Nương Tử Cười

Chương 16: Thả xuống sông

An Gia

04/11/2015

“Viên Phú Cảnh, ngươi buông ta ra!” An Nhược Hảo ra sức giãy dụa, lại không nghĩ rằng một thư sinh yếu đuối có hơi sức lớn như vậy từ đâu.

“Ta không buông.” Lúc này Viên Phú Cảnh giống như đứa bé khó chịu, trực tiếp kéo nàng đến bên bờ sông nhìn.

“Viên Phú Cảnh, Lương lão nhị sợ ngươi, vì sao ngươi không cứu hai người bọn họ?”

“Lương lão nhị sợ ta bởi vì hắn đã ăn đau khổ từ ta. Nhưng Lương gia người đông thế mạnh, hơn nữa bọn họ đã điểm chỉ, bây giờ nói không rõ thiệt giả, ta cứu bọn họ thế nào?” Viên Phú Cảnh yên lặng nhìn nàng.

“Ôi.” An Nhược Hảo nhìn nước sông chảy siết mà thở dài, vẫn phải dựa vào nhị ca.

“Đây là số mệnh của bọn họ.” Sau khi Viên Phú Cảnh nói lời này liền trầm mặc.

An Nhược Hảo nhìn hai vị đạo sĩ mà Lương gia mời đang nhảy nhót bên bờ sông, sau đó ra lệnh một tiếng, ném a Bao cùng Lương nha đầu vào trong dòng sông chảy xiết. Hai lồng heo mang theo người chỉ tỏa ra vài bọt khí rồi chìm xuống, ùng ục vài tiếng rồi không còn âm thanh.

“Ta đi vệ sinh.” An Nhược Hảo thấy vậy, nói xạo với Viên Phú Cảnh, chạy nhanh về phía cuối sông. Mọi người còn phải nhìn đạo sĩ cúng bái hành lễ, nhưng lát sau bọn họ vẫn sẽ xuống cuối sông chỗ nước cạn tìm kiếm thi thể, nàng phải đi trông chừng cho nhị ca, hơn nữa có hai người, nàng cũng không biết một mình nhị ca có thể xoay sở không.

“Nhị ca!” Lúc An Nhược Hảo chạy đến, Lăng Canh Tân đang ép nước sông trong bụng cho nha đầu kia.

“Lương nha đầu, Lương nha đầu.” An Nhược Hảo nhìn sau khi nàng ta phun mấy ngum nước dần dần tỉnh lại, nhẹ giọng gọi nàng ta.

“A Bao ca đâu?”

Lăng Canh Tân liếc nhìn a Bao nằm ở một bên, lắc lắc đầu.

“Nhị ca, sao rồi?”

“A Bao đưa ống trúc của hắn cho Lương nha đầu, bản thân hắn chết đuối rồi.”

“Cái gì?”

“A Bao ca.” Lương nha đầu đang định ngồi dậy, nghe Lăng Canh Tân nói vậy, trong nháy mắt xụi lơ.

“Lương nha đầu, Lương nha đầu.” An Nhược Hảo vội đỡ nàng ta.

“Nơi này không có, tiếp tục xuống dưới xem.” Đột nhiên, ba người nghe được tiếng tìm người ở phía trên.

“Nhị ca, làm thế nào?”

Lăng Canh Tân áy náy nhìn Lương nha đầu, vội nhét a Bao vào trong lồng heo, tiếp đó đẩy hai lồng heo vào trong sông, sau đó nhanh chóng cõng Lương nha đầu lên: “Nha đầu, chờ chuyện qua đi, ta lại giúp ngươi tìm a Bao về.”

Lăng Canh Tân mang theo An Nhược Hảo vội trốn vào trong bụi cỏ cao ngang người, ba người liền nhìn thấy một nhóm người đang từ phía trên bờ sông xuống: “Thấy rồi, ở đây!”

Là giọng nói của Lương lão nhị, không bao lâu, thi thể a Bao được mọi người vớt lên.

“Nha đầu kia đâu?”



