Chương 88: Nội Công Tâm Pháp
Úc Vũ Trúc
23/12/2022
Mục Dương Linh nghiêm túc nói: “Ta chưa từng học qua nội công tâm pháp, chỉ biết một chút công phu quyền cước, nếu ngươi muốn học ta tùy thời đều có thể dạy ngươi.”
Mục Dương Linh không cho rằng công phu quyền cước của mình có bao nhiêu lợi hại, nội công tâm pháp chỉ có ở trong giới giang hồ, Tề Hạo Nhiên có thể nhảy cao đến 10 mét, nàng có thể sao?
Nói đến cùng, nàng chỉ có thể dựa vào thần lực trời sinh cùng tài bắn cung của nàng thôi, nhưng cái này chỉ hữu dụng trên chiến trường, phóng tới trên giang hồ, người ta có khinh công, có nội lực, chỉ cần một giây là có thể giết nàng.
Vừa nghe Tề Hạo Nhiên nói công phu mà hắn luyện tập lúc nào ở trên người cũng giống như đang mặc một bộ áo chống đạn, không phải Mục Dương Linh không động lòng, nhưng nàng không tin tưởng mình có thể luyện được a, quan trọng nhất chính là, nàng không có đồ vật ngang giá để trao đổi.
Tề Hạo Nhiên không tin, Mục Dương Linh có sức lực lớn như vậy, sao có thể không cần nội công? Nếu nàng là nam hài tử nói không chừng hắn còn tin tưởng vài phần, nhưng nàng rõ ràng là một nữ hài.
Cho nên chờ lúc vết thương của Mục Dương Linh đã tốt hơn, Tề Hạo Nhiên hứng thú vội vàng tới tìm nàng, “Chúng ta trước tiên trao đổi nội công tâm pháp, hiện tại miệng vết thương của ngươi cũng đã khép lại, có thể ngồi xuống tu luyện.” Nói ngồi liền xếp bằng ngồi ở đối diện Mục Dương Linh, mặt mũi tràn đầy mong đợi nhìn nàng, “Ta làm trước, sau đó ngươi lại truyền tâm pháp của ngươi cho ta.”
Mục Dương Linh cảm thấy bất đắc dĩ, “Tề công tử, ta thật sự không có nội công tâm pháp.”
Tề Hạo Nhiên nghiêng đầu, “Có phải tâm pháp của nhà ngươi không cho truyền ra bên ngoài?” Tề Hạo Nhiên rất là rối rắm khổ sở mộ, hắn trầm mặc cân nhắc nửa ngày mới cắn răng nói: “Thôi, ta không học, nhưng có thể luận bàn, ta nguyện ý đưa tâm pháp của ta cho ngươi.”
Ở bên ngoài nghe góc tường Phạm Tử Câm chỉ cảm thấy Tề Hạo Nhiên quá ngốc, người ta đã nói rõ là không muốn dạy cho hắn.
Mục Dương Linh trầm mặc một lát, kéo Tề Hạo Nhiên ra cửa, Phạm Tử Câm lập tức đứng thẳng thân thể, cây quạt trong tay “Bang” một tiếng mở ra, trong nháy mắt khi cửa mở ra thì trên mặt của hắn cũng lộ ra một cái tươi cười, nhìn thấy Tề Hạo Nhiên tươi cười càng tăng thêm, “Trùng hợp như vậy? Thân thể của Mục cô nương đã tốt hơn chút nào chưa?”
Thính lực của Mục Dương Linh luôn tốt hơn người bình thường, nàng đã sớm nghe được tiếng bước chân của Phạm Tử Câm, nhưng nàng cũng không vạch trần, gật đầu cười nói: “Ta đã khá hơn nhiều, đa tạ Phạm công tử đã quan tâm.”
