Chương 8: chương 8: bắt đầu đến bar
thuong
04/01/2021
Chuyến đi biển chẳng mấy vui vẻ cũng chấm dứt, tất cả mọi người trở về theo đúng cuộc sống vốn có của mình, ai về nhà nấy.
Mỹ Lệ nói với Diệp Thần bắt đầu từ hôm nay cô sẽ đi chơi với bạn, tuy nói là đi chơi thật ra cô không muốn ngày ngày ra vào đều gặp mặt anh, gặp mặt rồi lại không kiềm chế được cảm xúc của bản thân.
Ngồi trên chiếc xe Mercedes đỏ tươi, cô đánh xe đi vòng quanh thành phố chiếc xe lăn bánh từ từ trên dòng xe đông đúc, chán nản lại vào quán cafe ngồi, đưa điện thoại lên gọi cho cô bạn thân.
\- Tô Hân ra cafe với mình đi.
\- Ok đợi mình chút.
Tô Hân thay đồ, thoa chút kem chống nắng rồi đi ra chỗ hẹn, cô vừa tới nơi đập vào mắt cô là hình ảnh cô bạn hoạt bát, luôn luôn nở nụ cười trên môi, còn bây giờ cô bạn ấy đang ủ rũ, khoé mắt đượm buồn, cử chỉ uống nước cũng rất là lười biếng.
Tô Hân đi tới bàn ngồi xuống bên cạnh cô an ủi.
\- Hàn Mỹ Lệ cậu xốc lại tinh thần cho mình, tại sao cậu phải ủ rũ như vậy, không yêu thì thôi, cậu còn có mình, tuổi trẻ mới bắt đầu, gạt chú ấy sang một bên mà hưởng thụ đi chứ.
\- Cậu không hiểu, mình cũng muốn lắm, nhưng cứ gặp chú ấy, tim lại bị bóp nghẹt lại.
\- Đi bar không?
\- Đi bar??? Cậu điên à, nơi đó không mấy tốt lành gì, karaoke là quá đáng lắm rồi.
\- Là cậu đơn thuần thôi, đi mình dẫn cậu đi.
Tô Hân kéo tay Mỹ Lệ ra khỏi quán cafe nhạt nhẽo, ngồi trên xe của Mỹ Lệ, cô chống cằm lên cửa sổ nói.
\- Mỹ Lệ này, đến đó chỉ chơi không thử, ai mời gì cũng không thử nhé.
\- Tô Hân đây là con người khác của cậu sao? Cậu lạ quá đó, như kiểu mình chưa gặp cậu bao giờ ấy.
\- Mỹ Lệ ơi là Mỹ Lệ, ông chú của cậu quản cậu quá thôi, chứ ai ai chẳng đi, chỉ là biết mà không xa đoạ thôi.
\- Sa đọa là sao?
\- Thì mấy cái thứ gây ảo giác hay gì ấy, ở đấy vui nhưng nhiều cám dỗ lắm, chơi vào là chết.
\- Cậu thử chưa.
\- Thử, tất nhiên, nhưng mình không ngu đến mức ấy, quán bar nhà mình mà, haahaaa.....
\- Trời ơi....không ngờ bạn mình lại nham hiểm như vậy, bây giờ mới nói.
\- Mình nói sợ cậu sợ không chơi với mình thôi.
Hai người tán dóc chẳng mấy chốc mà đến nơi, Mỹ Lệ đỗ xe vào gara rồi đem theo túi sách đi theo Tô Hân. Vừa đứng ngoài quán bar là tiếng nhạc ầm ĩ đã vang lên, Tô Hân vừa đến, một tên bảo vệ liền chạy ra cung kính.
Mỹ Lệ thầm nghĩ. Cô bạn này của cô cũng ngầu quá rồi, vậy mà trước đây cứ nghĩ nhà cô bạn ấy chỉ đơn thuần thôi, ai ngờ lại có tiền có máu mặt như thế này.
Tô Hân nắm tay Mỹ Lệ kéo vào bên trong.
Đập vào mắt cô là một cánh cửa to chà bá, Tô Hân đặt tay lên chấm tròn to đùng trên cửa, ánh sáng phát ra, cứ như mấy bộ phim hành động trên mạng vậy. Thiết kế cũng bá đạo quá, bảo sao lại đông người đến như vậy, lần đầu cô được mở mang tầm mắt thế này.
Vào đến nơi, ánh đèn nháy mờ ảo, tiếng nhạc đập ing tai nhưng đôi mắt cô sáng lên, lần đầu cô thấy quán bar không phải trên laptop, người người nhảy nhót theo tiếng nhạc DJ.
Mỹ Lệ nói với Diệp Thần bắt đầu từ hôm nay cô sẽ đi chơi với bạn, tuy nói là đi chơi thật ra cô không muốn ngày ngày ra vào đều gặp mặt anh, gặp mặt rồi lại không kiềm chế được cảm xúc của bản thân.
Ngồi trên chiếc xe Mercedes đỏ tươi, cô đánh xe đi vòng quanh thành phố chiếc xe lăn bánh từ từ trên dòng xe đông đúc, chán nản lại vào quán cafe ngồi, đưa điện thoại lên gọi cho cô bạn thân.
\- Tô Hân ra cafe với mình đi.
\- Ok đợi mình chút.
Tô Hân thay đồ, thoa chút kem chống nắng rồi đi ra chỗ hẹn, cô vừa tới nơi đập vào mắt cô là hình ảnh cô bạn hoạt bát, luôn luôn nở nụ cười trên môi, còn bây giờ cô bạn ấy đang ủ rũ, khoé mắt đượm buồn, cử chỉ uống nước cũng rất là lười biếng.
Tô Hân đi tới bàn ngồi xuống bên cạnh cô an ủi.
\- Hàn Mỹ Lệ cậu xốc lại tinh thần cho mình, tại sao cậu phải ủ rũ như vậy, không yêu thì thôi, cậu còn có mình, tuổi trẻ mới bắt đầu, gạt chú ấy sang một bên mà hưởng thụ đi chứ.
\- Cậu không hiểu, mình cũng muốn lắm, nhưng cứ gặp chú ấy, tim lại bị bóp nghẹt lại.
\- Đi bar không?
\- Đi bar??? Cậu điên à, nơi đó không mấy tốt lành gì, karaoke là quá đáng lắm rồi.
\- Là cậu đơn thuần thôi, đi mình dẫn cậu đi.
Tô Hân kéo tay Mỹ Lệ ra khỏi quán cafe nhạt nhẽo, ngồi trên xe của Mỹ Lệ, cô chống cằm lên cửa sổ nói.
\- Mỹ Lệ này, đến đó chỉ chơi không thử, ai mời gì cũng không thử nhé.
\- Tô Hân đây là con người khác của cậu sao? Cậu lạ quá đó, như kiểu mình chưa gặp cậu bao giờ ấy.
\- Mỹ Lệ ơi là Mỹ Lệ, ông chú của cậu quản cậu quá thôi, chứ ai ai chẳng đi, chỉ là biết mà không xa đoạ thôi.
\- Sa đọa là sao?
\- Thì mấy cái thứ gây ảo giác hay gì ấy, ở đấy vui nhưng nhiều cám dỗ lắm, chơi vào là chết.
\- Cậu thử chưa.
\- Thử, tất nhiên, nhưng mình không ngu đến mức ấy, quán bar nhà mình mà, haahaaa.....
\- Trời ơi....không ngờ bạn mình lại nham hiểm như vậy, bây giờ mới nói.
\- Mình nói sợ cậu sợ không chơi với mình thôi.
Hai người tán dóc chẳng mấy chốc mà đến nơi, Mỹ Lệ đỗ xe vào gara rồi đem theo túi sách đi theo Tô Hân. Vừa đứng ngoài quán bar là tiếng nhạc ầm ĩ đã vang lên, Tô Hân vừa đến, một tên bảo vệ liền chạy ra cung kính.
Mỹ Lệ thầm nghĩ. Cô bạn này của cô cũng ngầu quá rồi, vậy mà trước đây cứ nghĩ nhà cô bạn ấy chỉ đơn thuần thôi, ai ngờ lại có tiền có máu mặt như thế này.
Tô Hân nắm tay Mỹ Lệ kéo vào bên trong.
Đập vào mắt cô là một cánh cửa to chà bá, Tô Hân đặt tay lên chấm tròn to đùng trên cửa, ánh sáng phát ra, cứ như mấy bộ phim hành động trên mạng vậy. Thiết kế cũng bá đạo quá, bảo sao lại đông người đến như vậy, lần đầu cô được mở mang tầm mắt thế này.
Vào đến nơi, ánh đèn nháy mờ ảo, tiếng nhạc đập ing tai nhưng đôi mắt cô sáng lên, lần đầu cô thấy quán bar không phải trên laptop, người người nhảy nhót theo tiếng nhạc DJ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.