Nuông Chiều Nữ Chính Trong Tiểu Thuyết Ngược
Chương 40:
Thời Câm
27/07/2024
Rất phù hợp với những miêu tả về diện mạo của nam chính trong tiểu thuyết.
Hòa Vi đột nhiên cảm thấy có chút đáng tiếc, nhưng mà loại cảm giác này không kéo dài lâu, cô rũ mắt, lại nhìn độ hảo cảm.
Lập tức liền xuống 0 điểm.
Hòa Vi lại lặp lại một câu, “Sinh nhật vui vẻ Yến Thần.”
“Hôm nay em có thể tới đây anh rất vui.”
Cách một cái bàn, Yến Thần duỗi tay nắm đầu ngón tay Hòa Vi, “Hòa Hòa, hai mươi mấy năm qua đây là lần sinh nhật mà anh khó quên nhất.”
Lần đầu tiên anh có cảm giác được một người nhớ mong.
Khóe môi Hòa Vi cong lên, “Yến Thần ——”
“Ừ?”
“Chúng ta chia tay đi.”
Yến Thần sửng sốt, sau đó lại cười rộ lên, đại khái anh ta nghĩ rằng cô lại nói giỡn như lần trước, tay cọ cọ đầu ngón tay Hòa Vi, “Hòa Hòa, đừng náo loạn.”
Hòa Vi rút tay về, “Em là nghiêm túc.”
Cô giương mắt, ánh mắt nhu hòa lại thẳng tắp, “ Mấy ngày nay em đã suy nghĩ rất nhiều.”
Miệng Yến Thần mím lại, không nói chuyện.
Hòa Vi cũng không chờ anh ta đáp lại, tự mình nói, “Chúng ta không thích hợp, gia đình, tính cách, sự nghiệp… Ít nhất cho tới bây giờ, đều không thích hợp.”
Yến Thần vẫn trầm mặc.
Hòa Vi thở dài, trong mắt trào ra một tầng hơi nước, cô cố gắng khiến cho chính mình trông thật tình cảm thật chân thật, “Nhà họ Yến có tiền có quyền, nhưng nhà em lại không giống vậy, tình huống nhà em như thế nào anh chắc cũng rõ ràng… Hơn nữa hiện tại anh đã bắt đầu tiếp quản sự vụ của công ty, nhưng mà em lại không có chút danh tiếng gì, tên nói ra khả năng cũng không có mấy người biết.”
“Hòa Hòa…”
“Trước hết nghe em nói xong.”
Hòa Vi tiếp tục nói: “Trước khi chúng ta ở bên nhau anh là người như thế nào em cũng biết, anh ở bên ngoài vui vẻ phong lưu, em đều không ngại…”
Mới là lạ.
Hòa Vi dừng vài giây, “Nhưng mà Yến Thần, từ lúc chúng ta quen nhau, anh chắc là không chạm vào người phụ nữ khác đi?”
Yến Thần hô hấp nghẹn thật chặt.
Vốn dĩ nếu Hòa Vi không đề cập tới, anh cũng có chút cấm dục.
Nhưng mà hiện tại từ trong miệng cô nhắc tới, anh lại cảm thấy bụng dưới nóng như đốt lửa.
Hòa Vi lại rũ mắt xuống, “Cho nên mấy ngày nay em vẫn luôn suy nghĩ, những thứ anh muốn em đều không cung cấp được, hơn nữa hai chúng ta không phải người trong cùng một thế giới, thời gian ở bên nhau càng dài, em lại càng không có cách nào khiến mình không thèm để ý.”
Quan trọng nhất chính là, thời gian ở cùng nhau, tần suất nhìn thấy Yến Hoài càng ngày càng cao.
Nhưng mà điều này thì cô không nói.
Giọng điệu Hòa Vi có chút phập phồng, những lời này từ trong miệng cô nói ra, khiến người khác không chút hoài nghi.
Yến Thần nhìn thật sâu vào người con gái ngồi đối diện.
