Ở Nhà Trẻ Làm Đầu Bếp Nuôi Bé Cưng
Chương 314:
Tô Hương Lan Sắc
18/08/2023
Buổi sáng chưa thấy người tới, cô giáo Lữ còn tưởng sẽ có thay đổi, không ngờ lại đến vào lúc này.
“Hiệu trưởng.”
Lúc ăn cơm thì cố gắng không nói chuyện, dĩ nhiên giáo viên sẽ không nhắc các bạn nhỏ chào hỏi hiệu trưởng, thậm chí bảo mẫu và cô giáo Vương cũng đang tiếp tục trông coi bọn trẻ, chỉ có cô giáo Lữ tiến lên đón tiếp.
“Đây là cô giáo Lữ, chủ nhiệm lớp mầm 1. Đây là mẹ Tử Tử và bạn nhỏ Tử Tử, đúng lúc đến giờ ăn rồi, hãy để Tử Tử ăn cơm trước, chờ cậu bé ăn xong rồi hãy bàn những chuyện khác.”
Hiệu trưởng nói xong, chẳng mấy chốc, cô bảo mẫu chuẩn bị một phần đồ ăn đặt vào vị trí không có người ngồi.
“Tử Tử, con mau nói cảm ơn cô đi.”
Mẹ Tử Tử nắm tay con trai ngồi xuống và lên tiếng nhắc.
“Con cảm ơn cô.”
Cậu bé cũng tính là khá cao trong lớp, chỉ thấy chiều cao quả đúng là không nhìn ra cậu nhóc này kén ăn cực kỳ. Nhưng quan sát kỹ càng thì có thể phát hiện trên mặt cậu bé không có da thịt cho lắm, nhìn góc nghiêng cũng thấy gương mặt có nét góc cạnh.
Bạn nhỏ hơn ba tuổi, theo lý mà nói thì độ mũm mĩm vẫn chưa biến mất, thoạt nhìn còn tưởng đứa trẻ này trông khá ổn, có cảm giác giống người lớn vậy. Nhưng nghĩ kỹ lại mới biết điều này thật không phù hợp với đứa nhỏ ở độ tuổi này.
Lúc cô giáo Vương lấy ghế nhỏ tỏ ý để mẹ Tử Tử ngồi, cô ấy nói cảm ơn và nhận lấu ghế, sau đó không quên giải thích: “Thật là ngại quá thưa cô, sáng nay trong nhà có việc nên giờ này mới tới.”
Buổi sáng, cô ấy định dẫn đứa nhỏ qua đây, nhưng ông xã biết cô ấy muốn chuyển trường cho con thì không đồng ý, mẹ Tử Tử thật sự không kìm được mà cãi nhau với đối phương dẫn đến kéo dài tới bây giờ mới tới trường.
“Không sao đâu.”
Cô giáo Vương nói xong, thấy học sinh mới Tử Tử nhận bữa trưa thì đúng là chỉ tập trung ăn cơm trắng, cô ấy vô thức ngồi xổm xuống dỗ dành: “Tử Tử, món ăn hôm nay ngon lắm, trứng trong món trứng đánh thịt bò rất mềm, thịt bò vừa mềm vừa ngon, con có muốn nếm thử không?”
Gạo dùng trong nhà trẻ đúng là không tệ, cộng thêm Liễu Nhất Nhất đã dạy cho chị Lý thủ thuật hấp cơm. Cơm hấp ra có mùi thơm nồng của gạo, nhai vào rất ngọt.
Tử Tử ăn cơm trong chén, cảm thấy món cơm này rất ngon nên tốc độ ăn nhanh hơn một chút.
Nghe cô giáo Vương nói vậy, cậu bé ngẩng đầu lên nhìn đĩa trứng đánh thịt bò, trứng vàng ươm và thịt bò bóng loáng trông thật hấp dẫn.
Các bạn nhỏ khác thấy món trứng đánh thịt bò thì không nhịn được mà há to miệng ra ăn, nhưng cậu bé nhìn sơ qua rồi nhìn sang nơi khác, trong mắt hình như chỉ có cơm trắng.
Mẹ Tử Tử cảm thấy hình thức và mùi thơm của ba món ăn trước mặt thật không chê vào đâu được, thấy con trai chỉ ăn mỗi cơm trắng, cô ấy không chịu được mà lấy cái thìa trong tay cậu bé rồi đút trứng và thịt bò vào miệng Tử Tử.
