Chương 37: Ủng hộ ước mơ của giám đốc Miêu
Bản Lật Tử
13/03/2024
Cuối cùng Lăng Sấm đưa thêm Chúc Tinh còn Điền Đậu Đậu và Tôn Húc Xuyên bắt xe về.
Lăng Sấm đã dự tính lộ trình, đầu tiên đưa Chúc Tinh về nhà trước, sau đó là Lương Tinh Tinh, cuối cùng trên xe sẽ chỉ còn anh và Điền Miêu Miêu.
Trời đã tối, xe của hai người đi ngang qua cửa Bắc chợ đêm, lúc này vẫn còn có người đang phát sóng trực tiếp ở đó. Điền Miêu Miêu nhìn người bên ngoài qua cửa sổ, nói với Lăng Sấm bên cạnh: “Xem ra cửa Bắc chợ đêm của chúng ta quả là chợ đêm top đầu, ngay cả người nổi tiếng trên mạng cũng đến ké độ nổi tiếng.”
Lăng Sấm khẽ cười, rẽ ở ngã tư phía trước: “Thế mà sếp Hầu kia nói chúng ta toàn ké lượng người của công viên Ánh Sao.”
“Hừ, anh ta có thể lọt hotsearch tìm kiếm còn không phải do ké lượng truy cập của chúng ta à?”
Lăng Sấm lại cười, nói: “Đúng vậy.”
Nhưng có vẻ sếp Hầu không thích lượng truy cập này lắm.
“Sau ngày đóng cửa hôm nay chắc ngày mai sẽ có nhiều người đến lắm nhỉ?” Điền Miêu Miêu băn khoăn không biết mai có nên chuẩn bị thêm đồ nướng không?
Lăng Sấm nói: “Có lẽ sẽ có nhiều hơn, dù sao hôm nay cũng mới lên hotsearch.”
Tuy ngày mai là ngày làm việc nhưng có thể sẽ có rất nhiều người tới đây hóng hớt.
“Vậy thì ngày mai mọi người phải làm việc chăm chỉ hơn để kiếm lại phần hôm nay.”
Khóe miệng Lăng Sấm cong lên một vòng cung đẹp mắt: “Giám đốc Miêu định bán đến rạng sáng?”
“...Cũng đâu có cách nào, dù sao không phải ai cũng có biệt thự lớn như sếp Lăng”
Lăng Sấm cười không nói gì, một lát sau, xe của anh lái đến khu chung cư Điền Miêu Miêu ở rồi dừng lại trước cửa ra vào. Điền Miêu Miêu vừa cởi dây an toàn vừa nói với anh: “Cảm ơn.”
“Không có gì, nhớ lấy thanh mai.” Lăng Sấm sợ cô quên thanh mai nên đặc biệt nhắc nhở.
“Không quên đâu, em vất vả tự hái mà.” Lúc còn ở thôn Thanh Thịnh, Điền Miêu Miêu thường trèo cây hái quả, sau khi đến thành phố A thì không hay có nhiều cơ hội làm vậy nữa. Hái thanh mai ở vườn nhà Lăng Sấm hôm nay cũng coi như là ôn lại tuổi thơ.
Lăng Sấm nhìn quả thanh mai trong tay cô, mỉm cười: “Mai gặp lại.”
“Ngày mai gặp lại.” Điền Miêu Miêu đóng cửa xe lại, nhìn xe của Lăng Sấm lái đi rồi mới quay lại đi về phía khu chung cư.
Bảo vệ ở cửa nhìn thấy cô liền hỏi thăm: “Đó là bạn trai của Tiểu Điền hả? Chú thấy xe này qua đưa đón cháu mấy lần rồi.”
Điền Miêu Miêu bị hỏi vậy mới nhận ra hóa ra Lăng Sấm thường xuyên đến đón mình à? Cũng đâu hẳn.
“Bình thường chú không đi dạo cửa Bắc chợ đêm hả? Đó là ông chủ Lăng ở chợ đêm.” Điền Miêu Miêu ra vẻ nghiêm túc.
