Ở Tận Thế Ta Xây Dựng Thị Trấn Nhỏ
Chương 8:
Nguyệt Bán Đinh
29/04/2023
Ở căn cứ, bọn họ sống trong chiếc liều với hơn mười người chen chúc với nhau, giá thuê là một viên tinh hạch cấp bốn cho một người ở một ngày. Có thể sống trong lều trại, đều là những người có chút thực lực, mà số nhiều, là những người sống ở tầng hầm ngầm, cả ngày không thấy ánh mặt trời.
Số người ở đấy cũng rất nhiều, thậm chí không có chỗ để đặt chân, cùng nhau ăn uống, ngủ và đi vệ sinh , toàn bộ tầng hầm ngầm tràn mùi hương kinh tởm. Cho dù hoàn cảnh tệ như vậy nhưng mỗi người phải đóng một viên tinh hạch cấp hai một ngày.
Tinh hạch cấp một có giá trị thấp nhất trong tận thế.
Nơi này hoàn mỹ như lừa đảo, khiến Tô Thanh Thanh càng thêm đề cao cảnh giác, trong lòng cô ý nghĩ rời đi chiếm ưu thế, nhưng tê giác biến dị ở bên ngoài còn chưa đi xa, nếu như cô ở lại bên ngoài sau khi trời tối, chắc chắn ngày mai cô sẽ không thể nhìn thấy ánh mặt trời, cho dù là trước hay sau khi tận thế, ban đêm đều đáng sợ hơn ban ngày rất nhiều.
Tô Thanh Thanh thầm cân nhắc trong lòng, nếu cô ấy đi rồi, tình cảnh của cha mẹ và em gái lại hiện lên trong đầu cô ấy, nghiến răng nghiến lợi lấy từ trong túi ra hai mươi viên tinh hạch cấp một đưa cho Miêu Tuệ Tuệ , thầm nghĩ trong lòng, nghĩ nếu có chuyện gì, cô sẽ bỏ đi ngay.
Miêu Tuệ Tuệ nheo đôi mắt hạnh phúc khi đặt bút ghi vào sổ viên tinh hạch đầu tiên kiếm được.
"Được rồi, đầu tiên đi sang phòng của tôi ăn chút gì, sau đó tôi sẽ dẫn cô xem phòng." Miêu Tuệ Tuệ vươn tay muốn giúp Tô Thanh Thanh, nhưng Tô Thanh Thanh lại từ chối, là bởi vì thân thể của cô có mùi quá khó chịu, mùi rác rưởi cùng mùi mồ hôi trộn lẫn vào nhau, ngửi thấy là muốn ói.
Nhưng khi vừa mới đứng lên, cô không khống chế được ngã sang một bên, Miêu Tuệ Tuệ vẫn phải đỡ cô ấy dậy
Trong nháy mắt, thân thể Tô Thanh Thanh cứng đờ, sau khi tận thế bắt đầu, ngoại trừ người nhà,
cô chưa từng thân thiết với bất kỳ ai như vậy, nhưng cô gái nhỏ ngọt ngào mềm mại đang cười bên cạnh cô thật sự khiến cô cảm thấy không thể chán ghét nổi.
Mà một bên Miêu Tuệ Tuệ đang cố gắng khống chế chính mình không cần phát ra gian thương giống nhau tiếng cười.
Ha ha… Tinh hạch…muahahahaha
Cô đỡ Tô Thanh Thanh tới nhà ở của chính mình, phòng của cô đương nhiên tốt hơn mấy căn phòng ở nhà tranh nhiều, có một phòng ngủ lớn riêng biệt, phòng khách tương đối rộng rãi, phòng tắm khô và ướt riêng biệt, còn có bếp có thể tự nấu ăn. Gia vị đều do hệ thống cung cấp, cung cấp không giới hạn, nhưng chỉ dành cho một người, không chỉ gia vị mà còn có các loại nhu yếu phẩm hàng ngày, tất cả đều sẵn sàng cho một người bất cứ lúc nào.
Số người ở đấy cũng rất nhiều, thậm chí không có chỗ để đặt chân, cùng nhau ăn uống, ngủ và đi vệ sinh , toàn bộ tầng hầm ngầm tràn mùi hương kinh tởm. Cho dù hoàn cảnh tệ như vậy nhưng mỗi người phải đóng một viên tinh hạch cấp hai một ngày.
Tinh hạch cấp một có giá trị thấp nhất trong tận thế.
Nơi này hoàn mỹ như lừa đảo, khiến Tô Thanh Thanh càng thêm đề cao cảnh giác, trong lòng cô ý nghĩ rời đi chiếm ưu thế, nhưng tê giác biến dị ở bên ngoài còn chưa đi xa, nếu như cô ở lại bên ngoài sau khi trời tối, chắc chắn ngày mai cô sẽ không thể nhìn thấy ánh mặt trời, cho dù là trước hay sau khi tận thế, ban đêm đều đáng sợ hơn ban ngày rất nhiều.
Tô Thanh Thanh thầm cân nhắc trong lòng, nếu cô ấy đi rồi, tình cảnh của cha mẹ và em gái lại hiện lên trong đầu cô ấy, nghiến răng nghiến lợi lấy từ trong túi ra hai mươi viên tinh hạch cấp một đưa cho Miêu Tuệ Tuệ , thầm nghĩ trong lòng, nghĩ nếu có chuyện gì, cô sẽ bỏ đi ngay.
Miêu Tuệ Tuệ nheo đôi mắt hạnh phúc khi đặt bút ghi vào sổ viên tinh hạch đầu tiên kiếm được.
"Được rồi, đầu tiên đi sang phòng của tôi ăn chút gì, sau đó tôi sẽ dẫn cô xem phòng." Miêu Tuệ Tuệ vươn tay muốn giúp Tô Thanh Thanh, nhưng Tô Thanh Thanh lại từ chối, là bởi vì thân thể của cô có mùi quá khó chịu, mùi rác rưởi cùng mùi mồ hôi trộn lẫn vào nhau, ngửi thấy là muốn ói.
Nhưng khi vừa mới đứng lên, cô không khống chế được ngã sang một bên, Miêu Tuệ Tuệ vẫn phải đỡ cô ấy dậy
Trong nháy mắt, thân thể Tô Thanh Thanh cứng đờ, sau khi tận thế bắt đầu, ngoại trừ người nhà,
cô chưa từng thân thiết với bất kỳ ai như vậy, nhưng cô gái nhỏ ngọt ngào mềm mại đang cười bên cạnh cô thật sự khiến cô cảm thấy không thể chán ghét nổi.
Mà một bên Miêu Tuệ Tuệ đang cố gắng khống chế chính mình không cần phát ra gian thương giống nhau tiếng cười.
Ha ha… Tinh hạch…muahahahaha
Cô đỡ Tô Thanh Thanh tới nhà ở của chính mình, phòng của cô đương nhiên tốt hơn mấy căn phòng ở nhà tranh nhiều, có một phòng ngủ lớn riêng biệt, phòng khách tương đối rộng rãi, phòng tắm khô và ướt riêng biệt, còn có bếp có thể tự nấu ăn. Gia vị đều do hệ thống cung cấp, cung cấp không giới hạn, nhưng chỉ dành cho một người, không chỉ gia vị mà còn có các loại nhu yếu phẩm hàng ngày, tất cả đều sẵn sàng cho một người bất cứ lúc nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.