Chương 59: Đồ Bổ của đội trưởng Kỷ (2)
Tiểu Hoa Miêu
27/10/2022
Người đàn ông chôn đầu giữa hai chân cô chậm rãi ngẩng đầu lên, đôi đồng tử đen láy vừa nồng nhiệt vừa đầy khao khát. Anh cúi người áp xuống, hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô, vị ngọt nhàn nhạt thấm vào đầu lưỡi, buộc cô phải nếm thử hương vị của chính mình.
Anh dùng sức hôn liếm, chiếc cằm lún phún râu cọ lên người cô. Giang Miểu khó chịu nên cau mày muốn tránh đi, người đàn ông không chịu, ôm cô xoay người, để cô giang hai chân ngồi trên người mình. Lòng bàn tay nóng cháy của anh xoa lên gáy cô, ngẩng đầu cắn nhẹ lên đôi môi cánh hoa của cô.
Cô gái nhỏ bị hôn đến say mê, hai tay mò mẫm tìm đến tấm lưng rắn chắc của anh, đầu ngón tay lại chạm phải miệng vết thương đã được băng bó tốt, trong cổ họng Kỷ Viêm thốt ra một tiếng “Shhh”.
Giang Miểu thoáng chốc bừng tỉnh khỏi dục vọng tình ái, nhìn ra sau lưng anh dò xét, gương mặt nhỏ nhăn nhíu vì lo lắng: “Ở đây cũng bị thương à… để em xem…”
“Không sao cả, nghỉ hai ngày là được rồi.”
Người đàn ông tự cho là đúng, kéo bàn tay nhỏ nhắn của cô sờ vào thân dưới của anh, thứ vừa cứng vừa nóng kia đã sớm ngẩng lên, chỉ cần chạm vào cũng khiến người ta khơi dậy sự thay đổi trong cơ thể một cách trọn vẹn.
“Kỷ Viêm…”
“Ừm…”
Anh thuận miệng đáp, cái tay hư hỏng chui vào trong vạt áo của cô, nhẹ nhàng cởi ra. Mặt mày cô đỏ ửng, toàn thân trần trụi ngồi trên người anh.
Da thịt cô gái nhỏ trắng nộn đàn hồi, phủ một lớp phấn mỏng khiến người ta mê mẩn, lọn tóc xoăn dài rũ trước ngực, người đàn ông nhẹ nhàng vén nó lên, ngậm cắn xương quai xanh xinh đẹp của cô.
Giang Miểu giận anh vẫn luôn hời hợt thờ ơ, không biết quan tâm đến thân thể của mình, xoay người đi không chịu dựa vào anh. Đội trưởng Kỷ cười hôn lên má cô: “Đau lòng anh thì đừng nhúc nhích nữa, cho anh ăn hai miếng thôi thì đau đớn gì cũng tiêu tan hết…”
Cô ngây thơ hỏi anh: “Muốn ăn gì cơ?”
Người đàn ông cười mà không đáp, dùng tay thả vật gì đó đang căng phồng ra, anh ngậm viên thịt trước ngực cô, nhẹ nhàng mút vào. Hai tay anh ôm lấy bờ mông cô, hơi nâng lên, dùng quy đầu tròn trịa nóng hầm hập nặng nề ma sát với huyệt nhỏ, đưa đẩy trước sau, mật dịch trơn trượt dâm mỹ lập tức tuôn ra, thịt mềm được ma sát nở rộ như một đóa hoa.
“Anh đừng… giày vò người ta như vậy…”
Cô gái nhỏ nhẹ nhàng đẩy anh, mềm giọng oán giận, thân thể dần dần có chút khô nóng khó giải thích, ngẩng đầu há miệng thở dốc.
Hai tay cô ôm chặt lấy cổ anh, được anh kiên nhẫn tỉ mỉ làm màn dạo đầu kích thích đến nóng cả người, vòng eo thon chắc xoay vặn theo tiết tấu mê hoặc của anh.
“Thoải mái không?”
Đôi mắt đỏ ngầu của anh ngước lên nhìn cô, dùng sức đẩy mạnh lên, đầu nấm cường thế đâm mở miệng huyệt nhỏ hẹp, gắng gượng đẩy vào được một phần ba.
