Chương 11: Alpha đều theo đuổi tôi
Yên Tử
05/07/2023
"Ba mẹ, con về rồi nè!"
Vừa vào đến nhà, Phó Kỳ Hâm đã ngửi thấy mùi thức ăn thơm phức.
Phó Đông bưng ra một hồi canh đặt xuống bàn, vội vã chạy ra ôm chặt lấy Phó Kỳ Hâm.
"Hâm Hâm của ba, về rồi đấy à? Mau lại đây ăn đi, hôm nay ba làm tiến bộ lên lắm đấy."
Giang Tâm - mẹ của cậu thì đang bận hong khô bộ móng mới làm. Bà năm nay cũng tầm năm mươi, nhưng nét mặt trẻ trung lại chỉ như mới ba mươi, thực sự xinh đẹp vô cùng.
"Hâm Hâm, mau xem, bộ nail mới này hợp với mẹ không?"
"Hợp lắm!"
Phó Kỳ Hâm tươi cười. Cả nhà ba người cứ vậy quây quần bên nhau ăn bữa tối, nói hết chuyện này đến chuyện khác. Phó Kỳ Hâm ở thế giới hiện thực chưa bao giờ có được cảm giác gia đình ấm cúng này, cậu mong ngóng biết bao nhiêu. Thật may rằng, thượng đế đã ban phát cho cậu một cơ hội được trải nghiệm cuộc sống khi có ba mẹ. Phó Kỳ Hâm thực sự rất xúc động, từng chút một đều trân trọng những phút giây này.
Ăn uống trò chuyện xong xuôi, rốt cuộc Phó Kỳ Hâm mới được nằm xuống giường thư giãn. Cậu chỉ trải qua thế giới này đúng một ngày, vậy mà nó cứ dài đằng đẵng như cả một tuần. Phó Kỳ Hâm nhắm mắt lại, cậu trực tiếp bị đưa vào trong không gian hệ thống.
"Chào người chơi 1827, cảm nhận của bạn khi trải nghiệm một ngày của nhân vật chính thế nào?"
Cậu ngồi phịch xuống nền đất tưởng như không đáy, gương mặt ủ rũ thiếu sức sống.
"Tồi tệ!"
"Vạn sự khởi đầu nan, chuỗi ngày tiếp theo sẽ càng thú vị đấy."
Mới một ngày, Phó Kỳ Hâm đã phải nhận 265 điểm âm hảo cảm của Dư Niên, nếu cứ thế này, chỉ ngay ngày mai thôi toàn trường sẽ được chứng kiến O cháy thui!
Nghĩ đến đây, Phó Kỳ Hâm không thể tỉnh táo nổi, cậu lắc lắc đầu gạt bỏ đi những suy nghĩ vẩn vơ ấy.
"001, tôi muốn xem lại hồ sơ của chính mình."
Một bảng thông tin hiện lên trong không trung.
Tên: Phó Kỳ Hâm
Giới tính: Omega
Pheromone: hương anh túc
Thân phận đặc biệt: Omega duy nhất trong trường
Điểm tích lũy: -245
Phó Kỳ Hâm thở dài, nhìn vào con số âm lớn như ngọn núi kia, cậu không thể vui vẻ cho nổi. Nếu cứ mãi tiếp cận Dư Niên một cách ngu ngốc để rồi bị trừ điểm, chi bằng cứ tránh xa hắn một thời gian. Thay vào đó, Phó Kỳ Hâm sẽ cố gắng làm thân với các bạn trong lớp, trong trường sau đó dùng biểu hiện của bản thân để đổi lấy điểm cộng.
Đấy là kế hoạch trong đầu cậu nghĩ ra, không nắm chắc bản thân có thể làm được.
Cậu nằm dài ra, ngước lên khoảng không kêu lớn.
"Nếu ai cũng thân thiện, nhiệt tình như Dữ Quân Phàm thì tốt biết mấy!"
Sáng hôm sau, Phó Kỳ Hâm vẫn đi học như bình thường. Cậu đến tủ đồ của mình để cất một số thứ, không ngờ vừa mới mở cửa ra, một đống thư tình liền đập vào trước mắt. Phó Kỳ Hâm kinh ngạc mở ra xem.
