Nuông Chiều Nữ Chính Trong Tiểu Thuyết Ngược
Chương 63:
Thời Câm
27/07/2024
Cảnh quay tuy rằng ít, nhưng mà phân tán đều, cơ hồ mỗi một tập đều sẽ có cô ra spam.
Diễn còn chưa xong, Hòa Vi liền có một loại dự cảm xấu.
Sợ là sau mấy tháng, cô sẽ bị nhóm fan não tàn của Mộc Sanh mắng chết.
Hòa Vi giơ tay đè đè huyệt thái dương, lật qua lịch một lần, cuối cùng cô ước định thời gian với đối phương.
Cuối tuần, cả ngày cô chỉ có một cảnh quay lúc rạng sáng, hẳn là có thể quay xong sớm, sau đó về nhà ngủ một giấc, rời giường liền đi qua Phỉ Lệ bên kia.
Hòa Vi lên kế hoạch tốt lắm, kết quả đảo mắt tới hơn 1h sáng, cô vẫn còn đang hóa trang.
Trình Nặc đi tuần lễ thời trang cùng sư tỷ, trong khoảng thời gian này chuyên viên trang điểm là một người mới.
Mới vào nghề không bao lâu, kỹ thuật hóa trang so với Trình Nặc thì kém một chút.
Hòa Vi đã ngồi trước gương hơn một giờ, nhìn gương mặt chính mình ngược lại càng hóa trang lại càng xấu.
Cô gái trẻ này một chút cũng không cảm thấy như vậy, còn rất miệt mài mà thêm má hồng cho cô.
Hòa Vi nhìn chằm chằm gương mặt chính mình đang hồng như đít khỉ kia, không thể nhịn được nữa mà khụ một tiếng, “Để tôi tự mình làm đi.”
“Lập tức xong ngay đây…”
Hòa Vi nhíu mày, giọng nói đã có chút lạnh nhạt, “Tôi tự mình làm”
“…Vâng.”
Người nọ lúc này mới đem cọ má hồng buông xuống.
Hòa Vi vừa tháo trang sức, vừa giương mắt nhìn cô gái kia, “Tôi thấy cô hóa trang cho nhân vật nữ số 3 cũng không hóa thành như vậy.”
Cô sợ oan uổng cho người tốt, cho nên đã chú ý mấy ngày rồi.
Toàn bộ đoàn phim, chỉ có tạo hình của cô là độc đáo.
Ánh mắt của chuyên viên trang điểm nhoáng lên, “Xin, xin lỗi, kỹ thuật của tôi không được tốt…”
“Là bởi vì kỹ thuật không tốt sao?”
Hòa Vi khẽ nâng cằm “Chỉ dùng kỹ thuật không tốt vào mình tôi?”
“…”
Hòa Vi cúi đầu, nhìn thấy tay người nọ khẩn trương nắm chặt vào nhau.
“Ai bảo cô hóa trang cho tôi như thế này?” Hòa Vi cười một cái, “Làm cho thật xấu phải không?”
Người nọ cắn môi, không chịu nói chuyện.
“Có thể vào đoàn phim để tạo hình, kỹ thuật sao có thể không tốt chứ?” Hòa Vi đứng dậy, cầm cọ má hồng điểm điểm trên mặt cô ta, “Tôi hỏi lại một lần ——”
"Đừng, chị Hòa Vi, chị đừng hỏi.”
Cô gái sợ tới mức nước mắt cũng chảy ra, “Cho tôi làm lại một lần nữa, về sau khẳng định tôi sẽ hóa trang cho chị thật tốt…”
Hòa Vi một lần nữa ngồi xuống.
Yên tĩnh vài phút, cô đem cọ trang điểm đặt ở trên bàn, “Làm đi.”
Cô không nghĩ sẽ không có nguyên tắc như vậy, ai không có kỹ thuật thật sự thì không được, mỗi lần hoá trang đều hóa thành một dạng, căn bản nhìn không ra tính cách nhân vật.
