Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch !
Chương 192: Tiểu Nhân Hèn Hạ !
Bán Đạo Thanh Phong
05/08/2022
Editor: Kingofbattle
Đế hồn thượng cổ thức tỉnh?
Là tàn hồn của cường giả Bạch Thắng Sơn, hay là tàn hồn của những kẻ tiến công?
Sở Huyền vội vàng móc Khuy Thiên Kính ra, nhìn trộm tình huống ở Bạch Thắng Sơn.
Hắn cũng không lo lắng Đinh Việt gặp nguy hiểm.
Đế hồn thức tỉnh thì làm sao?
Chẳng qua chỉ là một tàn hồn mà thôi, huống hồ còn trải qua không biết bao nhiêu năm, sớm đã suy yếu.
May ra có thể hại những Chân cảnh bình thường, thậm chí là bán Đế, nhưng mà muốn hại Đinh Việt thì không có cửa.
Không nói đến Đinh Việt đã tu luyện bí thuật thần hồn, chỉ cần nhắc tới thần kiếm trong cơ thể hắn, một khi kích thích nó, đủ để chém nát tàn hồn.
Bạch Thắng Sơn đang bộc phát đại chiến rất kịch liệt.
Hơn nữa còn rất hiếm thấy, có vài vị bán đế cùng liên thủ.
Bên trên một chỗ phế tích, có một bóng người có vẻ hư ảo, đang trôi lơ lửng ở giữa không trung.
Mỗi một đòn đánh ra đều rất mạnh mẽ.
Bên trong chiến trường, đã có mấy bộ thi thể cường giả Chân cảnh.
"Huyết Luyện Phệ Hồn! "
Tà Vương quát to một tiếng, đưa tay trảo về trước, máu tươi trên mặt đất bắt đầu chuyển động, khiến cho cả người hắn như chìm trong màn sương máu.
Sương máu cuồn cuộn, hóa thành từng sợi xiềng xích, lao thẳng về phía tàn hồn.
"Nhanh cầm chân hắn, để bản vương bắt hắn luyện hồn! "
Lão giả Cửu Kiếm Sơn, Liễu Bình Phong cùng lão giả râu đỏ, mỹ phụ Phiêu Hoa Các, thần sắc trên mặt mọi người đều đen như đáy nồi.
Bọn họ công kích liên tục, nhưng lại không biết vô tình hay cố ý, khiến cho xiềng xích huyết vụ của Tà Vương, không thể nào trói chặt được tàn hồn này.
Đây chính là thần hồn Đế Cảnh, nhưng mà lại là tàn hồn, hơn nữa đã bị suy yếu.
Nếu như Tà Vương thành công luyện hoá, thì tu vi của hắn sẽ càng tinh tiến, càng tiếp cận với Đế cảnh hơn.
Thực lực của Tà Vương sẽ mạnh hơn bọn hắn.
Bất luận là Liễu Bình Phong hay là ba người còn lại, cũng không muốn nhìn thấy Tà Vương bắt được lợi ích.
"Xưa nay Tà Vương ta luôn quang minh chính đại, mấy người các ngươi đúng là tiểu nhân hèn hạ, cừu địch trước mắt lại không muốn đồng tâm hiệp lực, ngược lại còn đề phòng ta, đúng là bụng dạ tiểu nhân, phì phì ! "
Tà Vương mắng té tát vào mặt mấy người còn lại.
Còn bà nó!
Người hung ác tàn nhẫn nhất ở đây, chính là ngươi đó, còn bày đặt giả vờ chính nghĩa?
Trong lòng mấy người Liễu Bình Phong thầm mắng.
Ở khu vực bên ngoài đại chiến, Đinh Việt đang đứng nhìn, cũng không có ý tứ ra tay, mà là cảnh giác nhìn xung quanh.
Hàn Ánh Mộng đứng cách hắn cũng không xa.
Những người khác đều run sợ, bên trong di tích cổ, lại có đế hồn thượng cổ thức tỉnh, trong khoảng thời gian ngắn, cũng không có người nào dám tiếp tục thăm dò.
"Chết cho ta! "
Đế hồn gầm to một tiếng, ánh sáng chói mắt, bạo phát ra một đòn tấn công sắc bén, chỉ trong chớp mắt đã lao tới Tà Vương.
"Không tốt! "
Tà Vương liền biến sắc.
Đối phương thiêu đốt một phần thần hồn lực, thi triển ra công kích thần hồn.
Xưa nay công kích thần hồn rất khó phòng ngự, Tà Vương cũng không dám khinh thường, đưa tay trảo về trước một cái, hút một bộ thi thể võ giả Chân cảnh lại sát người.
Sau đó thi thể nổ tung ,hóa thành sương máu.
Bành!
Sương máu cuồn cuộn, giống như nước được đun sôi, hóa thành một dòng sông máu phòng ngự, ngăn cản ở trước người.
Đồng thời thân hình của Tà Vương cũng nhanh chóng lui về phía sau.
Xuy xuy!
Công kích thần hồn, đánh lên trên dòng sông máu, phát ra âm thanh xì xèo, giống như một khối sắt nung đỏ được thả vào trong nước.
Sương máu liền sôi trào, mắt thường cũng có thể thấy nó đang bốc hơi, tan rã.
Trong nháy mắt, công kích thần hồn đ phá vỡ phòng ngự sương máu.
Bất quá, do bị sương máu phân tán lực lượng, cho nên đã yếu đi nhiều, không thể gây nguy hiểm cho Tà Vương.
"Đều chết cho ta! "
Đế hồn đã triệt để nổi giận, liều mạng đánh cược một lần.
Lực lượng thần hồn toả ra ánh sáng chói mắt, trong chớp mắt đã phân rã, hoá thành bốn tia sáng, phân biệt bay tới bốn người Liễu Bình Phong.
"Nguy hiểm! "
Sắc mặt bốn người đại biến, điên cuồng lui về phía sau.
Lão giả Cửu Kiếm Sơn, đưa kiếm ngang ngực, liên tục ngưng tụ Kiếm Thế, ý đồ ngăn cản công kích thần hồn.
Đây chính là thần hồn Đế Cảnh, thậm chí còn mạnh hơn Đế Cảnh.
Cho dù hiện tại tu vi đã rớt xuống, thần hồn suy yếu, nhưng dựa vào lực lượng thần hồn kia, cũng không phải là thứ mà những kẻ bán Đế như bọn hắn có thể chống lại.
Cũng vì lý do này, nên đối phương chỉ dựa vào thần hồn, đã có thể đấu ngang ngửa năm vị cường giả bán Đế.
Thủ đoạn của Tà Vương thì cao tay hơn một chút, thi triển ma công, trực tiếp thiêu đốt huyết nhục võ giả, cản trở công kích thần hồn.
Bốn người còn lại, có thủ đoạn hơi yếu một chút.
Lão giả râu đỏ thì móc ra một viên đan dược nuốt vào, đây là chuẩn bị chữa trị thần hồn.
Liễu Bình Phong thì xoè quạt giấy ra, hóa thành một là chắn phòng ngự, ở trên đó tràn ngập linh lực, lực lượng nguỵ vực cũng đã thi triển tới cực hạn.
Còn Mỹ phụ Phiêu Hoa Các, xung quanh thân thể hoá thành vô số cánh hoa, mỗi một cánh hoa đều đỏ như sắt nung, bên trong truyền ra khí tức nóng bỏng.
Thời khắc này, có thể nói là năm vị bán Đế đã thi triển ra mọi thủ đoạn.
Đế hồn thượng cổ thức tỉnh?
Là tàn hồn của cường giả Bạch Thắng Sơn, hay là tàn hồn của những kẻ tiến công?
Sở Huyền vội vàng móc Khuy Thiên Kính ra, nhìn trộm tình huống ở Bạch Thắng Sơn.
Hắn cũng không lo lắng Đinh Việt gặp nguy hiểm.
Đế hồn thức tỉnh thì làm sao?
Chẳng qua chỉ là một tàn hồn mà thôi, huống hồ còn trải qua không biết bao nhiêu năm, sớm đã suy yếu.
May ra có thể hại những Chân cảnh bình thường, thậm chí là bán Đế, nhưng mà muốn hại Đinh Việt thì không có cửa.
Không nói đến Đinh Việt đã tu luyện bí thuật thần hồn, chỉ cần nhắc tới thần kiếm trong cơ thể hắn, một khi kích thích nó, đủ để chém nát tàn hồn.
Bạch Thắng Sơn đang bộc phát đại chiến rất kịch liệt.
Hơn nữa còn rất hiếm thấy, có vài vị bán đế cùng liên thủ.
Bên trên một chỗ phế tích, có một bóng người có vẻ hư ảo, đang trôi lơ lửng ở giữa không trung.
Mỗi một đòn đánh ra đều rất mạnh mẽ.
Bên trong chiến trường, đã có mấy bộ thi thể cường giả Chân cảnh.
"Huyết Luyện Phệ Hồn! "
Tà Vương quát to một tiếng, đưa tay trảo về trước, máu tươi trên mặt đất bắt đầu chuyển động, khiến cho cả người hắn như chìm trong màn sương máu.
Sương máu cuồn cuộn, hóa thành từng sợi xiềng xích, lao thẳng về phía tàn hồn.
"Nhanh cầm chân hắn, để bản vương bắt hắn luyện hồn! "
Lão giả Cửu Kiếm Sơn, Liễu Bình Phong cùng lão giả râu đỏ, mỹ phụ Phiêu Hoa Các, thần sắc trên mặt mọi người đều đen như đáy nồi.
Bọn họ công kích liên tục, nhưng lại không biết vô tình hay cố ý, khiến cho xiềng xích huyết vụ của Tà Vương, không thể nào trói chặt được tàn hồn này.
Đây chính là thần hồn Đế Cảnh, nhưng mà lại là tàn hồn, hơn nữa đã bị suy yếu.
Nếu như Tà Vương thành công luyện hoá, thì tu vi của hắn sẽ càng tinh tiến, càng tiếp cận với Đế cảnh hơn.
Thực lực của Tà Vương sẽ mạnh hơn bọn hắn.
Bất luận là Liễu Bình Phong hay là ba người còn lại, cũng không muốn nhìn thấy Tà Vương bắt được lợi ích.
"Xưa nay Tà Vương ta luôn quang minh chính đại, mấy người các ngươi đúng là tiểu nhân hèn hạ, cừu địch trước mắt lại không muốn đồng tâm hiệp lực, ngược lại còn đề phòng ta, đúng là bụng dạ tiểu nhân, phì phì ! "
Tà Vương mắng té tát vào mặt mấy người còn lại.
Còn bà nó!
Người hung ác tàn nhẫn nhất ở đây, chính là ngươi đó, còn bày đặt giả vờ chính nghĩa?
Trong lòng mấy người Liễu Bình Phong thầm mắng.
Ở khu vực bên ngoài đại chiến, Đinh Việt đang đứng nhìn, cũng không có ý tứ ra tay, mà là cảnh giác nhìn xung quanh.
Hàn Ánh Mộng đứng cách hắn cũng không xa.
Những người khác đều run sợ, bên trong di tích cổ, lại có đế hồn thượng cổ thức tỉnh, trong khoảng thời gian ngắn, cũng không có người nào dám tiếp tục thăm dò.
"Chết cho ta! "
Đế hồn gầm to một tiếng, ánh sáng chói mắt, bạo phát ra một đòn tấn công sắc bén, chỉ trong chớp mắt đã lao tới Tà Vương.
"Không tốt! "
Tà Vương liền biến sắc.
Đối phương thiêu đốt một phần thần hồn lực, thi triển ra công kích thần hồn.
Xưa nay công kích thần hồn rất khó phòng ngự, Tà Vương cũng không dám khinh thường, đưa tay trảo về trước một cái, hút một bộ thi thể võ giả Chân cảnh lại sát người.
Sau đó thi thể nổ tung ,hóa thành sương máu.
Bành!
Sương máu cuồn cuộn, giống như nước được đun sôi, hóa thành một dòng sông máu phòng ngự, ngăn cản ở trước người.
Đồng thời thân hình của Tà Vương cũng nhanh chóng lui về phía sau.
Xuy xuy!
Công kích thần hồn, đánh lên trên dòng sông máu, phát ra âm thanh xì xèo, giống như một khối sắt nung đỏ được thả vào trong nước.
Sương máu liền sôi trào, mắt thường cũng có thể thấy nó đang bốc hơi, tan rã.
Trong nháy mắt, công kích thần hồn đ phá vỡ phòng ngự sương máu.
Bất quá, do bị sương máu phân tán lực lượng, cho nên đã yếu đi nhiều, không thể gây nguy hiểm cho Tà Vương.
"Đều chết cho ta! "
Đế hồn đã triệt để nổi giận, liều mạng đánh cược một lần.
Lực lượng thần hồn toả ra ánh sáng chói mắt, trong chớp mắt đã phân rã, hoá thành bốn tia sáng, phân biệt bay tới bốn người Liễu Bình Phong.
"Nguy hiểm! "
Sắc mặt bốn người đại biến, điên cuồng lui về phía sau.
Lão giả Cửu Kiếm Sơn, đưa kiếm ngang ngực, liên tục ngưng tụ Kiếm Thế, ý đồ ngăn cản công kích thần hồn.
Đây chính là thần hồn Đế Cảnh, thậm chí còn mạnh hơn Đế Cảnh.
Cho dù hiện tại tu vi đã rớt xuống, thần hồn suy yếu, nhưng dựa vào lực lượng thần hồn kia, cũng không phải là thứ mà những kẻ bán Đế như bọn hắn có thể chống lại.
Cũng vì lý do này, nên đối phương chỉ dựa vào thần hồn, đã có thể đấu ngang ngửa năm vị cường giả bán Đế.
Thủ đoạn của Tà Vương thì cao tay hơn một chút, thi triển ma công, trực tiếp thiêu đốt huyết nhục võ giả, cản trở công kích thần hồn.
Bốn người còn lại, có thủ đoạn hơi yếu một chút.
Lão giả râu đỏ thì móc ra một viên đan dược nuốt vào, đây là chuẩn bị chữa trị thần hồn.
Liễu Bình Phong thì xoè quạt giấy ra, hóa thành một là chắn phòng ngự, ở trên đó tràn ngập linh lực, lực lượng nguỵ vực cũng đã thi triển tới cực hạn.
Còn Mỹ phụ Phiêu Hoa Các, xung quanh thân thể hoá thành vô số cánh hoa, mỗi một cánh hoa đều đỏ như sắt nung, bên trong truyền ra khí tức nóng bỏng.
Thời khắc này, có thể nói là năm vị bán Đế đã thi triển ra mọi thủ đoạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.