Kỷ Viêm bị sự nóng ẩm vây chặt lấy, thoải mái thở dốc, mềm giọng dụ dỗ cô: “Ngoan… ăn hết vào đi…”
Giang Miểu không dám nhìn ánh mắt của anh, vùi đầu vào bên vai anh, nặng nề rên rỉ. Cô thử nuốt vật cứng trướng đến tím đỏ kia từng chút một, nuốt vào càng sâu thì nó càng mẫn cảm trướng to hơn.
Cuối cùng cũng nuốt hết, huyệt nhỏ như sắp bị gậy th*t xé rách. Giang Miểu đau đớn cau mày, chỉ giữ nguyên tư thế này thôi cũng khiến cô chùn bước vì sợ hãi.
hoa huy*t bị miễn cưỡng mở rộng ra lại ướt át vô cùng, vách tường bên trong phun ra từng dòng nước, theo da thịt xung huyết chảy xuống tí tách.
Tay người đàn ông chạm vào thân dưới, nơi ân ái đã thành một vũng lầy trơn dính, anh ngẩng đầu, cười ra tiếng: “Miểu Miểu… sắp chảy thành dòng suối nhỏ rồi…”
Cô xấu hổ không thôi, yêu kiều đấm nhẹ vào vai anh: “Không cho anh nói…”
Người đàn ông cười, thấy cô gái nhỏ đã bắt đầu thích ứng với thứ thô to bên trong. Một tay anh ấn giữ eo cô, chầm chậm đẩy đưa về phía trước, dẫn dắt cô tự phun ra nuốt vào khối thịt bóng nhẫy dính đầy nước.
Năm ngón tay cô siết chặt đầu vai anh, dưới sự khống chế hoàn toàn của anh, vòng eo xoay vòng để nhấp nhả khối lửa nóng, vách thịt cắn chặt không buông, vừa ẩm ướt lại vừa nóng rẫy, hơi nhúc nhích một chút cũng có thể dẫn ra tiếng thở dốc khêu gợi của người đàn ông.
Anh bị hút đến suýt mất hồn, giương mắt nhìn dáng vẻ nhấp nhô quyến rũ của cô gái nhỏ mặt mày đỏ ửng trên người anh, mái tóc dài xõa tung sau lưng, một vài lọn tóc tơ phất qua bộ ngực sữa đầy đặn mềm mại.
Lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa.
“Đội trưởng Kỷ, anh có ở bên trong không?”
Là giọng của Lộc Bạch.
Giang Miểu lập tức bị dọa đến ngơ ngác, bối rối muốn xuống khỏi người anh, nhưng người đàn ông lại giữ chặt thắt lưng của cô không cho xuống. Thắt lưng cường tráng không nhanh không chậm vững vàng đưa đẩy, bắt đầu chín nông một sâu tra tấn người ta, ngoài miệng lại nhẹ nhàng thờ ơ đáp lời.
“Có chuyện gì?”
Mặt cô gái nhỏ đã trắng bệch, buồn bực hỏi anh: “Anh khóa cửa chưa?”
Kỷ Viêm cố ý trêu cô: “Chưa.”
Hai mắt Giang Miểu trợn tròn, sắp bị dọa khóc, người đàn ông thậm chí còn chẳng thay đổi sắc mặt, cắn anh đào nhỏ phấn hồng trước ngực cô.
Lộc Bạch hắng giọng hai tiếng, nhỏ giọng hỏi: “Này… đội trưởng Kỷ… anh có tiện đi ra ngoài một chút không?”
Đội trưởng Kỷ lạnh nhạt đáp lại: “Cậu nói xem?”
Lộc Bạch ở ngoài cửa vừa nghe lời này là biết mình đã chọn nhầm thời điểm, nhưng chuyện chính ủy Chu dặn dò phải làm cho thỏa đáng, chỉ đành căng da đầu nói: “Anh cứ làm việc của mình trước đi, tôi chờ ở bên ngoài, đừng lo lắng.”
Đội trưởng Kỷ nhịn xúc động muốn mắng người xuống, đè thấp giọng nói: “Cút xuống lầu chờ đi.”
Lộc Bạch thở phào một hơi, cao giọng nói: “Nghe rõ ạ.” Rồi vội vã rời đi.
