Chương 19: Giúp tôi tìm hiểu một người
Yên Tử
05/07/2023
"Nói đi, hẹn tôi ra đây có chuyện gì?"
Ngọc Cẩm Ninh - Omega duy nhất của lớp 2-A, cũng là chủ tịch câu lạc bộ nghệ thuật trong trường. Đối với Dư Niên, Ngọc Cẩm Ninh chỉ giống như một người bạn bình thường. Có điều Omega này rất an phận, thông minh có, tài giỏi có, hoàn toàn khác biệt với tất cả các Omega khác trong trường.
Cậu mạnh mẽ hơn bất cứ Omega nào khác, tuyệt nhiên không yếu đuối, càng không thủ đoạn nhưng cũng rất được nhiều Alpha theo đuổi.
"Tôi muốn cậu giúp tôi tìm hiểu một người."
"Phó Kỳ Hâm?"
Chỉ cần nhìn vào ánh mắt ấy, Ngọc Cẩm Ninh đã ngay lập tức đoán ra được tâm tư của Alpha này. Cậu mỉm cười, hỏi lại.
"Phó Kỳ Hâm là người của cậu, tôi không dám động vào."
"Nghiêm túc chút đi. Tôi muốn biết một điều rất đơn giản."
Dư Niên ghé vào tai Ngọc Cẩm Ninh nói nhỏ điều gì đó, ánh mắt của cậu bỗng có chút thay đổi.
"Câu lạc bộ nghệ thuật của tôi không phải ai muốn vào là vào được. Nhưng nể tình bạn học Dư Niên đã đích thân nhờ vả, tôi đành phá lệ một lần vậy."
"Cảm ơn."
Dư Niên nói xong câu ấy cũng rời đi nhanh chóng. Ngọc Cẩm Ninh hít một hơi thật sâu, vốn dĩ cậu sẽ chẳng quan tâm đến mấy chuyện của người ngoài, nhưng phi vụ lần này cậu nhìn ra được điểm lợi của mình.
Giờ ra chơi.
"Kỳ Hâm này, chút nữa tan học cùng tôi ra bên hồ ăn uống chút gì không?"
Phó Kỳ Hâm xua tay, cậu lắc đầu từ chối.
"Cảm ơn, tôi còn có việc bận."
"Dạo này nhìn cậu gầy quá, có phải ăn ít lắm không? Tới giờ ăn ngồi cùng tôi đi, tôi nhất định sẽ vỗ béo cậu."
"Tôi..."
Một đám Alpha cứ thế vây quanh Phó Kỳ Hâm, thế rồi từ trong đám đông, một vài người bị tản ra, nhường đường cho sự xuất hiện của thanh niên nọ: Trịnh Đình Huân.
"Omega, muốn anh đây bảo vệ không?"
Phó Kỳ Hâm có nhớ mặt hắn, là cái người trước đó đã đẩy mình xuống nước cùng một đám Beta. Hắn thế mà lại đứng trước mặt cậu, tỏ ta bá đạo bằng cách này, đúng là vô liêm sỉ. Phó Kỳ Hâm cũng không muốn làm bẽ mặt ai, cậu chỉ nhỏ giọng nói.
"Bạn học Trịnh, chuyện trước kia tôi còn chưa quên đâu. Cậu muốn bảo vệ tôi? Bảo vệ tôi cái gì?"
Hắn thu lại dáng vẻ bá đạo ấy, cúi thấp xuống nói thật nhỏ.
"Tôi... lúc ấy cũng là bị ép thôi, có chút chuyện, bỏ qua nha!"
Trịnh Đình Huân mặt dày tự bỏ qua cho chính mình, hắn bá vai Phó Kỳ Hâm một cách thân thiết, gương mặt đắc thắng nhìn những Alpha trước mặt.
Đột nhiên, một cánh tay đẩy hắn ra, Phó Kỳ Hâm bị kéo lại.
