Nuôi Nhốt Kiều Thê Bụng Hắc Lão Công Thật Đáng Sợ
Quyển 1 - Chương 33
Thiến Hề
09/01/2015
Thành phố Z. Hội trường của quán rượu năm sao, sa hoa và tráng lệ.
Một đám công tử nhà giàu quần áo thẳng tắp, nhà giàu danh viện tề tụ tại nơi này.
Phía trước hội trường treo tấm biển là đấu giá từ thiện.
Trên thực tế, ở trường hợp như thế này, tất cả mọi người ngầm hiểu lẫn nhau .
Ban đầu là từ thiện, nhưng khi trải qua sự rửa tội của giới thượng lưu và quý tộc, từ thiện chậm rãi biến thành tú trường, đã trở thành nơi mà các nhà giàu thi nhau khoe tiền tài và mỹ nhân.
Lý Triệt là người cuối cùng đi vào hội trường , anh ngồi ở hang sau cùng, sắc mặt trầm tĩnh, không có bất kỳ biểu lộ.
Dưới cặp kính màu trà, con mắt của anh thâm thúy khiến người ta không hiểu anh đang nghĩ gì, cạnh chỗ ngồi của anh, chính là người ời anh mua một tòa nhà mới ra mắt thị trường - chủ tịch của công ty Cố Chủ Mỹ Nhan: Trần Thắng.
“Không nghĩ tới đại danh đỉnh đỉnh siêu cấp tinh anh M&A lại là người có tấm lòng từ thiện. Lee, anh đúng là làm cho người khác khó có thể phán đoán."
Ngữ khí Trần Thắng có chút ngoài ý muốn, ông cảm giác, cảm thấy bên người người nam nhân này, không giống với Lee trong truyền thuyết là chỉ cần tiền tài và nữ nhân.
"Chẳng lẽ Trần chủ tịch không làm từ thiện sao?"
Khóe miệng của anh phiết qua một tia cười nhạt, mặt không đổi sắc hỏi ngược lại.
"Ha ha, có chứ, có chứ."
Bị Lý Triệt hỏi lại được có chút xấu hổ, Trần Thắng cười cười, sau đó không hề lên tiếng.
Ánh mắt Lý Triệt thủy chung chằm chằm vào bên trái phía trước anh, trong đầu không biết suy nghĩ cái gì.
Lúc bắt đầu đấu giá, Lý Triệt nhìn những người nổi tiếng kia ra giá nhưng anh lại không ra giá.
Trần Thắng bắt đầu có chút hoài nghi mục đích đến đây Lý Triệt là gì. Căn cứ suy đoán của ông, mụa đích Lý Triệt đến đây không hề có, đến đây làm từ thiện, anh ta có thể ra giá. Chẳng lẽ anh ta muốn ngồi cả đêm sao ở đây sao?
"Tốt lắm, vật phẩm đấu giá cuối cùng hôm nay chính là vòng tay Giai Giai mỹ thực số lượng có hạn của chủ tịch phu nhân Vương Giai Giai nữ sĩ, mọi người không nên xem thường vòng tay thủy tinh này nha, nghe nói cái này, toàn cầu tổng cộng chỉ có ba cái, hai cái khác , một cái tại Ma Lạc Ca Vương Phi trong tay (cái này là bà nào vậy ==!), cái còn lại là do một người yêu thích thủy tinh bỏ ra giá thật cao mà mua về. Giá bắt đầu là năm mươi vạn, mọi người có thể bắt đầu ra giá."
Người dẫn vừa dứt lời, bên dưới mọi người bắt đầu nhao lên.
"Sáu mươi vạn."
Người ngồi bên trái phía trước Lý Triệt bắt đầu giơ bài ra giá.
Ánh mắt Lý Triệt rơi vào phụ nữ bên cạnh người nam đàn ông đó , anh khẽ nhíu mày, người anh muốn nhìn không phải là người phụ nữ mà là người đàn ông kia .
"Sáu mươi mốt vạn."
Tiếp theo, lại có người bắt đầu ra giá.
"Tuấn thiếu, em rất thích cái vòng tay này nha, anh nhất định lấy nó về cho em nha."
Người phụ nữ đó làm nũng với người nam nhân, mắt cô ta không ngừng nháy, bộ dạng thật đúng là điềm đạm đáng yêu. Mà người đàn ông kia, chính là người đang có tân hôn – Trương Tuấn.