Kỷ Viêm cúi đầu nhìn cô gái nhỏ đã bị dọa thành con thỏ nhỏ, đôi mắt đỏ bừng khiến người ta yêu thương. Anh ôm lấy cô, đặt lên chiếc bàn sách bằng gỗ, nâng đôi chân trắng nõn đặt lên vai anh, đổi một tư thế thích hợp để ra sức hơn.
Một tay anh nắm chặt hông của cô, đột nhiên tiến vào, nguyên cả gốc rễ đều vào bên trong huyệt. Không cho cô thời gian để thích ứng, vật cứng đã to thêm một vòng, thô bạo đâm chọt nơi cửa cung sâu thẳm.
Một tay kia của anh vòng xuống dưới mông cô, trượt xuống dưới đáy chậu, nhẹ nhàng xoa nắn cửa sau bị dâm dịch làm cho ẩm ướt, cảm nhận nơi đó dùng sức căng chặt, nhấm nháp đầu ngón tay của anh.
Hai nơi bí mật nhất của cơ thể đồng thời lọt vào phạm vi xâm phạm của người đàn ông, cửa sau nho nhỏ liên tục cắn nhả ngón tay anh, thịt huyệt đầy đặn bên trong truyền tới từng đợt từng đợt cảm xúc tê dại.
Giống như một đội quân kiến tích lại thành đống, liên tục cắn nuốt da thịt cô một cách chậm rãi, xúc cảm tê ngứa đến tận xương khiến người ta nhịn không được mà đòi hỏi nhiều hơn.
Cô không chịu nổi kích thích như thế này, trong đầu “bùm” một tiếng như nở một chùm pháo hoa lộng lẫy, trong hoàn cảnh này lại không dám kêu ra tiếng, chỉ có thể nghẹn ngào thấp giọng cầu xin anh: “Anh đừng sờ chỗ đó… Ưm… Em khó chịu lắm…”
“Ở đâu?”
Người đàn ông thấp giọng hỏi, cô gái nhỏ xấu hổ không dám nói ra khỏi miệng, khóe mắt ẩm ướt lóe lên ánh nước. Người đàn ông đã hoàn toàn biến thành sói đói lại càng tăng thêm tần suất cử động, ngón tay xấu xa lại tiếp tục khiêu khích đóa hoa nhỏ đang siết chặt.
“Thả lỏng một chút, anh không vào được.”
Cô gái bị làm đến váng đầu, níu kéo một chút lý trí cuối cùng: “Lừa đảo.”
“Có phải rất kích thích hay không?”
Ánh mắt của anh như muốn ăn thịt người, thoải mái lẩm bẩm: “Thật chặt, cắn thật chặt.”
Cô gái ngẩng đầu, nhìn vào đôi ngươi nhiễm sắc dục của anh, hoàn toàn trái ngược với hình tượng nghiêm túc nghiêm cẩn trong ngày thường.
“Thật muốn chết trên người em…”
Giọng của anh khàn như muốn vỡ vụn, nghiêng đầu cắn mút thịt non trên đùi cô, mất kiểm soát mà đánh ngang đánh dọc trong cơ thể cô, mỗi một lần đều phải đâm đến nỗi cô co người về sau mới bằng lòng bỏ qua.
Vô tình, đầu ngón tay vốn đang xoa nhẹ huyệt sau đột nhiên chen vào một chút, xúc cảm kỳ diệu khi bất chợt bị xâm nhập kích thích Giang Miểu, cô không nhịn được mà hét lớn.
“A… A ưm…”
Cao trào đến vừa mãnh liệt vừa lâu dài, cả người cô run bần bật ước chừng mười mấy giây mới bắt đầu bình tĩnh lại, thân dưới hoàn toàn mất khống chế, một lượng lớn chất dịch nóng bỏng từ trong cơ thể phun ra trên mặt đất.
Đội trưởng Kỷ nhìn vệt nước với cảm giác thành tựu bùng nổ, tươi cười ôm cô vào lòng, thấp giọng đùa cô: “Dòng suối nhỏ lại thành biển rộng…”
Cô gái nhỏ sau cơn cao trào thì toàn thân mềm nhũn, cảm giác cứ như thân thể đã bị vét sạch, cô yêu kiều trừng mắt nhìn anh. Người đàn ông cười lưu manh, ôm lấy cô đi về phía phòng tắm.