“Hiệu trưởng.”
Lúc ăn cơm thì cố gắng không nói chuyện, dĩ nhiên giáo viên sẽ không nhắc các bạn nhỏ chào hỏi hiệu trưởng, thậm chí bảo mẫu và cô giáo Vương cũng đang tiếp tục trông coi bọn trẻ, chỉ có cô giáo Lữ tiến lên đón tiếp.
“Đây là cô giáo Lữ, chủ nhiệm lớp mầm 1. Đây là mẹ Tử Tử và bạn nhỏ Tử Tử, đúng lúc đến giờ ăn rồi, hãy để Tử Tử ăn cơm trước, chờ cậu bé ăn xong rồi hãy bàn những chuyện khác.”
Hiệu trưởng nói xong, chẳng mấy chốc, cô bảo mẫu chuẩn bị một phần đồ ăn đặt vào vị trí không có người ngồi.
“Tử Tử, con mau nói cảm ơn cô đi.”
Mẹ Tử Tử nắm tay con trai ngồi xuống và lên tiếng nhắc.
“Con cảm ơn cô.”
Cậu bé cũng tính là khá cao trong lớp, chỉ thấy chiều cao quả đúng là không nhìn ra cậu nhóc này kén ăn cực kỳ. Nhưng quan sát kỹ càng thì có thể phát hiện trên mặt cậu bé không có da thịt cho lắm, nhìn góc nghiêng cũng thấy gương mặt có nét góc cạnh.
Bạn nhỏ hơn ba tuổi, theo lý mà nói thì độ mũm mĩm vẫn chưa biến mất, thoạt nhìn còn tưởng đứa trẻ này trông khá ổn, có cảm giác giống người lớn vậy. Nhưng nghĩ kỹ lại mới biết điều này thật không phù hợp với đứa nhỏ ở độ tuổi này.
Lúc cô giáo Vương lấy ghế nhỏ tỏ ý để mẹ Tử Tử ngồi, cô ấy nói cảm ơn và nhận lấu ghế, sau đó không quên giải thích: “Thật là ngại quá thưa cô, sáng nay trong nhà có việc nên giờ này mới tới.”
Buổi sáng, cô ấy định dẫn đứa nhỏ qua đây, nhưng ông xã biết cô ấy muốn chuyển trường cho con thì không đồng ý, mẹ Tử Tử thật sự không kìm được mà cãi nhau với đối phương dẫn đến kéo dài tới bây giờ mới tới trường.
“Không sao đâu.”
Cô giáo Vương nói xong, thấy học sinh mới Tử Tử nhận bữa trưa thì đúng là chỉ tập trung ăn cơm trắng, cô ấy vô thức ngồi xổm xuống dỗ dành: “Tử Tử, món ăn hôm nay ngon lắm, trứng trong món trứng đánh thịt bò rất mềm, thịt bò vừa mềm vừa ngon, con có muốn nếm thử không?”
Gạo dùng trong nhà trẻ đúng là không tệ, cộng thêm Liễu Nhất Nhất đã dạy cho chị Lý thủ thuật hấp cơm. Cơm hấp ra có mùi thơm nồng của gạo, nhai vào rất ngọt.
Tử Tử ăn cơm trong chén, cảm thấy món cơm này rất ngon nên tốc độ ăn nhanh hơn một chút.
Nghe cô giáo Vương nói vậy, cậu bé ngẩng đầu lên nhìn đĩa trứng đánh thịt bò, trứng vàng ươm và thịt bò bóng loáng trông thật hấp dẫn.
Các bạn nhỏ khác thấy món trứng đánh thịt bò thì không nhịn được mà há to miệng ra ăn, nhưng cậu bé nhìn sơ qua rồi nhìn sang nơi khác, trong mắt hình như chỉ có cơm trắng.
Mẹ Tử Tử cảm thấy hình thức và mùi thơm của ba món ăn trước mặt thật không chê vào đâu được, thấy con trai chỉ ăn mỗi cơm trắng, cô ấy không chịu được mà lấy cái thìa trong tay cậu bé rồi đút trứng và thịt bò vào miệng Tử Tử.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.