Đúng là bảo vệ hiếm khi đi chợ đêm ăn uống, làm nghề như bọn họ làm gì có thời gian rảnh, nhưng tên tuổi của ông chủ Lăng lại rất vang dội: “À, chú biết, chính là ông chủ Lăng bán cơm chiên đúng không? Nghe nói là một cậu đẹp trai, rất nhiều cô gái trẻ thích cậu ấy.”
Ồ, nói thế này thì dễ hiểu rồi, Tiểu Điền cũng là cô gái trẻ mà.
Nhưng giây tiếp theo bảo vệ lại hỏi một câu khác: “Bọn con bán ở cửa Bắc chợ đêm kiếm tiền nhiều thế á?”
Tuy không đủ tiền mua nổi xe sang nhưng bản thân ông cũng đã từng thấy rồi, chiếc xe mới đưa Điền Miêu Miêu về tận mấy trăm triệu.
Điền Miêu Miêu đoán chú ấy đang nói đến xe của Lăng Sấm, nhưng cô không muốn tiết lộ chuyện riêng tư của Lăng Sấm nên chỉ mỉm cười với bảo vệ rồi quẹt thẻ đi vào.
Bảo vệ tự động giải thích nụ cười vừa rồi của cô là đồng ý...Ông hơi có suy nghĩ muốn đổi nghề.
Lúc Điền Miêu Miêu về đến nhà là Điền Đậu Đậu đã tắm xong rồi, cậu thấy Điền Miêu Miêu về thì trêu: “A, có anh Sấm đưa về thì sao? Chẳng phải cũng về muộn hơn em à?”
Bởi vì Lăng Sấm đưa Chúc Tinh và Lương Tinh Tinh về trước, phải đi lòng vòng nên về muộn hơn Điền Đậu Đậu là bình thường. Điền Miêu Miêu liếc cậu, xắn tay áo: “Chị chợt nhớ có phải hôm nay em chưa bị đánh nên ngứa da đúng không?”
“...” Điền Đậu Đậu nhanh chóng về phòng ngủ, đóng cửa lại một cái “rầm'.
Khóa lại.
Điền Miêu Miêu bĩu môi với cửa phòng cậu, sau đó lấy đồ ngủ và khăn tắm đi tắm rửa.
Ngày hôm sau, quả nhiên việc buôn bán ở cửa Bắc chợ đêm thật sự bùng nổ, rất nhiều streamer đến muốn phát trực tiếp cảnh cửa Bắc chợ đêm bán lại cho mọi người.
Coi như Điền Miêu Miêu đã nhìn ra, cửa Bắc chợ đêm không chỉ nuôi sống bọn họ mà còn nuôi sống một lượng lớn streamer nữa!
Mặc dù Điền Miêu Miêu đã chuẩn bị thêm nhiều xiên nướng hơn nhưng tốc độ nướng lại không nhanh hơn được, hôm nay có nhiều người như vậy nên thời gian chờ đợi cũng lâu hơn.
“Bà chủ còn chưa đem mề gà với mỡ bò lên cho chúng tôi, chỗ này chúng tôi đã ăn xong rồi.”
Điền Miêu Miêu nghe có khách gọi lập tức đến xem xét, mỗi bàn cô đều ghi món lại, bàn này đúng là có mề gà và mỡ bò, lẽ ra nên lên chung với mấy món này mới phải.
“Chờ tôi đi hỏi một lát.” Cô vào xe đồ ăn hỏi Điền Đậu Đậu và Chúc Tinh, “Mề gà và mỡ bò ở bàn số một đâu? Không nướng à?”
Điền Đậu Đậu bận rộn đến nỗi không ngẩng đầu lên: “Nướng rồi, không phải lúc nãy đã đưa cho chị rồi hả?”
“...” Điền Miêu Miêu nhíu mày, “Vừa nãy không phải là cho bàn số hai hả?”
Động tác Điền Đậu Đậu dừng một chút, nhìn cô nói: “Thôi xong, bàn số hai cũng có mề gà với mỡ bò, chẳng lẽ lẫn lộn rồi?”
“...” Điền Miêu Miêu đi ra ngoài giải thích với khách, nói mình sẽ nướng lại ngay, nhưng đối phương không muốn đợi thêm nên thanh toán rồi rời đi.