Nửa tiếng sau, trong phòng tắm nho nhỏ bị hơi nước bao phủ, cô gái bị áp lên tường, hai con thỏ nhỏ dán lên mặt tường lạnh lẽo, ép thành những hình dáng kì lạ.
Người đàn ông ở phía sau cúi đầu cắn lấy vai cô, trên mông đều là những dấu tay năm ngón đỏ hồng. Cô nhẫn nhịn nức nở, nước mắt hòa lẫn với dòng nước chảy xuống, tiếng khóc nức nở yếu ớt càng khiến người đàn ông thêm điên cuồng.
Lại một cái tát mạnh đáp xuống, cô gái nhỏ đau đến run rẩy, xoay đầu thì bị anh hung ác cắn môi, môi lưỡi cuồng loạn quấn quít, cây gậy dùng một tần suất biến thái làm cô đến dục tiên dục tử.
Một khắc khi cô gái lên đỉnh, thịt huyệt co rút chặt chẽ khiến cho da đầu người đàn ông tê dại, anh dập mạnh mấy chục cái, đột nhiên rút ra, vùi đầu vào cổ cô khàn giọng rên rỉ. Một dòng dịch trắng nóng bỏng mạnh mẽ bắn ra, rơi hết trên thắt lưng và mông cô, theo dòng nước ấm tưới xuống chảy một ít xuống cống.
Cô gái nhỏ mệt đến sắp ngất, được người đàn ông phía sau ổn định đón lấy. Sau khi tẩy rửa một phen, anh ôm cô gái đang mê man trở về giường.
Cô gái nhỏ tay mềm chân mềm nhưng vẫn ôm anh không chịu buông tay. Người đàn ông rõ ràng là chưa ăn đủ, thân thể mềm mại của cô vừa dán lên, thân dưới của người nào đó lại đội lên thành một cái lều thật lớn, tràn đầy dục vọng vươn về phía trước.
Đội trưởng Kỷ nhìn nét mặt điềm tĩnh khi ngủ của cô, trong lòng ấm áp không sao kể xiết, cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô. Anh ém chăn lại cho cô, trong lúc xoay người, khóe môi người đàn ông cong lên, nhẹ nhàng nở một nụ cười.
Xem ra… chuyện dẫn cô đi chạy bộ phải mau chóng đưa vào kế hoạch hằng ngày. Nếu không với cơ thể nhỏ gầy của cô, quả thật không chống đỡ nổi sức ép mà mình gây ra.
Anh dùng sức hôn liếm, chiếc cằm lún phún râu cọ lên người cô. Giang Miểu khó chịu nên cau mày muốn tránh đi, người đàn ông không chịu, ôm cô xoay người, để cô giang hai chân ngồi trên người mình. Lòng bàn tay nóng cháy của anh xoa lên gáy cô, ngẩng đầu cắn nhẹ lên đôi môi cánh hoa của cô.
Cô gái nhỏ bị hôn đến say mê, hai tay mò mẫm tìm đến tấm lưng rắn chắc của anh, đầu ngón tay lại chạm phải miệng vết thương đã được băng bó tốt, trong cổ họng Kỷ Viêm thốt ra một tiếng “Shhh”.
Giang Miểu thoáng chốc bừng tỉnh khỏi dục vọng tình ái, nhìn ra sau lưng anh dò xét, gương mặt nhỏ nhăn nhíu vì lo lắng: “Ở đây cũng bị thương à… để em xem…”
“Không sao cả, nghỉ hai ngày là được rồi.”
Người đàn ông tự cho là đúng, kéo bàn tay nhỏ nhắn của cô sờ vào thân dưới của anh, thứ vừa cứng vừa nóng kia đã sớm ngẩng lên, chỉ cần chạm vào cũng khiến người ta khơi dậy sự thay đổi trong cơ thể một cách trọn vẹn.
“Kỷ Viêm…”
“Ừm…”
Anh thuận miệng đáp, cái tay hư hỏng chui vào trong vạt áo của cô, nhẹ nhàng cởi ra. Mặt mày cô đỏ ửng, toàn thân trần trụi ngồi trên người anh.
Da thịt cô gái nhỏ trắng nộn đàn hồi, phủ một lớp phấn mỏng khiến người ta mê mẩn, lọn tóc xoăn dài rũ trước ngực, người đàn ông nhẹ nhàng vén nó lên, ngậm cắn xương quai xanh xinh đẹp của cô.
