Chương 13: chương 13: Lời thổ lộ
thuong
04/01/2021
\- Đừng khóc, cháu mà khóc là chú không biết phải làm thế nào nữa.
Anh càng nói, cô càng khóc to hơn, nước mắt chảy tèm lem, anh đưa tay lên lau hai bên má, cô vẫn không dừng được cảm xúc của mình.
Diệp Thần nhìn cô, đôi mắt đỏ au, sưng húp, đôi môi cũng vì khóc mà mọng lên, anh cúi xuống trực tiếp hôn lên đôi môi kia, khiến cô bất ngờ tuột độ, hai mắt không tin được mà mở to ra.
\- Được rồi, anh thừa nhận, anh thích em, chúng ta không chơi trò đẩy qua đẩy lại nữa.
Cô vui đến nỗi vừa khóc vừa cười, cái biểu cảm cũng thật khó coi, nhưng cô hạnh phúc hơn bao giờ hết.
Cô túm lấy cổ áo Diệp Thần, nhón chân lên hôn đáp lại, lần này là một nụ hôn sâu hơn, đến nỗi cả hai không muốn dời khỏi.
Trong căn phòng tràn ngập sự hạnh phúc lúc này, cô ngồi trong lòng anh mà ngại ngùng.
\- Chú...à không Diệp Thần, anh nói xem đây có phải là giấc mơ không?
Nói rồi cô đưa bàn tay to lớn của anh lên má mình mà áp vào, hơi ấm lan truyền khiến cô không kìm được mà hôn lên từng ngón tay.
\- Em có sợ người ta đàm tiếu về mình không?
\- Em không quan tâm.
Đột nhiên chuông điện thoại reo lên, là của Trương Hạo, cô vội vàng đem điện thoại chạy vào phòng tắm.
Diệp Thần bị bỏ lại trên giường, anh đột nhiên cảm thấy có gì đó rất bất thường, anh đi tiến sát về phía cửa phòng tắm mà áp tai vào nghe ngóng.
\- Ai làm cái cửa cách âm chết tiệt này nhỉ.
Cộp
Tiếng cửa kính va phải vật gì đó, Mỹ Lệ đi ra thấy Diệp Thần bị u một cục trên trán, cô không nhịn nổi mà cười phá lên.
\- Chú...chú..bị sao vậy?
\- Đồ ngốc này, anh thật hết cách với em.
Cô ngơ ngác nhìn, Diệp Thần thở dài đi về phòng.
\- Giận rồi sao?
Cô thay quần áo, sau đó đi ra cổng, Trương Hạo đã đợi sẵn, anh ta vừa gọi hẹn cô đi cafe cùng mấy người bạn.
Diệp Thần đứng trên tầng hai nhìn xuống, khuôn mặt hết sức khó coi.
\- Mới khóc bù lum bù loa lên mà bây giờ lại hớn hở đi với người con trai khác, đúng là thiếu nữ vô tâm.
Anh mắng thầm xong liền mang khuôn mặt bực tức đến công ty, ai đi qua anh cũng không dám ho he nửa lời.
\- Tảng băng lại bắt đầu đóng băng mọi người rồi.
\- Nhìn sếp kìa, lại có chuyện gì rồi, còn không mau về làm việc không bị ăn hành giờ.
Ngồi trong phòng làm việc, anh, một mảng âm u vây quanh người.
\- Cái đồ vô tâm, mới tỏ tình xong liền chạy theo nam nhân khác, để xem anh trị em thế nào. Dám đội mũ xanh cho anh ngay trước nhà anh, anh cũng đem nữ nhân về xem em làm gì.
Anh càng nói, cô càng khóc to hơn, nước mắt chảy tèm lem, anh đưa tay lên lau hai bên má, cô vẫn không dừng được cảm xúc của mình.
Diệp Thần nhìn cô, đôi mắt đỏ au, sưng húp, đôi môi cũng vì khóc mà mọng lên, anh cúi xuống trực tiếp hôn lên đôi môi kia, khiến cô bất ngờ tuột độ, hai mắt không tin được mà mở to ra.
\- Được rồi, anh thừa nhận, anh thích em, chúng ta không chơi trò đẩy qua đẩy lại nữa.
Cô vui đến nỗi vừa khóc vừa cười, cái biểu cảm cũng thật khó coi, nhưng cô hạnh phúc hơn bao giờ hết.
Cô túm lấy cổ áo Diệp Thần, nhón chân lên hôn đáp lại, lần này là một nụ hôn sâu hơn, đến nỗi cả hai không muốn dời khỏi.
Trong căn phòng tràn ngập sự hạnh phúc lúc này, cô ngồi trong lòng anh mà ngại ngùng.
\- Chú...à không Diệp Thần, anh nói xem đây có phải là giấc mơ không?
Nói rồi cô đưa bàn tay to lớn của anh lên má mình mà áp vào, hơi ấm lan truyền khiến cô không kìm được mà hôn lên từng ngón tay.
\- Em có sợ người ta đàm tiếu về mình không?
\- Em không quan tâm.
Đột nhiên chuông điện thoại reo lên, là của Trương Hạo, cô vội vàng đem điện thoại chạy vào phòng tắm.
Diệp Thần bị bỏ lại trên giường, anh đột nhiên cảm thấy có gì đó rất bất thường, anh đi tiến sát về phía cửa phòng tắm mà áp tai vào nghe ngóng.
\- Ai làm cái cửa cách âm chết tiệt này nhỉ.
Cộp
Tiếng cửa kính va phải vật gì đó, Mỹ Lệ đi ra thấy Diệp Thần bị u một cục trên trán, cô không nhịn nổi mà cười phá lên.
\- Chú...chú..bị sao vậy?
\- Đồ ngốc này, anh thật hết cách với em.
Cô ngơ ngác nhìn, Diệp Thần thở dài đi về phòng.
\- Giận rồi sao?
Cô thay quần áo, sau đó đi ra cổng, Trương Hạo đã đợi sẵn, anh ta vừa gọi hẹn cô đi cafe cùng mấy người bạn.
Diệp Thần đứng trên tầng hai nhìn xuống, khuôn mặt hết sức khó coi.
\- Mới khóc bù lum bù loa lên mà bây giờ lại hớn hở đi với người con trai khác, đúng là thiếu nữ vô tâm.
Anh mắng thầm xong liền mang khuôn mặt bực tức đến công ty, ai đi qua anh cũng không dám ho he nửa lời.
\- Tảng băng lại bắt đầu đóng băng mọi người rồi.
\- Nhìn sếp kìa, lại có chuyện gì rồi, còn không mau về làm việc không bị ăn hành giờ.
Ngồi trong phòng làm việc, anh, một mảng âm u vây quanh người.
\- Cái đồ vô tâm, mới tỏ tình xong liền chạy theo nam nhân khác, để xem anh trị em thế nào. Dám đội mũ xanh cho anh ngay trước nhà anh, anh cũng đem nữ nhân về xem em làm gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.