Điền Miêu Miêu xin lỗi họ lần nữa rồi đến bàn số hai nhìn lại một chút, quả nhiên có thêm mấy xiên mỡ bò và mề gà. Điền Miêu Miêu cũng không thể tính thêm tiền của người ta, dẫu sao cũng là do họ đã sai, nhưng bàn này đều là khách quen nên lúc tính tiền vẫn bù thêm cho cô.
Điền Miêu Miêu nghĩ mọi chuyện sẽ kết thúc như vậy nhưng không ngờ lúc dọn quầy về thấy có người gửi mấy tin nhắn chửi cô, ý chính là phàn nàn bọn họ nướng đồ nướng chậm lại còn sai món, hơn nữa còn không hề bồi thường.
Điền Miêu Miêu: “...”
Nếu họ muốn bồi thường có thể nói ngay tại chỗ, cô chắc chắn sẽ giảm giá cho họ.
Mà sau khi người này gửi một loạt tin nhắn chửi bới cô thì đã rời nhóm, cô muốn cãi cũng không được.
Điền Miêu Miêu khoanh chân ngồi ở trên giường, hít thở sâu mấy lần, tự khuyên bảo bản thân: “Đừng nóng giận, đừng nóng giận, nóng giận sinh bệnh cũng không ai giúp cho.”
Sau khi tự khuyên bảo bản thân, Điền Miêu Miêu cầm điện thoại lên gửi tin nhắn giải thích vào nhóm.
AAA Miêu Miêu BBQ: Đúng là hôm nay chúng tôi đã có sai sót phục vụ nhầm đồ ăn, trong quá trình nói chuyện tại chỗ đối phương cũng không yêu cầu bồi thường, lúc đó tôi rất bận nên cũng không cân nhắc đến việc này, lần sau tôi sẽ chú ý hơn. Ngoài ra về việc nướng đồ chậm cũng vì thịt tươi sống nên không thể nào nướng nhanh hơn được, mọi người không muốn ăn đồ chiên ngập dầu nên chỉ có thể kiên nhẫn hơn_(:з」∠)_
AAA Miêu Miêu BBQ: Chờ đến khi có tiền rồi tôi sẽ đổi sang cửa hàng lớn hơn, mua lò nướng dài nhất để mười người nướng cho tôi, như vậy mọi người không phải xếp hàng nữa
Hướng đến tương lai xong, Điền Miêu Miêu còn gửi một bao lì xì trong nhóm, ai cướp được đều có thể đổi năm xiên thịt nướng miễn phí.
Lăng Sấm thấy Điền Miêu Miêu gửi lì xì mới vào nhóm. Giựt lì xì xong anh mới xem lại tin nhắn trước đó, lúc đầu anh cau mày nhưng khi nhìn thấy mộng tưởng tương lai của Điền Miêu Miêu thì không thể không cười ra tiếng.
Lăng Sấm: Ủng hộ ước mơ của giám đốc Miêu, cố lên, mua lò nướng dài nhất, thuê nhiều người nhất [đầu chó]
Điền Miêu Miêu:... [mỉm cười]
Phỉ Phỉ: Ha ha ha ha ha ha ha, Miêu Miêu có thể mời mười anh chàng đẹp trai được không? Như thế thì có nướng chậm cũng không sao đâu
Đừng cay cú: Người vừa nãy nói lên nhầm món là lên nhầm cho bàn bọn tôi này, bởi vì chúng tôi cũng gọi giống nên không phát hiện ra, nhưng nếu muốn bồi thường thì cứ nói thẳng, trước mặt bà chủ Điền thì không nói mà về chửi người trong nhóm, chửi xong còn rời nhóm nữa chứ [ngoáy mũi]
Điền Đậu Đậu: Hôm nay tôi nướng nhầm món, xin lỗi mọi người hôm nay bận quá [khóc]
Phỉ Phỉ: Tôi biết ngay là do thằng nhóc này làm chị Miêu Miêu của chúng tôi bị mắng
Anh Vương: Tính tình con người ngày nay ngang trái quá, dù có lên nhầm món thì cũng đâu cần vào nhóm mắng chửi người khác, rõ ràng có thể nói ngay tại chỗ
Phỉ Phỉ: Không dám đòi tiền ngay mà càng nghĩ lại càng cảm thấy mình bị thiệt nên mới nào nhóm trút giận [ngoáy mũi]
Ánh trăng không sáng: Họ thì thiệt cái gì, không lên món thì không tính tiền của họ thôi mà [dở khóc dở cười]
Dì Trần: Miêu Miêu đừng để ý, buôn bán cũng có lúc sai sót mà
Lăng Sấm: Cô ấy vốn không cần để ý, Điền Đậu Đậu mới cần để ý
Điền Đậu Đậu: [Quỳ xuống.jpg]
Điền Miêu Miêu vẫn đang đọc tin nhắn trong nhóm thì bất ngờ nhận được một bao lì xì từ Lăng Sấm. Cô bấm vào thì thấy là 188,88 tệ!
