Chương 5: Sự Trở Về Của Aki
T Miu's K
02/07/2020
Edit: Mạch Lạc Khê
- An Nhất!
- Dạ có!
- Tôn Miên!
- Dạ có!
- Tuyên Thy!
-...
Gọi đến tên Tuyên Thy, Mạc Cảnh Thần theo quán tính co mày, hai mắt hướng thẳng xuống lớp học.
Lớp học của nó gồm 40 học sinh, được chia làm 4 dãy, mỗi dãy 5 bàn, tương tự mỗi bàn sẽ là 2 người ngồi, Tuyên Thy ngồi ở dãy 3 一 bàn số 2, bên cạnh còn có Đoạn Hạ Vy.
Lúc này, Đoạn Hạ Vy ngồi phía dưới đứng lên, rụt rè nói:
- Thưa thầy, Tuyên Thy hôm nay vẫn không đến lớp ạ!
Đột nhiên tay cầm danh sách của Mạc Cảnh Thần xiết chặt lại, đồng tử anh chuyển màu.
Cả lớp bắt gặp đồng loạt im phăng phắc.
Hồi lâu, Mạc Cảnh Thần lấy lại bình tĩnh, cho phép Đoạn Hạ Vy ngồi xuống, sau đó tiếp tục điểm danh những bạn học còn lại.
***
Trên đường về Lạc Tường Nguyên nhận được một cuộc gọi, anh bật tai nghe bluetooth, vừa lái xe vừa nói.
- Xin chào, tôi là Lạc Tường Nguyên, chẳng hay thầy Mạc muốn nhắc gì về chuyện của Tuyên Thy?
Là Mạc Cảnh Thần! Hắn ta là giáo viên chủ nhiệm cũng như phụ trách môn toán của Tuyên Thy, bọn họ cũng được coi là giao hữu.
Đối phương truyền đến giọng chua chát.
- Lạc thiếu gia, thiết nghĩ cậu nên biết rõ điểm số của Tuyên Thy gần đây rất thấp, nếu như con bé còn không đến lớp học, tôi e là tôi phải dành thời gian đến thăm Tuyên gia một chuyến rồi, hy vọng đến lúc đó mọi chuyện sẽ không trở nên khó coi.
Lập tức, Lạc Tường Nguyên cho xe dừng bên đường, mày đen anh co lại hết thảy.
- Thầy Mạc, có phải là có hiểu lầm gì hay không? Tôi vừa mới đưa con bé đến trường, lẽ nào con bé vẫn không vào lớp học?
- Theo như lời cậu nói, chắc chắn là con bé cố tình lừa gạt cậu để trốn học đi chơi rồi. Lạc thiếu gia, tôi hy vọng đây là lần cuối cùng tôi gọi điện để nhắc nhở cậu về chuyện của Tuyên Thy, chào cậu.
- Tôi biết rồi, xin lỗi đã làm phiền thầy Mạc!
Lạc Tường Nguyên tắt tai nghe bluetooth, mặt mũi đen lại như đít nồi.
Anh nghiến chặt răng lợi, nói:
- Tuyên Thy, em quá đáng lắm rồi!
***
Tuyên Thy quay trở về dinh thự, chạy ù lên trên phòng, cởi bỏ balô ném thẳng lên giường ngủ.
Lúc này, từ phía sau, đột nhiên có một đôi tay rắn chắc phủ qua người Tuyên Thy, kéo nó ôm vào lòng.
Tuyên Thy còn chưa kịp phản ứng, đối phương đã chủ động thì thầm vào tai nó.
- Bảo bối, em hôm nay lại trốn học phải không? Nhị ca nên phạt Tuyên Thy thế nào đây?
- An Nhất!
- Dạ có!
- Tôn Miên!
- Dạ có!
- Tuyên Thy!
-...
Gọi đến tên Tuyên Thy, Mạc Cảnh Thần theo quán tính co mày, hai mắt hướng thẳng xuống lớp học.
Lớp học của nó gồm 40 học sinh, được chia làm 4 dãy, mỗi dãy 5 bàn, tương tự mỗi bàn sẽ là 2 người ngồi, Tuyên Thy ngồi ở dãy 3 一 bàn số 2, bên cạnh còn có Đoạn Hạ Vy.
Lúc này, Đoạn Hạ Vy ngồi phía dưới đứng lên, rụt rè nói:
- Thưa thầy, Tuyên Thy hôm nay vẫn không đến lớp ạ!
Đột nhiên tay cầm danh sách của Mạc Cảnh Thần xiết chặt lại, đồng tử anh chuyển màu.
Cả lớp bắt gặp đồng loạt im phăng phắc.
Hồi lâu, Mạc Cảnh Thần lấy lại bình tĩnh, cho phép Đoạn Hạ Vy ngồi xuống, sau đó tiếp tục điểm danh những bạn học còn lại.
***
Trên đường về Lạc Tường Nguyên nhận được một cuộc gọi, anh bật tai nghe bluetooth, vừa lái xe vừa nói.
- Xin chào, tôi là Lạc Tường Nguyên, chẳng hay thầy Mạc muốn nhắc gì về chuyện của Tuyên Thy?
Là Mạc Cảnh Thần! Hắn ta là giáo viên chủ nhiệm cũng như phụ trách môn toán của Tuyên Thy, bọn họ cũng được coi là giao hữu.
Đối phương truyền đến giọng chua chát.
- Lạc thiếu gia, thiết nghĩ cậu nên biết rõ điểm số của Tuyên Thy gần đây rất thấp, nếu như con bé còn không đến lớp học, tôi e là tôi phải dành thời gian đến thăm Tuyên gia một chuyến rồi, hy vọng đến lúc đó mọi chuyện sẽ không trở nên khó coi.
Lập tức, Lạc Tường Nguyên cho xe dừng bên đường, mày đen anh co lại hết thảy.
- Thầy Mạc, có phải là có hiểu lầm gì hay không? Tôi vừa mới đưa con bé đến trường, lẽ nào con bé vẫn không vào lớp học?
- Theo như lời cậu nói, chắc chắn là con bé cố tình lừa gạt cậu để trốn học đi chơi rồi. Lạc thiếu gia, tôi hy vọng đây là lần cuối cùng tôi gọi điện để nhắc nhở cậu về chuyện của Tuyên Thy, chào cậu.
- Tôi biết rồi, xin lỗi đã làm phiền thầy Mạc!
Lạc Tường Nguyên tắt tai nghe bluetooth, mặt mũi đen lại như đít nồi.
Anh nghiến chặt răng lợi, nói:
- Tuyên Thy, em quá đáng lắm rồi!
***
Tuyên Thy quay trở về dinh thự, chạy ù lên trên phòng, cởi bỏ balô ném thẳng lên giường ngủ.
Lúc này, từ phía sau, đột nhiên có một đôi tay rắn chắc phủ qua người Tuyên Thy, kéo nó ôm vào lòng.
Tuyên Thy còn chưa kịp phản ứng, đối phương đã chủ động thì thầm vào tai nó.
- Bảo bối, em hôm nay lại trốn học phải không? Nhị ca nên phạt Tuyên Thy thế nào đây?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.