Nuông Chiều Nữ Chính Trong Tiểu Thuyết Ngược
Chương 30:
Thời Câm
27/07/2024
Hòa Vi rũ mắt đem lời kịch cùng cốt truyện một chữ cũng không bỏ mà nhớ kỹ, bàn tay cầm kịch bản của cô hơi siết chặt.
Trình Nặc đang cắm “kim bộ diêu" lên búi tóc cô, nhìn Hòa Vi nhíu mày cắn môi cô liền cười nói, “Khẩn trương sao?”
Hòa Vi vừa muốn gật đầu, Trình Nặc liền vội vàng đỡ lấy đầu cô, “Cậu đừng gật đầu loạn… cậu không cảm thấy nặng đầu sao?”
“…”
Hòa Vi lúc này mới nâng mắt nhìn gương.
Người con gái trong gương dung mạo tinh xảo, mắt to xinh đẹp, đôi môi diễm lệ, vừa nhìn liền có cảm giác đây không phải là một phi tần an phận.
“Nặc Nặc, kỹ thuật hoá trang của cậu càng ngày càng tốt nha.”
Vừa dứt lời, “Tích” một tiếng, thanh âm của hệ thống liền vang lên: “Ký chủ, trong cảnh diễn có một cái ngược.”
Hòa Vi thần sắc thu liễm, nháy mắt chuông cảnh báo kêu vang.
“Thời điểm nữ chính cùng Hoàng Thượng sống tại đông cung sẽ cố ý diễn đi diễn lại nhiều lần, vì thế người ở trong mưa sẽ bị xối rất nhiều nước.”
“Nếu nữ chính diễn lại ba lần trở lên, người liền bị tính ngược thành công.”
Hòa Vi: “…”
Cô cảm thấy cuốn tiểu thuyết này, có thể chính thức thay tên thành 《 Vợ trước ở phía trên tác giả không phải người 》.
Hệ thống: “Cố lên nha ký chủ.”
Hòa Vi: “Lên cái rắm.”
Hệ thống: “Hôm nay có quý nhân tương trợ nha!”
Hòa Vi: “…???”
Cứ như vậy trong nháy mắt, Hòa Vi cho rằng hệ thống nói “Quý nhân” là diễn viên trong đoàn phim.
《 Hoàng Nữ Thiên Thành 》 là một bộ phim chủ yếu là các diễn viên nữ, cho nên trong đoàn phim nhân vật nữ rất đông đảo, như tài tử, mỹ nhân, quý nhân kia, mỗi người một khí chất.
Hòa Vi cảm thấy mình nhập vai quá sâu, sau vài giây mới khó hiểu nói, “Cái gì quý nhân?”
Cô sống nhiều lần như vậy, quý nhân duy nhất mà cô gặp trên cơ bản cũng cũng chỉ có Trình Nặc.
Hòa Vi liếc mắt nhìn Trình Nặc đang say mê cài kim bộ diêu lên tóc cô, hỏi hệ thống: “Nặc Nặc sao?”
Hệ thống trả lời thập phần công thức hoá: “Ký chủ, thiên cơ không thể tiết lộ.”
Hòa Vi: “…”
Cô phát hiện, từ sau khi thăng cấp hệ thống ngốc nghếch đã không còn ồn ào đáng yêu như trước nữa.
Hệ thống: “Nhưng mà ký chủ, hôm nay tuy rằng có quý nhân, nhưng đối phương có giúp đỡ hay không, chủ yếu vẫn dựa trên biểu hiện của ký chủ.”
Nói cũng giống như chưa nói.
Đầu óc Hòa Vi lúc này như đang treo ở trên không trung, tim nhảy lên kịch liệt, lúc này bên tai tất cả đều là tiếng tim đập của chính mình.
Thịch thịch thịch.
Lúc này Trình Nặc vừa vặn hoàn thành tác phẩm, thu tay về ngắm một chút, “Xinh đẹp!”
Hòa Vi vẫn thất thần mà nâng mắt, tùy ý liếc mắt nhìn gương mặt trong gương kia, mày nhăn càng sâu.