Điền Miêu Miêu:! Anh đột nhiên gửi bao lì xì cho em làm gì!
Lăng Sấm: Giúp em thực hiện ước mơ mời mười người nướng
Điền Miêu Miêu: [che mặt]
Điền Miêu Miêu: [Cảm ơn ông chủ.jpg]
Lăng Sấm: Đừng quá để ý đến những lời mắng chửi đó, làm ăn nhất định sẽ gặp phải những người như vậy
Điền Miêu Miêu: Em biết, đúng là hôm nay bọn em lên nhầm món thật nhưng không ngờ họ không nói ngay tại chỗ mà lại vào nhóm mắng người orz
* Orz giống hình một người đang quỳ, chống hai tay xuống đất (chữ O là đầu người). Ý nghĩa của Orz này là “hối hận”, “bi phẫn”, “vô vọng”, ngoài ra còn thêm ý nữa là “thất tình”
Lăng Sấm: Có lẽ biết đánh không lại em nên chỉ dám mắng trên mạng [đầu chó]
Điền Miêu Miêu:...Cảm ơn anh đã an ủi rất thuyết phục [ mỉm cười]
Lăng Sấm nhìn điện thoại cười rồi gửi thêm một bao lì xì 188,88 tệ nữa. Điền Miêu Miêu nhận bao lì xì rồi trả lời Lăng Sấm: “Cảm ơn giám đốc Lăng! Sau này mười người nướng sẽ phục vụ anh đầu tiên!”
Lăng Sấm: Anh thích ăn đồ do chính tay giám đốc Miêu nướng hơn.
Điền Miêu Miêu: Được, không thành vấn đề!
Vốn dĩ Điền Miêu Miêu còn cảm thấy khó chịu trong lòng nhưng giờ thì cả thể xác lẫn tinh thần đều bình thường.
Tiền quả nhiên là thứ tốt.
Nhưng cô không muốn lấy tiền không của Lăng Sấm, cô định khi nào đó sẽ tìm cơ hội mời anh một bữa. Vẫn đang suy nghĩ về điều này thì một đồng nghiệp từ khách sạn trước đó bất ngờ gửi cho cô thiệp mời đám cưới.
Người đồng nghiệp này có mối quan hệ khá tốt với cô, Điền Miêu Miêu cũng biết cô ấy gần cưới nên không quá bất ngờ khi nhận được “quả bom đỏ” này.
Phạm Hinh Dư: Miêu Miêu ngủ chưa? Đám cưới chị định vào cuối tháng đó!
Điền Miêu Miêu nhìn thấy tin nhắn chị ấy gửi cho mình, trả lời: “Được, em sẽ đến đúng giờ!
Phạm Hinh Dư: Còn có một việc nữa, chị có thể nhờ em làm phù dâu được không? Một phù dâu chị hẹn rồi bị bệnh nhập viện nên không đến đám cưới được [che mặt]
Điền Miêu Miêu: Hả? Nhưng em chưa từng làm, không có kinh nghiệm
Phạm Hinh Dư: Không sao, phù dâu khác rất có kinh nghiệm, em cứ đi với cô ấy là được!
Phạm Hinh Dư: Phù dâu có quà đặc biệt và bao lì xì [đầu chó]
Điền Miêu Miêu: Chị nói vậy cứ như em đồng ý chỉ vì quà phù dâu và bao lì xì vậy [nhăn nhó.jpg]
Phạm Hinh Dư: Ha ha ha ha, vậy chị thêm em vào nhóm phù dâu và phù rể!