“Có thể bị hà bá thu đi, chắc nàng ta làm bậy quá nhiều.” Vị trưởng lão nào đó của Lương gia the thé nói.

“Hỏi đạo sĩ một chút.”

“Sư phụ, xin hỏi nha đầu kia đi đâu rồi?”

Hai đạo sĩ nhìn giữa sông, lại xem xét lồng heo được vớt lên, tiếp theo đi vòng quanh lồng heo nhốt a Bao một vòng, niệm tiếng chim một lúc lâu rồi mới chậm rãi nói: “Hà bá nói thân thể nha đầu kia dâm loạn, để tránh làm hại nhân gian, ngài thu hết thay dân chúng Trần Gia Bình.”

“Tốt!” Lương lão nhị hét lớn một tiếng, vừa rống vừa đạp lồng heo nhốt a Bao một cước, “Gian phu dâm phụ.”

“Nha đầu, đừng lên tiếng, nhịn đi.” Lăng Canh Tân vội che miệng Lương nha đầu định hét ra tiếng.

Lương nha đầu không thể làm gì khác d^đ$l*q^đ hơn là cắn môi nhẹ giọng khóc thút thít, trên tay nắm hai ống trúc, nổi gân xanh. Lúc An Nhược Hảo nghe đạo sĩ nói vậy thì cười lạnh không thôi, thấy thế không khỏi thở dài.

“Tốt lắm, mọi người tới nhà chúng ta ăn cơm thôi!” Lương lão nhị thét một tiếng, để mấy huynh đệ trong tộc mang hai lồng heo đi.

“Nhị ca, tại sao Lương gia lại vui mừng như thế, theo như thông thường đây là chuyện xấu mà.”

“A Bao ca có chút của để dành, bọn họ làm như thế thì toàn bộ đồ gì đó nhà a Bao ca đều thuộc về bọn họ, bọn họ có thể lấy nhiều thứ tốt như vậy đương nhiên là vui mừng, đặc biệt là lão nhị, hắn là người thấy tiền sáng mắt, vì tiền cái gì cũng có thể làm được.” Lương nha đầu oán hận nhìn theo hướng mọi người rời đi.

“Chúng ta về nhà trước.” Lăng Canh Tân cõng Lương nha đầu, kêu An Nhược Hảo đi về nhà.

Đến nhà, Lương nha đầu chỉ nắm hai ống trúc mà ngẩn người, không nói tiếng nào. An Nhược Hảo nhìn Lăng Canh Tân, Lăng Canh Tân chỉ lắc lắc đầu, hắn đã cứu người về, nhưng cởi bỏ khúc mắc trong lòng nàng như thế nào thì bất lực rồi.

“Lương nha đầu, a Bao ca vì ngươi mà chết, hắn nhất định không hy vọng nhìn thấy dáng vẻ như này của ngươi, hắn mong ngươi sống tiếp, hơn nữa muốn sống tốt.”

Lương nha đầu nghe xong khóc nức nở một lúc lâu mới dừng lại: “Rõ ràng hắn nói với ta hắn bơi rất giỏi, có thể chống đỡ, nhưng hắn, ta không ngờ hắn gạt ta.”

“Lương nha đầu, chờ thêm mấy ngày chuyện này phai đi, chúng ta phải tìm thi thể a Bao về, chúng ta an táng tốt cho hắn, hy vọng đời sau hắn có thể thoải mái hơn đời này, người tốt sẽ được đền đáp.” Dưới ánh mắt mạnh mẽ của An Nhược Hảo, rốt cuộc Lăng Canh Tân nói ra được câu an ủi.

“Lương nha đầu, chuyện đã thế này, ngươi cũng chỉ có thể yên tâm bớt buồn, ngươi còn cuộc sống của ngươi nữa.” An Nhược Hảo cầm tay của nàng ta, chạm đến chỗ lạnh lẽo, dưới ngày hè chói chang lạnh như vậy khiến cho lòng nàng cũng giật thót.