Anh đương nhiên rất thích Hòa Vi, nếu không cũng không biết cô rất sạch sẽ bảo thủ nên anh không dám chạm vào cô, càng làm cho người ta khó có thể tin chính là, trong khoảng thời gian này anh cũng thật sự không chạm qua người phụ nữ khác.
Yến Thần thở dài, “Ở bên anh thật sự áp lực lớn như vậy sao?”
Hòa Vi gật đầu, “Mấy ngày nay em vẫn luôn suy nghĩ chuyện này, chưa từng có một giấc ngủ ngon.”
Tầm mắt Yến Thần dừng lại, quả nhiên thấy đáy mắt cô có quầng thâm.
Tuy rằng cái quầng thâm này, là do mấy ngày hôm trước Hòa Vi thức đêm xem kịch bản.
Trong khoảng thời gian này Yến Thần phải nhịn rất lâu, tự chủ của anh ta không được như Yến Hoài, tùy lúc đều có thể không kịp khống chế, cho nên hôm nay Hòa Vi đề nghị chia tay, trong lòng anh ta loáng thoáng có vài phần cảm giác nhẹ nhõm.
Nhưng trên mặt anh ta không biểu hiện ra ngoài, như cũ cau mày, nhẹ giọng hỏi: “Về sau còn có thể gặp mặt sao?”
Hòa Vi gật đầu, “Vẫn như trước làm bạn bè đi.”
Không thấy mặt là không có khả năng.
Bằng không độ hảo cảm giảm xuống, cô chắc chắn toi đời.
Yến Thần gật gật đầu, “Hòa Hòa, anh vẫn sẽ luôn thích em.”
Hòa Vi cầu mà không được.
Cô cong môi dưới, nói không chút thật lòng: “Chúc anh về sau cũng có thể hạnh phúc.”
Hòa Vi đứng dậy, “Em đi về trước.”
“Hôm nay chú Lưu không có nhà, Hòa Hòa, thời gian cũng không còn sớm, hôm nay diễn cả một ngày chắc em cũng mệt mỏi, đêm nay em ở lại phòng cho khách đi, sáng ngày mai anh bảo chú Lưu đưa em trở về.”
Hòa Vi đột nhiên cảm thấy có chút đáng tiếc, nhưng mà loại cảm giác này không kéo dài lâu, cô rũ mắt, lại nhìn độ hảo cảm.
Lập tức liền xuống 0 điểm.
Hòa Vi lại lặp lại một câu, “Sinh nhật vui vẻ Yến Thần.”
“Hôm nay em có thể tới đây anh rất vui.”
Cách một cái bàn, Yến Thần duỗi tay nắm đầu ngón tay Hòa Vi, “Hòa Hòa, hai mươi mấy năm qua đây là lần sinh nhật mà anh khó quên nhất.”
Lần đầu tiên anh có cảm giác được một người nhớ mong.
Khóe môi Hòa Vi cong lên, “Yến Thần ——”
“Ừ?”
“Chúng ta chia tay đi.”
Yến Thần sửng sốt, sau đó lại cười rộ lên, đại khái anh ta nghĩ rằng cô lại nói giỡn như lần trước, tay cọ cọ đầu ngón tay Hòa Vi, “Hòa Hòa, đừng náo loạn.”
Hòa Vi rút tay về, “Em là nghiêm túc.”
Cô giương mắt, ánh mắt nhu hòa lại thẳng tắp, “ Mấy ngày nay em đã suy nghĩ rất nhiều.”
Miệng Yến Thần mím lại, không nói chuyện.
Hòa Vi cũng không chờ anh ta đáp lại, tự mình nói, “Chúng ta không thích hợp, gia đình, tính cách, sự nghiệp… Ít nhất cho tới bây giờ, đều không thích hợp.”
Yến Thần vẫn trầm mặc.
Hòa Vi thở dài, trong mắt trào ra một tầng hơi nước, cô cố gắng khiến cho chính mình trông thật tình cảm thật chân thật, “Nhà họ Yến có tiền có quyền, nhưng nhà em lại không giống vậy, tình huống nhà em như thế nào anh chắc cũng rõ ràng… Hơn nữa hiện tại anh đã bắt đầu tiếp quản sự vụ của công ty, nhưng mà em lại không có chút danh tiếng gì, tên nói ra khả năng cũng không có mấy người biết.”
“Hòa Hòa…”
“Trước hết nghe em nói xong.”
Hòa Vi tiếp tục nói: “Trước khi chúng ta ở bên nhau anh là người như thế nào em cũng biết, anh ở bên ngoài vui vẻ phong lưu, em đều không ngại…”
Mới là lạ.
Hòa Vi dừng vài giây, “Nhưng mà Yến Thần, từ lúc chúng ta quen nhau, anh chắc là không chạm vào người phụ nữ khác đi?”
Yến Thần hô hấp nghẹn thật chặt.
Vốn dĩ nếu Hòa Vi không đề cập tới, anh cũng có chút cấm dục.
Nhưng mà hiện tại từ trong miệng cô nhắc tới, anh lại cảm thấy bụng dưới nóng như đốt lửa.
Hòa Vi lại rũ mắt xuống, “Cho nên mấy ngày nay em vẫn luôn suy nghĩ, những thứ anh muốn em đều không cung cấp được, hơn nữa hai chúng ta không phải người trong cùng một thế giới, thời gian ở bên nhau càng dài, em lại càng không có cách nào khiến mình không thèm để ý.”
Quan trọng nhất chính là, thời gian ở cùng nhau, tần suất nhìn thấy Yến Hoài càng ngày càng cao.
Nhưng mà điều này thì cô không nói.
Giọng điệu Hòa Vi có chút phập phồng, những lời này từ trong miệng cô nói ra, khiến người khác không chút hoài nghi.
Yến Thần nhìn thật sâu vào người con gái ngồi đối diện.
Anh đương nhiên rất thích Hòa Vi, nếu không cũng không biết cô rất sạch sẽ bảo thủ nên anh không dám chạm vào cô, càng làm cho người ta khó có thể tin chính là, trong khoảng thời gian này anh cũng thật sự không chạm qua người phụ nữ khác.
Yến Thần thở dài, “Ở bên anh thật sự áp lực lớn như vậy sao?”
Hòa Vi gật đầu, “Mấy ngày nay em vẫn luôn suy nghĩ chuyện này, chưa từng có một giấc ngủ ngon.”
Tầm mắt Yến Thần dừng lại, quả nhiên thấy đáy mắt cô có quầng thâm.
Tuy rằng cái quầng thâm này, là do mấy ngày hôm trước Hòa Vi thức đêm xem kịch bản.
Trong khoảng thời gian này Yến Thần phải nhịn rất lâu, tự chủ của anh ta không được như Yến Hoài, tùy lúc đều có thể không kịp khống chế, cho nên hôm nay Hòa Vi đề nghị chia tay, trong lòng anh ta loáng thoáng có vài phần cảm giác nhẹ nhõm.
Nhưng trên mặt anh ta không biểu hiện ra ngoài, như cũ cau mày, nhẹ giọng hỏi: “Về sau còn có thể gặp mặt sao?”
Hòa Vi gật đầu, “Vẫn như trước làm bạn bè đi.”
Không thấy mặt là không có khả năng.
Bằng không độ hảo cảm giảm xuống, cô chắc chắn toi đời.
Yến Thần gật gật đầu, “Hòa Hòa, anh vẫn sẽ luôn thích em.”
Hòa Vi cầu mà không được.
Cô cong môi dưới, nói không chút thật lòng: “Chúc anh về sau cũng có thể hạnh phúc.”
Hòa Vi đứng dậy, “Em đi về trước.”
“Hôm nay chú Lưu không có nhà, Hòa Hòa, thời gian cũng không còn sớm, hôm nay diễn cả một ngày chắc em cũng mệt mỏi, đêm nay em ở lại phòng cho khách đi, sáng ngày mai anh bảo chú Lưu đưa em trở về.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.