Nương Nương! Thiên Tai Đã Đến, Mau Dẫn Kẻ Điên Đi Cốt Truyện
Chương 29: Thái Hậu Tức Giận
Nhất Chi Đằng La
12/10/2024
Lệnh Thái Huyền không nhìn thái hậu mà quay sang nhìn Tang Hòa.
Mái tóc nàng mềm mại dán sát vào cổ hắn, khi nàng nói chuyện, làn hơi ấm từ đôi môi đỏ thổi nhẹ vào phía sau tai hắn, hương thơm cỏ cây dịu nhẹ tỏa ra khiến cơn giận trong lòng hắn dần lắng xuống.
Tuy nhiên, hắn cảm thấy mình nên đánh giá lại nữ nhân này.
Không chỉ gan to mà còn rất giỏi đóng kịch.
Ánh mắt hắn sắc bén lại tùy ý, khóe môi mỏng khẽ cong lên thành một nụ cười như có như không.
Mắt Tang Hòa đỏ hoe, nhẹ nhàng ấn đầu ngón tay lên khóe mắt, đối diện với ánh nhìn của Lệnh Thái Huyền, giọng nói buồn bã: "Hoàng thượng, để tránh thái hậu nương nương trút giận lên thần thiếp, hay là chàng cứ đồng ý đi."
"Chọn cung phi vào cung, để hoàng thất Phong Triều nảy nở thêm."
Vốn dĩ thái hậu đang giận dữ, đột nhiên nghe lời này thì cứ ngỡ mình nghe nhầm, vô thức hỏi lại: "Ngươi nói gì?"
"Thần thiếp nói để hoàng thượng tuyển tú, nạp thêm phi, chọn thêm vài tỷ muội vào cung." Tang Hòa lặp lại một lần nữa, vẻ mặt hết sức chân thật.
Thái hậu ngạc nhiên nhìn Tang Hòa, ngọn lửa giận trong lòng cũng vơi đi không ít.
Bà ta lập tức chuyển sự chú ý sang Lệnh Thái Huyền, ánh mắt đầy hy vọng: "Con à, con thấy sao?"
Lệnh Thái Huyền mân mê tách trà, vẻ mặt u ám, ánh mắt mang theo sự lạnh lẽo khó tả.
Hắn liếc qua Tang Hòa một cái, nở nụ cười nhạt, nhưng ý cười không hề chạm đến đáy mắt.
Tang Hòa giả vờ như không thấy, đôi mắt ngấn lệ nhìn thái hậu, khéo léo dùng chiêu "cho một quả táo lại đánh một cái tát"
"Thái hậu, thần thiếp đã làm theo ý của người, nói ra những lời trái lương tâm này rồi, người đừng làm tổn hại đến thân thể nữa."
"Thần thiếp tự biết mình không xứng với ngôi vị hoàng hậu, nhưng hôm qua hoàng thượng vừa mới hứa sẽ không phế truất thần thiếp. Làm vua thì phải nhất ngôn cửu đỉnh, e rằng sẽ làm thái hậu thất vọng rồi."
Thái hậu tức giận đến mức suýt ngã ngửa.
Bà ta vẫn tự cho mình là người tinh mắt, nhưng không ngờ lại bị một tiểu nữ tử như thế này lừa gạt.
Trình Hoa Ngu ngày thường hết lòng chăm sóc hậu cung, tuy tính tình thế nào cũng chẳng cần nói, nhưng dẫu sao nàng vẫn là người con hiếu thảo, thêm vào đó là ảnh hưởng của Trình Thái sư trong triều, việc nàng giữ ngôi vị hoàng hậu cũng không có gì đáng trách.
Hôm qua thái tử bị Ngao Thanh Li mang đi, bà ta thương nàng mất con nên muốn triệu vào cung an ủi đôi chút, ai ngờ nàng lại điên cuồng chống lại thánh chỉ, chưa hết, hôm nay lại khiêu khích bà ta khắp nơi, đúng là ngu ngốc và kiêu ngạo đến tột cùng.
Mái tóc nàng mềm mại dán sát vào cổ hắn, khi nàng nói chuyện, làn hơi ấm từ đôi môi đỏ thổi nhẹ vào phía sau tai hắn, hương thơm cỏ cây dịu nhẹ tỏa ra khiến cơn giận trong lòng hắn dần lắng xuống.
Tuy nhiên, hắn cảm thấy mình nên đánh giá lại nữ nhân này.
Không chỉ gan to mà còn rất giỏi đóng kịch.
Ánh mắt hắn sắc bén lại tùy ý, khóe môi mỏng khẽ cong lên thành một nụ cười như có như không.
Mắt Tang Hòa đỏ hoe, nhẹ nhàng ấn đầu ngón tay lên khóe mắt, đối diện với ánh nhìn của Lệnh Thái Huyền, giọng nói buồn bã: "Hoàng thượng, để tránh thái hậu nương nương trút giận lên thần thiếp, hay là chàng cứ đồng ý đi."
"Chọn cung phi vào cung, để hoàng thất Phong Triều nảy nở thêm."
Vốn dĩ thái hậu đang giận dữ, đột nhiên nghe lời này thì cứ ngỡ mình nghe nhầm, vô thức hỏi lại: "Ngươi nói gì?"
"Thần thiếp nói để hoàng thượng tuyển tú, nạp thêm phi, chọn thêm vài tỷ muội vào cung." Tang Hòa lặp lại một lần nữa, vẻ mặt hết sức chân thật.
Thái hậu ngạc nhiên nhìn Tang Hòa, ngọn lửa giận trong lòng cũng vơi đi không ít.
Bà ta lập tức chuyển sự chú ý sang Lệnh Thái Huyền, ánh mắt đầy hy vọng: "Con à, con thấy sao?"
Lệnh Thái Huyền mân mê tách trà, vẻ mặt u ám, ánh mắt mang theo sự lạnh lẽo khó tả.
Hắn liếc qua Tang Hòa một cái, nở nụ cười nhạt, nhưng ý cười không hề chạm đến đáy mắt.
Tang Hòa giả vờ như không thấy, đôi mắt ngấn lệ nhìn thái hậu, khéo léo dùng chiêu "cho một quả táo lại đánh một cái tát"
"Thái hậu, thần thiếp đã làm theo ý của người, nói ra những lời trái lương tâm này rồi, người đừng làm tổn hại đến thân thể nữa."
"Thần thiếp tự biết mình không xứng với ngôi vị hoàng hậu, nhưng hôm qua hoàng thượng vừa mới hứa sẽ không phế truất thần thiếp. Làm vua thì phải nhất ngôn cửu đỉnh, e rằng sẽ làm thái hậu thất vọng rồi."
Thái hậu tức giận đến mức suýt ngã ngửa.
Bà ta vẫn tự cho mình là người tinh mắt, nhưng không ngờ lại bị một tiểu nữ tử như thế này lừa gạt.
Trình Hoa Ngu ngày thường hết lòng chăm sóc hậu cung, tuy tính tình thế nào cũng chẳng cần nói, nhưng dẫu sao nàng vẫn là người con hiếu thảo, thêm vào đó là ảnh hưởng của Trình Thái sư trong triều, việc nàng giữ ngôi vị hoàng hậu cũng không có gì đáng trách.
Hôm qua thái tử bị Ngao Thanh Li mang đi, bà ta thương nàng mất con nên muốn triệu vào cung an ủi đôi chút, ai ngờ nàng lại điên cuồng chống lại thánh chỉ, chưa hết, hôm nay lại khiêu khích bà ta khắp nơi, đúng là ngu ngốc và kiêu ngạo đến tột cùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.