Nuông Chiều Nữ Chính Trong Tiểu Thuyết Ngược
Chương 33:
Thời Câm
27/07/2024
Sau đó nữ nhân ê ê a a mà hừ nhẹ ra tiếng, hừ còn không đến một phút đồng hồ, phó đạo diễn lại lấy kịch bản vỗ vỗ cái bàn: “Cắt! Cắt Cắt Cắt!”
Mộc Sanh lập tức không lên tiếng.
“Cô là đại tiểu thư gia đình đứng đắn, đừng kêu giống như nữ tử thanh lâu!”
Mộc Sanh bĩu môi, chẳng hề để ý mà đáp: “Đã biết.”
Hòa Vi nhéo nhéo ngón tay, lần này không chờ đạo diễn nói nghỉ ngơi, cô đã mở miệng: “Chị Mộc Sanh.”
Cô ta đem cổ áo kéo cao, từ “Lưu Danh Các” đi ra, “Làm gì?”
“Nếu chị thật sự không thể diễn tốt cảnh giường chiếu này, tôi có thể thay chị diễn.”
Cô cùng Mộc Sanh thân hình không sai biệt lắm, đến lúc đó tóc rối tung xuống dưới, chỉ lộ bả vai cùng chút ngực, sau này hậu kỳ lại cắt nối biên tập một chút, hẳn là cũng nhìn không ra là hai người khác nhau.
Bất cứ giá nào Hòa Vi cũng phải diễn xong trong lần tiếp theo.
Cô thật sự không thể chết lại.
Lời này vừa nói ra, không chỉ có Mộc Sanh ngơ ngẩn, ngay cả Trình Diễm cũng sửng sốt một chút, ngón tay anh kẹp điếu thuốc hơi hơi phát run, theo bản năng quay đầu nhìn sắc mặt Yến Hoài.
Đừng nói Yến Hoài đang ở chỗ này, anh không ở, Trình Diễm cũng không có khả năng để Hòa Vi diễn cảnh nóng này được.
Lúc này Trình Nặc đã về nhà nên không biết, nếu là biết đoán chừng có thể đem phim trường lật tung mất.
Trình Diễm khụ một tiếng, vừa muốn nói chuyện, người đàn ông bên cạnh liền trước một bước đã mở miệng, giọng nói trầm thấp, loáng thoáng mang theo sự áp lực: “Cậu nghĩ để cô ấy diễn cảnh giường chiếu?”
Hòa Vi sửng sốt.
Cô đưa lưng về phía anh, cho nên không nhìn rõ vẻ mặt của anh, nhưng cũng thật sự bị thanh âm này dọa sợ tới mức không nhẹ.
Đầu ngón tay Hòa Vi càng thêm run.
Chưa kịp mở miệng, cô lại nghe được người nọ trầm giọng phun ra hai chữ: “Em dám.”
Thật sự là cắn ra hai chữ.
Bởi vì Hòa Vi nghe ra tiếng anh nghiến răng nghiến lợi.
Cô lại càng không dám xoay người lại nhìn anh, rũ lông mi không lên tiếng.
Yến Hoài vừa nói ra những lời này, toàn bộ phim trường nháy mắt lọt vào một trạng thái yên tĩnh, tất cả mọi người đều không nói lời nào, trong lúc nhất thời chỉ có tiếng nước mưa từ ngói lưu ly nhỏ giọt xuống mái hiên rơi trên mặt đất, có thể nghe được một cách rõ ràng.
Bởi vì đây là cảnh quay cuối cùng trong ngày hôm nay, cho nên trừ bỏ diễn viên cùng nhân viên bộ phận công tác, những người khác cơ bản đều đã kết thúc công việc về nhà.
Người trong phim trường hiện cũng không tính là nhiều, tính toán đâu ra đấy cũng chỉ có mười mấy người.