Giây tiếp theo, Điền Miêu Miêu phát hiện mình đã tham gia một nhóm mới. Trong nhóm chỉ có sáu người, trong đó có một người có ảnh điện diện giống Lăng Sấm như đúc.
Khế edit
Lăng Sấm đã dự tính lộ trình, đầu tiên đưa Chúc Tinh về nhà trước, sau đó là Lương Tinh Tinh, cuối cùng trên xe sẽ chỉ còn anh và Điền Miêu Miêu.
Trời đã tối, xe của hai người đi ngang qua cửa Bắc chợ đêm, lúc này vẫn còn có người đang phát sóng trực tiếp ở đó. Điền Miêu Miêu nhìn người bên ngoài qua cửa sổ, nói với Lăng Sấm bên cạnh: “Xem ra cửa Bắc chợ đêm của chúng ta quả là chợ đêm top đầu, ngay cả người nổi tiếng trên mạng cũng đến ké độ nổi tiếng.”
Lăng Sấm khẽ cười, rẽ ở ngã tư phía trước: “Thế mà sếp Hầu kia nói chúng ta toàn ké lượng người của công viên Ánh Sao.”
“Hừ, anh ta có thể lọt hotsearch tìm kiếm còn không phải do ké lượng truy cập của chúng ta à?”
Lăng Sấm lại cười, nói: “Đúng vậy.”
Nhưng có vẻ sếp Hầu không thích lượng truy cập này lắm.
“Sau ngày đóng cửa hôm nay chắc ngày mai sẽ có nhiều người đến lắm nhỉ?” Điền Miêu Miêu băn khoăn không biết mai có nên chuẩn bị thêm đồ nướng không?
Lăng Sấm nói: “Có lẽ sẽ có nhiều hơn, dù sao hôm nay cũng mới lên hotsearch.”
Tuy ngày mai là ngày làm việc nhưng có thể sẽ có rất nhiều người tới đây hóng hớt.
“Vậy thì ngày mai mọi người phải làm việc chăm chỉ hơn để kiếm lại phần hôm nay.”
Khóe miệng Lăng Sấm cong lên một vòng cung đẹp mắt: “Giám đốc Miêu định bán đến rạng sáng?”
“...Cũng đâu có cách nào, dù sao không phải ai cũng có biệt thự lớn như sếp Lăng”
Lăng Sấm cười không nói gì, một lát sau, xe của anh lái đến khu chung cư Điền Miêu Miêu ở rồi dừng lại trước cửa ra vào. Điền Miêu Miêu vừa cởi dây an toàn vừa nói với anh: “Cảm ơn.”
“Không có gì, nhớ lấy thanh mai.” Lăng Sấm sợ cô quên thanh mai nên đặc biệt nhắc nhở.
“Không quên đâu, em vất vả tự hái mà.” Lúc còn ở thôn Thanh Thịnh, Điền Miêu Miêu thường trèo cây hái quả, sau khi đến thành phố A thì không hay có nhiều cơ hội làm vậy nữa. Hái thanh mai ở vườn nhà Lăng Sấm hôm nay cũng coi như là ôn lại tuổi thơ.
Lăng Sấm nhìn quả thanh mai trong tay cô, mỉm cười: “Mai gặp lại.”
“Ngày mai gặp lại.” Điền Miêu Miêu đóng cửa xe lại, nhìn xe của Lăng Sấm lái đi rồi mới quay lại đi về phía khu chung cư.
Bảo vệ ở cửa nhìn thấy cô liền hỏi thăm: “Đó là bạn trai của Tiểu Điền hả? Chú thấy xe này qua đưa đón cháu mấy lần rồi.”
Điền Miêu Miêu bị hỏi vậy mới nhận ra hóa ra Lăng Sấm thường xuyên đến đón mình à? Cũng đâu hẳn.
“Bình thường chú không đi dạo cửa Bắc chợ đêm hả? Đó là ông chủ Lăng ở chợ đêm.” Điền Miêu Miêu ra vẻ nghiêm túc.
Đúng là bảo vệ hiếm khi đi chợ đêm ăn uống, làm nghề như bọn họ làm gì có thời gian rảnh, nhưng tên tuổi của ông chủ Lăng lại rất vang dội: “À, chú biết, chính là ông chủ Lăng bán cơm chiên đúng không? Nghe nói là một cậu đẹp trai, rất nhiều cô gái trẻ thích cậu ấy.”