“Ta còn có thể có cuộc sống gì đây? Ta vốn sinh là người của Lương gia, chết là quỷ của Lương gia, mà bây giờ ta hại chết a Bao ca, bản thân thì yên lành ngồi ở đây.” Nước mắt của Lương nha đầu giống như chuỗi ngọc bị đứt mà rơi xuống.

“Haizzz, nhị ca, nước đun xong chưa.”

“Ừhm.” Lăng Canh Tân rót nước nóng vào trong thùng lớn, tự giác đi ra ngoài.

“Ngươi có thể tự tắm sao?”

Lương nha đầu cắn môi dưới, đứng dậy. An Nhược Hảo liền mở cửa đi ra ngoài, nhưng nàng còn chưa đi ra, liền nghe tiếng ngã xuống ở sau lưng của Lương nha đầu, vội chạy đến đỡ nàng ta: “Thế nào?”

“Không có việc gì.” Lương nha đầu có vẻ rất đau, ngồi phịch ở trên đất đau đến mức mặt mũi trắng bệch.



“Vừa rồi còn tốt, sao đi đến thùng gỗ lại thành thế này?” Lúc này Lương nha đầu đã bắt đầu cởi xiêm áo, An Nhược Hảo không tiện gọi Lăng Canh Tân vào.

“Không có việc gì, ta có thể làm được.” Lương nha đầu nói xong giãy dụa đứng lên.

An Nhược Hảo lại thấy được, bắp đùi nàng ta sưng đỏ, mà thậm chí nơi đó hơi sinh mủ, kinh ngạc nhìn nàng ta: “Sao có thể như vậy?”

Lương nha đầu lại khóc không thành tiếng.

“Ngươi tắm trước đi, để tâm tình bình tĩnh lại.” An Nhược Hảo đỡ nàng ta vào trong thùng gỗ, nhìn nàng ta thở dốc vì nơi đó đụng phải nước mà kinh ngạc, hiển nhiên là rất đau. Nàng quả thật không dám tưởng tượng rốt cuộc nàng ta gặp phải đối xử không thuộc về con người.

Sau khi An Nhược Hảo rời khỏi phòng, nói điều khó hiểu với Lăng Canh Tân, không ngờ lúc này Lăng Canh Tân lqd lại nghe hiểu rất nhanh.

“Ta đi phòng bếp nấu cơm, đợi nàng ta tắm rửa xong thì có thể ăn cơm tối.”

“Được, muội đi tìm bộ y phục cũ của muội cho nàng ta.” An Nhược Hảo không biết trong lòng Lăng Canh Tân đang nghĩ gì, chỉ có thể tự kiếm việc cho mình làm.

Đến lúc ăn cơm, cả người Lương nha đầu đã sửa sang sạch sẽ, nhưng tuyệt vọng cùng đau khổ trong đáy mắt nàng ta lại không giảm.

“Ngươi có thể nói cho ta một chút rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?” Lăng Canh Tân bới thêm cho nàng ta một chén cơm, “Từ khi ngươi bị buộc viên phòng.”

“Haizzz, đâu phải là viên phòng.” Khóe miệng Lương nha đầu nhếch lên lộ ra nụ cười châm chọc.

Thì ra hôm đó vừa vặn là Vi gia ở thôn trên làm chuyện vui, cả nhà đều uống rượu mừng. Lương nha đầu uống hai ly rượu đỏ, đầu óc choáng váng nên về nhà trước, cho là trong nhà không có ai nên đi thẳng về phòng mình, không ngờ vừa đúng lúc nhìn thấy Lương lão nhị đang vụng trộm cùng quả phụ Tiếu ở trong phòng. Quả phụ Tiếu lại không cảm giác gì, sửa sang quần áo rồi duyên dáng thướt tha đi rồi.

Vẻ mặt Lương lão nhị hung dữ không cho nàng nói ra, thật ra thì nàng choáng váng cộng thêm trời tối vốn thật ra không thấy gì, còn không nghe rõ Lương lão nhị nói gì, nhưng Lương lão nhị lại xem nàng lqd như muốn cáo trạng với thê tử hắn. Mặc dù Lương lão nhị ngang ngược, nhưng vẫn sợ thê tử mình, chỉ vì nhà mẹ đẻ của thê tử hắn là lão đại mảnh đất cuối thôn phía sau núi.

Lương nha đầu choáng váng gục đầu ở trên giường, không ngờ Lương lão nhị vừa định chặn miệng nàng, sắc tâm bỗng nhiên sinh ra, lại có thể nổi lên lòng xấu xa. Lương nha đầu cảm thấy Lương lão nhị cởi y phục của nàng, liền giằng co, nhưng nàng uống say rồi, thêm nữa đối phương là người cường tráng, vốn không chống nổi.

Không lâu sau, liền truyền đến một trận đau đớn bén nhọn, đau đến mức nàng hô to ra tiếng. Vừa đúng lúc Lương Tiểu trở lại, nghe tiếng nàng gào thét cho là đã xảy ra chuyện gì, cùng Lương đại nương đốt lửa lên mới biết Lương lão nhị này như heo chó đã thông dâm với đệ muội tương lai của mình.

Nhưng xét cho cùng việc xấu trong nhà không thể nói ra ngoài, Lương đại nương biết quỳ thủy của Lương nha đầu vừa qua, vừa đúng giai đoạn dễ mang thai, vô tình có thể đã có nhi tử rồi. Nhưng lại là hài tử Lương gia, cho nên cũng chỉ buộc Lương Tiểu cưới nàng.

Sau khi Lương nha đầu biết, cũng chỉ có thể đánh gãy răng và nuốt máu *, chuyện như vậy nàng chỉ có thể chịu đựng.

(*) đánh gãy răng và nuốt máu: 打落了牙和血吞 ẩn dụ chỉ sự mất mát

Mặc dù cuối cùng Lương Tiểu cưới nàng, nhưng ghét bỏ nàng từng bị nhị ca đụng chạm, trên người không sạch sẽ, từ đó tới nay cũng không chạm vào nàng. Lương lão nhị lại không buông tha nàng, nói dù sao nàng d&đ(l@q*đ cũng là nữ nhân của hắn, mỗi buổi tối buộc nàng phải quan hệ với hắn. Người Lương gia cũng mắt nhắm mắt mở, lúc đầu nhị tẩu còn phản đối, lâu ngày nàng ấy chết lặng rồi.

Lương Tiểu lại càng bất mãn, là thê tử trên danh nghĩa của mình, cuối cùng lại lên giường cùng nhị ca mình, mỗi lần nhị ca xong việc sẽ tàn nhẫn đánh nàng một trận.

Người Lương gia nhìn Lương Tiểu bực tức, liền cân nhắc cưới cho Lương Tiểu một thê tử mới, nhưng đằng trước có một con dâu nuôi từ bé chặn, ai nguyện ý làm tiểu thiếp. Hơn nữa sau khi Lương gia cưới thê tử cho Lương lão đại và Lương lão nhị, trong nhà ngay cả bán Lương nha đầu cũng không cưới nổi thê tử mới.

Nhưng Lương Tiểu nhớ a Bao ở sát vách Lương nha đầu có quan hệ không tệ liền động tâm suy nghĩ, vốn mọi người đều cho rằng hai người có quan hệ nam nữ không thuần khiết. Hắn muốn gài tang vật cho a Bao cùng Lương nha đầu, như vậy nếu a Bao thu Lương nha đầu, hắn thu được tiền mua nàng dâu mới, còn có thể lừa một khoản phí bịt miệng, nhưng nhiều lần chưa thành công.

Cho nên, hôm đó, đúng dịp Lương lão nhị đã tạo thành cục diện hai người thông dâm, chân mày Lương Tiếu lqd cũng không nhíu lại liền trực tiếp trói nàng cùng a Bao tới từ đường. Định tội danh thông dâm, vì bồi thường Lương Tiểu, tất cả mọi thứ của a Bao đều là của hắn, một công đôi việc cớ sao không làm?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nương Tử Cười

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook