Ở Trong Game Chạy Trốn Làm Lão Đại
Chương 66: Đoàn xiếc thú điên cuồng 02
Bạch Cô Cô
31/01/2022
Tác giả: Bạch Cô Cô
Edit: Chinn
Người đàn ông cầm quả táo vàng dò xét đám đông, thoạt nhìn có hơi trọc đầu. Anh ta thừa nhận mình đã từng giết hại đồng đội, hiển nhiên sẽ bị mọi người phòng bị, người bị anh ta lựa chọn không nhất định đồng ý làm đồng đội với anh ta.
Không có đồng đội không biết sẽ là cái kết cục gì, dù sao nhất định không phải là chuyện tốt là được rồi.
Anh ta nắm chặt quả táo vàng trong tay, nhìn chằm chằm 11 người chơi còn lại, không biết nên chọn ai làm đồng đội, trên trán thậm chí còn có một ít mồ hôi.
Chú hề không kiên nhẫn: “Anh còn chọn hay không vậy? Muốn bỏ quyền thì nói nhanh, không cần lãng phí thời gian của tôi.”
“Tôi chọn!” Người đàn ông căng da đầu chỉ vào trong đó một thanh niên: “Tôi chọn cậu ta!”
Dưới tình huống như vậy, rất nhiều người sẽ ưu tiên bài trừ phái nữ, tuy rằng làm người chơi lâu năm, mọi người đều biết phái nữ có thể sống sót ở phó bản đến bây giờ cũng đều là có bản lĩnh, nhưng mà nhìn bề ngoài cũng không biết ai là đại lão, hay là ôm đùi nằm thắng đi lên.
Bởi vậy vì phòng ngừa bị kéo chân sau, bọn họ vẫn không thích lựa chọn phái nữ làm đồng đội.
Mà cái loại vừa thấy rất mạnh mẽ, anh ta cũng không dám chọn, rất lo lắng đối phương chướng mắt chính mình.
Vì thế cuối cùng liền chọn một người trẻ tuổi nhất, người trẻ thể lực tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì.
Chú hề tức khắc liền cười ha ha, vỗ tay kêu người thanh niên: “Ra đây ra đây, đến phiên cậu trả lời câu hỏi của tôi.”
Chiếc lồng sắt của người thanh niên kia cũng đã hạ xuống, đến trước mặt chú hề, chú hề rất hưng phấn hỏi: “Vào lúc sắp rời khỏi phó bản, cậu có đẩy đồng đội của mình ra chắn đao hay không?”
Những người khác bừng tỉnh đại ngộ, cái này mà là hỏi đáp cái gì, đây rõ ràng chính là phơi bày khuyết điểm. Người chơi sống đến bây giờ, ai cũng đều có một đoạn lịch sử đen tối cả, ít nhất cũng kết thù với người khác ở phó bản, rồi trả thù sau lưng.
Chú hề sẽ cố ý bóc trần chuyện đen tối nhất mà bọn họ đã trải qua, cho dù là nói dối hay là thừa nhận, thật ra đều đã vô dụng, bởi vì tất cả mọi người đều nghe được.
“Có.” Người thanh niên thật ra lại rất bình tĩnh.
Chú hề ném một cái quả táo cho cậu ta, cười càng lúc càng lớn: “Rất tốt, lại là một người thành thật này, cho nên cậu có đồng ý làm đồng đội của anh ta hay không? Hay là muốn tự mình lựa chọn một đồng đội mới?”
“Ngại quá.” Người thanh niên nhìn về phía người đầu tiên trả lời câu hỏi: “Tôi tổ đội tiến vào cùng bạn, cho nên tôi không thể tổ đội với anh được.”
Người đàn ông đầu tiên sắc mặt trắng nhợt, đại khái là không nghĩ tới vận khí mình kém như vậy, tùy tiện chỉ một người, người ta lại có đồng đội rồi.
Chú hề hề hiển nhiên là rất thích nhìn thấy loại trường hợp này, vỗ tay như hải cẩu: “Như vậy hiện tại cậu muốn kêu đồng đội của mình ra sao?”
“Đúng vậy.” Người thanh niên chỉ một người, người kia hiển nhiên chính là bạn thân tổ đội tiến vào trò chơi với cậu ta, bạn thân bị kéo lại đây, trả lời xong, hai bọn họ thành công mà hợp thành một đội.