Giang Miểu giận anh vẫn luôn hời hợt thờ ơ, không biết quan tâm đến thân thể của mình, xoay người đi không chịu dựa vào anh. Đội trưởng Kỷ cười hôn lên má cô: “Đau lòng anh thì đừng nhúc nhích nữa, cho anh ăn hai miếng thôi thì đau đớn gì cũng tiêu tan hết…”
Cô ngây thơ hỏi anh: “Muốn ăn gì cơ?”
Người đàn ông cười mà không đáp, dùng tay thả vật gì đó đang căng phồng ra, anh ngậm viên thịt trước ngực cô, nhẹ nhàng mút vào. Hai tay anh ôm lấy bờ mông cô, hơi nâng lên, dùng quy đầu tròn trịa nóng hầm hập nặng nề ma sát với huyệt nhỏ, đưa đẩy trước sau, mật dịch trơn trượt dâm mỹ lập tức tuôn ra, thịt mềm được ma sát nở rộ như một đóa hoa.
“Anh đừng… giày vò người ta như vậy…”
Cô gái nhỏ nhẹ nhàng đẩy anh, mềm giọng oán giận, thân thể dần dần có chút khô nóng khó giải thích, ngẩng đầu há miệng thở dốc.
Hai tay cô ôm chặt lấy cổ anh, được anh kiên nhẫn tỉ mỉ làm màn dạo đầu kích thích đến nóng cả người, vòng eo thon chắc xoay vặn theo tiết tấu mê hoặc của anh.
“Thoải mái không?”
Đôi mắt đỏ ngầu của anh ngước lên nhìn cô, dùng sức đẩy mạnh lên, đầu nấm cường thế đâm mở miệng huyệt nhỏ hẹp, gắng gượng đẩy vào được một phần ba.
Kỷ Viêm bị sự nóng ẩm vây chặt lấy, thoải mái thở dốc, mềm giọng dụ dỗ cô: “Ngoan… ăn hết vào đi…”
Giang Miểu không dám nhìn ánh mắt của anh, vùi đầu vào bên vai anh, nặng nề rên rỉ. Cô thử nuốt vật cứng trướng đến tím đỏ kia từng chút một, nuốt vào càng sâu thì nó càng mẫn cảm trướng to hơn.
Cuối cùng cũng nuốt hết, huyệt nhỏ như sắp bị gậy th*t xé rách. Giang Miểu đau đớn cau mày, chỉ giữ nguyên tư thế này thôi cũng khiến cô chùn bước vì sợ hãi.
hoa huy*t bị miễn cưỡng mở rộng ra lại ướt át vô cùng, vách tường bên trong phun ra từng dòng nước, theo da thịt xung huyết chảy xuống tí tách.
Tay người đàn ông chạm vào thân dưới, nơi ân ái đã thành một vũng lầy trơn dính, anh ngẩng đầu, cười ra tiếng: “Miểu Miểu… sắp chảy thành dòng suối nhỏ rồi…”
Cô xấu hổ không thôi, yêu kiều đấm nhẹ vào vai anh: “Không cho anh nói…”
Người đàn ông cười, thấy cô gái nhỏ đã bắt đầu thích ứng với thứ thô to bên trong. Một tay anh ấn giữ eo cô, chầm chậm đẩy đưa về phía trước, dẫn dắt cô tự phun ra nuốt vào khối thịt bóng nhẫy dính đầy nước.
Năm ngón tay cô siết chặt đầu vai anh, dưới sự khống chế hoàn toàn của anh, vòng eo xoay vòng để nhấp nhả khối lửa nóng, vách thịt cắn chặt không buông, vừa ẩm ướt lại vừa nóng rẫy, hơi nhúc nhích một chút cũng có thể dẫn ra tiếng thở dốc khêu gợi của người đàn ông.
Anh bị hút đến suýt mất hồn, giương mắt nhìn dáng vẻ nhấp nhô quyến rũ của cô gái nhỏ mặt mày đỏ ửng trên người anh, mái tóc dài xõa tung sau lưng, một vài lọn tóc tơ phất qua bộ ngực sữa đầy đặn mềm mại.
Lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa.
“Đội trưởng Kỷ, anh có ở bên trong không?”
Là giọng của Lộc Bạch.
Giang Miểu lập tức bị dọa đến ngơ ngác, bối rối muốn xuống khỏi người anh, nhưng người đàn ông lại giữ chặt thắt lưng của cô không cho xuống. Thắt lưng cường tráng không nhanh không chậm vững vàng đưa đẩy, bắt đầu chín nông một sâu tra tấn người ta, ngoài miệng lại nhẹ nhàng thờ ơ đáp lời.
“Có chuyện gì?”
Mặt cô gái nhỏ đã trắng bệch, buồn bực hỏi anh: “Anh khóa cửa chưa?”
Kỷ Viêm cố ý trêu cô: “Chưa.”
Hai mắt Giang Miểu trợn tròn, sắp bị dọa khóc, người đàn ông thậm chí còn chẳng thay đổi sắc mặt, cắn anh đào nhỏ phấn hồng trước ngực cô.
Lộc Bạch hắng giọng hai tiếng, nhỏ giọng hỏi: “Này… đội trưởng Kỷ… anh có tiện đi ra ngoài một chút không?”
Đội trưởng Kỷ lạnh nhạt đáp lại: “Cậu nói xem?”
Lộc Bạch ở ngoài cửa vừa nghe lời này là biết mình đã chọn nhầm thời điểm, nhưng chuyện chính ủy Chu dặn dò phải làm cho thỏa đáng, chỉ đành căng da đầu nói: “Anh cứ làm việc của mình trước đi, tôi chờ ở bên ngoài, đừng lo lắng.”
Đội trưởng Kỷ nhịn xúc động muốn mắng người xuống, đè thấp giọng nói: “Cút xuống lầu chờ đi.”
Lộc Bạch thở phào một hơi, cao giọng nói: “Nghe rõ ạ.” Rồi vội vã rời đi.
Kỷ Viêm cúi đầu nhìn cô gái nhỏ đã bị dọa thành con thỏ nhỏ, đôi mắt đỏ bừng khiến người ta yêu thương. Anh ôm lấy cô, đặt lên chiếc bàn sách bằng gỗ, nâng đôi chân trắng nõn đặt lên vai anh, đổi một tư thế thích hợp để ra sức hơn.
Một tay anh nắm chặt hông của cô, đột nhiên tiến vào, nguyên cả gốc rễ đều vào bên trong huyệt. Không cho cô thời gian để thích ứng, vật cứng đã to thêm một vòng, thô bạo đâm chọt nơi cửa cung sâu thẳm.
Một tay kia của anh vòng xuống dưới mông cô, trượt xuống dưới đáy chậu, nhẹ nhàng xoa nắn cửa sau bị dâm dịch làm cho ẩm ướt, cảm nhận nơi đó dùng sức căng chặt, nhấm nháp đầu ngón tay của anh.
Hai nơi bí mật nhất của cơ thể đồng thời lọt vào phạm vi xâm phạm của người đàn ông, cửa sau nho nhỏ liên tục cắn nhả ngón tay anh, thịt huyệt đầy đặn bên trong truyền tới từng đợt từng đợt cảm xúc tê dại.
Giống như một đội quân kiến tích lại thành đống, liên tục cắn nuốt da thịt cô một cách chậm rãi, xúc cảm tê ngứa đến tận xương khiến người ta nhịn không được mà đòi hỏi nhiều hơn.
Cô không chịu nổi kích thích như thế này, trong đầu “bùm” một tiếng như nở một chùm pháo hoa lộng lẫy, trong hoàn cảnh này lại không dám kêu ra tiếng, chỉ có thể nghẹn ngào thấp giọng cầu xin anh: “Anh đừng sờ chỗ đó… Ưm… Em khó chịu lắm…”
“Ở đâu?”
Người đàn ông thấp giọng hỏi, cô gái nhỏ xấu hổ không dám nói ra khỏi miệng, khóe mắt ẩm ướt lóe lên ánh nước. Người đàn ông đã hoàn toàn biến thành sói đói lại càng tăng thêm tần suất cử động, ngón tay xấu xa lại tiếp tục khiêu khích đóa hoa nhỏ đang siết chặt.
“Thả lỏng một chút, anh không vào được.”
Cô gái bị làm đến váng đầu, níu kéo một chút lý trí cuối cùng: “Lừa đảo.”
“Có phải rất kích thích hay không?”
