Ở Bên Cạnh Tôi Em Không Cần Mạnh Mẽ
Chương 31: Chương 31: Bánh quy nhỏ bị ốm
Mỡ Mỡ
16/09/2018
Tình yêu của họ bắt đầu có nhưng vết rạn nứt, có bắt đầu cãi nhau vì nhưng lí do không đâu, anh và cô không còn cười vời nhau thẩm chí anh còn không muốn ôm cô ngủ nữa. Tối đó anh cùng cô ta đi xem phim muộn, anh chưa bao giờ cùng cô làm nhũng việc như thế này lên khi cùng làm vời cô ta anh lại cảm thấy hứng thú,bên cạnh cô ta lại cảm thấy thoải mái, đôi lúc không muốn về nhà. Bỗng nhiên tiếng điện thoại anh vang lên, anh khó chịu nghe máy
* " alo "
* "Anh đang ở đâu vậy " giọng cô có chút sợ hãi nhưng do ở trong phòng phim tiếng động lớn sóng lại yếu lên anh rất khó nghe
* " tôi đang bận có gì em nói nhanh "
* " anh đang ở rạp phim sao " cô nghe thấy tiếng ồn bền kia điện
* " Lộ Lộ chuyện của tôi không đến lượt em quản " anh dập máy
Phía bên kia truyền lại tiếng tút dài, cô gọi lại cho anh thì đã tắt máy. Cô nhìn bánh quy nhỏ nằm phát sốt trên giường trong lòng đau đớn vô cùng, rốt cuộc trong lòng anh cón có chỗ đứng cho mẹ con cô không, anh còn có nhớ mình có một đừa con không,đã lâu lắm rùi anh không bế bánh quy nhỏ nữa, lúc bánh quy nhỏ hỏi papa đâu cô chỉ có thể nó và nói papa bận lên về muộn, anh có biết mỗi lần nói dối con như thế trái tim cô đều đau đờn vô càng không, anh có bận thật hay đang vui vẻ bên người khác mà quên mẹ con cô. Cô mặc áo khoác vào bế bánh quy nhỏ đi xuống nhà, giờ cô phải tự bản thân mình làm không thể dựa vào ai được nữa. Mọi người giờ đã nghỉ ngơi hết rùi, cô bế bánh quy nhỏ chạy ra đường lớn, đứng đợi rất lâu trong lòng như lửa đốn người bánh quy nhỏ càng ngày càng nóng, cuối cùng cô cũng bắt được xe taxi chạy đến bệnh viện
Anh và Tiểu Nhu về nhà lúc 12 giờ đêm sau khi xem xong họ còn đi dạo , lúc này anh mệt mỏi đi lên lầu định mở cửa phòng ngủ nhờ đến chuyện vừa rùi anh lại càng mệt mỏi hơn quyết định ngủ riêng một đêm, anh quay sang phòng bánh quy nhỏ không thấy thằng bé anh nghĩ là thằng bé qua ngủ cô liền đi về thư phòng ngả lưng trên ghế ngủ. Sáng hôm sau, anh khi bình tĩnh lại anh muốn nói chuyện từ tế vời cô một lần, anh không muốn những chuyện không vui như hôm qua còn sảy ra nữa nhưng khi anh mở cửa ra thì không thấy mẹ con cô đâu , đi xuống nhà thấy mọi người đang nấu bữa sáng
* " Tiểi Hoa, em thấy tiểu thư và bánh quy nhỏ đâu không ""
* " dạ từ sáng giờ em chưa thấy tiểu thư có khi nào tiểu thư ở phòng bánh quy nhỏ, hôm qua bánh quy nhỏ bị sốt bác sĩ Trương có qua kiểm tra rồi về, tiểu thư luôn ở bên cạnh bánh quy nhỏ "
* " bánh quy nhỏ bị ốm, sao không báo cho tôi " anh tức giận quát lên
*." Hôm qua Chu quản gia có gọi cho thiếu gia mà không được " Tiểu Hoa sợ hãi nói
À đùng rồi hôm qua anh có buổi họp chiều lên đã tắt máy đến tận lúc đi xem phim mời mở máy thì cô gọi, vậy là hôm qua cô gọi cho vì bánh quy nhỏ bị ốm anh lại tưởng cô muốn quản anh lên liền tắt máy luôn đúng là ngu ngốc mà không chịu nghe cô nói gì cả.
* " alo "
* "Anh đang ở đâu vậy " giọng cô có chút sợ hãi nhưng do ở trong phòng phim tiếng động lớn sóng lại yếu lên anh rất khó nghe
* " tôi đang bận có gì em nói nhanh "
* " anh đang ở rạp phim sao " cô nghe thấy tiếng ồn bền kia điện
* " Lộ Lộ chuyện của tôi không đến lượt em quản " anh dập máy
Phía bên kia truyền lại tiếng tút dài, cô gọi lại cho anh thì đã tắt máy. Cô nhìn bánh quy nhỏ nằm phát sốt trên giường trong lòng đau đớn vô cùng, rốt cuộc trong lòng anh cón có chỗ đứng cho mẹ con cô không, anh còn có nhớ mình có một đừa con không,đã lâu lắm rùi anh không bế bánh quy nhỏ nữa, lúc bánh quy nhỏ hỏi papa đâu cô chỉ có thể nó và nói papa bận lên về muộn, anh có biết mỗi lần nói dối con như thế trái tim cô đều đau đờn vô càng không, anh có bận thật hay đang vui vẻ bên người khác mà quên mẹ con cô. Cô mặc áo khoác vào bế bánh quy nhỏ đi xuống nhà, giờ cô phải tự bản thân mình làm không thể dựa vào ai được nữa. Mọi người giờ đã nghỉ ngơi hết rùi, cô bế bánh quy nhỏ chạy ra đường lớn, đứng đợi rất lâu trong lòng như lửa đốn người bánh quy nhỏ càng ngày càng nóng, cuối cùng cô cũng bắt được xe taxi chạy đến bệnh viện
Anh và Tiểu Nhu về nhà lúc 12 giờ đêm sau khi xem xong họ còn đi dạo , lúc này anh mệt mỏi đi lên lầu định mở cửa phòng ngủ nhờ đến chuyện vừa rùi anh lại càng mệt mỏi hơn quyết định ngủ riêng một đêm, anh quay sang phòng bánh quy nhỏ không thấy thằng bé anh nghĩ là thằng bé qua ngủ cô liền đi về thư phòng ngả lưng trên ghế ngủ. Sáng hôm sau, anh khi bình tĩnh lại anh muốn nói chuyện từ tế vời cô một lần, anh không muốn những chuyện không vui như hôm qua còn sảy ra nữa nhưng khi anh mở cửa ra thì không thấy mẹ con cô đâu , đi xuống nhà thấy mọi người đang nấu bữa sáng
* " Tiểi Hoa, em thấy tiểu thư và bánh quy nhỏ đâu không ""
* " dạ từ sáng giờ em chưa thấy tiểu thư có khi nào tiểu thư ở phòng bánh quy nhỏ, hôm qua bánh quy nhỏ bị sốt bác sĩ Trương có qua kiểm tra rồi về, tiểu thư luôn ở bên cạnh bánh quy nhỏ "
* " bánh quy nhỏ bị ốm, sao không báo cho tôi " anh tức giận quát lên
*." Hôm qua Chu quản gia có gọi cho thiếu gia mà không được " Tiểu Hoa sợ hãi nói
À đùng rồi hôm qua anh có buổi họp chiều lên đã tắt máy đến tận lúc đi xem phim mời mở máy thì cô gọi, vậy là hôm qua cô gọi cho vì bánh quy nhỏ bị ốm anh lại tưởng cô muốn quản anh lên liền tắt máy luôn đúng là ngu ngốc mà không chịu nghe cô nói gì cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.