Từ lúc cô biết Yến Hoài, cũng chưa từng thấy anh cùng Trình Diễm đứng chung một chỗ, nên không dám mở miệng nói loạn nữa.
Trình Diễm phản ứng lại trước tiên, khụ một tiếng đánh vỡ trầm mặc, “Trước nghỉ ngơi mười phút.”
Anh nhìn về phía Hòa Vi, “Hòa Vi, em lại đây một chút.”
Hòa Vi cắn chặt răng, thật sự không có biện pháp cự tuyệt Trình Diễm, đành phải trước ánh mắt của mọi người, chậm rì rì mà đi tới.
Trình Diễm đưa khăn lông qua, “Lau mặt trước.”
Hòa Vi thuận theo mà tiếp nhận, không dám nhìn người đàn ông bên cạnh, lung tung lau mặt.
Tóc cô cũng bị xối đến ướt đẫm, búi tóc cầu kỳ lúc trước giờ trông lung lay sắp đổ, bên tai còn có vài sợi dính ở trên mặt,lớp trang điểm trên mặt về cơ bản đều đã trôi sạch sẽ, lúc này gương mặt ở dưới ánh đèn, làn da trắng trong đến kỳ lạ.
Trình Diễm nhíu mày hỏi, “Vừa rồi sao lại thế này?”
Hòa Vi nửa thật nửa giả mà đáp, “Cô ta vừa rồi vẫn liên tiếp mắc lỗi, em bị nước xối lâu rồi, có chút không thoải mái.”
Cố tình cảnh này lại không cho phép dùng diễn viên đóng thế.
Huống hồ, cho dù dùng diễn viên đóng thế, Hòa Vi đoán chừng cũng không có cách nào yên tâm thoải mái nhìn người khác thay cô chịu xối nước ở trong mưa.
Trình Diễm lúc này mới nhớ tới, trận cảm lạnh của cô còn chưa khỏi hoàn toàn, chân ngày hôm qua lại mới vừa bị thương, không thích hợp ngâm lâu trong nước lạnh.
Anh nhăn mày càng chặt, “Nhưng em cũng không thể tùy tiện thay cô ta đóng cảnh giường chiếu.”
Hòa Vi cũng nhíu mày theo.
Mộc Sanh lập tức không lên tiếng.
“Cô là đại tiểu thư gia đình đứng đắn, đừng kêu giống như nữ tử thanh lâu!”
Mộc Sanh bĩu môi, chẳng hề để ý mà đáp: “Đã biết.”
Hòa Vi nhéo nhéo ngón tay, lần này không chờ đạo diễn nói nghỉ ngơi, cô đã mở miệng: “Chị Mộc Sanh.”
Cô ta đem cổ áo kéo cao, từ “Lưu Danh Các” đi ra, “Làm gì?”
“Nếu chị thật sự không thể diễn tốt cảnh giường chiếu này, tôi có thể thay chị diễn.”
Cô cùng Mộc Sanh thân hình không sai biệt lắm, đến lúc đó tóc rối tung xuống dưới, chỉ lộ bả vai cùng chút ngực, sau này hậu kỳ lại cắt nối biên tập một chút, hẳn là cũng nhìn không ra là hai người khác nhau.
Bất cứ giá nào Hòa Vi cũng phải diễn xong trong lần tiếp theo.
Cô thật sự không thể chết lại.
Lời này vừa nói ra, không chỉ có Mộc Sanh ngơ ngẩn, ngay cả Trình Diễm cũng sửng sốt một chút, ngón tay anh kẹp điếu thuốc hơi hơi phát run, theo bản năng quay đầu nhìn sắc mặt Yến Hoài.
Đừng nói Yến Hoài đang ở chỗ này, anh không ở, Trình Diễm cũng không có khả năng để Hòa Vi diễn cảnh nóng này được.
Lúc này Trình Nặc đã về nhà nên không biết, nếu là biết đoán chừng có thể đem phim trường lật tung mất.