Ánh mắt của anh như muốn ăn thịt người, thoải mái lẩm bẩm: “Thật chặt, cắn thật chặt.”
Cô gái ngẩng đầu, nhìn vào đôi ngươi nhiễm sắc dục của anh, hoàn toàn trái ngược với hình tượng nghiêm túc nghiêm cẩn trong ngày thường.
“Thật muốn chết trên người em…”
Giọng của anh khàn như muốn vỡ vụn, nghiêng đầu cắn mút thịt non trên đùi cô, mất kiểm soát mà đánh ngang đánh dọc trong cơ thể cô, mỗi một lần đều phải đâm đến nỗi cô co người về sau mới bằng lòng bỏ qua.
Vô tình, đầu ngón tay vốn đang xoa nhẹ huyệt sau đột nhiên chen vào một chút, xúc cảm kỳ diệu khi bất chợt bị xâm nhập kích thích Giang Miểu, cô không nhịn được mà hét lớn.
“A… A ưm…”
Cao trào đến vừa mãnh liệt vừa lâu dài, cả người cô run bần bật ước chừng mười mấy giây mới bắt đầu bình tĩnh lại, thân dưới hoàn toàn mất khống chế, một lượng lớn chất dịch nóng bỏng từ trong cơ thể phun ra trên mặt đất.
Đội trưởng Kỷ nhìn vệt nước với cảm giác thành tựu bùng nổ, tươi cười ôm cô vào lòng, thấp giọng đùa cô: “Dòng suối nhỏ lại thành biển rộng…”
Cô gái nhỏ sau cơn cao trào thì toàn thân mềm nhũn, cảm giác cứ như thân thể đã bị vét sạch, cô yêu kiều trừng mắt nhìn anh. Người đàn ông cười lưu manh, ôm lấy cô đi về phía phòng tắm.
Nửa tiếng sau, trong phòng tắm nho nhỏ bị hơi nước bao phủ, cô gái bị áp lên tường, hai con thỏ nhỏ dán lên mặt tường lạnh lẽo, ép thành những hình dáng kì lạ.
Người đàn ông ở phía sau cúi đầu cắn lấy vai cô, trên mông đều là những dấu tay năm ngón đỏ hồng. Cô nhẫn nhịn nức nở, nước mắt hòa lẫn với dòng nước chảy xuống, tiếng khóc nức nở yếu ớt càng khiến người đàn ông thêm điên cuồng.
Lại một cái tát mạnh đáp xuống, cô gái nhỏ đau đến run rẩy, xoay đầu thì bị anh hung ác cắn môi, môi lưỡi cuồng loạn quấn quít, cây gậy dùng một tần suất biến thái làm cô đến dục tiên dục tử.
Một khắc khi cô gái lên đỉnh, thịt huyệt co rút chặt chẽ khiến cho da đầu người đàn ông tê dại, anh dập mạnh mấy chục cái, đột nhiên rút ra, vùi đầu vào cổ cô khàn giọng rên rỉ. Một dòng dịch trắng nóng bỏng mạnh mẽ bắn ra, rơi hết trên thắt lưng và mông cô, theo dòng nước ấm tưới xuống chảy một ít xuống cống.
Cô gái nhỏ mệt đến sắp ngất, được người đàn ông phía sau ổn định đón lấy. Sau khi tẩy rửa một phen, anh ôm cô gái đang mê man trở về giường.
Cô gái nhỏ tay mềm chân mềm nhưng vẫn ôm anh không chịu buông tay. Người đàn ông rõ ràng là chưa ăn đủ, thân thể mềm mại của cô vừa dán lên, thân dưới của người nào đó lại đội lên thành một cái lều thật lớn, tràn đầy dục vọng vươn về phía trước.
Đội trưởng Kỷ nhìn nét mặt điềm tĩnh khi ngủ của cô, trong lòng ấm áp không sao kể xiết, cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô. Anh ém chăn lại cho cô, trong lúc xoay người, khóe môi người đàn ông cong lên, nhẹ nhàng nở một nụ cười.
Xem ra… chuyện dẫn cô đi chạy bộ phải mau chóng đưa vào kế hoạch hằng ngày. Nếu không với cơ thể nhỏ gầy của cô, quả thật không chống đỡ nổi sức ép mà mình gây ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.