khi bị Giang Dã phát hiện, hai người thuận lý thành chương bạo dạn hơn, Tống Chi không còn sợ như vậy nữa, cô không cần phải giả làm thục nữ, bông hoa trắng trước mặt Giang Dã mà có thể bày tỏ dục vọng trong lòng mình.
Giống như khi còn bé, bởi vì tò mò nên hôn môi Giang Dã, muốn thử liền thử, không cần phải suy nghĩ xem Giang Dã có nghĩ mình phóng túng hay không.
“Em thật sự muốn… Thử sao?” Giang Dã ấp a ấp úng, mỗi một câu nói của Tống Chi đều đánh mạnh vào trái tim anh, khiến anh run rẩy, mặt đỏ ửng.
Anh không ngờ Tống Chi lại táo bạo đưa ra yêu cầu này. Mọi chuyện Tống Chi làm sau khi hai người ở bên nhau đều khiến anh choáng váng không chống đỡ được.
Nhưng suy nghĩ cẩn thận thì đây mới là cô gái anh biết, cô tin tưởng anh vô điều kiện, làm bất cứ chuyện gì mà không hề có khúc mắc nào.
Tống Chi gật đầu, cô muốn rút chân mình ra khỏi lòng bàn tay của Giang Dã, nhưng chưa kịp rút thì Tống Chi đã bị anh nhấc lên, ôm trong lòng ngực.
Đồ vật trên bàn rung chuyển, phát ra tiếng động nhỏ.
Hơi thở ấm áp của Giang Dã quanh quẩn bên tai, anh vòng tay ôm lấy cơ thể cô, ép cô vào giữa cái bàn với cơ thể anh: “Em yêu, sao em có thể dễ thương như vậy chứ!”
Sống lưng áp sát cơ ngực, nhịp tim đập thình thịch, đánh vào lồng ngực cô, khiến nơi đó của cô run lên, nhẹ giọng nói: “Anh đừng…buồn nôn như vậy.”
Giang Dã ngậm vành tai cô, cẩn thận dùng răng mài nó. Người trong lòng ngực khẽ hừ một tiếng, mông cọ vào dương vật anh, nhưng không còn sức nữa.
Anh buông cô ra, khép hai chân cô lại, vuốt ve eo cô: “Không thoải mái thì nói với anh, biết chưa?”
Tay Tống Chi đỡ bàn, xấu hổ che nửa khuôn mặt, hai mắt rưng rưng, gật đầu.
Giang Dã kéo quần thể thao xuống mấy phân, thả dương vật cương cứng ra, nắm nó trong tay.
Chàng trai cao, kích thước dương vật cũng không kém bao nhiêu, khi cương hoàn toàn, nó cũng khoảng 18-19cm.
Những đường gân xanh trên trục nổi lên, đập chậm rãi, mã mắt rỉ ra chất nhầy, chảy xuống quy đầu của chàng trai.
Giang Dã tùy tiện bôi một ít dâm thủy giữa hai đùi Tống Chi lên cây gậy, Tống Chi khẽ kêu, hai chân run rẩy.
Dâm dịch bôi quanh trục, Giang Dã sung sướng rên rỉ, anh cầm dương vật thô to của mình áp vào mông Tống Chi, trượt theo rãnh mông.
Chẳng mấy chốc dâm dịch đã bao phủ mông cô, Giang Dã cúi người hôn lên tóc cô, “Anh muốn đi vào.”
Không đợi Tống Chi trả lời, Giang Dã đã đẩy toàn bộ dương vật vào giữa hai chân cô.
“Ưm…”
“Hừ ư…Nóng quá…”
Cả hai đều đồng loạt thở ra một hơi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.