Tề Hạo Nhiên từ nhỏ đã tập nội công, năm giác quan còn muốn nhanh nhạy hơn Mục Dương Linh, nghe vậy thì trợn trắng mắt, bất quá hắn vẫn cón bận tâm đến tình nghĩa của hai huynh đệ nên cũng chưa chọc thủng lời nói dối của Phạm Tử Câm.
Mục Dương Linh lôi kéo Tề Hạo Nhiên đi vào trong hoa viên, Phạm Tử Câm đương nhiên là đi theo sát.
Mục Dương Linh đứng ở trước mặt một tòa núi giả, nhìn Tề Hạo Nhiên nói: “Ta thật sự không có học qua nội công tâm pháp, tổ phụ của ta có một nửa huyết thống của người Hồ, tằng tổ phụ của ta là đệ nhất dũng sĩ trong bộ lạc bọn họ, từ nhỏ đã có sức lực lớn vô cùng, nhưng tổ phụ của ta lại không được di truyền thần lực của tằng tổ phụ, gương mặt cũng không giống người Hán, ở trong bộ lạc đã bị người xa lánh, lúc này tổ phụ của ta mới rời xa thảo nguyên đi tới nơi này, cha của ta từ nhỏ đã có sức lực lớn, sức lực của ta còn lớn hơn cả cha ta, lúc còn uống sữa, ta vung tay đụng tới cái bàn, cái bàn đều có thể vỡ vụn.”
Tề Hạo Nhiên cùng Phạm Tử Câm đều không tin.
Mục Dương Linh xụ mặt nói: “Nếu việc này không phát sinh ở trên người ta thì ta cũng không tin.” Sau đó nàng xoay người dùng đôi tay ôm lấy núi giả, trong ánh mắt trừng lớn của Tề Hạo Nhiên cùng Phạm Tử Câm nàng chậm rãi nâng lên.
Tề Hạo Nhiên mở to miệng, đủ để nhét một cái trứng vịt, hắn chỉ chỉ Mục Dương Linh, lại chỉ chỉ vào tòa núi giả đang nằm ngang cao chừng hai người, ba người, cái này nặng bao nhiêu a?
Mục Dương Linh nhẹ nhàng buông núi giả xuống, sắc mặt lạnh nhạt nói: “Hiện tại các ngươi cđã tin rồi chứ? Cho dù nội công tâm pháp có lợi hại thì cũng không có khả năng làm một hài tử mới chín tuổi nâng được tòa núi giả này, nếu ngươi còn không tin ta có thể cho ngươi kiểm tra kinh mạch của ta, bên trong không có một tia nội lực.”
Đôi mắt của Tề Hạo Nhiên lập tức sáng ngời, “Có thể kiểm tra kinh mạch? Ngươi dạy ta.”
Phạm Tử Câm cũng rất hứng thú, trong nháy mắt lực chú ý của hai người đều bị dời đi.
Mục Dương Linh có chút 囧, bất ngờ hỏi: “Các ngươi có nội lực cũng không thể kiểm tra kinh mạch của người khác sao? Trong thoại bản đều viết như vậy?”
Lời này vừa ra, Tề Hạo Nhiên cùng Phạm Tử Câm đều có chút nhụt chí, Tề Hạo Nhiên phất tay nói: “Toàn là bịa chuyện, sao ngươi lại tin tưởng? Kinh mạch của chính mình đều không thể tự mình kiểm tra, huống chi là kiểm tra của người khác?”
Mục Dương Linh lập tức hiếu kỳ nói: “Vậy ngươi làm nào biết nội lực của mình có tăng tiến hay không?”
“Cảm giác a,” Tề Hạo Nhiên hùng hồn nói, “Nội lực tồn tại ở bên trong đan điền, lúc luyện khí vùng đan điền sẽ xuất hiện một tia khí nóng, cho dù chỉ có một chút, thì cũng giống như có một ngọn lửa cực nóng, nội lực ở bên trong kinh mạch đều có cảm giác này.”
Hai mắt của Mục Dương Linh sáng lấp lánh, “Vậy luyện tập nội lực có phải cũng có thể luyện được khinh công?”
