Chương 76: Khống Chế
Tg Đường Gia Đại Thiếu
11/09/2023
Kim Bích Liên lạnh lùng đưa ánh mắt liếc nhìn xung quanh, âm thanh quyến rũ một lần nữa cất lên:
- Các ngươi đã thấy rồi chứ? Hiện giờ thủ lĩnh đã ra ngoài\, ta chính là người nắm quyền cao nhất ở đây. Kẻ nào cả gan dám chống đối lại mệnh lệnh thì cứ nhìn tên mập kia mà làm gương. Đã nghe rõ chưa?
- Đã...Đã rõ\, Kim tỷ tỷ.
Đám người chần chừ một chút rồi lần lượt đáp lại, trong lòng âm thầm tính toán đợi khi thủ lĩnh trở về sẽ đem sự việc lần này ra để tố cáo ả ta sau cũng chưa muộn. Sát Tổ xưa nay chỉ tuân theo mệnh lệnh của thủ lĩnh, nào đến lượt kẻ khác thừa cơ mà lộng hành như thế này?
Chờ cho đội hành động số hai mươi mốt tự giác tới dọn dẹp thi thể của Tiểu Trư, tất cả các đội tuần tra khác lại tiếp tục chia ra đi thực hiện nhiệm vụ cảnh giới toàn doanh trại. Lúc này tại bãi đất trống cũng chỉ còn lại Kim Bích Liên cùng Thiết Đằng ở lại bàn bạc mà thôi.
- Ngươi nhanh như vậy đã trở về\, đã hoàn thành nhiệm vụ thủ lĩnh giao phó rồi sao?
Giọng nói nghiêm túc của Kim Bích Liên lại một lần nữa vang lên, đáp lại nàng ta là giọng nói hờ hững của Thiết Đằng:
- Cũng chỉ là bịt miệng một đám thường nhân mà thôi\, ta chỉ cần sử dụng một nửa liều lượng Bán Mệnh Dược là đã có thể khống chế được toàn bộ làng Mã Uy rồi.
- Vậy thì tốt\, lần này không biết là mụ già họ Mạnh đó đã khai ra những thông tin gì rồi. Nếu để lộ những bí mật của Sát Tổ ra ngoài\, e rằng thủ lĩnh cũng khó lòng khoan dung cho mấy người chúng ta đâu!
Thiết Đằng thấy vậy liền nghi hoặc hỏi lại:
- Nếu đã như vậy\, tại sao lại không diệt khẩu toàn bộ ngôi làng đó để tránh đêm dài lắm mộng chứ?
- Hì hì. Thiết Đằng sư đệ quả nhiên là ngu si tứ chi phát triển mà...Ồ...Giờ thì là tam chi mới phải.
Kim Bích Liên che miệng khúc khích cười trêu ghẹo, nào ngờ lại đánh trúng lòng tự trọng của Thiết Đằng khiến hắn nổi khùng lên:
- Ngươi còn mặt mũi mà chế giễu ta? Chẳng qua cũng đồng dạng là bại tướng dưới tay Huyết Tổ mà thôi!
- Haha\, được rồi không trêu trọc ngươi nữa. Tên đần nhà ngươi thử dùng đầu mà nghĩ xem\, làng Mã Uy đó chính là giống như lớp vỏ bọc ngụy trang của tổ chức chúng ta bấy lâu nay\, hiển nhiên là đã có mối quan hệ mật thiết với cả hai tông phái. Nếu đột nhiên Sát Tổ chúng ta ra tay tiêu diệt bọn họ\, ngươi nghĩ đám sâu bọ Huyết Tổ sẽ chỉ khoanh tay đứng nhìn mà không nghi ngờ gì sao?
Thiết Đằng lắng nghe nàng ta giải thích, lập tức hiểu ra liền đưa tay xoa cằm tỏ vẻ trầm tư suy nghĩ nói:
- Ồ\, điều này...Cũng có chút hợp lý.
- Có lý cái mụ nội ngươi! Đây là điều mà thủ lĩnh cùng các huynh đệ đều đã cân nhắc rất kỹ lưỡng\, cuối cùng mới có thể đưa ra giải pháp tối ưu nhất chính là sử dụng Bán Mệnh Dược để bịt miệng đám người ở làng Mã Uy đó. Phương pháp xảo diệu như vậy\, thế mà qua miệng ngươi lại chỉ là "có chút hợp lý" thôi sao?
...
Kim Bích Liên cùng Thiết Đằng cứ như vậy cùng nhau tranh luận một hồi, nào có biết rằng phía sau lưng mình là hai kẻ săn mồi lão luyện, giống như bóng ma vẫn đang ẩn nấp lắng nghe toàn bộ cuộc trò chuyện.
"Mạnh bà bà quả nhiên là bị bọn chúng hãm hại. Đám người Sát Tổ này rốt cục là muốn giở trò gì đây?"
Đường Viễn yên lặng tiếp thu từng câu từng chữ phát ra từ miệng Kim Bích Liên, bàn tay nắm chặt hai chiếc dao găm giống như tùy thời có thể xông ra nuốt gọn bọn chúng bất cứ lúc nào.
Đột nhiên thanh âm lạnh lẽo của Thiết Diện Quỷ thông qua thiết bị truyền tin, lặng lẽ vang lên bên tai hắn:
- Tiểu quỷ\, nghe đây. Thời cơ của chúng ta tới rồi\, chỉ cần tóm được bọn chúng là có thể dễ dàng tiến vào doanh trại của Sát Tổ. Ta sẽ khống chế Thiết Đằng\, tiện nhân kia giao cho ngươi\, làm được chứ?
- Lão già thối kia\, tại sao không phải là ngược lại? Ta không muốn động thủ với phụ nữ! - Đường Viễn nhăn nhó phản đối.
- Làm sát thủ còn muốn phân biệt mục tiêu là nam hay nữ? Muốn ăn đòn sao? Đừng quên ta mới là người có quyền ra lệnh ở đây. Hơn nữa đối đầu với đối thủ mạnh như ả ta cũng là cơ hội để cho ngươi rèn luyện\, phản kháng cái gì? - Thiết Diện Quỷ bĩu môi khinh thường đáp lại.
- Được được. Kính lão đắc thọ. Thiết Diện Quỷ đại nhân tuổi cao sức yếu\, ta nhường ngài mục tiêu bị mất một cánh tay kia vậy.
- Nhóc con hỗn xược! Trở về nhất định phải đập cho ngươi một trận nhừ tử... Được rồi\, chuẩn bị. Ba...Hai...Một! Lên!!!
"Xoẹt"
Hiệu lệnh vừa dứt, hai người nhất loạt rời khỏi vị trí ẩn nấp lao nhanh như một tia chớp, chẳng mấy chốc đã áp sát được mục tiêu của mình.
Thiết Diện Quỷ thân thủ dị, chỉ một chiêu liền nhẹ nhàng đánh ngã Thiết Đằng, bàn tay tạo thành thế ưng trảo bóp cổ không cho đối phương kịp kêu lên một tiếng nào. Thiết Đằng cố gắng dãy dụa nhưng tất cả đều vô ích, chỉ thấy bên tai vang lên âm thanh lạnh lẽo như vọng lên từ địa ngục:
- Muốn sống thì ngoan ngoãn nằm im chịu trói cho ta!
- Ngươi...Thiết Diện...Ặc!!!
Lực đạo trên tay Thiết Diện Quỷ tăng lên thêm một chút, Thiết Đằng liền cảm thấy cổ mình như muốn vỡ nát ra, đành cắn răng chịu khuất phục không dám phản kháng nữa.
Phía của Đường Viễn có chật vật hơn một chút. Xà mỹ nhân không hổ danh là cao thủ từng đứng hạng thứ ba Sát Thần Bảng, năng lực phản ứng vô cùng nhạy bén.
Ngay trong khoảnh khắc cảm thấy có luồng khí tức tiếp cận mình, nàng ta liền rút phi châm phóng ra.
"Keng"
Âm thanh đanh thép vang lên.
Thật may là Đường Viễn đã sớm có đề phòng, thứ bị phi tiêu ném trúng vừa rồi chỉ là một chiếc dao găm mà hắn vứt ra để đánh lừa Kim Bích Liên. Ngay sau đó chiếc dao nhờ sức hút từ trường mà quay trở về hướng ngược lại, cũng chính là phương hướng ẩn nấp thực sự của hắn.
Chờ đến khi Kim Bích Liên hiểu rõ vấn đề thì trên cổ nàng ta đã xuất hiện một lưỡi dao vô cùng sắc bén cùng một cánh tay rắn chắc đè lên.
- Ai da...Vị đệ đệ đẹp trai này\, chẳng phải là quán quân Sát Thần Bảng của chúng ta đây sao? Tại sao hôm nay các người lại có hứng thú tới địa bàn của Sát Tổ làm loạn thế này?
Đường Viễn cau mày, lạnh lùng đáp lại:
- Ở đây chỉ có ta mới có quyền hỏi mà thôi\, vị tỷ tỷ này nếu ngươi muốn bảo toàn dây thanh quản của mình thì tốt nhất là đừng có tự tiện lên tiếng. Đã hiểu chưa?