Ồ, nói thế này thì dễ hiểu rồi, Tiểu Điền cũng là cô gái trẻ mà.
Nhưng giây tiếp theo bảo vệ lại hỏi một câu khác: “Bọn con bán ở cửa Bắc chợ đêm kiếm tiền nhiều thế á?”
Tuy không đủ tiền mua nổi xe sang nhưng bản thân ông cũng đã từng thấy rồi, chiếc xe mới đưa Điền Miêu Miêu về tận mấy trăm triệu.
Điền Miêu Miêu đoán chú ấy đang nói đến xe của Lăng Sấm, nhưng cô không muốn tiết lộ chuyện riêng tư của Lăng Sấm nên chỉ mỉm cười với bảo vệ rồi quẹt thẻ đi vào.
Bảo vệ tự động giải thích nụ cười vừa rồi của cô là đồng ý...Ông hơi có suy nghĩ muốn đổi nghề.
Lúc Điền Miêu Miêu về đến nhà là Điền Đậu Đậu đã tắm xong rồi, cậu thấy Điền Miêu Miêu về thì trêu: “A, có anh Sấm đưa về thì sao? Chẳng phải cũng về muộn hơn em à?”
Bởi vì Lăng Sấm đưa Chúc Tinh và Lương Tinh Tinh về trước, phải đi lòng vòng nên về muộn hơn Điền Đậu Đậu là bình thường. Điền Miêu Miêu liếc cậu, xắn tay áo: “Chị chợt nhớ có phải hôm nay em chưa bị đánh nên ngứa da đúng không?”
“...” Điền Đậu Đậu nhanh chóng về phòng ngủ, đóng cửa lại một cái “rầm'.
Khóa lại.
Điền Miêu Miêu bĩu môi với cửa phòng cậu, sau đó lấy đồ ngủ và khăn tắm đi tắm rửa.
Ngày hôm sau, quả nhiên việc buôn bán ở cửa Bắc chợ đêm thật sự bùng nổ, rất nhiều streamer đến muốn phát trực tiếp cảnh cửa Bắc chợ đêm bán lại cho mọi người.
Coi như Điền Miêu Miêu đã nhìn ra, cửa Bắc chợ đêm không chỉ nuôi sống bọn họ mà còn nuôi sống một lượng lớn streamer nữa!
Mặc dù Điền Miêu Miêu đã chuẩn bị thêm nhiều xiên nướng hơn nhưng tốc độ nướng lại không nhanh hơn được, hôm nay có nhiều người như vậy nên thời gian chờ đợi cũng lâu hơn.
“Bà chủ còn chưa đem mề gà với mỡ bò lên cho chúng tôi, chỗ này chúng tôi đã ăn xong rồi.”
Điền Miêu Miêu nghe có khách gọi lập tức đến xem xét, mỗi bàn cô đều ghi món lại, bàn này đúng là có mề gà và mỡ bò, lẽ ra nên lên chung với mấy món này mới phải.
“Chờ tôi đi hỏi một lát.” Cô vào xe đồ ăn hỏi Điền Đậu Đậu và Chúc Tinh, “Mề gà và mỡ bò ở bàn số một đâu? Không nướng à?”
Điền Đậu Đậu bận rộn đến nỗi không ngẩng đầu lên: “Nướng rồi, không phải lúc nãy đã đưa cho chị rồi hả?”
“...” Điền Miêu Miêu nhíu mày, “Vừa nãy không phải là cho bàn số hai hả?”
Động tác Điền Đậu Đậu dừng một chút, nhìn cô nói: “Thôi xong, bàn số hai cũng có mề gà với mỡ bò, chẳng lẽ lẫn lộn rồi?”
“...” Điền Miêu Miêu đi ra ngoài giải thích với khách, nói mình sẽ nướng lại ngay, nhưng đối phương không muốn đợi thêm nên thanh toán rồi rời đi.
Điền Miêu Miêu xin lỗi họ lần nữa rồi đến bàn số hai nhìn lại một chút, quả nhiên có thêm mấy xiên mỡ bò và mề gà. Điền Miêu Miêu cũng không thể tính thêm tiền của người ta, dẫu sao cũng là do họ đã sai, nhưng bàn này đều là khách quen nên lúc tính tiền vẫn bù thêm cho cô.