Trình Diễm khụ một tiếng, vừa muốn nói chuyện, người đàn ông bên cạnh liền trước một bước đã mở miệng, giọng nói trầm thấp, loáng thoáng mang theo sự áp lực: “Cậu nghĩ để cô ấy diễn cảnh giường chiếu?”
Hòa Vi sửng sốt.
Cô đưa lưng về phía anh, cho nên không nhìn rõ vẻ mặt của anh, nhưng cũng thật sự bị thanh âm này dọa sợ tới mức không nhẹ.
Đầu ngón tay Hòa Vi càng thêm run.
Chưa kịp mở miệng, cô lại nghe được người nọ trầm giọng phun ra hai chữ: “Em dám.”
Thật sự là cắn ra hai chữ.
Bởi vì Hòa Vi nghe ra tiếng anh nghiến răng nghiến lợi.
Cô lại càng không dám xoay người lại nhìn anh, rũ lông mi không lên tiếng.
Yến Hoài vừa nói ra những lời này, toàn bộ phim trường nháy mắt lọt vào một trạng thái yên tĩnh, tất cả mọi người đều không nói lời nào, trong lúc nhất thời chỉ có tiếng nước mưa từ ngói lưu ly nhỏ giọt xuống mái hiên rơi trên mặt đất, có thể nghe được một cách rõ ràng.
Bởi vì đây là cảnh quay cuối cùng trong ngày hôm nay, cho nên trừ bỏ diễn viên cùng nhân viên bộ phận công tác, những người khác cơ bản đều đã kết thúc công việc về nhà.
Người trong phim trường hiện cũng không tính là nhiều, tính toán đâu ra đấy cũng chỉ có mười mấy người.
Từ lúc cô biết Yến Hoài, cũng chưa từng thấy anh cùng Trình Diễm đứng chung một chỗ, nên không dám mở miệng nói loạn nữa.
Trình Diễm phản ứng lại trước tiên, khụ một tiếng đánh vỡ trầm mặc, “Trước nghỉ ngơi mười phút.”
Anh nhìn về phía Hòa Vi, “Hòa Vi, em lại đây một chút.”
Hòa Vi cắn chặt răng, thật sự không có biện pháp cự tuyệt Trình Diễm, đành phải trước ánh mắt của mọi người, chậm rì rì mà đi tới.
Trình Diễm đưa khăn lông qua, “Lau mặt trước.”
Hòa Vi thuận theo mà tiếp nhận, không dám nhìn người đàn ông bên cạnh, lung tung lau mặt.
Tóc cô cũng bị xối đến ướt đẫm, búi tóc cầu kỳ lúc trước giờ trông lung lay sắp đổ, bên tai còn có vài sợi dính ở trên mặt,lớp trang điểm trên mặt về cơ bản đều đã trôi sạch sẽ, lúc này gương mặt ở dưới ánh đèn, làn da trắng trong đến kỳ lạ.
Trình Diễm nhíu mày hỏi, “Vừa rồi sao lại thế này?”
Hòa Vi nửa thật nửa giả mà đáp, “Cô ta vừa rồi vẫn liên tiếp mắc lỗi, em bị nước xối lâu rồi, có chút không thoải mái.”
Cố tình cảnh này lại không cho phép dùng diễn viên đóng thế.
Huống hồ, cho dù dùng diễn viên đóng thế, Hòa Vi đoán chừng cũng không có cách nào yên tâm thoải mái nhìn người khác thay cô chịu xối nước ở trong mưa.
Trình Diễm lúc này mới nhớ tới, trận cảm lạnh của cô còn chưa khỏi hoàn toàn, chân ngày hôm qua lại mới vừa bị thương, không thích hợp ngâm lâu trong nước lạnh.
Anh nhăn mày càng chặt, “Nhưng em cũng không thể tùy tiện thay cô ta đóng cảnh giường chiếu.”
Hòa Vi cũng nhíu mày theo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.