Chương 33: chương 32: Cơn sốt
thuong
04/01/2021
Đến ngày khởi hành trở về quê hương, trong lòng cô có cảm lo sợ, cũng có chút vui mừng.
Cô sợ mẹ của Diệp Thần sẽ làm khó hai mẹ con cô, nhưng đã nhiều năm như vậy trôi qua, bọn họ cũng nên buông bỏ rồi chứ, cô cũng đã biến mất một thời gian khá lâu rồi, bây giờ không còn như trước nữa, cô không phải là cô gái yếu đuối 19 tuổi nữa.
Bao nhiêu năm qua va vấp với xa hội, đủ để cô hiểu cách giải quyết vấn đề khôn ngoan nhất, còn chưa nói đến bây giờ cô là bà chủ của nhà hàng nổi tiếng nhất nhì Hàn Quốc, lần trở về này là kết hợp để cô thu mua nguyên liệu đem sang nhà hàng của mình.
\- Mỹ Mỹ.....Ôm ôm.....nhanh nhanh lại đây cho mình hít nguồn sống của mình chút nào.
Cô bạn thân Yeon chạy lại ôm chầm lấy người cô, rồi dúi đầu vào ngực cô hít thở thật mạnh, hơi nóng phả ra khiến cô xấu hổ, vội vàng đẩy Yeon ra, nhưng bạn cô nhanh tay hơn, ghì chặt lấy người cô nhất quyết không buông ra, vừa ôm Yeon vừa dụi dụi đầu vào giữa đôi đồi núi chập chùng kia.
\- Mỹ Mỹ hình như cỡ ngực cậu lại tăng size rồi.
\- Còn không phải tại cậu suốt ngày nhào nặn chúng sao?
\- Hì hì.....Nhưng mà ngực của Mỹ Mỹ mềm như bông vậy, không bóp thì phí của trời.
\- Biến thái.
Mỹ Lệ đẩy mạnh Yeon ra rồi đóng mấy cúc áo bị bung ra, Yeon thấy cô đóng cúc áo mà nhìn tiếc nuối.
\- Thôi ngay cái ánh mắt kinh khủng ấy đi.
\- Mỹ Mỹ cậu định về nước thật sao?
\- Ừm...sáng sớm mai khởi hành rồi.
\- Thật không muốn xa Mỹ Mỹ chút nào, cho thơm bù cái, mấy ngày nữa không được gặp rồi.
Yeon chu mỏ lên hướng tới ngực cô định đáp cánh, thì ngay lập tức bị cô dùng tay bịp miệng cản lại.
\- Mơ đi, mình đi đón con gái đây.
\- Để mình, hôm nay mình rảnh. Cậu cứ làm việc đi.
\- Ok, vậy đi nhanh đi.
\- Tiền công, cho mình sờ chúng thêm chút nữa.
\- Không được.
\- Hừ...đồ keo kiệt, cậu để cũng có ai bóp đâu.
\- Đi đi....
Yeon đến trường học đón Hanna xong thì cũng chạy đi mất hút, Yeon trông bề ngoài có hơi biến thái, nhưng lại là luật sư khét tiếng.
Công việc ngập đầu, nhưng cô ấy luôn dành thời gian rảnh đến thăm hai mẹ con cô, có người bạn như vậy đúng là cô tu từ kiếp trước mà.
Hành lí đều đã được sắp xếp ngăn nắp trong vali, nhưng thật không may Hanna bắt đầu có biểu hiện của những cơn sốt, người con bé thỉnh thoảng lên cơn co giật nhẹ.
Quá hoảng sợ, vì từ trước đến nay con bé chưa hề có tình trạng tương tự như vậy xảy ra, cô rối rít gọi Dong Hyun và Yeon đến.
Con bé được cấp tốc đưa đến bệnh viện, Dong Hyun phải dùng tay trần cậy miệng con bé để nó không cắn vào lưỡi.
Nhìn những dấu răng in sâu trên tay Dong Hyun cũng đủ hiểu đau đớn thế nào, nhưng con bé cũng rất quan trọng, cô càng lo lắng hơn.
\- Em ngồi xuống nghỉ ngơi chút đi, con bé đã có bác sĩ chăm sóc rồi, không sao đâu.
Mỹ Lệ rưng rưng ở khoé mắt.
\- Lúc chiều vẫn chơi đùa bình thường, đột nhiên đến tối nó lên cơn co giật, khiến em rất hoảng loạn.
\- Mỹ Mỹ, mình đã nhờ vị bác sĩ chuyên khoa nhi giỏi nhất rồi, yên tâm đi con bé không sao đâu.
Mọi người liên tục vỗ về cô, nhưng là người mẹ, cô không lo lắng sao được, mỗi lần tiếng con bé thét lên vì mũi kim chọc vào người tim cô lại bị bóp nghẹn lại.
Khi cơn sốt đã được kiểm soát mọi người mới thở phào nhẹ nhõm, mẹ chồng cô cũng đến ngay sau đó, bà nước mắt lưng tròng cầm tay Hanna.
\- Khổ thân con bé, Mỹ Lệ, con nghỉ ngơi đi, tối nay để mẹ trông con bé cho, con đã làm việc vất vả cả ngày rồi, đi chợp mắt chút đi con.