Dứt lời, lưỡi dao sắc bén trên tay hắn lại gia tăng lực đạo một chút, để lại một vết cắt nhỏ nhỏ trên cổ nàng ta.
- Các ngươi đã thấy rồi chứ? Hiện giờ thủ lĩnh đã ra ngoài\, ta chính là người nắm quyền cao nhất ở đây. Kẻ nào cả gan dám chống đối lại mệnh lệnh thì cứ nhìn tên mập kia mà làm gương. Đã nghe rõ chưa?
- Đã...Đã rõ\, Kim tỷ tỷ.
Đám người chần chừ một chút rồi lần lượt đáp lại, trong lòng âm thầm tính toán đợi khi thủ lĩnh trở về sẽ đem sự việc lần này ra để tố cáo ả ta sau cũng chưa muộn. Sát Tổ xưa nay chỉ tuân theo mệnh lệnh của thủ lĩnh, nào đến lượt kẻ khác thừa cơ mà lộng hành như thế này?
Chờ cho đội hành động số hai mươi mốt tự giác tới dọn dẹp thi thể của Tiểu Trư, tất cả các đội tuần tra khác lại tiếp tục chia ra đi thực hiện nhiệm vụ cảnh giới toàn doanh trại. Lúc này tại bãi đất trống cũng chỉ còn lại Kim Bích Liên cùng Thiết Đằng ở lại bàn bạc mà thôi.
- Ngươi nhanh như vậy đã trở về\, đã hoàn thành nhiệm vụ thủ lĩnh giao phó rồi sao?
Giọng nói nghiêm túc của Kim Bích Liên lại một lần nữa vang lên, đáp lại nàng ta là giọng nói hờ hững của Thiết Đằng:
- Cũng chỉ là bịt miệng một đám thường nhân mà thôi\, ta chỉ cần sử dụng một nửa liều lượng Bán Mệnh Dược là đã có thể khống chế được toàn bộ làng Mã Uy rồi.
- Vậy thì tốt\, lần này không biết là mụ già họ Mạnh đó đã khai ra những thông tin gì rồi. Nếu để lộ những bí mật của Sát Tổ ra ngoài\, e rằng thủ lĩnh cũng khó lòng khoan dung cho mấy người chúng ta đâu!
Thiết Đằng thấy vậy liền nghi hoặc hỏi lại:
- Nếu đã như vậy\, tại sao lại không diệt khẩu toàn bộ ngôi làng đó để tránh đêm dài lắm mộng chứ?
- Hì hì. Thiết Đằng sư đệ quả nhiên là ngu si tứ chi phát triển mà...Ồ...Giờ thì là tam chi mới phải.
Kim Bích Liên che miệng khúc khích cười trêu ghẹo, nào ngờ lại đánh trúng lòng tự trọng của Thiết Đằng khiến hắn nổi khùng lên:
- Ngươi còn mặt mũi mà chế giễu ta? Chẳng qua cũng đồng dạng là bại tướng dưới tay Huyết Tổ mà thôi!
- Haha\, được rồi không trêu trọc ngươi nữa. Tên đần nhà ngươi thử dùng đầu mà nghĩ xem\, làng Mã Uy đó chính là giống như lớp vỏ bọc ngụy trang của tổ chức chúng ta bấy lâu nay\, hiển nhiên là đã có mối quan hệ mật thiết với cả hai tông phái. Nếu đột nhiên Sát Tổ chúng ta ra tay tiêu diệt bọn họ\, ngươi nghĩ đám sâu bọ Huyết Tổ sẽ chỉ khoanh tay đứng nhìn mà không nghi ngờ gì sao?
Thiết Đằng lắng nghe nàng ta giải thích, lập tức hiểu ra liền đưa tay xoa cằm tỏ vẻ trầm tư suy nghĩ nói:
- Ồ\, điều này...Cũng có chút hợp lý.
- Có lý cái mụ nội ngươi! Đây là điều mà thủ lĩnh cùng các huynh đệ đều đã cân nhắc rất kỹ lưỡng\, cuối cùng mới có thể đưa ra giải pháp tối ưu nhất chính là sử dụng Bán Mệnh Dược để bịt miệng đám người ở làng Mã Uy đó. Phương pháp xảo diệu như vậy\, thế mà qua miệng ngươi lại chỉ là "có chút hợp lý" thôi sao?
...
Kim Bích Liên cùng Thiết Đằng cứ như vậy cùng nhau tranh luận một hồi, nào có biết rằng phía sau lưng mình là hai kẻ săn mồi lão luyện, giống như bóng ma vẫn đang ẩn nấp lắng nghe toàn bộ cuộc trò chuyện.
"Mạnh bà bà quả nhiên là bị bọn chúng hãm hại. Đám người Sát Tổ này rốt cục là muốn giở trò gì đây?"