Trình Nặc thiếu chút nữa bị biểu tình này của cô dọa hỏng, vội cong lưng đem trang dung tinh tế đánh giá lại một lần “Làm sao vậy Vi Vi, khó coi sao?”
Hòa Vi lắc đầu.
Hoàn toàn ngược lại, quá xinh đẹp.
Quá xinh đẹp cũng không phải là chuyện tốt gì, đặc biệt là với người phụ nữ sợ ngược như nguyên chủ.
Dễ dàng khiến cho người khác chú ý, đồng thời cũng dễ dàng khiến người ta ghen ghét.
Lông mày Hòa Vi không thể giãn nổi, ở trong lòng yên lặng thở dài.
Trên đỉnh đầu cô rất nhiều tóc và trâm cài, cảm giác thực sự áp lực, cô ngồi đoan chính mà thẳng tắp, độ cong bả vai mượt mà, rất thích hợp với vai phi tần cổ trang.
Trình Nặc đỡ cô đứng lên, “Chân có ổn không?”
Hòa Vi gật đầu, “Qua mấy ngày liền không sao.”
“Thế còn cảm lạnh?”
“Cũng khỏi rồi.”
Trình Nặc nghe giọng cô về cơ bản đã khôi phục như bình thường, lúc này mới hơi chút yên tâm, “Cậu mấy ngày nay cũng thật lăn lộn đủ… Đúng rồi, mấy ngày nay cùng Yến Thần thế nào?”
“Vẫn vậy.”
Trên thực tế, đã hai ngày Hòa Vi không quá nhiệt tình với Yến Thần.
Cô sợ quá nóng vội sẽ hoàn toàn ngược lại, cho nên cố ý khống chế một chút.
Nhưng ngược lại Yến Thần, hai ngày nay cô càng lạnh nhạt, anh ta lại càng nhiệt tình, giống như e sợ chính mình làm sai cái gì, mỗi ngày sáng trưa chiều tối đều thông báo cho cô biết đang ở nơi nào, ở với ai.
Sống đúng tiêu chuẩn của bạn trai tốt.
Đúng là người đàn ông lạm tình dối trá.
Trình Nặc đang cắm “kim bộ diêu" lên búi tóc cô, nhìn Hòa Vi nhíu mày cắn môi cô liền cười nói, “Khẩn trương sao?”
Hòa Vi vừa muốn gật đầu, Trình Nặc liền vội vàng đỡ lấy đầu cô, “Cậu đừng gật đầu loạn… cậu không cảm thấy nặng đầu sao?”
“…”
Hòa Vi lúc này mới nâng mắt nhìn gương.
Người con gái trong gương dung mạo tinh xảo, mắt to xinh đẹp, đôi môi diễm lệ, vừa nhìn liền có cảm giác đây không phải là một phi tần an phận.
“Nặc Nặc, kỹ thuật hoá trang của cậu càng ngày càng tốt nha.”
Vừa dứt lời, “Tích” một tiếng, thanh âm của hệ thống liền vang lên: “Ký chủ, trong cảnh diễn có một cái ngược.”
Hòa Vi thần sắc thu liễm, nháy mắt chuông cảnh báo kêu vang.
“Thời điểm nữ chính cùng Hoàng Thượng sống tại đông cung sẽ cố ý diễn đi diễn lại nhiều lần, vì thế người ở trong mưa sẽ bị xối rất nhiều nước.”
“Nếu nữ chính diễn lại ba lần trở lên, người liền bị tính ngược thành công.”
Hòa Vi: “…”
Cô cảm thấy cuốn tiểu thuyết này, có thể chính thức thay tên thành 《 Vợ trước ở phía trên tác giả không phải người 》.
Hệ thống: “Cố lên nha ký chủ.”
Hòa Vi: “Lên cái rắm.”
Hệ thống: “Hôm nay có quý nhân tương trợ nha!”
Hòa Vi: “…???”
Cứ như vậy trong nháy mắt, Hòa Vi cho rằng hệ thống nói “Quý nhân” là diễn viên trong đoàn phim.
