Ổ Buôn Người

Chương 18

Giản Tư Hải

19/12/2015

Trên chiếc ghế xoay quán Bar, bất chấp tiếng nhạc sống réo rắt điên loạn trong hộp đêm, một người đàn ông có vóc dáng thấp đậm hạ cốc Chivas xuống bàn dỏng tai nghe tiếng báo động réo rắt từng hồi ngoài chiếc Range Rover. Hắn thõng hai mẩu chân vòng kiềng rồi nhảy xuống đất. Những đám người nhí nhố ngả nghiêng trong tiếng nhạc lập tức dạt sang hai bên tạo hành lang cho hắn lết ra ngoài. Ở tuổi 50, gã nổi tiếng không những giàu có và tàn bạo mà còn ở vóc dáng quái dị của mình. Khuôn mặt bành ra quá cỡ, mũi nở to tương ứng, mắt híp, giọng nói the thé. Thân hình phì nộn đè lên đôi chân vòng kiềng làm cho chiều cao của gã bị hạ xuống một cách đáng kể. Không một ai ở Poshan hiểu được rằng do đâu một người đàn ông dị dạng chỉ cao đến ngực mình lại là trùm thế giới ngầm và có khả năng gọi bất cứ ai trong hàng trăm cô gái ở mọi hộp đêm đến hầu hạ mình. Gã xềnh xệch lết ra sân và thấy chiếc đèn nháy bên trong chiếc xe lập lòe kèm tiếng còi réo rắt. Đã có chuyện gì đó xảy ra. Gã với lên chiếc xe to quá cỡ của mình mở cửa. Dang hai tay bám vào nắm cửa và vô lăng, gã đu người lên một cách gọn gàng.

Chiếc màn hình phẳng 19 inch cạnh tay lái đang chiếu cảnh ... một gốc cây. Trong trường hợp người bảo vệ vì lí do nào đó không kịp phát tín hiệu báo động hoặc đột tử, chiếc bộ đàm gắn thiết bị phân biệt giọng nói và camera mini sẽ truyền tín trực tiếp về bộ phận chỉ huy. Nếu phát hiện âm lượng và tần số khác thường của người nói, máy sẽ lập tức báo động đến máy chủ gắn trong chiếc Range Rover với điều kiện phạm vi bán kính dưới 45km.

Nếu là một tên trộm hay cướp thông thường, hai gã bảo vệ sẽ xử lí chúng trước khi báo cáo, nhưng đây thậm chí không nghe thấy giọng nói chúng. Chuyện siêu nghiêm trọng đây? Ma bấm máy gọi cho Huk trước khi phóng về nhà. Chiếc Range Rover ngoằn ngèo bò qua khu phố hẹp rồi phóng như bay về khu ngoại ô. Ma điên cuồng vặn vô lăng quằn quặt như đứa trẻ đang chơi trò điện tử. Chốc chốc hắn lại đứng thẳng người lên để phóng xa tầm mắt.

Đỗ xịch chiếc xe trong sân rồi nhảy xuống, Ma vật lộn với đôi chân dị dạng leo lên cầu thang nhằm phòng ngủ. Một cảnh tượng thảm hại đập vào mắt. Gã đội trưởng bảo vệ nằm sấp trên sàn nhà bất động. Cô vợ xinh đẹp biến mất. Hắn lồng lộn chạy xuống sân nơi vết tích cuộc chiến đẫm máu còn nóng hổi. Con chó mất tăm. Một lỗ hổng bị khoét sau bờ rào.

Chốt bảo vệ sát sân trống không. Hắn hổn hển lết xềnh xệch ra chốt bảo vệ vòng ngoài cùng. Trong đó, hai màn hình chiếu cảnh biệt thự vắng tanh. Dưới sàn là tên bảo vệ nằm sóng soài bất động. Chiếc bộ đàm của hắn bị ném ra xa sát gốc cây. Dưới chân hắn một vết rách hình răng cưa, máu đen chảy xoắn đã đọng lại đen sì. Một vết thương giống hệt tên đồng bọn trên đèo mấy đêm về trước. Ma tối sầm mặt mũi đứng chôn chân trước tòa lâu đài được mệnh danh bất khả xâm phạm của mình:

- Han Rắn! Mày sẽ phải đền mạng! - Hắn rú lên man dại.

Đèn Ha-lo-gen sáng xanh dọi thẳng, chiếc Hummer chở đầy quân trờ tới đỗ xịch sát chốt bảo vệ. Một gã to cao đeo kính đen nhảy xuống tiến lại vị thủ lĩnh chỉ cao bằng nửa người hắn. Ma nhìn lên mặt gã đeo kính nói như hét:

- Chúng nó chuồn về phía sau rồi. Mày đuổi theo hắn bằng đường rừng. Tao sẽ đuổi bằng đường cao tốc. Mọi ngả đường đều dẫn tới Nam Tu. Không để nó thoát. Ma dứt lời cũng vừa lúc hai chiếc xe ô tô nữa ập đến. Hầu như tất cả tay chân của hắn đã được huy động. Hai nhóm quân nhanh chóng hình thành. Mũi thứ nhất do đích thân Ma ngồi trên chiếc Range Rover chỉ huy gồm 30 tên vũ trang hành quân bằng ô tô theo trục đường chính đón lõng phía trước bao vây các ngả đường dẫn đến Nam Tu. Mũi thứ hai gồm 6 tên do Huk cầm đầu đi đường rừng. Tên sát thủ xua con chó săn trên chiếc Hummer xuống lao vào sân và nhận thấy những vết máu tươi còn đọng thành vũng. Con chó ngửi thấy mùi máu hăng lên lùng sục đến sau vườn nơi có mảng tường bị khoét.

Nói về hội của Han. Sau khi giải thoát xong Ha Vi, hắn đã được Mãnh hộ tống chạy thục mạng về phía tây bắc nhằm hướng Nam Tu. Biết chắc Ma sẽ cho quân truy kích nên hắn đã báo trước cho tay chân từ Nam Tu ứng cứu. Hà vi chạy được chừng dăm km thì không tài nào lết đi được nữa. Cặp chân trần chưa kịp mặc quần dài bị gây gốc cứa toạc be bét máu. Chiếc áo khoác mỏng mà nàng mang theo cũng đã rách bươm. Bộ dạng Han còn thậm tệ hơn sau cuộc tử chiến với con béc-giê. Mãnh là còn sung sức hơn cả. Gã cựu quân nhân lôi cô gái xềnh xệch miệng luôn mồm giục giã và chửi rủa đàn bà.

Khi đến một con suốt thì Hà Vi lả đi và khụy xuống. Không thể để nàng rơi vào tay Huk. Mãnh bế xốc nàng lội ùng ục qua con suối lổn nhổn đá. Han bám theo không rời nửa bước. Nước bắn lên làm vết thương trên mặt và tay đau rát như xát muối. Hắn nghiến răng chịu đau giục hai người tăng tốc. Phía sau đám quân Huk đang bám đuổi ráo riết mỗi lúc mỗi gần. Khi lội qua con suối sâu chảy xiết, Han choáng váng vì kiệt sức và mất nhiều máu. Hắn lảo đảo rồi bám vào một tảng đá mép nước ngã vật xuống. Hà Vi hét lên chỉ tay về phía sau:

- Quay lại. Anh ấy, anh ấy ngã...!

Mãnh thả cô gái xuống đất tức tốc quay lại chỗ Han.

- Chạy đi, đưa cô ta chạy lên đỉnh núi trước mặt! - Han chỉ tay về phía ngọn núi lờ mờ nhô lên khỏi cánh rừng phía bắc.



Mãnh ngồi sụp xuống lay mạnh kẻ đồng hành khốn khổ:

- Anh không được nằm đây. Chúng nó sẽ giết.

- Mặc kệ tôi. Đưa cô ấy đi nhanh lên. Tôi sẽ chặn hậu! - Han thều thào rồi ngất lịm.Phía bên kia bờ suối có những ánh đèn pin sáng rực và tiếng chó săn gầm rít. Tiếng người huyên náo. Mãnh không còn cách nào khác là lôi Hà Vi dậy chạy thục mạng. Toán quân do Huk dẫn đầu đã lần ra dấu vết của họ. Trên tay hắn, sợi dây căng lên do con chó săn lao như cắm đầu phía trước. Giống chó Vân Nam đặc biệt nhạy với mùi máu nhưng đến mép nước thì chúng mất dấu vết.

- Lội qua mau. Chúng nó vừa chạy lên bờ bên kia! – Gã đeo kính giục giã. Sau lưng Huk chỉ còn bốn tên. Thiếu hụt hai tên do bị rắn cắn hoặc ngã vực. Lội sang bên kia suối chúng sững lại khi nhận ra một người đàn ông gục đầu bên phiến đá. Chiếc áo thô phanh ra lập lờ theo dòng nước. Hai tay duỗi thẳng bất động. Đôi ủng ngâm dưới nước. Qua ánh sao mờ Huk nhận ra chính là kẻ lái chiếc Sunfeng đã lừa hắn một vố đau mấy hôm trước. Con chó săn định xổ vào thì bị hắn lôi giật lại dơ hai vó lên trời tức tối.

Huk chỉ tay lối đi phía trước:

- Chúng bay đâu! Phu nhân vừa chạy qua đây, đuổi nhanh lên.

- Nhưng đi đường nào hả? - Một tên bối rối khi trước mặt hắn có hai lối đi. Một lối dẫn lên ngọn núi cao. Một lối dẫn ra bình nguyên.

- Chúng mày xách con Mích mà đuổi theo. Tao xử lí thằng này rồi theo sau, lẹ lên kẻo chúng nó lẩn mất!

- Bốn tên theo sau con chó mất hút vào con đường mòn trước mặt. Huk rút dao thận trọng tiếp cận cái thân bất động bên mép suối. Hắn dẫm một chân lên đầu cái xác day mạnh. Người đàn ông vẫn mê man, máu ở thái dương lại ứa ra. Hắn liếc lấy chiếc mũ nan cạnh đó vục đầy nước tưới lên mặt. Thấy vẫn im lìm, tên tướng cướp vòng xuống dưới chân khám phá đôi ủng đã hại ít nhân ba đàn em của hắn. Tên cướp quỳ một chân xuống đưa tay phải sờ sấn khắp đôi ủng và nhận ra một vật cứng nằm phía trong. Bỗng chiếc chân động đậy và một cú đá bất ngờ vung vào cằm hắn. Nhanh như cắt, hắn kịp vung tay ra đỡ nhưng bị hất ngửa ra sau dập mạnh lưng vào tảng đá. Hết đường lùi. Han vùng dậy nhanh như chớp rút lưỡi lê sau ủng vung lên nhảy xổ vào người tên cướp. Không hề nao núng, Huk co chân tung mạnh vào ngực Han đang lao tới. Trời tối, Han dễ dàng dính đòn. Hắn hự lên một tiếng rồi ngã ngửa. Trời đất quay cuồng, hắn hiểu rằng lượng hồng cầu không được bổ sung kịp thời sau cuộc chiến không cân sức với con béc-giê.

Han nghiến răng cố dồn lượng máu thiếu hụt trong huyết quản lên não rồi lồm cồm bò dậy nhưng phiến đá phủ rêu ẩm ướt làm hắn lại trượt ngã. Chộp lấy thời cơ, Huk nhảy tới nhưng triền suối dốc nghiêng và ngổn ngang đá cuội nên lực ma sát không đủ để hãm tấm thân đô vật của hắn. Lợi thế lúc này thuộc về người thấp và nhẹ cân hơn. Han khéo léo né chệch đường băng của hắn và chờ Huk trượt ra sau để tung cú đạp tiễn hắn xuống nước. Ngay lúc đó từ bụi cây thình lình xộc ra một bóng đen làm Han giật phắt quay lên. Bóng đen ập tới và hắn nhận ra bộ rằn ri đặc trưng. Y chính là

một tên thuộc toán quân của Huk vừa đi qua, vì khá lâu không thấy Huk theo kịp nên hắn quay lại xem sao. Han lấy lại tư thế đối phó nhưng y đã xổ đến vung đôi tay ôm ghì lấy người Han. Đôi tay hộ pháp như hai gọng kìm thép ghì chặt hai tay hắn ép vào mạng sườn. Han bất lực, tên kia riết mạnh rồi húc chiếc đầu trọc cứng như đá vào mặt hắn. Trời đất bỗng sáng lòa, Han choáng váng. Tên kia lăng nhẹ tay nhưng Han vớ kịp gấu áo y. Han ngã sầm xuống làm tên kia cũng đổ sấp đè lên người hắn. Han ôm ghì

hắn như kẻ sắp chết đuối và cả hai lăn trùng trục xuống nước. Một tiếng ùm vang lên. Nước bắn tung tóe. Dưới nước Han như tỉnh lại. Hai tên vật nhau quyết liệt. Hai cái đầu nhấp nhô lúc chìm lúc nổi. Bỗng tên to béo rú lên một tiếng ghe kinh rợn. Một dòng máu tứa ra từ cổ chân hắn loang ra vệt nước màu tím than. Han mệt lả lóp ngóp mò lên bờ. Sau pha vật lộn dưới nước làm toàn thân lạnh tím tái. Vừa leo đến bờ, hắn loạng choạng đứng dậy thì một cánh tay phía sau siết chặt vào cổ. Một mũi dao sắc lạnh dí ngay yết hầu. Đó là Huk, hắn đứng chờ trên bờ đã quá lâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ổ Buôn Người

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook