Chương 14: Ashley - Công Chúa Xứ Biển
Mimi Tamako
28/04/2018
“Nực cười! Người phải sợ không phải là ta mà là ngươi kia!” - Thái độ cô gái ngược hẳn so với dự tính của Yousuke. Cô ta phát quạu, trừng mắt nhìn anh, giọng khó chịu và quyền lực. - “Sao ngươi dám bước chân vào Thung lũng Hải Môn? Ngươi định làm gì?”
”Tớ sao?” - Yousuke tỏ ra ngạc nhiên. Anh cố tìm cách giải thích. - “Tớ thấy ở đây có một hang động lạ nên muốn vào xem.”
”Đừng đùa! Thung lũng Hải Môn được bảo vệ bởi kết giới, người ngoài không thể bước vào, bởi với họ đây chỉ là một hang động cụt mà thôi!” - Cô ta gay gắt, vội vàng chộp lấy cây quyền trượng dựng ở một bên, chĩa ra, hướng thẳng vào người Yousuke. - “Cút đi, và đừng bao giờ quay trở lại. Nếu không, ta buộc phải xóa đi ký ức của ngươi!”
Anh hoảng sợ, nhưng vẫn cố tìm cách để cô gái kia bình tĩnh lại.
”Thật sự là tớ không kiết gì cả. Tin tớ đi!” - Giọng anh mang chút nài nỉ. Yousuke chẳng hề muốn bước chân đi, nhất là khi bí mật về cô gái có chiếc đuôi cá kia. Anh vẫn giật lùi từng bước nhỏ.
”Vậy... chẳng lẽ... cậu ta... là định mệnh của mình?” - Cô ta tự hỏi thầm trong đầu, ánh mắt vẫn đầy hoài nghi và dò xét. - “Cũng phải... người thường không thể phá được kết giới mà bước vào Thung lũng Hải Môn...”
Dường như đã bình tĩnh trở lại, cô ta dựng cây quyền trượng xuống, thở một hơi dài:
”Thôi được rồi! Ta tin ngươi. Ngươi có thể quỳ xuống và nói chuyện với ta.” - Cô ta lấy lại phong thái đường hoàng, giọng nói cũng đã dịu bớt.
”Quỳ xuống ư?” - Yousuke đã phần nào bớt sợ hãi hơn sau khi cô ta chịu đặt cây gậy mang tính sát thương xuống, nhưng lại tỏ ra khá ngạc nhiên với cái yêu cầu kì quặc đó. - “Có phải cậu đang nhầm lẫn gì đó không? Tớ nghĩ tớ nên ngồi cạnh cậu và nói chuyện thì nó sẽ phù hợp hơn đấy!”
”Cái gì?” - Cô ta trừng mắt nhìn anh, phẫn nộ quát mắng. - “Một con người đất liền hèn kém như ngươi mà dám cầu vị thế ngang hàng với Công chúa biển ta sao?” Đăng bởi: admin
”Tớ sao?” - Yousuke tỏ ra ngạc nhiên. Anh cố tìm cách giải thích. - “Tớ thấy ở đây có một hang động lạ nên muốn vào xem.”
”Đừng đùa! Thung lũng Hải Môn được bảo vệ bởi kết giới, người ngoài không thể bước vào, bởi với họ đây chỉ là một hang động cụt mà thôi!” - Cô ta gay gắt, vội vàng chộp lấy cây quyền trượng dựng ở một bên, chĩa ra, hướng thẳng vào người Yousuke. - “Cút đi, và đừng bao giờ quay trở lại. Nếu không, ta buộc phải xóa đi ký ức của ngươi!”
Anh hoảng sợ, nhưng vẫn cố tìm cách để cô gái kia bình tĩnh lại.
”Thật sự là tớ không kiết gì cả. Tin tớ đi!” - Giọng anh mang chút nài nỉ. Yousuke chẳng hề muốn bước chân đi, nhất là khi bí mật về cô gái có chiếc đuôi cá kia. Anh vẫn giật lùi từng bước nhỏ.
”Vậy... chẳng lẽ... cậu ta... là định mệnh của mình?” - Cô ta tự hỏi thầm trong đầu, ánh mắt vẫn đầy hoài nghi và dò xét. - “Cũng phải... người thường không thể phá được kết giới mà bước vào Thung lũng Hải Môn...”
Dường như đã bình tĩnh trở lại, cô ta dựng cây quyền trượng xuống, thở một hơi dài:
”Thôi được rồi! Ta tin ngươi. Ngươi có thể quỳ xuống và nói chuyện với ta.” - Cô ta lấy lại phong thái đường hoàng, giọng nói cũng đã dịu bớt.
”Quỳ xuống ư?” - Yousuke đã phần nào bớt sợ hãi hơn sau khi cô ta chịu đặt cây gậy mang tính sát thương xuống, nhưng lại tỏ ra khá ngạc nhiên với cái yêu cầu kì quặc đó. - “Có phải cậu đang nhầm lẫn gì đó không? Tớ nghĩ tớ nên ngồi cạnh cậu và nói chuyện thì nó sẽ phù hợp hơn đấy!”
”Cái gì?” - Cô ta trừng mắt nhìn anh, phẫn nộ quát mắng. - “Một con người đất liền hèn kém như ngươi mà dám cầu vị thế ngang hàng với Công chúa biển ta sao?” Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.