Chương 19: Xin Chỉ Giáo (3)
Lục Tảo
13/04/2024
"Ta họ Tiêu, tên Tiêu Hình, tự Tuyền Lâm. Nếu không chê, huynh cũng có thể gọi ta là Tiêu Lâm, bạn bè đều gọi ta là Tiêu Lâm".
"Ta là Ngụy Thanh, tự Sơ Liêm. Hôm nay rất vinh dự được gặp Tiêu huynh, xin được chỉ giáo".
Họ Ngụy? Lẽ nào đây là người của hoàng thất? Tiêu Lâm đáp lại lời chào: "Khách sáo rồi. Rất vui được gặp huynh".
Tình cờ là buồng thi của Ngụy Thanh lại ở ngay bên cạnh.
Hai người họ tuổi tác tương đương, Ngụy Thanh tính cách lại dễ gần nên hai người nhanh chóng bắt đầu trò chuyện với nhau.
Thông qua Ngụy Thanh, Tiêu Lâm hiểu rõ hơn về triều đại nhà Ngụy. Tuy Ngụy Thanh còn trẻ nhưng hắn có tầm nhìn rộng và hiểu biết sâu sắc hơn những người cùng trang lứa.
Tiêu Lâm – người đến từ thế kỷ 21 thì kể cho Ngụy Thanh nghe về những phong tục, câu chuyện trong và ngoài nước khiến Ngụy Thanh choáng váng. Thế giới mà Tiêu Lâm nói đến là thứ mà hắn chưa từng được nghe hay thấy trước đây, cho nên Ngụy Thanh vô cùng tò mò và phấn khích khi nghe Tiêu Lâm nói.
Nếu không phải buổi thi sắp bắt đầu thì có lẽ hai người họ đã bưng ra một cái bàn, bày mấy bình rượu, một đ ĩa đậu phộng rồi trò chuyện suốt ngày suốt đêm.
Mặc dù các kỳ thi ở Đại Ngụy đều được tổ chức hàng năm nhưng đề thi năm nào cũng giống nhau, phần đầu năm nay vẫn là Tứ Thư Ngũ Kinh.
Đề bài là: Hiểu thế nào về câu【Đạo của việc học là để soi sáng cái đức, đến gần với dân, đạt tới chí thiện】.
Đề bài này bắt nguồn từ sách Lễ Nghi Đại Học, trọng tâm là để sĩ tử giải thích cách tu thân, trị quốc, bình thiên hạ.
Đề tài này có lẽ là do chính hoàng đế nghĩ ra, những vị quan được triều đình lựa chọn phải vừa có năng lực vừa liêm chính. Hoàng đế muốn dùng đề tài này để xem những người trí thức đương thời nhìn nhận tư cách đạo đức của chính mình và bách tính như thế nào.
Tiêu Lâm khi còn học đại học đã chuyên viết loại bài luận giáo dục tư tưởng này, hắn cũng đã lui tới viện bảo tàng nhiều năm, từ lâu đã hiểu được ý đồ của các vị hoàng đế cổ đại.
Vì vậy, hắn không chút do dự cầm bút lên, viết nhanh và mượt mà như thể đang sao chép một cuốn sách.
"Ta là Ngụy Thanh, tự Sơ Liêm. Hôm nay rất vinh dự được gặp Tiêu huynh, xin được chỉ giáo".
Họ Ngụy? Lẽ nào đây là người của hoàng thất? Tiêu Lâm đáp lại lời chào: "Khách sáo rồi. Rất vui được gặp huynh".
Tình cờ là buồng thi của Ngụy Thanh lại ở ngay bên cạnh.
Hai người họ tuổi tác tương đương, Ngụy Thanh tính cách lại dễ gần nên hai người nhanh chóng bắt đầu trò chuyện với nhau.
Thông qua Ngụy Thanh, Tiêu Lâm hiểu rõ hơn về triều đại nhà Ngụy. Tuy Ngụy Thanh còn trẻ nhưng hắn có tầm nhìn rộng và hiểu biết sâu sắc hơn những người cùng trang lứa.
Tiêu Lâm – người đến từ thế kỷ 21 thì kể cho Ngụy Thanh nghe về những phong tục, câu chuyện trong và ngoài nước khiến Ngụy Thanh choáng váng. Thế giới mà Tiêu Lâm nói đến là thứ mà hắn chưa từng được nghe hay thấy trước đây, cho nên Ngụy Thanh vô cùng tò mò và phấn khích khi nghe Tiêu Lâm nói.
Nếu không phải buổi thi sắp bắt đầu thì có lẽ hai người họ đã bưng ra một cái bàn, bày mấy bình rượu, một đ ĩa đậu phộng rồi trò chuyện suốt ngày suốt đêm.
Mặc dù các kỳ thi ở Đại Ngụy đều được tổ chức hàng năm nhưng đề thi năm nào cũng giống nhau, phần đầu năm nay vẫn là Tứ Thư Ngũ Kinh.
Đề bài là: Hiểu thế nào về câu【Đạo của việc học là để soi sáng cái đức, đến gần với dân, đạt tới chí thiện】.
Đề bài này bắt nguồn từ sách Lễ Nghi Đại Học, trọng tâm là để sĩ tử giải thích cách tu thân, trị quốc, bình thiên hạ.
Đề tài này có lẽ là do chính hoàng đế nghĩ ra, những vị quan được triều đình lựa chọn phải vừa có năng lực vừa liêm chính. Hoàng đế muốn dùng đề tài này để xem những người trí thức đương thời nhìn nhận tư cách đạo đức của chính mình và bách tính như thế nào.
Tiêu Lâm khi còn học đại học đã chuyên viết loại bài luận giáo dục tư tưởng này, hắn cũng đã lui tới viện bảo tàng nhiều năm, từ lâu đã hiểu được ý đồ của các vị hoàng đế cổ đại.
Vì vậy, hắn không chút do dự cầm bút lên, viết nhanh và mượt mà như thể đang sao chép một cuốn sách.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.