Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch !

Chương 209: Tịch Tà Thiên Kinh !

Bán Đạo Thanh Phong

07/08/2022

Editor: Kingofbattle

"Sư tôn, đệ tử có thể đổi thiền trượng thành một cây đao hay không? "

Hả ?

Sở Huyền hơi giật mình, đổi thiền trượng thành đao?

Chẳng lẽ Ma Loạn Thiên, đã bị kích thích, khơi dậy sát tâm?

"Tại sao ? Phải đổi thành đao? "

"Bẩm sư tôn, đệ tử thường cảm niệm, người đời có quá nhiều tham niệm, trong lòng đã có chút lĩnh ngộ, muốn rèn đúc một thanh đao giới luật. "

Sở Huyền hơi nhíu mày, Ma Loạn Thiên rất thiên phú về phật pháp, chưa gì đã có cảm ngộ ?

"Ngươi có cảm ngộ, vi sư rất vui mừng, liền ban thưởng cho ngươi một thanh giới đao! "

Sở Huyền lấy ra một thanh đao có cấp bậc Thiên binh, sau đó luyện chế lại một lần, gia trì thêm một ít công năng, biến thành bộ dáng một thanh giới đao.

Sau đó lại truyền giới đao cho Ma Loạn Thiên.

"Cảm tạ sư tôn! "

Ma Loạn Thiên chắp tay trước ngực vái một cái, sau đó nhận lấy giới đao.

Sở Huyền đóng Vạn Thiên Kính lại, bây giờ chỉ còn chờ hệ thống ban thưởng thôi, còn chờ đến khi nào ? chỉ có thể xem vận may.

Sở Huyền đang vắt óc suy nghĩ, xem còn biện pháp nào, có khả năng tương đối kích hoạt hệ thống ban thưởng.

Tần Doanh thì hắn không nắm chắc.

Từ lần trước, sau khi truyền cho hắn Long Chiến Bá Thể, Sở Huyền vẫn chưa liên lạc lần nào, dù sao chỉ là đệ tử ký danh, mình cũng không thể biểu hiện quá coi trọng.

Điểm mấu chốt, là hắn sợ Tần Doanh đòi hỏi phương pháp chuyển thành nam nhân.

Hắn cũng không có phương pháp nào vẹn toàn, vừa đổi được giới tính vừa không bị thiên đạo bài xích.



Nếu như mình không có, chẳng phải là biểu hiện mình không đủ trâu bò?

Cho nên, tạm thời Sở Huyền sẽ không chủ động liên hệ Tần Doanh.

Hơn nữa, nếu Tần Doanh trở thành bộ dáng mãnh nam, hắn lại có cảm giác không kịp thích ứng.

Lại nhắc tới Nhậm Trường Hà, nếu hắn muốn đột phá Thần cảnh, ít nhất phải tốn thêm ba năm nữa.

Nam Vô Phật Đà cũng tương tự.

Sở Huyền đột nhiên nhớ ra, hắn vẫn còn một Bí Cảnh cơ duyên, đến hiện tại còn chưa bố trí.

Hắn liền lấy Bí Cảnh cơ duyên ra.

Nhưng mà lại không biết, nên để bảo vật gì vào trong.

Công pháp thì không thể thiếu rồi.

Các loại thiên tài địa bảo, thần binh cũng phải có.

Nếu không, thì sao lại gọi là cơ duyên?

Sở Huyền tốn một ít thời gian, bỏ vào một ít công pháp trong Bí Cảnh.

Trên người hắn có vô số công pháp, bí thuật. Thấp nhất cũng có cấp bậc thần pháp, nếu như công pháp không thể luyện tới Thần cảnh, thì còn nói gì là cơ duyên?

Thậm chí, nên để một vài công pháp cao cấp hơn thần pháp.

Có thể tu luyện cao hơn cả Thần cảnh. Sở Huyền nghĩ một hồi, móc ra một quyển sách nhỏ, dùng Thánh Sư Quang Hoàn khắc lên trên một ít công pháp.

Đột nhiên trong đầu hắn xuất hiện một trò đùa ác độc.

"Nên tăng thêm một số thứ. "

Hắn tự mình lẩm bẩm.

Sau đó nhắm mắt lại, lấy công pháp này làm cơ sở, bắt đầu thôi diễn ra một bộ công pháp mới.

Nắm giữ nhiều công pháp bí thuật cũng có chỗ tốt, chính là có thể thêm thắt lung tung, cộng thêm trí tưởng tượng của mình, thôi diễn ra một bộ công pháp mới.



Hắn khắc bộ công pháp mới này lên trên, lại gia trì thêm một số thủ đoạn, ẩn giấu chữ viết, cần phải dựa theo yêu cầu, mới có thể nhìn thấy công pháp này.

Sau đó đặt cho công pháp này một cái tên, ghi trên trang bìa.

Tịch Tà Tiên Kinh.

Sở Huyền lại ghi tám chữ to trên trang đầu tiên: "Muốn luyện công pháp này, vung đao tự cung. "

Dưới tám chữ này, hắn lại ghi mấy dòng chữ nhỏ để chú thích: "Trảm căn tuyệt niệm, cần phải có đại nghị lực, mới có thể tu luyện công pháp này. "

Lại nhìn tám chữ to trên giấy, Sở Huyền nghĩ thầm: "Chắc có lẽ không có ai ngu như vậy, vừa nhìn thấy tờ giấy này, trực tiếp vung đao tự thiến…? "

Hắn lại viết trên trang thứ hai: "Nếu không tự cung, vẫn có thể tu luyện thành công."

Phía dưới lại ghi mấy dòng chú thích nhỏ: "Không nếm trải tư vị thế gian, thì làm sao có thể rèn luyện tâm cảnh? Những cường giả tuyệt thế từ xưa, đều phải nếm mật nằm gai, trải qua nhiều thử thách."

"Những kẻ làm theo trang đầu tiên, đoạn căn tuyệt dục, chính là kẻ nhu nhược! "

Sở Huyền lại suy tư, viết lên trang thứ ba: "Nếu như đoạn căn tuyệt dục, thì chứng tỏ ngươi là người hèn nhát, ngu dốt. Nếu không làm theo, thì chứng tỏ ngươi là người bãn lĩnh, xứng đáng học công pháp của ta."

Sau đó hắn lại viết lên trang thứ tư: " Dập đầu ba cái, công pháp sẽ tự hiện ra. "

Sau khi sắp đặt xong bí tịch, Sở Huyền không nhịn được mà nghĩ thầm: "Chắc có lẽ không có người nào, vừa nhìn thấy tờ thứ nhất liền vung đao tự thiến ? Chắc là không có đâu. "

Bí tịch đã chuẩn bị xong, trò đùa quái ác, cũng đã hoàn tất.

Về phần có kẻ nào ngu dốt, vừa xem xong tờ thứ nhất liền vung đao tự cắt, Sở Huyền cũng không để ý.

Đương nhiên, lỡ như thật sự có người làm theo, vì khích lệ đối phương cố gắng tu luyện, Sở Huyền đã lưu lại thông tin trong bí tịch, khi tu luyện công pháp tới đại thành, có thể mọc lại chi thứ năm.

Đã như vậy, cho dù có kẻ ngu tự cung, vì mong muốn khôi phục chi thứ năm, tự nhiên sẽ cố gắng tu luyện, còn chăm chỉ hơn so với bất kỳ ai.

Về phần một ít thiên tài địa bảo có thể giúp mọc lại các bộ phận cơ thể, tất nhiên đối phương cũng sẽ tìm kiếm.

Mà những loại thiên tài địa bảo này, đều rất hiếm thấy và khó tìm, không dễ dàng gì bắt được.

Cũng cần có thực lực cường đại, mới có thể tìm được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch !

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook