Ở Tận Thế Ta Xây Dựng Thị Trấn Nhỏ
Chương 2:
Nguyệt Bán Đinh
18/04/2023
Miêu Tuệ Tuệ chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, lại nghe hệ thống nói thêm: “Ngoại trừ zombie, còn có động vật biến dị và thực vật biến dị.”
Miêu Tuệ Tuệ: “…”
“Ký chủ xin yên tâm, hệ thống tôi có thể bảo đảm bên người sống trong trấn nhỏ và bản nhân ký chủ tuyệt đối an toàn.”
Miêu Tuệ Tuệ không nói thêm gì, đẩy cánh cửa của căn phòng mình đang ở, bên tay phải có hai căn nhà tranh, xung quanh là miếng đất trống siêu to khổng lồ, to đến mức nhìn không thấy hết.
Đi được một lúc, có thể nhìn thấy rằng trấn nhỏ bị bao quanh bởi các thanh sắt lớn và nhọn.
Mà ở bên trong và bên ngoài bức tường sắt là hai thế giới hoàn toàn khác nhau.
Đi đến trước bức tường sắt, đập vào mắt cô là khung cảnh hoang tàn đổ nát, toàn bộ thành phố đã bị phá hủy nặng nề. Trong không khí toàn là mùi máu tanh hôi, thỉnh thoảng bên ngoài còn có động vật chạy qua, Miêu Tuệ Tuệ chắc chắn rằng đó không phải mấy con động vật bình thường.
Mấy con chuột còn mọc răng nanh đỏ cực sắc nhọn còn có hai đôi mắt đỏ ngầu như máu, đáng sợ hơn mấy bụi cỏ dại nhe răng ở ven đường, mấy bông hoa kết hợp với mấy dây leo cắn vỡ đường xi măng.
Một zombie từ xa loạng choạng đi tới đây, làn da trên mặt đã thối rữa, trên người nơi nơi đều là mấy cái lỗ to lõm lại, trong lỗ còn có mấy con giòi bò lúc nhúc, từ bên trong miệng còn có một vật thể màu đen không rõ là gì.
Miêu Tuệ Tuệ rốt cuộc nhịn không được, cúi xuống nôn mấy bãi.
Tuy nhiên may mắn thay, mấy cái động thực vật cùng với con zombie này có vẻ như không thấy cô và cái trấn nhỏ này.
Cô không thể quay trở lại cuộc sống trước kia được, việc này cô có tự mình hiểu lấy, một mình cô tuyệt đối không thể sinh tồn ở cái nơi quỷ quái này. Có thêm hệ thống ở đây, cuộc sống của cô sẽ dễ dàng hơn nhiều, ít nhất an toàn của cô có thể bảo đảm.
Nhìn trước thành phố bị phá huỷ trước mắt, Miêu Tuệ Tuệ nhẹ giọng nói: “Đặt là trấn nhỏ Hy Vọng đi.”
“Đặt tên thành công, ký chủ hãy mở ra giao diện của hệ thống để xem xét địa hình của trấn nhỏ cùng với hướng dẫn thăng cấp.” Âm thanh máy móc của hệ thống có vẻ đã nhẹ nhàng hơn nhiều.
Miêu Tuệ Tuệ trở lại căn phòng vừa rồi, đổ một ly nước ấm, mở ra giao diện của hệ thống để kiểm tra.
Căn phòng này cô sẽ tiếp tục ở trong tương lai, hệ thống nói đây là nhà của trưởng trấn, nó sẽ thăng cấp cùng với trấn nhỏ, đây cũng là một nơi tuyệt đối an toàn, không có sự đồng ý của cô, không ai có thể tiến vào đây.
Trên giao diện mà hệ thống xây dựng, tổng cộng có năm cột chính: nông nghiệp, công nghiệp, sinh hoạt, giáo dục, giao thông.
Hiện giờ, mấy cái cột này đều có màu xám không thể nhấp vào, chỉ có cột sinh hoạt được mở khoá hai phần, cũng chính là hai ngôi nhà tranh đơn sơ mà Miêu Tuệ Tuệ nhìn thấy ở bên ngoài. Thêm cột nông nghiệp cũng được mở khóa phần hạt giống lúa mì, có thể dùng cho trồng trọt, mặt khác chỉ có thăng cấp mới có thể từ từ mở khóa các chức năng khác.
Điều khiến Miêu Tuệ Tuệ kinh ngạc chính là cột giao thông, chẳng lẽ sau này sẽ có xe ô tô hoặc là xe buýt sao? Đến lúc đó, có phải cô sẽ có cơ hội đi ra ngoài nhìn xem? Càng nghĩ lại càng có chút mong chờ.
Miêu Tuệ Tuệ: “…”
“Ký chủ xin yên tâm, hệ thống tôi có thể bảo đảm bên người sống trong trấn nhỏ và bản nhân ký chủ tuyệt đối an toàn.”
Miêu Tuệ Tuệ không nói thêm gì, đẩy cánh cửa của căn phòng mình đang ở, bên tay phải có hai căn nhà tranh, xung quanh là miếng đất trống siêu to khổng lồ, to đến mức nhìn không thấy hết.
Đi được một lúc, có thể nhìn thấy rằng trấn nhỏ bị bao quanh bởi các thanh sắt lớn và nhọn.
Mà ở bên trong và bên ngoài bức tường sắt là hai thế giới hoàn toàn khác nhau.
Đi đến trước bức tường sắt, đập vào mắt cô là khung cảnh hoang tàn đổ nát, toàn bộ thành phố đã bị phá hủy nặng nề. Trong không khí toàn là mùi máu tanh hôi, thỉnh thoảng bên ngoài còn có động vật chạy qua, Miêu Tuệ Tuệ chắc chắn rằng đó không phải mấy con động vật bình thường.
Mấy con chuột còn mọc răng nanh đỏ cực sắc nhọn còn có hai đôi mắt đỏ ngầu như máu, đáng sợ hơn mấy bụi cỏ dại nhe răng ở ven đường, mấy bông hoa kết hợp với mấy dây leo cắn vỡ đường xi măng.
Một zombie từ xa loạng choạng đi tới đây, làn da trên mặt đã thối rữa, trên người nơi nơi đều là mấy cái lỗ to lõm lại, trong lỗ còn có mấy con giòi bò lúc nhúc, từ bên trong miệng còn có một vật thể màu đen không rõ là gì.
Miêu Tuệ Tuệ rốt cuộc nhịn không được, cúi xuống nôn mấy bãi.
Tuy nhiên may mắn thay, mấy cái động thực vật cùng với con zombie này có vẻ như không thấy cô và cái trấn nhỏ này.
Cô không thể quay trở lại cuộc sống trước kia được, việc này cô có tự mình hiểu lấy, một mình cô tuyệt đối không thể sinh tồn ở cái nơi quỷ quái này. Có thêm hệ thống ở đây, cuộc sống của cô sẽ dễ dàng hơn nhiều, ít nhất an toàn của cô có thể bảo đảm.
Nhìn trước thành phố bị phá huỷ trước mắt, Miêu Tuệ Tuệ nhẹ giọng nói: “Đặt là trấn nhỏ Hy Vọng đi.”
“Đặt tên thành công, ký chủ hãy mở ra giao diện của hệ thống để xem xét địa hình của trấn nhỏ cùng với hướng dẫn thăng cấp.” Âm thanh máy móc của hệ thống có vẻ đã nhẹ nhàng hơn nhiều.
Miêu Tuệ Tuệ trở lại căn phòng vừa rồi, đổ một ly nước ấm, mở ra giao diện của hệ thống để kiểm tra.
Căn phòng này cô sẽ tiếp tục ở trong tương lai, hệ thống nói đây là nhà của trưởng trấn, nó sẽ thăng cấp cùng với trấn nhỏ, đây cũng là một nơi tuyệt đối an toàn, không có sự đồng ý của cô, không ai có thể tiến vào đây.
Trên giao diện mà hệ thống xây dựng, tổng cộng có năm cột chính: nông nghiệp, công nghiệp, sinh hoạt, giáo dục, giao thông.
Hiện giờ, mấy cái cột này đều có màu xám không thể nhấp vào, chỉ có cột sinh hoạt được mở khoá hai phần, cũng chính là hai ngôi nhà tranh đơn sơ mà Miêu Tuệ Tuệ nhìn thấy ở bên ngoài. Thêm cột nông nghiệp cũng được mở khóa phần hạt giống lúa mì, có thể dùng cho trồng trọt, mặt khác chỉ có thăng cấp mới có thể từ từ mở khóa các chức năng khác.
Điều khiến Miêu Tuệ Tuệ kinh ngạc chính là cột giao thông, chẳng lẽ sau này sẽ có xe ô tô hoặc là xe buýt sao? Đến lúc đó, có phải cô sẽ có cơ hội đi ra ngoài nhìn xem? Càng nghĩ lại càng có chút mong chờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.