Nuôi Dưỡng Con Gái Của Kẻ Thù

Chương 19: Diệp San San

Tg Đường Gia Đại Thiếu

13/05/2023

"Mau cút đi, ngươi là con gái của ác quỷ"

"Đừng lại gần nó, sẽ bị xui xẻo cả đời đó"

...

Diệp San San ngồi xổm ở góc tường lớp học, vùi cả khuôn mặt xuống cánh tay. Cơ thể nhỏ bé của nàng không ngừng run rẩy. Đã nhiều ngày trôi qua như vậy kể từ khi bị đưa tới đây, nàng luôn luôn bị những đứa trẻ khác của Lâm gia bắt nạt.

Chúng dùng đủ mọi cách để hành hạ nàng mà không hề vấp phải sự ngăn cản của đám người quản lý học viện. Trên người nàng đầy những vết thương bầm tím do bị đánh đập, váy áo bẩn thỉu vì bị chúng ném bùn đất lên người. Nàng chỉ còn biết cuộn tròn ở một góc không dám ngẩng đầu lên, tủi thân rơi nước mắt.

Suốt bảy năm trời kể từ khi sinh ra, nàng luôn phải sống trong cảnh trốn chạy cùng cha mẹ, thế nhưng đó thực sự lại là những năm tháng mà nàng cảm thấy hạnh phúc nhất. Dù phải chịu thiệt thòi lớn như vậy, nhưng trong suy nghĩ của đứa trẻ non nớt chưa bao giờ oán trách cha mẹ mà trái lại nàng luôn ngoan ngoãn hiểu chuyện, cũng không hỏi cha rằng tại sao người khác luôn ghét bỏ gia đình nàng như vậy.

Cho đến một đêm hai năm về trước, khi cả nhà đang vui vẻ quây quần bên bữa cơm đầm ấm, đột nhiên có rất nhiều kẻ lạ mặt phá cửa xông vào. Cha đã phải liều mạng ngăn cản cho hai mẹ con nàng trốn thoát ra khỏi nhà.

Mẹ vội vàng ôm nàng trốn ra ngoài bằng cửa sau. Nào ngờ vừa chạy được vài bước ra khỏi nhà thì mẹ bỗng nhiên ngã quỵ xuống. Trước ngực mẹ là một mũi tên xuyên từ phía sau lưng, máu thấm ướt đẫm lên cả người nàng. Mẹ lẳng lặng ngã xuống, ánh mắt đau xót nhìn nàng rồi từ từ khép lại mà chưa kịp trăn trối lời nào. Cha nghe thấy tiếng nàng khóc liền lao tới bên cạnh xác mẹ mà gầm lên phẫn nộ.

Cha giống như trở nên điên cuồng, không quan tâm đến những vết thương trên người mà lao đến giết sạch những kẻ xấu, sau đó ngã xuống bất tỉnh. Nàng cứ như vậy ngồi cạnh cha mẹ khóc thảm thiết đến khi kiệt sức mà ngất đi.

Sáng hôm sau khi tỉnh giấc, nàng đã thấy mình nằm trong vòng tay ấm áp của cha, ngồi trên một chiếc xe lớn đi tới Lâm gia ở thành phố W. Thi thể của mẹ được cha đem chôn cất ở trên một ngọn đồi có trồng đầy hoa hướng dương, vì đó là loại hoa mà cả mẹ và nàng đều vô cùng yêu thích.

San San cùng cha an ổn sống nửa năm ở căn hộ của Lâm gia. Bỗng nhiên một ngày cha nói cần phải đi xa để làm việc, muốn nàng tới Học viện của Lâm gia ở thành phố S để học tập. Nàng khóc tới cạn nước mắt nhất quyết không chịu đi, cuối cùng cha đành phải thoả hiệp, nói sẽ trở về vào ngày sinh nhật bảy tuổi của nàng, còn ngoắc tay hứa với nàng.

Vậy mà cha lại không giữ lời, sinh nhật nàng đã qua hơn một tháng rồi. Nàng rất muốn trốn ra ngoài đi tìm cha, thế nhưng Học viện ngày càng xuất hiện nhiều người canh gác khiến cho ý định này bị dập tắt hoàn toàn.

Tình hình bên ngoài ngày càng trở nên hỗn loạn hơn. Những con người bình thường bỗng biến thành quái vật đi săn đuổi những người khác. Chúng tràn tới càng ngày càng đông hơn, khiến cho những lính gác không kịp trở tay. Cuối cùng tất cả mọi người đều phải sơ tán đến dãy phòng học để trốn.



Chứng kiến cảnh tượng con người tàn sát lẫn nhau, kí ức về cái chết của mẹ bỗng chốc lại ùa về trong tâm trí San San. Nàng sợ hãi đến mức không dám nhìn lại, chỉ biết cắm đầu chạy thật nhanh theo đám người về phía nơi trú ẩn.

Tổng bộ của Lâm gia không ít lần đem quân đến cứu viện nhưng không thể đưa được mọi người ra ngoài, đành phải gửi lương thực đến tiếp tế. Suốt một tháng này trốn tại khu lớp học, mọi thứ dần trở nên khan hiếm. Nàng mỗi ngày chỉ được chia cho một chút đồ ăn cùng nước uống, chẳng mấy chốc thân hình vốn đã nhỏ gầy lại càng thêm tiều tuỵ.

Càng tuyệt vọng hơn nữa là có kẻ nào đó tung tin đồn nói rằng thảm hoạ này là do cha nàng gây ra, còn nàng chính là hiện thân của ác quỷ cố tình trà trộn vào đây để hãm hại mọi người trong Học viện . Cứ như vậy thân hình bé nhỏ phải hứng chịu muôn vàn khổ sở, chỉ còn biết tuyệt vọng mà không dám ngẩng đầu lên nữa.

- Chết tiệt, người nhà của chúng ta tại sao vẫn còn chưa tới vậy? Ta xem cái đám xác sống kia chẳng mấy chốc sẽ tràn vào mất thôi, rào sắt đã lung lay dữ dội rồi a!

- Tất cả là tại đứa nhóc ma quỷ kia, cha nó tạo ra xác sống rồi để nó dẫn dụ tới đây hại chết chúng ta!

- Đừng đem đồ ăn cho nó nữa, cứ bỏ mặc nó chết đói đi!

- Hừ! Nếu không phải Nhị thiếu gia căn dặn phải giữ mạng sống cho nó thì ta đã sớm quẳng nó ra ngoài cho đám xác sống xử lý rồi.

...

Những lời lẽ cay độc như vậy lại nhắm vào một đứa trẻ tội nghiệp không nơi nương tựa, chỉ đáng tiếc là người thương xót nàng trên đời này có lẽ đã không còn một ai. Kể từ khi hay tin cha mình đã chết, nàng cũng không còn chút hy vọng nào với cuộc sống nữa. Cha và mẹ đều đã bỏ đi, để nàng lại một mình cô độc trên thế giới này.

"Huhu... Cha, mẹ. San San muốn gặp hai người, xin hãy tới đón San San đi cùng..."

"RẦM"

Bỗng nhiên cánh cửa phòng học bị người nào đó đạp đổ. Đám người Lâm gia sợ hãi nhìn người bên ngoài tiến vào. Một giọng nói trầm thấp mà lạnh lùng vang lên:

- Ta tới tìm Diệp San San.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nuôi Dưỡng Con Gái Của Kẻ Thù

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook