Chương 3: Còn 2 tháng nữa thôi!
Bất Chàng Nam
27/03/2023
Quỳnh Chi thuộc thành phần không hay giơ tay, phát biểu hăng hái trong giờ học. Cậu bạn Minh Khai ngồi bên cạnh thì hay quay xuống nói chuyện với bạn nam phía dưới vào giờ ra chơi.
Còn hai bên nữ phía trên thì như cá gặp nước, nói chuyện xum xuê đủ thứ trên đời khiến cô giáo phải nhắc mấy lần.
Cô cũng chẳng phải loại hình chăm chỉ nhưng lại rất mong chờ xem một người học giỏi như Minh Khai thì sẽ làm gì.
Cả tuần học bình thường trôi qua, ngày có môn thể dục cuối cùng cũng đến. Nói là thể dục thì cũng chỉ là tập qua loa chưa đến mười phút còn lại thầy giáo cho "hoạt động tự do". Chính là vào căn-tin tán gẫu hay bọn con trai thì đá bóng, chơi bóng rổ hoặc những thành phần chăm chỉ thì học bài.
Quỳnh Chi hay nói chuyện với cô bạn Ngọc Hà bàn bên. Cả hai tự dưng quen nhau vì hôm nọ giáo viên có việc bận nên nhờ giáo viên khác dạy thay. Mà đã dạy thay thì theo kinh nghiệm học tại ngôi trường này hơn ba năm thì đúng như dự đoán giáo viên cho tự học rồi Quỳnh Chi dự đoán thầy Khiêm sẽ về chạy chương trình đến chết mới kịp, có khi cháy giáo án mất.
Minh Khai bảo cô sang ngồi với Ngọc Hà một chút được không để Minh Đức sang ngồi với cậu, cô bạn kia cũng đồng ý nên Quỳnh Chi chuyển sang.
Cô bạn kia thì cũng là thành phần hướng nội nên nội dung trò chuyện của cả hai khá nhẹ nhàng nhưng ai ngờ càng nói mới biết đối phương đều thích nghe nhạc Trung, thích đọc tiểu thuyết,... và sau đó cả hai tán gẫu đủ thứ trên trời đến nỗi lúc đổi chỗ lại cứ nấn ná mãi Quỳnh Chi mới quay về.
Minh Khai nhìn cô với ánh mắt kiểu "con gái các cậu nói gì mà nhiều vậy": "Vừa nãy tao bảo mãi mày không sang xong giờ ngồi nói chuyện đến giờ vào tiết tiếp theo còn chẳng về."
"Thôi được rồi, nếu bạn Kha đã không muốn thì lần sau mình khỏi đổi chỗ cho bạn và bạn Minh Đức nữa." Quỳnh Chi nói bằng giọng điệu thảo mai.
Giờ cô và Minh Kha cũng đã nói chuyện nhiều hơn nhưng chủ yếu là châm chọc nhau còn lại là cô hỏi bài và cậu ta trả lời nếu thích còn lại thì tùy tâm trạng.
Quỳnh Chi không học bất kỳ câu lạc bộ nào cả, mới tháng đầu tiên là bài khảo sát toàn khối chín, riêng học sinh câu lạc bộ tỉnh thì được miễn.
Quỳnh Chi thầm nghĩ lại bận rộn rồi.
Minh Kha thì bận rộn ôn thi cho khảo sát câu lạc bộ tỉnh còn Quỳnh Chi thì ôn khảo sát toàn khối.
Lại lao đầu vào một núi sách vở, Quỳnh Chi cảm thấy điểm của bản thân chắc cũng không tới nỗi nào cho tới khi nhận được kết quả thì điểm của cô tuy ở top 20 toàn khối nhưng Quỳnh Chi nhìn những lỗi sai hết sức cơ bản thì cảm thấy bản thân thật thảm hại.
Cho tới đợt thi thử lần một thì đã là hai tháng trước kỳ thi vào 10, Quỳnh Chi kết thúc môn thi thử cuối cùng, cô đi về nhà mới một tâm trạng hết sức nặng nề.
Môn Văn và tiếng Anh thì làm khá ổn nhưng môn Toán thì kém hơn cả nhiều bạn ở lớp thường chứ chưa nói đến lớp chọn. Tuy chưa công bố điểm nhưng ánh mắt thất vọng của bố mẹ đã thật sự cảnh tỉnh Quỳnh Chi.
Còn hai tháng nữa thôi!
Tác giả có điều muốn nói: Mọi người hỏi tại sao diễn biến lại nhanh như vậy ư, từ lúc mới tháng đầu của năm học tới lúc còn 2 tháng trước khi thi vào 10. Tại vì khoảng thời gian đó rất khủng khiếp với mình nên mình không muốn lôi vào truyện, bộ truyện này có vài phần được lấy cảm hứng từ mình nhưng giai đoạn giữa năm lớp chín của mình thật sự rất tiêu cực, tồi tệ như rơi vào vòng lặp nên mình không muốn nhắc đến trong truyện.
Còn hai bên nữ phía trên thì như cá gặp nước, nói chuyện xum xuê đủ thứ trên đời khiến cô giáo phải nhắc mấy lần.
Cô cũng chẳng phải loại hình chăm chỉ nhưng lại rất mong chờ xem một người học giỏi như Minh Khai thì sẽ làm gì.
Cả tuần học bình thường trôi qua, ngày có môn thể dục cuối cùng cũng đến. Nói là thể dục thì cũng chỉ là tập qua loa chưa đến mười phút còn lại thầy giáo cho "hoạt động tự do". Chính là vào căn-tin tán gẫu hay bọn con trai thì đá bóng, chơi bóng rổ hoặc những thành phần chăm chỉ thì học bài.
Quỳnh Chi hay nói chuyện với cô bạn Ngọc Hà bàn bên. Cả hai tự dưng quen nhau vì hôm nọ giáo viên có việc bận nên nhờ giáo viên khác dạy thay. Mà đã dạy thay thì theo kinh nghiệm học tại ngôi trường này hơn ba năm thì đúng như dự đoán giáo viên cho tự học rồi Quỳnh Chi dự đoán thầy Khiêm sẽ về chạy chương trình đến chết mới kịp, có khi cháy giáo án mất.
Minh Khai bảo cô sang ngồi với Ngọc Hà một chút được không để Minh Đức sang ngồi với cậu, cô bạn kia cũng đồng ý nên Quỳnh Chi chuyển sang.
Cô bạn kia thì cũng là thành phần hướng nội nên nội dung trò chuyện của cả hai khá nhẹ nhàng nhưng ai ngờ càng nói mới biết đối phương đều thích nghe nhạc Trung, thích đọc tiểu thuyết,... và sau đó cả hai tán gẫu đủ thứ trên trời đến nỗi lúc đổi chỗ lại cứ nấn ná mãi Quỳnh Chi mới quay về.
Minh Khai nhìn cô với ánh mắt kiểu "con gái các cậu nói gì mà nhiều vậy": "Vừa nãy tao bảo mãi mày không sang xong giờ ngồi nói chuyện đến giờ vào tiết tiếp theo còn chẳng về."
"Thôi được rồi, nếu bạn Kha đã không muốn thì lần sau mình khỏi đổi chỗ cho bạn và bạn Minh Đức nữa." Quỳnh Chi nói bằng giọng điệu thảo mai.
Giờ cô và Minh Kha cũng đã nói chuyện nhiều hơn nhưng chủ yếu là châm chọc nhau còn lại là cô hỏi bài và cậu ta trả lời nếu thích còn lại thì tùy tâm trạng.
Quỳnh Chi không học bất kỳ câu lạc bộ nào cả, mới tháng đầu tiên là bài khảo sát toàn khối chín, riêng học sinh câu lạc bộ tỉnh thì được miễn.
Quỳnh Chi thầm nghĩ lại bận rộn rồi.
Minh Kha thì bận rộn ôn thi cho khảo sát câu lạc bộ tỉnh còn Quỳnh Chi thì ôn khảo sát toàn khối.
Lại lao đầu vào một núi sách vở, Quỳnh Chi cảm thấy điểm của bản thân chắc cũng không tới nỗi nào cho tới khi nhận được kết quả thì điểm của cô tuy ở top 20 toàn khối nhưng Quỳnh Chi nhìn những lỗi sai hết sức cơ bản thì cảm thấy bản thân thật thảm hại.
Cho tới đợt thi thử lần một thì đã là hai tháng trước kỳ thi vào 10, Quỳnh Chi kết thúc môn thi thử cuối cùng, cô đi về nhà mới một tâm trạng hết sức nặng nề.
Môn Văn và tiếng Anh thì làm khá ổn nhưng môn Toán thì kém hơn cả nhiều bạn ở lớp thường chứ chưa nói đến lớp chọn. Tuy chưa công bố điểm nhưng ánh mắt thất vọng của bố mẹ đã thật sự cảnh tỉnh Quỳnh Chi.
Còn hai tháng nữa thôi!
Tác giả có điều muốn nói: Mọi người hỏi tại sao diễn biến lại nhanh như vậy ư, từ lúc mới tháng đầu của năm học tới lúc còn 2 tháng trước khi thi vào 10. Tại vì khoảng thời gian đó rất khủng khiếp với mình nên mình không muốn lôi vào truyện, bộ truyện này có vài phần được lấy cảm hứng từ mình nhưng giai đoạn giữa năm lớp chín của mình thật sự rất tiêu cực, tồi tệ như rơi vào vòng lặp nên mình không muốn nhắc đến trong truyện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.