Hai người thành lập đội được thả ra khỏi lồng, chú hề chỉ vào công viên giải trí rộng lớn: “Hai người có thể đi làm quen trước một chút.”
Hai người tôi nhìn cậu cậu nhìn tôi, quyết đoán rời khỏi nơi này.
Tuy nhiên, người đàn ông không thành lập đội không bị trừng phạt gì mà vẫn ở trong lồng và bị gạt sang một bên.
Phụ nữ quả thực gặp bất lợi trong trò chơi kiểu này, ngoại trừ cùng tổ đội tiến vào thì không ai ưu tiên phụ nữ làm đồng đội của mình.
Lại có hai người tổ đội thành công, chú hề thản nhiên chỉ tay: “Kế tiếp chính là anh đi, hoan nghênh đến trả lời câu hỏi của chú hề.”
Bị anh ta chỉ vào rõ ràng là chính là người đàn ông mặc đồ đen mà Sở Tu gặp được ở phó bản đảo hoang.
Sở Tu liền có hơi tò mò, đoạn lịch sử đen tối của anh là cái gì đây?
Chú hề di chuyển lồng sắt của anh lại gần, biểu tình không phải rất vui vẻ, sau một lúc lâu mới nói: “Ở các phó bản trước anh có từng giết chết người sống hay không?”
“Ừm.” Người đàn ông mặc đồ đen gật gật đầu, biểu tình vô cùng bình đạm, chú hề cũng khô cằn nói: “Này, quả táo của anh, anh có thể tìm một đồng đội.”
Người đàn ông quay đầu, nhìn quét một vòng lúc sau thế nhưng chỉ vào Sở Tu. Sở Tu cũng không nghĩ tới, vốn dĩ cô cho rằng loại người chơi tương đối cường đại thế này, nhất định sẽ có đồng đội của mình.
Sau lại nghĩ nghĩ, lúc trước ở phó bản đảo hoang kia, anh ta chính là một con sói cô độc, đây rõ ràng là một người thích hành động một mình, chẳng qua cái phó bản này cưỡng chế tổ đội, anh ta đại khái chính là tùy tiện lựa chọn một người mình nhìn tương đối quen mắt làm đồng đội mà thôi.
Thái độ của chú hề với Sở Tu cũng rất bình thường: “Lại là một người không thú vị, cô ở các phó bản trước, có thấy người chết mà không cứu hay không?”
“Có.” Sở Tu không phải cái loại sẽ chủ động hại người, trừ phi là cố ý trêu chọc cô.
Chú hề ném cho cô một quả táo vàng: “Như vậy cô đồng ý tổ đội với anh ta không?”
“Đồng ý.”
Chú hề nâng nâng mí mắt, một bộ dáng tử khí trầm trầm, thả hai người họ từ lồng sắt ra: “Hai người có thể đi vào bên trong chơi.”
Hai người ra khỏi lồng sắt, sau đó đi vào công viên giải trí. Đoàn xiếc thú đã từng đóng quân ở đây hẳn là một đoàn xiếc rất lớn, bởi vì toàn bộ khu vui chơi đều rất lớn, tuy rằng trang thiết bị rất cũ, nhưng vẫn có thể thấy rằng trước đây nó khá xa hoa.
Sở Tu và người đàn ông trẻ đi dạo giữa các khu vui chơi giải trí khác nhau, không ai trong số họ thích nói chuyện cho lắm cho nên bầu không khí im lặng một lúc.
Cuối cùng vẫn là Sở Tu chủ động mở miệng: “Chuyện lúc trước, muốn cảm ơn anh.”
Người đàn ông còn nhớ rõ cô, nhợt nhạt lên tiếng: “Ừ.”
Hai người lại im lặng.
Sở Tu cảm thấy loại không khí này quá xấu hổ, nhịn không được thanh thanh giọng, sau đó nói: “Từ trước mắt tới xem, loại cưỡng chế tổ đội này hẳn là sẽ liên tục rất lâu, cho nên làm quen trước một chút đi. Tôi tên Sở Tu, tương đối am hiểu phương diện thể lực, phương diện giải đố hơi kém một tí.”
“Tôi tên Diệp Tuần.” Giọng nói người đàn ông trẻ có chút hơi khàn: “Cũng không am hiểu giải đố.”