"Nghe nói hôm qua cậu bị thương, tôi mua một chút thuốc, sớm khỏe bệnh nhé." Bức thư này là của Alpha Từ Hiểu Trạch.
"Thuốc đắng dã tật, bé Hâm Hâm ngoan ngoãn uống thuốc nhé! Nếu có thời gian rảnh, đến lớp 2-A tìm anh nhé." Một bức thư cực ngọt ngào đến từ Giang Miên, Alpha xuất sắc của lớp 2-A.
Và còn rất nhiều những thư tình khác. Phó Kỳ Hâm tuy là Omega hiếm có trong trường, nhưng cậu cũng không đến nỗi được các Alpha săn đón như vậy.
"001, tại sao lại có nhiều người tỏ tình tôi vậy?"
"Tin đồn về việc Alpha Dư Niên lãnh cảm với vị hôn thê khi cậu bị thương đã lan ra toàn trường, điều này khiến cho các Alpha khác chớp lấy cơ hội."
"Ồ... ra là vậy."
Phó Kỳ Hâm bước vào trong lớp, những ánh nhìn ghét bỏ thường ngày cũng không còn nữa. Cậu trở về chỗ ngồi, không ngờ lại nhận được cả một đống quà.
"Quân Phàm, đây là... của ai vậy?"
"Từ sáng sớm đến lớp tôi đã thấy rồi, đều là quà của cậu đấy."
Phó Kỳ Hâm có chút ngại ngùng, cậu cười trừ sau đó cũng nhanh chóng dọn dẹp chúng qua một bên. Bạn học bàn kế nhìn cậu với ánh mắt ngưỡng mộ, không khỏi cảm thán.
"Kỳ Hâm, cậu thích thật đấy, được bao nhiêu là quà, còn tôi vội đi học chưa bỏ cái gì vào bụng luôn."
Phó Kỳ Hâm rất niềm nở dúi cho cậu ta một cái bánh, hảo cảm lần này cũng được tăng, nhưng lại chỉ tăng lên một điểm.
"Hảo cảm của cậu ta sao lại tăng ít vậy? Tôi thấy cậu ta rất vui mà?"
"Vì chỉ là nhân vật thứ, không liên quan đến mạch chính của câu truyện nên hảo cảm dù có tốt cũng chỉ được cộng một điểm."
"À, ra vậy..."
Xuyên suốt cả buổi học, Phó Kỳ Hâm đều nhận được rất nhiều hảo cảm, tổng điểm của hôm nay đã tăng đến tận 30 điểm. Giờ ăn cuối buổi, Phó Kỳ Hâm lại được cả một đống bạn vây quanh.
"Hâm Hâm, tôi có thể ngồi ở đây được không?"
"Cậu ăn ít quá vậy, tôi có hai cái đùi gà, chia cho cậu một cái nhé!"
Phó Kỳ Hâm bối rối bởi nhận được quá nhiều sự nhiệt tình, cậu từ chối không được, mà nhận lời cũng không xong.
Cách đó không xa, Dư Niên cùng Dương Bá Thiên đang chằm chằm nhìn về hướng của cậu. Hắn luôn chắc chắn rằng bữa ăn hôm nay, Phó Kỳ Hâm nhất định sẽ chủ động tìm đến hắn để xin lỗi, nhưng sự thật lại trái ngược hoàn toàn.
Nhìn đôi đũa trên tay hắn bị bóp cho suýt gãy, Dương Bá Thiên lại trêu chọc.
"Này, Omega của cậu bị vây quanh thế kia, không định lên tiếng đánh dấu chủ quyền à?"
"Liên quan gì đến tôi?" Lời nói thốt ra ngông cuồng nhưng đáy mắt lại hiện rõ sự tức giận.
Dương Bá Thiên chậc miệng, nhìn Omega Phó Kỳ Hâm ấy cũng là một thân thể mềm mại, gương mặt xinh đẹp, thành tích học tập cũng nổi trội. Tất cả những gì cậu có đều tuyệt đối tương xứng với Dư Niên, tại sao hắn lại ghét bỏ cậu đến vậy?
"Này, trước kia Phó Kỳ Hâm có đắc tội cậu à? Dù sao cậu ta cũng là vị hôn thê của cậu mà?"
"Cậu ta không xứng."
Vừa vào đến nhà, Phó Kỳ Hâm đã ngửi thấy mùi thức ăn thơm phức.
Phó Đông bưng ra một hồi canh đặt xuống bàn, vội vã chạy ra ôm chặt lấy Phó Kỳ Hâm.
"Hâm Hâm của ba, về rồi đấy à? Mau lại đây ăn đi, hôm nay ba làm tiến bộ lên lắm đấy."
Giang Tâm - mẹ của cậu thì đang bận hong khô bộ móng mới làm. Bà năm nay cũng tầm năm mươi, nhưng nét mặt trẻ trung lại chỉ như mới ba mươi, thực sự xinh đẹp vô cùng.
"Hâm Hâm, mau xem, bộ nail mới này hợp với mẹ không?"
"Hợp lắm!"
Phó Kỳ Hâm tươi cười. Cả nhà ba người cứ vậy quây quần bên nhau ăn bữa tối, nói hết chuyện này đến chuyện khác. Phó Kỳ Hâm ở thế giới hiện thực chưa bao giờ có được cảm giác gia đình ấm cúng này, cậu mong ngóng biết bao nhiêu. Thật may rằng, thượng đế đã ban phát cho cậu một cơ hội được trải nghiệm cuộc sống khi có ba mẹ. Phó Kỳ Hâm thực sự rất xúc động, từng chút một đều trân trọng những phút giây này.
Ăn uống trò chuyện xong xuôi, rốt cuộc Phó Kỳ Hâm mới được nằm xuống giường thư giãn. Cậu chỉ trải qua thế giới này đúng một ngày, vậy mà nó cứ dài đằng đẵng như cả một tuần. Phó Kỳ Hâm nhắm mắt lại, cậu trực tiếp bị đưa vào trong không gian hệ thống.
"Chào người chơi 1827, cảm nhận của bạn khi trải nghiệm một ngày của nhân vật chính thế nào?"
Cậu ngồi phịch xuống nền đất tưởng như không đáy, gương mặt ủ rũ thiếu sức sống.
"Tồi tệ!"
"Vạn sự khởi đầu nan, chuỗi ngày tiếp theo sẽ càng thú vị đấy."
Mới một ngày, Phó Kỳ Hâm đã phải nhận 265 điểm âm hảo cảm của Dư Niên, nếu cứ thế này, chỉ ngay ngày mai thôi toàn trường sẽ được chứng kiến O cháy thui!
Nghĩ đến đây, Phó Kỳ Hâm không thể tỉnh táo nổi, cậu lắc lắc đầu gạt bỏ đi những suy nghĩ vẩn vơ ấy.
"001, tôi muốn xem lại hồ sơ của chính mình."
Một bảng thông tin hiện lên trong không trung.
Tên: Phó Kỳ Hâm
Giới tính: Omega
Pheromone: hương anh túc
Thân phận đặc biệt: Omega duy nhất trong trường
Điểm tích lũy: -245
Phó Kỳ Hâm thở dài, nhìn vào con số âm lớn như ngọn núi kia, cậu không thể vui vẻ cho nổi. Nếu cứ mãi tiếp cận Dư Niên một cách ngu ngốc để rồi bị trừ điểm, chi bằng cứ tránh xa hắn một thời gian. Thay vào đó, Phó Kỳ Hâm sẽ cố gắng làm thân với các bạn trong lớp, trong trường sau đó dùng biểu hiện của bản thân để đổi lấy điểm cộng.
Đấy là kế hoạch trong đầu cậu nghĩ ra, không nắm chắc bản thân có thể làm được.
Cậu nằm dài ra, ngước lên khoảng không kêu lớn.
"Nếu ai cũng thân thiện, nhiệt tình như Dữ Quân Phàm thì tốt biết mấy!"
Sáng hôm sau, Phó Kỳ Hâm vẫn đi học như bình thường. Cậu đến tủ đồ của mình để cất một số thứ, không ngờ vừa mới mở cửa ra, một đống thư tình liền đập vào trước mắt. Phó Kỳ Hâm kinh ngạc mở ra xem.
"Nghe nói hôm qua cậu bị thương, tôi mua một chút thuốc, sớm khỏe bệnh nhé." Bức thư này là của Alpha Từ Hiểu Trạch.
"Thuốc đắng dã tật, bé Hâm Hâm ngoan ngoãn uống thuốc nhé! Nếu có thời gian rảnh, đến lớp 2-A tìm anh nhé." Một bức thư cực ngọt ngào đến từ Giang Miên, Alpha xuất sắc của lớp 2-A.
Và còn rất nhiều những thư tình khác. Phó Kỳ Hâm tuy là Omega hiếm có trong trường, nhưng cậu cũng không đến nỗi được các Alpha săn đón như vậy.
"001, tại sao lại có nhiều người tỏ tình tôi vậy?"
"Tin đồn về việc Alpha Dư Niên lãnh cảm với vị hôn thê khi cậu bị thương đã lan ra toàn trường, điều này khiến cho các Alpha khác chớp lấy cơ hội."
"Ồ... ra là vậy."
Phó Kỳ Hâm bước vào trong lớp, những ánh nhìn ghét bỏ thường ngày cũng không còn nữa. Cậu trở về chỗ ngồi, không ngờ lại nhận được cả một đống quà.
"Quân Phàm, đây là... của ai vậy?"
"Từ sáng sớm đến lớp tôi đã thấy rồi, đều là quà của cậu đấy."
Phó Kỳ Hâm có chút ngại ngùng, cậu cười trừ sau đó cũng nhanh chóng dọn dẹp chúng qua một bên. Bạn học bàn kế nhìn cậu với ánh mắt ngưỡng mộ, không khỏi cảm thán.
"Kỳ Hâm, cậu thích thật đấy, được bao nhiêu là quà, còn tôi vội đi học chưa bỏ cái gì vào bụng luôn."
Phó Kỳ Hâm rất niềm nở dúi cho cậu ta một cái bánh, hảo cảm lần này cũng được tăng, nhưng lại chỉ tăng lên một điểm.
"Hảo cảm của cậu ta sao lại tăng ít vậy? Tôi thấy cậu ta rất vui mà?"
"Vì chỉ là nhân vật thứ, không liên quan đến mạch chính của câu truyện nên hảo cảm dù có tốt cũng chỉ được cộng một điểm."
"À, ra vậy..."
Xuyên suốt cả buổi học, Phó Kỳ Hâm đều nhận được rất nhiều hảo cảm, tổng điểm của hôm nay đã tăng đến tận 30 điểm. Giờ ăn cuối buổi, Phó Kỳ Hâm lại được cả một đống bạn vây quanh.
"Hâm Hâm, tôi có thể ngồi ở đây được không?"
"Cậu ăn ít quá vậy, tôi có hai cái đùi gà, chia cho cậu một cái nhé!"
Phó Kỳ Hâm bối rối bởi nhận được quá nhiều sự nhiệt tình, cậu từ chối không được, mà nhận lời cũng không xong.
Cách đó không xa, Dư Niên cùng Dương Bá Thiên đang chằm chằm nhìn về hướng của cậu. Hắn luôn chắc chắn rằng bữa ăn hôm nay, Phó Kỳ Hâm nhất định sẽ chủ động tìm đến hắn để xin lỗi, nhưng sự thật lại trái ngược hoàn toàn.
Nhìn đôi đũa trên tay hắn bị bóp cho suýt gãy, Dương Bá Thiên lại trêu chọc.
"Này, Omega của cậu bị vây quanh thế kia, không định lên tiếng đánh dấu chủ quyền à?"
"Liên quan gì đến tôi?" Lời nói thốt ra ngông cuồng nhưng đáy mắt lại hiện rõ sự tức giận.
Dương Bá Thiên chậc miệng, nhìn Omega Phó Kỳ Hâm ấy cũng là một thân thể mềm mại, gương mặt xinh đẹp, thành tích học tập cũng nổi trội. Tất cả những gì cậu có đều tuyệt đối tương xứng với Dư Niên, tại sao hắn lại ghét bỏ cậu đến vậy?
"Này, trước kia Phó Kỳ Hâm có đắc tội cậu à? Dù sao cậu ta cũng là vị hôn thê của cậu mà?"
"Cậu ta không xứng."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.