Đường Viễn yên lặng tiếp thu từng câu từng chữ phát ra từ miệng Kim Bích Liên, bàn tay nắm chặt hai chiếc dao găm giống như tùy thời có thể xông ra nuốt gọn bọn chúng bất cứ lúc nào.
Đột nhiên thanh âm lạnh lẽo của Thiết Diện Quỷ thông qua thiết bị truyền tin, lặng lẽ vang lên bên tai hắn:
- Tiểu quỷ\, nghe đây. Thời cơ của chúng ta tới rồi\, chỉ cần tóm được bọn chúng là có thể dễ dàng tiến vào doanh trại của Sát Tổ. Ta sẽ khống chế Thiết Đằng\, tiện nhân kia giao cho ngươi\, làm được chứ?
- Lão già thối kia\, tại sao không phải là ngược lại? Ta không muốn động thủ với phụ nữ! - Đường Viễn nhăn nhó phản đối.
- Làm sát thủ còn muốn phân biệt mục tiêu là nam hay nữ? Muốn ăn đòn sao? Đừng quên ta mới là người có quyền ra lệnh ở đây. Hơn nữa đối đầu với đối thủ mạnh như ả ta cũng là cơ hội để cho ngươi rèn luyện\, phản kháng cái gì? - Thiết Diện Quỷ bĩu môi khinh thường đáp lại.
- Được được. Kính lão đắc thọ. Thiết Diện Quỷ đại nhân tuổi cao sức yếu\, ta nhường ngài mục tiêu bị mất một cánh tay kia vậy.
- Nhóc con hỗn xược! Trở về nhất định phải đập cho ngươi một trận nhừ tử... Được rồi\, chuẩn bị. Ba...Hai...Một! Lên!!!
"Xoẹt"
Hiệu lệnh vừa dứt, hai người nhất loạt rời khỏi vị trí ẩn nấp lao nhanh như một tia chớp, chẳng mấy chốc đã áp sát được mục tiêu của mình.
Thiết Diện Quỷ thân thủ dị, chỉ một chiêu liền nhẹ nhàng đánh ngã Thiết Đằng, bàn tay tạo thành thế ưng trảo bóp cổ không cho đối phương kịp kêu lên một tiếng nào. Thiết Đằng cố gắng dãy dụa nhưng tất cả đều vô ích, chỉ thấy bên tai vang lên âm thanh lạnh lẽo như vọng lên từ địa ngục:
- Muốn sống thì ngoan ngoãn nằm im chịu trói cho ta!
- Ngươi...Thiết Diện...Ặc!!!
Lực đạo trên tay Thiết Diện Quỷ tăng lên thêm một chút, Thiết Đằng liền cảm thấy cổ mình như muốn vỡ nát ra, đành cắn răng chịu khuất phục không dám phản kháng nữa.
Phía của Đường Viễn có chật vật hơn một chút. Xà mỹ nhân không hổ danh là cao thủ từng đứng hạng thứ ba Sát Thần Bảng, năng lực phản ứng vô cùng nhạy bén.
Ngay trong khoảnh khắc cảm thấy có luồng khí tức tiếp cận mình, nàng ta liền rút phi châm phóng ra.
"Keng"
Âm thanh đanh thép vang lên.
Thật may là Đường Viễn đã sớm có đề phòng, thứ bị phi tiêu ném trúng vừa rồi chỉ là một chiếc dao găm mà hắn vứt ra để đánh lừa Kim Bích Liên. Ngay sau đó chiếc dao nhờ sức hút từ trường mà quay trở về hướng ngược lại, cũng chính là phương hướng ẩn nấp thực sự của hắn.
Chờ đến khi Kim Bích Liên hiểu rõ vấn đề thì trên cổ nàng ta đã xuất hiện một lưỡi dao vô cùng sắc bén cùng một cánh tay rắn chắc đè lên.
- Ai da...Vị đệ đệ đẹp trai này\, chẳng phải là quán quân Sát Thần Bảng của chúng ta đây sao? Tại sao hôm nay các người lại có hứng thú tới địa bàn của Sát Tổ làm loạn thế này?
Đường Viễn cau mày, lạnh lùng đáp lại:
- Ở đây chỉ có ta mới có quyền hỏi mà thôi\, vị tỷ tỷ này nếu ngươi muốn bảo toàn dây thanh quản của mình thì tốt nhất là đừng có tự tiện lên tiếng. Đã hiểu chưa?
Dứt lời, lưỡi dao sắc bén trên tay hắn lại gia tăng lực đạo một chút, để lại một vết cắt nhỏ nhỏ trên cổ nàng ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.