Cố tình là nhân vật của cô là người kiều diễm, một gương mặt tinh xảo tựa như hồ ly tinh, kỹ thuật của Hòa Vi hoàn toàn không thể tới được.
Chuyên viên trang điểm kia như được đại xá, vội vàng lấy kem nền ra một lần nữa, thời điểm tay vừa đưa lên, cô ta nghe thấy Hòa Vi lại hỏi một câu: “Mộc Sanh?”
“…”
Tay chuyên viên trang điểm run lên.
Khả năng liên quan đến diện mạo là khá cao, kỳ thật Hòa Vi không tức giận, nhưng mấy câu vừa rồi của cô vẫn khiến chuyên viên trang điểm sợ tới mức không nhẹ.
Bởi vì ngữ khí của cô, nghe giống như là có người chống lưng.
Chuyên viên trang điểm một nghèo hai trắng, tuổi lại nhỏ, hoàn toàn không chịu được dọa, cuống quýt rũ đôi mắt.
“Phùng Ninh, cô gật đầu hoặc lắc đầu, tôi không nói cho cô ta là cô nói.”
Chuyên viên trang điểm tên Phùng Ninh, nghe Hòa Vi gọi tên mình, mí mắt run lên, vẫn là không nói lời nào.
Hòa Vi nhìn giống như có người hậu thuẫn, nhưng Mộc Sanh mới chân chính là có người chống lưng.
Đoàn phim này nhìn thì hài hòa nhưng thực ra nội bộ lục đục với nhau, cô ta cũng không dám đứng lung tung.
Hòa Vi cơ bản đã xác định được suy đoán của mình.
Trong đoàn phim này đại minh tinh không ít, nhưng hầu hết đều không có xung đột gì với Hòa Vi, không dưng lại có người ngáng chân cô.
Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn chỉ có thể là Mộc Sanh.
Hòa Vi cũng không hề tiếp tục truy vấn, nhắm mắt lại nói: “Nếu là cô ta hỏi, cô cứ nói là tôi tự mình trang điểm.”
Diễn còn chưa xong, Hòa Vi liền có một loại dự cảm xấu.
Sợ là sau mấy tháng, cô sẽ bị nhóm fan não tàn của Mộc Sanh mắng chết.
Hòa Vi giơ tay đè đè huyệt thái dương, lật qua lịch một lần, cuối cùng cô ước định thời gian với đối phương.
Cuối tuần, cả ngày cô chỉ có một cảnh quay lúc rạng sáng, hẳn là có thể quay xong sớm, sau đó về nhà ngủ một giấc, rời giường liền đi qua Phỉ Lệ bên kia.
Hòa Vi lên kế hoạch tốt lắm, kết quả đảo mắt tới hơn 1h sáng, cô vẫn còn đang hóa trang.
Trình Nặc đi tuần lễ thời trang cùng sư tỷ, trong khoảng thời gian này chuyên viên trang điểm là một người mới.
Mới vào nghề không bao lâu, kỹ thuật hóa trang so với Trình Nặc thì kém một chút.
Hòa Vi đã ngồi trước gương hơn một giờ, nhìn gương mặt chính mình ngược lại càng hóa trang lại càng xấu.
Cô gái trẻ này một chút cũng không cảm thấy như vậy, còn rất miệt mài mà thêm má hồng cho cô.
Hòa Vi nhìn chằm chằm gương mặt chính mình đang hồng như đít khỉ kia, không thể nhịn được nữa mà khụ một tiếng, “Để tôi tự mình làm đi.”
“Lập tức xong ngay đây…”
Hòa Vi nhíu mày, giọng nói đã có chút lạnh nhạt, “Tôi tự mình làm”
“…Vâng.”
Người nọ lúc này mới đem cọ má hồng buông xuống.