《 Hoàng Nữ Thiên Thành 》 là một bộ phim chủ yếu là các diễn viên nữ, cho nên trong đoàn phim nhân vật nữ rất đông đảo, như tài tử, mỹ nhân, quý nhân kia, mỗi người một khí chất.
Hòa Vi cảm thấy mình nhập vai quá sâu, sau vài giây mới khó hiểu nói, “Cái gì quý nhân?”
Cô sống nhiều lần như vậy, quý nhân duy nhất mà cô gặp trên cơ bản cũng cũng chỉ có Trình Nặc.
Hòa Vi liếc mắt nhìn Trình Nặc đang say mê cài kim bộ diêu lên tóc cô, hỏi hệ thống: “Nặc Nặc sao?”
Hệ thống trả lời thập phần công thức hoá: “Ký chủ, thiên cơ không thể tiết lộ.”
Hòa Vi: “…”
Cô phát hiện, từ sau khi thăng cấp hệ thống ngốc nghếch đã không còn ồn ào đáng yêu như trước nữa.
Hệ thống: “Nhưng mà ký chủ, hôm nay tuy rằng có quý nhân, nhưng đối phương có giúp đỡ hay không, chủ yếu vẫn dựa trên biểu hiện của ký chủ.”
Nói cũng giống như chưa nói.
Đầu óc Hòa Vi lúc này như đang treo ở trên không trung, tim nhảy lên kịch liệt, lúc này bên tai tất cả đều là tiếng tim đập của chính mình.
Thịch thịch thịch.
Lúc này Trình Nặc vừa vặn hoàn thành tác phẩm, thu tay về ngắm một chút, “Xinh đẹp!”
Hòa Vi vẫn thất thần mà nâng mắt, tùy ý liếc mắt nhìn gương mặt trong gương kia, mày nhăn càng sâu.
Trình Nặc thiếu chút nữa bị biểu tình này của cô dọa hỏng, vội cong lưng đem trang dung tinh tế đánh giá lại một lần “Làm sao vậy Vi Vi, khó coi sao?”
Hòa Vi lắc đầu.
Hoàn toàn ngược lại, quá xinh đẹp.
Quá xinh đẹp cũng không phải là chuyện tốt gì, đặc biệt là với người phụ nữ sợ ngược như nguyên chủ.
Dễ dàng khiến cho người khác chú ý, đồng thời cũng dễ dàng khiến người ta ghen ghét.
Lông mày Hòa Vi không thể giãn nổi, ở trong lòng yên lặng thở dài.
Trên đỉnh đầu cô rất nhiều tóc và trâm cài, cảm giác thực sự áp lực, cô ngồi đoan chính mà thẳng tắp, độ cong bả vai mượt mà, rất thích hợp với vai phi tần cổ trang.
Trình Nặc đỡ cô đứng lên, “Chân có ổn không?”
Hòa Vi gật đầu, “Qua mấy ngày liền không sao.”
“Thế còn cảm lạnh?”
“Cũng khỏi rồi.”
Trình Nặc nghe giọng cô về cơ bản đã khôi phục như bình thường, lúc này mới hơi chút yên tâm, “Cậu mấy ngày nay cũng thật lăn lộn đủ… Đúng rồi, mấy ngày nay cùng Yến Thần thế nào?”
“Vẫn vậy.”
Trên thực tế, đã hai ngày Hòa Vi không quá nhiệt tình với Yến Thần.
Cô sợ quá nóng vội sẽ hoàn toàn ngược lại, cho nên cố ý khống chế một chút.
Nhưng ngược lại Yến Thần, hai ngày nay cô càng lạnh nhạt, anh ta lại càng nhiệt tình, giống như e sợ chính mình làm sai cái gì, mỗi ngày sáng trưa chiều tối đều thông báo cho cô biết đang ở nơi nào, ở với ai.
Sống đúng tiêu chuẩn của bạn trai tốt.
Đúng là người đàn ông lạm tình dối trá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.