Trương Tuấn nghe được lời nói của người phụ nữ bên cạnh, đưa tay nhéo má đáng yêu của cô:
"Yên tâm, anh sẽ không để nó chạy ra khỏi bàn tay của em đâu."
Một đám công tử nhà giàu quần áo thẳng tắp, nhà giàu danh viện tề tụ tại nơi này.
Phía trước hội trường treo tấm biển là đấu giá từ thiện.
Trên thực tế, ở trường hợp như thế này, tất cả mọi người ngầm hiểu lẫn nhau .
Ban đầu là từ thiện, nhưng khi trải qua sự rửa tội của giới thượng lưu và quý tộc, từ thiện chậm rãi biến thành tú trường, đã trở thành nơi mà các nhà giàu thi nhau khoe tiền tài và mỹ nhân.
Lý Triệt là người cuối cùng đi vào hội trường , anh ngồi ở hang sau cùng, sắc mặt trầm tĩnh, không có bất kỳ biểu lộ.
Dưới cặp kính màu trà, con mắt của anh thâm thúy khiến người ta không hiểu anh đang nghĩ gì, cạnh chỗ ngồi của anh, chính là người ời anh mua một tòa nhà mới ra mắt thị trường - chủ tịch của công ty Cố Chủ Mỹ Nhan: Trần Thắng.
“Không nghĩ tới đại danh đỉnh đỉnh siêu cấp tinh anh M&A lại là người có tấm lòng từ thiện. Lee, anh đúng là làm cho người khác khó có thể phán đoán."
Ngữ khí Trần Thắng có chút ngoài ý muốn, ông cảm giác, cảm thấy bên người người nam nhân này, không giống với Lee trong truyền thuyết là chỉ cần tiền tài và nữ nhân.
"Chẳng lẽ Trần chủ tịch không làm từ thiện sao?"
Khóe miệng của anh phiết qua một tia cười nhạt, mặt không đổi sắc hỏi ngược lại.
"Ha ha, có chứ, có chứ."
Bị Lý Triệt hỏi lại được có chút xấu hổ, Trần Thắng cười cười, sau đó không hề lên tiếng.
Ánh mắt Lý Triệt thủy chung chằm chằm vào bên trái phía trước anh, trong đầu không biết suy nghĩ cái gì.
Lúc bắt đầu đấu giá, Lý Triệt nhìn những người nổi tiếng kia ra giá nhưng anh lại không ra giá.
Trần Thắng bắt đầu có chút hoài nghi mục đích đến đây Lý Triệt là gì. Căn cứ suy đoán của ông, mụa đích Lý Triệt đến đây không hề có, đến đây làm từ thiện, anh ta có thể ra giá. Chẳng lẽ anh ta muốn ngồi cả đêm sao ở đây sao?
"Tốt lắm, vật phẩm đấu giá cuối cùng hôm nay chính là vòng tay Giai Giai mỹ thực số lượng có hạn của chủ tịch phu nhân Vương Giai Giai nữ sĩ, mọi người không nên xem thường vòng tay thủy tinh này nha, nghe nói cái này, toàn cầu tổng cộng chỉ có ba cái, hai cái khác , một cái tại Ma Lạc Ca Vương Phi trong tay (cái này là bà nào vậy ==!), cái còn lại là do một người yêu thích thủy tinh bỏ ra giá thật cao mà mua về. Giá bắt đầu là năm mươi vạn, mọi người có thể bắt đầu ra giá."
Người dẫn vừa dứt lời, bên dưới mọi người bắt đầu nhao lên.
"Sáu mươi vạn."
Người ngồi bên trái phía trước Lý Triệt bắt đầu giơ bài ra giá.
Ánh mắt Lý Triệt rơi vào phụ nữ bên cạnh người nam đàn ông đó , anh khẽ nhíu mày, người anh muốn nhìn không phải là người phụ nữ mà là người đàn ông kia .
"Sáu mươi mốt vạn."
Tiếp theo, lại có người bắt đầu ra giá.
"Tuấn thiếu, em rất thích cái vòng tay này nha, anh nhất định lấy nó về cho em nha."
Người phụ nữ đó làm nũng với người nam nhân, mắt cô ta không ngừng nháy, bộ dạng thật đúng là điềm đạm đáng yêu. Mà người đàn ông kia, chính là người đang có tân hôn – Trương Tuấn.
Trương Tuấn nghe được lời nói của người phụ nữ bên cạnh, đưa tay nhéo má đáng yêu của cô:
"Yên tâm, anh sẽ không để nó chạy ra khỏi bàn tay của em đâu."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.