Hòa Vi vừa tháo trang sức, vừa giương mắt nhìn cô gái kia, “Tôi thấy cô hóa trang cho nhân vật nữ số 3 cũng không hóa thành như vậy.”
Cô sợ oan uổng cho người tốt, cho nên đã chú ý mấy ngày rồi.
Toàn bộ đoàn phim, chỉ có tạo hình của cô là độc đáo.
Ánh mắt của chuyên viên trang điểm nhoáng lên, “Xin, xin lỗi, kỹ thuật của tôi không được tốt…”
“Là bởi vì kỹ thuật không tốt sao?”
Hòa Vi khẽ nâng cằm “Chỉ dùng kỹ thuật không tốt vào mình tôi?”
“…”
Hòa Vi cúi đầu, nhìn thấy tay người nọ khẩn trương nắm chặt vào nhau.
“Ai bảo cô hóa trang cho tôi như thế này?” Hòa Vi cười một cái, “Làm cho thật xấu phải không?”
Người nọ cắn môi, không chịu nói chuyện.
“Có thể vào đoàn phim để tạo hình, kỹ thuật sao có thể không tốt chứ?” Hòa Vi đứng dậy, cầm cọ má hồng điểm điểm trên mặt cô ta, “Tôi hỏi lại một lần ——”
"Đừng, chị Hòa Vi, chị đừng hỏi.”
Cô gái sợ tới mức nước mắt cũng chảy ra, “Cho tôi làm lại một lần nữa, về sau khẳng định tôi sẽ hóa trang cho chị thật tốt…”
Hòa Vi một lần nữa ngồi xuống.
Yên tĩnh vài phút, cô đem cọ trang điểm đặt ở trên bàn, “Làm đi.”
Cô không nghĩ sẽ không có nguyên tắc như vậy, ai không có kỹ thuật thật sự thì không được, mỗi lần hoá trang đều hóa thành một dạng, căn bản nhìn không ra tính cách nhân vật.
Cố tình là nhân vật của cô là người kiều diễm, một gương mặt tinh xảo tựa như hồ ly tinh, kỹ thuật của Hòa Vi hoàn toàn không thể tới được.
Chuyên viên trang điểm kia như được đại xá, vội vàng lấy kem nền ra một lần nữa, thời điểm tay vừa đưa lên, cô ta nghe thấy Hòa Vi lại hỏi một câu: “Mộc Sanh?”
“…”
Tay chuyên viên trang điểm run lên.
Khả năng liên quan đến diện mạo là khá cao, kỳ thật Hòa Vi không tức giận, nhưng mấy câu vừa rồi của cô vẫn khiến chuyên viên trang điểm sợ tới mức không nhẹ.
Bởi vì ngữ khí của cô, nghe giống như là có người chống lưng.
Chuyên viên trang điểm một nghèo hai trắng, tuổi lại nhỏ, hoàn toàn không chịu được dọa, cuống quýt rũ đôi mắt.
“Phùng Ninh, cô gật đầu hoặc lắc đầu, tôi không nói cho cô ta là cô nói.”
Chuyên viên trang điểm tên Phùng Ninh, nghe Hòa Vi gọi tên mình, mí mắt run lên, vẫn là không nói lời nào.
Hòa Vi nhìn giống như có người hậu thuẫn, nhưng Mộc Sanh mới chân chính là có người chống lưng.
Đoàn phim này nhìn thì hài hòa nhưng thực ra nội bộ lục đục với nhau, cô ta cũng không dám đứng lung tung.
Hòa Vi cơ bản đã xác định được suy đoán của mình.
Trong đoàn phim này đại minh tinh không ít, nhưng hầu hết đều không có xung đột gì với Hòa Vi, không dưng lại có người ngáng chân cô.
Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn chỉ có thể là Mộc Sanh.
Hòa Vi cũng không hề tiếp tục truy vấn, nhắm mắt lại nói: “Nếu là cô ta hỏi, cô cứ nói là tôi tự mình trang điểm.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.