Tề Hạo Nhiên trên dưới đánh giá Mục Dương Linh, nửa ngày lắc đầu nói: “Ngươi không thích hợp luyện khinh công, hạ bàn quá nặng.”
Mục Dương Linh thất vọng, lại hỏi: “Vậy ngươi nhìn xem ta có thích hợp để luyện nội công không?”
“Mỗi người đều có thể luyện được nội công,” Tề Hạo Nhiên nói: “Phương pháp quan trọng nhất để luyện tập nội công chính là điều dưỡng hơi thở, rèn luyện lục phủ ngũ tạng, để đạt tới công hiệu cường thân kiện thể, ngươi muốn học thì ta sẽ dạy cho ngươi.”
“Có thể lợi hại như người trên giang hồ không?” Mục Dương Linh tò mò hỏi.
Tề Hạo Nhiên khinh thường nói: “Nội công vốn dĩ chỉ dùng để cường thân kiện thể, phối hợp thêm chiêu thức thì dùng để làm phòng thân, nhưng người trên giang hồ lại dùng để quát tháo đấu đá, chiếm đoạt địa bàn, ngươi so với bọn họ để làm cái gì? Ngươi là nữ hài tử, sức lực lại lớn, học chút nội lực để cường thân kiện thể là đủ rồi, không giống ta, ta muốn bảo vệ quốc gia, về sau phải làm đại tướng quân, cho nên ta muốn tiến bộ ở phương diện võ nghệ.”
Mục Dương Linh & Phạm Tử Câm: “……”
Phạm Tử Câm trực tiếp quay đầu nhìn Mục Dương Linh cười nói: “Mục cô nương muốn học nội công không bằng đi theo học bộ nội công hiện tại của Hạo Nhiên, bộ công pháp này tuy không dễ luyện, nhưng chỉ cần luyện được một thành cũng đã đủ dùng, ngươi là nữ hài tử cũng không cần phải gấp gáp.”
“Nếu bộ công pháp này không dễ luyện như vậy, vì sao Tề công tử lại chọn bộ này?”
Bởi vì hắn vừa ngu ngốc vừa tự cao a.
Phạm Tử Câm chửi thầm, Tề Hạo Nhiên thì kiêu ngạo nói: “Tự nhiên là bởi vì ta có thiên phú dị bẩm, cho dù nội công tâm pháp có khó thì cũng không làm khó được ta.”
Phạm Tử Câm trực tiếp xoay đầu đi, Mục Dương Linh bị bộ dáng kiêu ngạo của hắn chọc cười.
Tề Hạo Nhiên nói: “Hiện tại ta đã luyện đến tầng thứ ba, ngươi đừng không tin, tuy rằng mới tầng thứ ba, nhưng ta đã có thể đánh ra 120 chiêu với thuộc hạ của đại ca.”
Đó là do biểu ca nhường ngươi.
Phạm Tử Câm lo lắng lời nói của Tề Hạo Nhiên càng nói càng lớn, liền vội dời đề tài nói: “Mục cô nương, ta đã xem qua bẫy rập mà ngươi bố trí ở trong rừng, bên trong có một số bẫy rập tựa hồ không phải nhằm vào dã thú?”
Mục Dương Linh hơi sửng sốt, liền cười thừa nhận, “Không tồi, đó là nhằm vào người.” Xác thực là nhằm vào tiểu quỷ tử, bất quá bị nàng mượn dùng mà thôi.
“Những bẫy rập đó là do Mục đại thúc dạy cho ngươi? Có thể truyền thụ cho chúng ta hay không, ta đã kiểm tra qua, trong đó có hai loại bẫy rập rất kỳ diệu.”
“Không thành vấn đề, quay đầu lại ta sẽ vẽ thành tranh, sau đó viết rõ ràng có thể áp dụng với nơi nào, các ngươi chậm rãi tìm tòi liền sẽ hiểu.” Ngay cả nội công tâm pháp mà người ta đang tự mình luyện cũng đều cho nàng, nàng còn có cái gì để che giấu?
Mục Dương Linh không cho rằng công phu quyền cước của mình có bao nhiêu lợi hại, nội công tâm pháp chỉ có ở trong giới giang hồ, Tề Hạo Nhiên có thể nhảy cao đến 10 mét, nàng có thể sao?
Nói đến cùng, nàng chỉ có thể dựa vào thần lực trời sinh cùng tài bắn cung của nàng thôi, nhưng cái này chỉ hữu dụng trên chiến trường, phóng tới trên giang hồ, người ta có khinh công, có nội lực, chỉ cần một giây là có thể giết nàng.
Vừa nghe Tề Hạo Nhiên nói công phu mà hắn luyện tập lúc nào ở trên người cũng giống như đang mặc một bộ áo chống đạn, không phải Mục Dương Linh không động lòng, nhưng nàng không tin tưởng mình có thể luyện được a, quan trọng nhất chính là, nàng không có đồ vật ngang giá để trao đổi.
Tề Hạo Nhiên không tin, Mục Dương Linh có sức lực lớn như vậy, sao có thể không cần nội công? Nếu nàng là nam hài tử nói không chừng hắn còn tin tưởng vài phần, nhưng nàng rõ ràng là một nữ hài.
Cho nên chờ lúc vết thương của Mục Dương Linh đã tốt hơn, Tề Hạo Nhiên hứng thú vội vàng tới tìm nàng, “Chúng ta trước tiên trao đổi nội công tâm pháp, hiện tại miệng vết thương của ngươi cũng đã khép lại, có thể ngồi xuống tu luyện.” Nói ngồi liền xếp bằng ngồi ở đối diện Mục Dương Linh, mặt mũi tràn đầy mong đợi nhìn nàng, “Ta làm trước, sau đó ngươi lại truyền tâm pháp của ngươi cho ta.”
Mục Dương Linh cảm thấy bất đắc dĩ, “Tề công tử, ta thật sự không có nội công tâm pháp.”
Tề Hạo Nhiên nghiêng đầu, “Có phải tâm pháp của nhà ngươi không cho truyền ra bên ngoài?” Tề Hạo Nhiên rất là rối rắm khổ sở mộ, hắn trầm mặc cân nhắc nửa ngày mới cắn răng nói: “Thôi, ta không học, nhưng có thể luận bàn, ta nguyện ý đưa tâm pháp của ta cho ngươi.”
Ở bên ngoài nghe góc tường Phạm Tử Câm chỉ cảm thấy Tề Hạo Nhiên quá ngốc, người ta đã nói rõ là không muốn dạy cho hắn.
Mục Dương Linh trầm mặc một lát, kéo Tề Hạo Nhiên ra cửa, Phạm Tử Câm lập tức đứng thẳng thân thể, cây quạt trong tay “Bang” một tiếng mở ra, trong nháy mắt khi cửa mở ra thì trên mặt của hắn cũng lộ ra một cái tươi cười, nhìn thấy Tề Hạo Nhiên tươi cười càng tăng thêm, “Trùng hợp như vậy? Thân thể của Mục cô nương đã tốt hơn chút nào chưa?”
Thính lực của Mục Dương Linh luôn tốt hơn người bình thường, nàng đã sớm nghe được tiếng bước chân của Phạm Tử Câm, nhưng nàng cũng không vạch trần, gật đầu cười nói: “Ta đã khá hơn nhiều, đa tạ Phạm công tử đã quan tâm.”
Tề Hạo Nhiên từ nhỏ đã tập nội công, năm giác quan còn muốn nhanh nhạy hơn Mục Dương Linh, nghe vậy thì trợn trắng mắt, bất quá hắn vẫn cón bận tâm đến tình nghĩa của hai huynh đệ nên cũng chưa chọc thủng lời nói dối của Phạm Tử Câm.
Mục Dương Linh lôi kéo Tề Hạo Nhiên đi vào trong hoa viên, Phạm Tử Câm đương nhiên là đi theo sát.
Mục Dương Linh đứng ở trước mặt một tòa núi giả, nhìn Tề Hạo Nhiên nói: “Ta thật sự không có học qua nội công tâm pháp, tổ phụ của ta có một nửa huyết thống của người Hồ, tằng tổ phụ của ta là đệ nhất dũng sĩ trong bộ lạc bọn họ, từ nhỏ đã có sức lực lớn vô cùng, nhưng tổ phụ của ta lại không được di truyền thần lực của tằng tổ phụ, gương mặt cũng không giống người Hán, ở trong bộ lạc đã bị người xa lánh, lúc này tổ phụ của ta mới rời xa thảo nguyên đi tới nơi này, cha của ta từ nhỏ đã có sức lực lớn, sức lực của ta còn lớn hơn cả cha ta, lúc còn uống sữa, ta vung tay đụng tới cái bàn, cái bàn đều có thể vỡ vụn.”
Tề Hạo Nhiên cùng Phạm Tử Câm đều không tin.
Mục Dương Linh xụ mặt nói: “Nếu việc này không phát sinh ở trên người ta thì ta cũng không tin.” Sau đó nàng xoay người dùng đôi tay ôm lấy núi giả, trong ánh mắt trừng lớn của Tề Hạo Nhiên cùng Phạm Tử Câm nàng chậm rãi nâng lên.
Tề Hạo Nhiên mở to miệng, đủ để nhét một cái trứng vịt, hắn chỉ chỉ Mục Dương Linh, lại chỉ chỉ vào tòa núi giả đang nằm ngang cao chừng hai người, ba người, cái này nặng bao nhiêu a?
Mục Dương Linh nhẹ nhàng buông núi giả xuống, sắc mặt lạnh nhạt nói: “Hiện tại các ngươi cđã tin rồi chứ? Cho dù nội công tâm pháp có lợi hại thì cũng không có khả năng làm một hài tử mới chín tuổi nâng được tòa núi giả này, nếu ngươi còn không tin ta có thể cho ngươi kiểm tra kinh mạch của ta, bên trong không có một tia nội lực.”
Đôi mắt của Tề Hạo Nhiên lập tức sáng ngời, “Có thể kiểm tra kinh mạch? Ngươi dạy ta.”
Phạm Tử Câm cũng rất hứng thú, trong nháy mắt lực chú ý của hai người đều bị dời đi.
Mục Dương Linh có chút 囧, bất ngờ hỏi: “Các ngươi có nội lực cũng không thể kiểm tra kinh mạch của người khác sao? Trong thoại bản đều viết như vậy?”
Lời này vừa ra, Tề Hạo Nhiên cùng Phạm Tử Câm đều có chút nhụt chí, Tề Hạo Nhiên phất tay nói: “Toàn là bịa chuyện, sao ngươi lại tin tưởng? Kinh mạch của chính mình đều không thể tự mình kiểm tra, huống chi là kiểm tra của người khác?”
Mục Dương Linh lập tức hiếu kỳ nói: “Vậy ngươi làm nào biết nội lực của mình có tăng tiến hay không?”
“Cảm giác a,” Tề Hạo Nhiên hùng hồn nói, “Nội lực tồn tại ở bên trong đan điền, lúc luyện khí vùng đan điền sẽ xuất hiện một tia khí nóng, cho dù chỉ có một chút, thì cũng giống như có một ngọn lửa cực nóng, nội lực ở bên trong kinh mạch đều có cảm giác này.”
Hai mắt của Mục Dương Linh sáng lấp lánh, “Vậy luyện tập nội lực có phải cũng có thể luyện được khinh công?”
Tề Hạo Nhiên trên dưới đánh giá Mục Dương Linh, nửa ngày lắc đầu nói: “Ngươi không thích hợp luyện khinh công, hạ bàn quá nặng.”
Mục Dương Linh thất vọng, lại hỏi: “Vậy ngươi nhìn xem ta có thích hợp để luyện nội công không?”
“Mỗi người đều có thể luyện được nội công,” Tề Hạo Nhiên nói: “Phương pháp quan trọng nhất để luyện tập nội công chính là điều dưỡng hơi thở, rèn luyện lục phủ ngũ tạng, để đạt tới công hiệu cường thân kiện thể, ngươi muốn học thì ta sẽ dạy cho ngươi.”
“Có thể lợi hại như người trên giang hồ không?” Mục Dương Linh tò mò hỏi.
Tề Hạo Nhiên khinh thường nói: “Nội công vốn dĩ chỉ dùng để cường thân kiện thể, phối hợp thêm chiêu thức thì dùng để làm phòng thân, nhưng người trên giang hồ lại dùng để quát tháo đấu đá, chiếm đoạt địa bàn, ngươi so với bọn họ để làm cái gì? Ngươi là nữ hài tử, sức lực lại lớn, học chút nội lực để cường thân kiện thể là đủ rồi, không giống ta, ta muốn bảo vệ quốc gia, về sau phải làm đại tướng quân, cho nên ta muốn tiến bộ ở phương diện võ nghệ.”
Mục Dương Linh & Phạm Tử Câm: “……”
Phạm Tử Câm trực tiếp quay đầu nhìn Mục Dương Linh cười nói: “Mục cô nương muốn học nội công không bằng đi theo học bộ nội công hiện tại của Hạo Nhiên, bộ công pháp này tuy không dễ luyện, nhưng chỉ cần luyện được một thành cũng đã đủ dùng, ngươi là nữ hài tử cũng không cần phải gấp gáp.”
“Nếu bộ công pháp này không dễ luyện như vậy, vì sao Tề công tử lại chọn bộ này?”
Bởi vì hắn vừa ngu ngốc vừa tự cao a.
Phạm Tử Câm chửi thầm, Tề Hạo Nhiên thì kiêu ngạo nói: “Tự nhiên là bởi vì ta có thiên phú dị bẩm, cho dù nội công tâm pháp có khó thì cũng không làm khó được ta.”
Phạm Tử Câm trực tiếp xoay đầu đi, Mục Dương Linh bị bộ dáng kiêu ngạo của hắn chọc cười.
Tề Hạo Nhiên nói: “Hiện tại ta đã luyện đến tầng thứ ba, ngươi đừng không tin, tuy rằng mới tầng thứ ba, nhưng ta đã có thể đánh ra 120 chiêu với thuộc hạ của đại ca.”
Đó là do biểu ca nhường ngươi.
Phạm Tử Câm lo lắng lời nói của Tề Hạo Nhiên càng nói càng lớn, liền vội dời đề tài nói: “Mục cô nương, ta đã xem qua bẫy rập mà ngươi bố trí ở trong rừng, bên trong có một số bẫy rập tựa hồ không phải nhằm vào dã thú?”
Mục Dương Linh hơi sửng sốt, liền cười thừa nhận, “Không tồi, đó là nhằm vào người.” Xác thực là nhằm vào tiểu quỷ tử, bất quá bị nàng mượn dùng mà thôi.
“Những bẫy rập đó là do Mục đại thúc dạy cho ngươi? Có thể truyền thụ cho chúng ta hay không, ta đã kiểm tra qua, trong đó có hai loại bẫy rập rất kỳ diệu.”
“Không thành vấn đề, quay đầu lại ta sẽ vẽ thành tranh, sau đó viết rõ ràng có thể áp dụng với nơi nào, các ngươi chậm rãi tìm tòi liền sẽ hiểu.” Ngay cả nội công tâm pháp mà người ta đang tự mình luyện cũng đều cho nàng, nàng còn có cái gì để che giấu?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.