"Giờ ra chơi tụm năm tụm ba lại làm khó bạn học, các cậu như thế là tốt với người ta à?"
Ngọc Cẩm Ninh xuất hiện giải vây tình thế này, mọi người cũng nể cậu, không nói nhiều liền tản đi. Trịnh Đình Huân muốn thân thiết một chút cũng bị cậu ta cản lại.
Phó Kỳ Hâm thoát được khỏi đám đông ấy, cậu thở phào.
"Cảm ơn cậu đã giúp tôi giải vây."
Phó Kỳ Hâm vừa ngẩng mặt lên, một bảng thông tin hiện ngay bên cạnh cậu ta.
Tên: Ngọc Cẩm Ninh
Giới tính: Omega
Pheromone: kẹo ngọt
Quan hệ hiện tại: bạn học
Hảo cảm: bình thường
Thân phận đặc biệt: Omega duy nhất trong lớp 2-A.
"Người này... có liên quan đến cốt truyện? A, nhớ rồi, Ngọc Cẩm Ninh là chủ tịch câu lạc bộ nghệ thuật."
Ngọc Cẩm Ninh mỉm cười, cậu giúp Phó Kỳ Hâm là có ý đồ cả, chẳng rảnh rỗi tham gia vào mấy chuyện này làm gì.
"Cậu là Phó Kỳ Hâm đúng không? Tôi nghe nói rất nhiều về cậu."
"Ừm..."
"Cậu... có hứng thú tham gia câu lạc bộ của tôi không?"
"Câu lạc bộ nghệ thuật đúng không? Nghe nói rất khó gia nhập, tôi... có thể vào sao?"
Ngọc Cẩm Ninh gật gật đầu.
"Đương nhiên là được rồi, tôi có khả năng nhìn người rất chuẩn..."
"Meow..."
"A... con mèo này..."
Chú mèo vàng lúc trước chạy tới quấn lấy chân của Phó Kỳ Hâm, cậu vui vẻ bế nó lên, vừa vuốt ve, vừa nói.
"Tôi nhặt được nó trên sân thượng nhưng không ai nuôi, nó bình thường đều sống lang thang trên đó."
"Cậu... rất thích mèo à?" Ngọc Cẩm Ninh dò hỏi.
Phó Kỳ Hâm gật đầu lia lịa. Cục bông vừa tròn vừa đáng yêu, ai lại không thích cho được. Bọn họ sau vài lời nói chuyện đã rất hợp nhau, Ngọc Cẩm Ninh nhân lúc này cũng dò hỏi Phó Kỳ Hâm mấy câu mà Dư Niên nhờ mình. Bọn họ ngồi mãi ở sân thể dục, mãi một lúc sau, Dữ Quân Phàm mới đến nơi.
"Kỳ Hâm, cậu ở đây à?"
Nhìn thấy Dữ Quân Phàm, Ngọc Cẩm Ninh có chút thay đổi, tỏ ra có chút ngượng ngùng. Nhìn thấy cậu, anh cũng chỉ chào hỏi bình thường.
"Bạn học Ngọc."
"Có chuyện gì vậy?"
Dữ Quân Phàm ngồi xuống, anh nói.
"Vừa có thông báo trường chúng ta sắp tới sẽ tổ chức hoạt động ngoại khóa, tôi tìm cậu để thông báo."
"Hoạt động ngoại khóa, nghe vui nhỉ. Cậu đi không?"
Dữ Quân Phàm bình thường không thích những nơi náo nhiệt, nhưng nếu có Phó Kỳ Hâm, cậu nhất định sẽ tham gia.
"Có chứ, còn cậu."
"Đương nhiên rồi, hoạt động ngoại khóa chắc chắn sẽ rất vui. Đúng rồi Cẩm Ninh, cậu có tham gia không?"
Ngọc Cẩm Ninh đưa ánh mắt nhìn Dữ Quân Phàm, cậu gật đầu.
"Ừm, có chứ. Tới khi đó chia tổ đội, tôi sẽ kéo cậu về đội tôi."
"Haha, được được!"
Ngọc Cẩm Ninh - Omega duy nhất của lớp 2-A, cũng là chủ tịch câu lạc bộ nghệ thuật trong trường. Đối với Dư Niên, Ngọc Cẩm Ninh chỉ giống như một người bạn bình thường. Có điều Omega này rất an phận, thông minh có, tài giỏi có, hoàn toàn khác biệt với tất cả các Omega khác trong trường.
Cậu mạnh mẽ hơn bất cứ Omega nào khác, tuyệt nhiên không yếu đuối, càng không thủ đoạn nhưng cũng rất được nhiều Alpha theo đuổi.
"Tôi muốn cậu giúp tôi tìm hiểu một người."
"Phó Kỳ Hâm?"
Chỉ cần nhìn vào ánh mắt ấy, Ngọc Cẩm Ninh đã ngay lập tức đoán ra được tâm tư của Alpha này. Cậu mỉm cười, hỏi lại.
"Phó Kỳ Hâm là người của cậu, tôi không dám động vào."
"Nghiêm túc chút đi. Tôi muốn biết một điều rất đơn giản."
Dư Niên ghé vào tai Ngọc Cẩm Ninh nói nhỏ điều gì đó, ánh mắt của cậu bỗng có chút thay đổi.
"Câu lạc bộ nghệ thuật của tôi không phải ai muốn vào là vào được. Nhưng nể tình bạn học Dư Niên đã đích thân nhờ vả, tôi đành phá lệ một lần vậy."
"Cảm ơn."
Dư Niên nói xong câu ấy cũng rời đi nhanh chóng. Ngọc Cẩm Ninh hít một hơi thật sâu, vốn dĩ cậu sẽ chẳng quan tâm đến mấy chuyện của người ngoài, nhưng phi vụ lần này cậu nhìn ra được điểm lợi của mình.
Giờ ra chơi.
"Kỳ Hâm này, chút nữa tan học cùng tôi ra bên hồ ăn uống chút gì không?"
Phó Kỳ Hâm xua tay, cậu lắc đầu từ chối.
"Cảm ơn, tôi còn có việc bận."
"Dạo này nhìn cậu gầy quá, có phải ăn ít lắm không? Tới giờ ăn ngồi cùng tôi đi, tôi nhất định sẽ vỗ béo cậu."
"Tôi..."
Một đám Alpha cứ thế vây quanh Phó Kỳ Hâm, thế rồi từ trong đám đông, một vài người bị tản ra, nhường đường cho sự xuất hiện của thanh niên nọ: Trịnh Đình Huân.
"Omega, muốn anh đây bảo vệ không?"
Phó Kỳ Hâm có nhớ mặt hắn, là cái người trước đó đã đẩy mình xuống nước cùng một đám Beta. Hắn thế mà lại đứng trước mặt cậu, tỏ ta bá đạo bằng cách này, đúng là vô liêm sỉ. Phó Kỳ Hâm cũng không muốn làm bẽ mặt ai, cậu chỉ nhỏ giọng nói.
"Bạn học Trịnh, chuyện trước kia tôi còn chưa quên đâu. Cậu muốn bảo vệ tôi? Bảo vệ tôi cái gì?"
Hắn thu lại dáng vẻ bá đạo ấy, cúi thấp xuống nói thật nhỏ.
"Tôi... lúc ấy cũng là bị ép thôi, có chút chuyện, bỏ qua nha!"
Trịnh Đình Huân mặt dày tự bỏ qua cho chính mình, hắn bá vai Phó Kỳ Hâm một cách thân thiết, gương mặt đắc thắng nhìn những Alpha trước mặt.
Đột nhiên, một cánh tay đẩy hắn ra, Phó Kỳ Hâm bị kéo lại.
"Giờ ra chơi tụm năm tụm ba lại làm khó bạn học, các cậu như thế là tốt với người ta à?"
Ngọc Cẩm Ninh xuất hiện giải vây tình thế này, mọi người cũng nể cậu, không nói nhiều liền tản đi. Trịnh Đình Huân muốn thân thiết một chút cũng bị cậu ta cản lại.
Phó Kỳ Hâm thoát được khỏi đám đông ấy, cậu thở phào.
"Cảm ơn cậu đã giúp tôi giải vây."
Phó Kỳ Hâm vừa ngẩng mặt lên, một bảng thông tin hiện ngay bên cạnh cậu ta.
Tên: Ngọc Cẩm Ninh
Giới tính: Omega
Pheromone: kẹo ngọt
Quan hệ hiện tại: bạn học
Hảo cảm: bình thường
Thân phận đặc biệt: Omega duy nhất trong lớp 2-A.
"Người này... có liên quan đến cốt truyện? A, nhớ rồi, Ngọc Cẩm Ninh là chủ tịch câu lạc bộ nghệ thuật."
Ngọc Cẩm Ninh mỉm cười, cậu giúp Phó Kỳ Hâm là có ý đồ cả, chẳng rảnh rỗi tham gia vào mấy chuyện này làm gì.
"Cậu là Phó Kỳ Hâm đúng không? Tôi nghe nói rất nhiều về cậu."
"Ừm..."
"Cậu... có hứng thú tham gia câu lạc bộ của tôi không?"
"Câu lạc bộ nghệ thuật đúng không? Nghe nói rất khó gia nhập, tôi... có thể vào sao?"
Ngọc Cẩm Ninh gật gật đầu.
"Đương nhiên là được rồi, tôi có khả năng nhìn người rất chuẩn..."
"Meow..."
"A... con mèo này..."
Chú mèo vàng lúc trước chạy tới quấn lấy chân của Phó Kỳ Hâm, cậu vui vẻ bế nó lên, vừa vuốt ve, vừa nói.
"Tôi nhặt được nó trên sân thượng nhưng không ai nuôi, nó bình thường đều sống lang thang trên đó."
"Cậu... rất thích mèo à?" Ngọc Cẩm Ninh dò hỏi.
Phó Kỳ Hâm gật đầu lia lịa. Cục bông vừa tròn vừa đáng yêu, ai lại không thích cho được. Bọn họ sau vài lời nói chuyện đã rất hợp nhau, Ngọc Cẩm Ninh nhân lúc này cũng dò hỏi Phó Kỳ Hâm mấy câu mà Dư Niên nhờ mình. Bọn họ ngồi mãi ở sân thể dục, mãi một lúc sau, Dữ Quân Phàm mới đến nơi.
"Kỳ Hâm, cậu ở đây à?"
Nhìn thấy Dữ Quân Phàm, Ngọc Cẩm Ninh có chút thay đổi, tỏ ra có chút ngượng ngùng. Nhìn thấy cậu, anh cũng chỉ chào hỏi bình thường.
"Bạn học Ngọc."
"Có chuyện gì vậy?"
Dữ Quân Phàm ngồi xuống, anh nói.
"Vừa có thông báo trường chúng ta sắp tới sẽ tổ chức hoạt động ngoại khóa, tôi tìm cậu để thông báo."
"Hoạt động ngoại khóa, nghe vui nhỉ. Cậu đi không?"
Dữ Quân Phàm bình thường không thích những nơi náo nhiệt, nhưng nếu có Phó Kỳ Hâm, cậu nhất định sẽ tham gia.
"Có chứ, còn cậu."
"Đương nhiên rồi, hoạt động ngoại khóa chắc chắn sẽ rất vui. Đúng rồi Cẩm Ninh, cậu có tham gia không?"
Ngọc Cẩm Ninh đưa ánh mắt nhìn Dữ Quân Phàm, cậu gật đầu.
"Ừm, có chứ. Tới khi đó chia tổ đội, tôi sẽ kéo cậu về đội tôi."
"Haha, được được!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.