Điền Miêu Miêu nghĩ mọi chuyện sẽ kết thúc như vậy nhưng không ngờ lúc dọn quầy về thấy có người gửi mấy tin nhắn chửi cô, ý chính là phàn nàn bọn họ nướng đồ nướng chậm lại còn sai món, hơn nữa còn không hề bồi thường.
Điền Miêu Miêu: “...”
Nếu họ muốn bồi thường có thể nói ngay tại chỗ, cô chắc chắn sẽ giảm giá cho họ.
Mà sau khi người này gửi một loạt tin nhắn chửi bới cô thì đã rời nhóm, cô muốn cãi cũng không được.
Điền Miêu Miêu khoanh chân ngồi ở trên giường, hít thở sâu mấy lần, tự khuyên bảo bản thân: “Đừng nóng giận, đừng nóng giận, nóng giận sinh bệnh cũng không ai giúp cho.”
Sau khi tự khuyên bảo bản thân, Điền Miêu Miêu cầm điện thoại lên gửi tin nhắn giải thích vào nhóm.
AAA Miêu Miêu BBQ: Đúng là hôm nay chúng tôi đã có sai sót phục vụ nhầm đồ ăn, trong quá trình nói chuyện tại chỗ đối phương cũng không yêu cầu bồi thường, lúc đó tôi rất bận nên cũng không cân nhắc đến việc này, lần sau tôi sẽ chú ý hơn. Ngoài ra về việc nướng đồ chậm cũng vì thịt tươi sống nên không thể nào nướng nhanh hơn được, mọi người không muốn ăn đồ chiên ngập dầu nên chỉ có thể kiên nhẫn hơn_(:з」∠)_
AAA Miêu Miêu BBQ: Chờ đến khi có tiền rồi tôi sẽ đổi sang cửa hàng lớn hơn, mua lò nướng dài nhất để mười người nướng cho tôi, như vậy mọi người không phải xếp hàng nữa
Hướng đến tương lai xong, Điền Miêu Miêu còn gửi một bao lì xì trong nhóm, ai cướp được đều có thể đổi năm xiên thịt nướng miễn phí.
Lăng Sấm thấy Điền Miêu Miêu gửi lì xì mới vào nhóm. Giựt lì xì xong anh mới xem lại tin nhắn trước đó, lúc đầu anh cau mày nhưng khi nhìn thấy mộng tưởng tương lai của Điền Miêu Miêu thì không thể không cười ra tiếng.
Lăng Sấm: Ủng hộ ước mơ của giám đốc Miêu, cố lên, mua lò nướng dài nhất, thuê nhiều người nhất [đầu chó]
Điền Miêu Miêu:... [mỉm cười]
Phỉ Phỉ: Ha ha ha ha ha ha ha, Miêu Miêu có thể mời mười anh chàng đẹp trai được không? Như thế thì có nướng chậm cũng không sao đâu
Đừng cay cú: Người vừa nãy nói lên nhầm món là lên nhầm cho bàn bọn tôi này, bởi vì chúng tôi cũng gọi giống nên không phát hiện ra, nhưng nếu muốn bồi thường thì cứ nói thẳng, trước mặt bà chủ Điền thì không nói mà về chửi người trong nhóm, chửi xong còn rời nhóm nữa chứ [ngoáy mũi]
Điền Đậu Đậu: Hôm nay tôi nướng nhầm món, xin lỗi mọi người hôm nay bận quá [khóc]
Phỉ Phỉ: Tôi biết ngay là do thằng nhóc này làm chị Miêu Miêu của chúng tôi bị mắng
Anh Vương: Tính tình con người ngày nay ngang trái quá, dù có lên nhầm món thì cũng đâu cần vào nhóm mắng chửi người khác, rõ ràng có thể nói ngay tại chỗ
Phỉ Phỉ: Không dám đòi tiền ngay mà càng nghĩ lại càng cảm thấy mình bị thiệt nên mới nào nhóm trút giận [ngoáy mũi]
Ánh trăng không sáng: Họ thì thiệt cái gì, không lên món thì không tính tiền của họ thôi mà [dở khóc dở cười]
Dì Trần: Miêu Miêu đừng để ý, buôn bán cũng có lúc sai sót mà
Lăng Sấm: Cô ấy vốn không cần để ý, Điền Đậu Đậu mới cần để ý
Điền Đậu Đậu: [Quỳ xuống.jpg]
Điền Miêu Miêu vẫn đang đọc tin nhắn trong nhóm thì bất ngờ nhận được một bao lì xì từ Lăng Sấm. Cô bấm vào thì thấy là 188,88 tệ!
