Chương 28: Người Quen (1)
Lục Tảo
14/04/2024
Nhưng những vấn đề mà các vị hoàng đế thời xưa gặp phải đa số đều tương tự như nhau. Tiêu Lâm đang suy nghĩ nên dùng hoàng đế nào làm tài liệu thuyết trình một bài thì nhìn thấy một người phụ nữ đang mỉm cười với một người đàn ông khác.
Trong đám người, Tần Phượng Uyển mặc đồ trắng, dáng vẻ như nữ thần, khiến người khác không khỏi liếc nhìn thêm mấy cái.
Tần Phượng Uyển lông mày như lưỡi liềm, ánh mắt chỉ tập trung vào người đàn ông trước mặt.
Chàng trai trẻ cao lớn, ăn mặc chỉnh tề, thái độ đối với Tần Phượng Uyển cũng rất mực dịu dàng ôn nhu.
Tần Phượng Uyển giờ hoàn toàn thay đổi, không còn là nữ thần lạnh lùng như ở nhà. Trước mặt chàng trai trẻ này, nàng trở nên dịu dàng, đoan trang và đầy nữ tính, thậm chí nói năng còn vô cùng cẩn trọng.
"Dù gì ông đây cũng là chồng danh chính ngôn thuận của nàng. Nàng đi chơi lâm viên với gã đàn ông khác giữa ban ngày ban mặt, đây không phải đang công khai cắm sừng ta sao?" Tiêu Lâm vô cùng tức giận.
Tần Phượng Uyển nhìn nhận hắn thế nào không quan trọng. Trong lòng nàng ghét hắn đến mức nào là việc của nàng. Nhưng nàng không thể hẹn hò yêu đương công khai với gã đàn ông khác giữa thanh thiên bạch nhật thế này!
Chuyện như thế này, ngay cả ở xã hội hiện đại, bất cứ người đàn ông nào cũng không thể chấp nhận nổi! Một khi tin đồn lan ra, tất cả mọi người trong kinh thành sẽ cười nhạo cái mũ xanh lét trên đầu Tiêu Lâm!
Danh tiếng của Tiêu Lâm đều có liên quan đến nhà họ Tiêu, hắn sẽ không cho phép nàng làm nhục nhà họ Tiêu như thế này!
Lúc này Tiêu Lâm dùng cơn tức giận trong lòng trả lời câu hỏi của Ngụy Thanh. Hắn đập tay xuống bàn hét lớn: “Tấc núi tấc sông đều là tấc vàng! Từng tấc đất do tổ tiên chúng ta giành được phải dùng để phục vụ nhân dân và đất nước, sao có thể làm miếng bánh cho những kẻ tư lợi tranh giành! Nhất định phải giành lại đất nước mà ông cha ta đã gây dựng nên! Bây giờ thánh thượng đã đến tuổi trưởng thành, với sự giúp đỡ của các đấng hào kiệt, thánh thượng chắc chắn sẽ trở thành một đấng minh quân ngàn năm có một!
Trong đám người, Tần Phượng Uyển mặc đồ trắng, dáng vẻ như nữ thần, khiến người khác không khỏi liếc nhìn thêm mấy cái.
Tần Phượng Uyển lông mày như lưỡi liềm, ánh mắt chỉ tập trung vào người đàn ông trước mặt.
Chàng trai trẻ cao lớn, ăn mặc chỉnh tề, thái độ đối với Tần Phượng Uyển cũng rất mực dịu dàng ôn nhu.
Tần Phượng Uyển giờ hoàn toàn thay đổi, không còn là nữ thần lạnh lùng như ở nhà. Trước mặt chàng trai trẻ này, nàng trở nên dịu dàng, đoan trang và đầy nữ tính, thậm chí nói năng còn vô cùng cẩn trọng.
"Dù gì ông đây cũng là chồng danh chính ngôn thuận của nàng. Nàng đi chơi lâm viên với gã đàn ông khác giữa ban ngày ban mặt, đây không phải đang công khai cắm sừng ta sao?" Tiêu Lâm vô cùng tức giận.
Tần Phượng Uyển nhìn nhận hắn thế nào không quan trọng. Trong lòng nàng ghét hắn đến mức nào là việc của nàng. Nhưng nàng không thể hẹn hò yêu đương công khai với gã đàn ông khác giữa thanh thiên bạch nhật thế này!
Chuyện như thế này, ngay cả ở xã hội hiện đại, bất cứ người đàn ông nào cũng không thể chấp nhận nổi! Một khi tin đồn lan ra, tất cả mọi người trong kinh thành sẽ cười nhạo cái mũ xanh lét trên đầu Tiêu Lâm!
Danh tiếng của Tiêu Lâm đều có liên quan đến nhà họ Tiêu, hắn sẽ không cho phép nàng làm nhục nhà họ Tiêu như thế này!
Lúc này Tiêu Lâm dùng cơn tức giận trong lòng trả lời câu hỏi của Ngụy Thanh. Hắn đập tay xuống bàn hét lớn: “Tấc núi tấc sông đều là tấc vàng! Từng tấc đất do tổ tiên chúng ta giành được phải dùng để phục vụ nhân dân và đất nước, sao có thể làm miếng bánh cho những kẻ tư lợi tranh giành! Nhất định phải giành lại đất nước mà ông cha ta đã gây dựng nên! Bây giờ thánh thượng đã đến tuổi trưởng thành, với sự giúp đỡ của các đấng hào kiệt, thánh thượng chắc chắn sẽ trở thành một đấng minh quân ngàn năm có một!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.