\- Không mẹ, con muốn ở cạnh con bé, nếu nó dậy không thấy con sẽ lại khóc thét lên.
Cô sợ mẹ của Diệp Thần sẽ làm khó hai mẹ con cô, nhưng đã nhiều năm như vậy trôi qua, bọn họ cũng nên buông bỏ rồi chứ, cô cũng đã biến mất một thời gian khá lâu rồi, bây giờ không còn như trước nữa, cô không phải là cô gái yếu đuối 19 tuổi nữa.
Bao nhiêu năm qua va vấp với xa hội, đủ để cô hiểu cách giải quyết vấn đề khôn ngoan nhất, còn chưa nói đến bây giờ cô là bà chủ của nhà hàng nổi tiếng nhất nhì Hàn Quốc, lần trở về này là kết hợp để cô thu mua nguyên liệu đem sang nhà hàng của mình.
\- Mỹ Mỹ.....Ôm ôm.....nhanh nhanh lại đây cho mình hít nguồn sống của mình chút nào.
Cô bạn thân Yeon chạy lại ôm chầm lấy người cô, rồi dúi đầu vào ngực cô hít thở thật mạnh, hơi nóng phả ra khiến cô xấu hổ, vội vàng đẩy Yeon ra, nhưng bạn cô nhanh tay hơn, ghì chặt lấy người cô nhất quyết không buông ra, vừa ôm Yeon vừa dụi dụi đầu vào giữa đôi đồi núi chập chùng kia.
\- Mỹ Mỹ hình như cỡ ngực cậu lại tăng size rồi.
\- Còn không phải tại cậu suốt ngày nhào nặn chúng sao?
\- Hì hì.....Nhưng mà ngực của Mỹ Mỹ mềm như bông vậy, không bóp thì phí của trời.
\- Biến thái.
Mỹ Lệ đẩy mạnh Yeon ra rồi đóng mấy cúc áo bị bung ra, Yeon thấy cô đóng cúc áo mà nhìn tiếc nuối.
\- Thôi ngay cái ánh mắt kinh khủng ấy đi.
\- Mỹ Mỹ cậu định về nước thật sao?
\- Ừm...sáng sớm mai khởi hành rồi.
\- Thật không muốn xa Mỹ Mỹ chút nào, cho thơm bù cái, mấy ngày nữa không được gặp rồi.
Yeon chu mỏ lên hướng tới ngực cô định đáp cánh, thì ngay lập tức bị cô dùng tay bịp miệng cản lại.
\- Mơ đi, mình đi đón con gái đây.
\- Để mình, hôm nay mình rảnh. Cậu cứ làm việc đi.
\- Ok, vậy đi nhanh đi.
\- Tiền công, cho mình sờ chúng thêm chút nữa.
\- Không được.
\- Hừ...đồ keo kiệt, cậu để cũng có ai bóp đâu.
\- Đi đi....
Yeon đến trường học đón Hanna xong thì cũng chạy đi mất hút, Yeon trông bề ngoài có hơi biến thái, nhưng lại là luật sư khét tiếng.
Công việc ngập đầu, nhưng cô ấy luôn dành thời gian rảnh đến thăm hai mẹ con cô, có người bạn như vậy đúng là cô tu từ kiếp trước mà.
Hành lí đều đã được sắp xếp ngăn nắp trong vali, nhưng thật không may Hanna bắt đầu có biểu hiện của những cơn sốt, người con bé thỉnh thoảng lên cơn co giật nhẹ.
Quá hoảng sợ, vì từ trước đến nay con bé chưa hề có tình trạng tương tự như vậy xảy ra, cô rối rít gọi Dong Hyun và Yeon đến.
Con bé được cấp tốc đưa đến bệnh viện, Dong Hyun phải dùng tay trần cậy miệng con bé để nó không cắn vào lưỡi.
Nhìn những dấu răng in sâu trên tay Dong Hyun cũng đủ hiểu đau đớn thế nào, nhưng con bé cũng rất quan trọng, cô càng lo lắng hơn.
\- Em ngồi xuống nghỉ ngơi chút đi, con bé đã có bác sĩ chăm sóc rồi, không sao đâu.
Mỹ Lệ rưng rưng ở khoé mắt.
\- Lúc chiều vẫn chơi đùa bình thường, đột nhiên đến tối nó lên cơn co giật, khiến em rất hoảng loạn.
\- Mỹ Mỹ, mình đã nhờ vị bác sĩ chuyên khoa nhi giỏi nhất rồi, yên tâm đi con bé không sao đâu.
Mọi người liên tục vỗ về cô, nhưng là người mẹ, cô không lo lắng sao được, mỗi lần tiếng con bé thét lên vì mũi kim chọc vào người tim cô lại bị bóp nghẹn lại.
Khi cơn sốt đã được kiểm soát mọi người mới thở phào nhẹ nhõm, mẹ chồng cô cũng đến ngay sau đó, bà nước mắt lưng tròng cầm tay Hanna.
\- Khổ thân con bé, Mỹ Lệ, con nghỉ ngơi đi, tối nay để mẹ trông con bé cho, con đã làm việc vất vả cả ngày rồi, đi chợp mắt chút đi con.
\- Không mẹ, con muốn ở cạnh con bé, nếu nó dậy không thấy con sẽ lại khóc thét lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.