Điền Miêu Miêu:! Anh đột nhiên gửi bao lì xì cho em làm gì!
Lăng Sấm: Giúp em thực hiện ước mơ mời mười người nướng
Điền Miêu Miêu: [che mặt]
Điền Miêu Miêu: [Cảm ơn ông chủ.jpg]
Lăng Sấm: Đừng quá để ý đến những lời mắng chửi đó, làm ăn nhất định sẽ gặp phải những người như vậy
Điền Miêu Miêu: Em biết, đúng là hôm nay bọn em lên nhầm món thật nhưng không ngờ họ không nói ngay tại chỗ mà lại vào nhóm mắng người orz
* Orz giống hình một người đang quỳ, chống hai tay xuống đất (chữ O là đầu người). Ý nghĩa của Orz này là “hối hận”, “bi phẫn”, “vô vọng”, ngoài ra còn thêm ý nữa là “thất tình”
Lăng Sấm: Có lẽ biết đánh không lại em nên chỉ dám mắng trên mạng [đầu chó]
Điền Miêu Miêu:...Cảm ơn anh đã an ủi rất thuyết phục [ mỉm cười]
Lăng Sấm nhìn điện thoại cười rồi gửi thêm một bao lì xì 188,88 tệ nữa. Điền Miêu Miêu nhận bao lì xì rồi trả lời Lăng Sấm: “Cảm ơn giám đốc Lăng! Sau này mười người nướng sẽ phục vụ anh đầu tiên!”
Lăng Sấm: Anh thích ăn đồ do chính tay giám đốc Miêu nướng hơn.
Điền Miêu Miêu: Được, không thành vấn đề!
Vốn dĩ Điền Miêu Miêu còn cảm thấy khó chịu trong lòng nhưng giờ thì cả thể xác lẫn tinh thần đều bình thường.
Tiền quả nhiên là thứ tốt.
Nhưng cô không muốn lấy tiền không của Lăng Sấm, cô định khi nào đó sẽ tìm cơ hội mời anh một bữa. Vẫn đang suy nghĩ về điều này thì một đồng nghiệp từ khách sạn trước đó bất ngờ gửi cho cô thiệp mời đám cưới.
Người đồng nghiệp này có mối quan hệ khá tốt với cô, Điền Miêu Miêu cũng biết cô ấy gần cưới nên không quá bất ngờ khi nhận được “quả bom đỏ” này.
Phạm Hinh Dư: Miêu Miêu ngủ chưa? Đám cưới chị định vào cuối tháng đó!
Điền Miêu Miêu nhìn thấy tin nhắn chị ấy gửi cho mình, trả lời: “Được, em sẽ đến đúng giờ!
Phạm Hinh Dư: Còn có một việc nữa, chị có thể nhờ em làm phù dâu được không? Một phù dâu chị hẹn rồi bị bệnh nhập viện nên không đến đám cưới được [che mặt]
Điền Miêu Miêu: Hả? Nhưng em chưa từng làm, không có kinh nghiệm
Phạm Hinh Dư: Không sao, phù dâu khác rất có kinh nghiệm, em cứ đi với cô ấy là được!
Phạm Hinh Dư: Phù dâu có quà đặc biệt và bao lì xì [đầu chó]
Điền Miêu Miêu: Chị nói vậy cứ như em đồng ý chỉ vì quà phù dâu và bao lì xì vậy [nhăn nhó.jpg]
Phạm Hinh Dư: Ha ha ha ha, vậy chị thêm em vào nhóm phù dâu và phù rể!
Giây tiếp theo, Điền Miêu Miêu phát hiện mình đã tham gia một nhóm mới. Trong nhóm chỉ có sáu người, trong đó có một người có ảnh điện diện giống Lăng Sấm như đúc.
Khế edit
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.