“Cái phó bản này trông thật kỳ quái, là chế độ tôi chưa từng trải qua.” Sở Tu nhanh chóng bình tĩnh lại và bắt đầu phân tích phó bản: “Người trông như là chú hề kia nói, khi chúng ta trải nghiệm tất cả xong, liền có thể rời khỏi nơi này, nhưng tôi cảm thấy có lẽ sẽ không đơn giản như vậy.”
“Nơi này là phó bản cao cấp.” Diệp Tuần đột nhiên nói.
“Hả?” Sở Tu lập tức không kịp phản ứng lại.
Diệp Tuần tiếp tục nói: “Lúc tôi quen biết cô là vẫn còn ở phó bản bình thường, độ khó của phó bản bình thường sẽ tương đối thấp. Sau khi trải qua số lượng phó bản nhất định, hệ thống sẽ mặc định cô là người chơi lâu năm, sẽ tiến vào phó bản cao cấp, độ khó sẽ tương đối cao.”
Anh hiếm khi nói tương đối nhiều: “Phó bản sơ cấp duy nhất chính là phó bản của người chơi mới, từ lúc người chơi mới tiến vào phó bản bình thường sẽ không có nhắc nhở gì, nhưng mà từ phó bản bình thường tiến vào phó bản cao cấp sẽ có nhắc nhở.”
“Cái này tôi có nhận được!” Chính là lúc ấy không phản ứng lại, cái gì kêu thăng cấp, hóa ra là thăng cấp phó bản sao? Sở Tu trong khoảng thời gian ngắn thế nhưng không lời gì để nói, cô cảm thấy mình vừa mới thích ứng những phó bản đó, sau đó hiện tại liền có người lại đây nói với cô.
Thân mến, những gì bạn đã trải qua trước đây là những phó bản bình thường với độ khó tương đối thấp, hiện tại độ khó thăng cấp, cố lên nào.
“Hình thức của phó bản cao cấp sẽ khác với phó bản bình thường à?” Sở Tu rất tò mò nói.
“Đúng vậy, phó bản cao cấp sẽ càng phức tạp.”
Sở Tu cảm thấy mấy phó bản trước kia mình trải qua đã rất phức tạp, vẻ mặt của cô càng trở nên phức tạp hơn khi nghe những lời này. Điều duy nhất khiến cô cảm thấy may mắn là cô đã tích góp đủ tích phân đổi lấy điểm thể chất thứ hai, có thể coi như là một chút bảo đảm.
Chắc là Diệp Tuần đã trải qua nhiều phó bản cao cấp hơn Sở Tu nhiều, có lẽ cái phó bản đảo hoang kia chính là phó bản bình thường cuối cùng của anh, cho nên kinh nghiệm phong phú một chút, thấp giọng phổ cập khoa học cho Sở Tu phó bản cao cấp có bao nhiêu phiền toái, có bao nhiêu khó khăn.
“Tôi trải qua phó bản cao cấp đầu tiên, NPC đều sẽ nói dối, mỗi một cái manh mối đều sẽ xuất hiện 3 hoặc là 4 bản sao, muốn căn cứ vào manh mối mà NPC cho để phỏng đoán cái manh mối nào là thật, nếu lựa chọn thất bại, manh mối thật sẽ bị tiêu hủy.”
“Hơn nữa ở trong các người chơi, còn sẽ xuất hiện một loại nhân vật đặc thù, gọi là nội quỷ, nội quỷ do NPC sắm vai, nhưng mà trông không khác gì người chơi bình thường.” Diệp Tuần trong nháy mắt này biểu tình đều có hơi phức tạp, hiển nhiên là vô cùng ghét bỏ cái phó bản kia.
Sở Tu cũng nghe biểu tình càng rối rắm, độ khó phó bản vốn dĩ đã cao, còn cài nội quỷ vào trong, hệ thống ơi hệ thống, làm người đi.
Không đúng, làm (hệ) thống đi!
“Cảm ơn.” Sở Tu sau khi được phổ cập khoa học, tuy rằng tâm tình trầm trọng một chút, nhưng đồng thời cũng có một ít chuẩn bị, cô hít một hơi thật sâu, sau đó nói: “Nếu anh ta kêu chúng ta đi làm quen, nói cách khác, anh ta nói muốn mang chúng ta thể nghiệm một ít hạng mục không phải là nói giỡn, chúng ta vẫn là làm quen sớm một chút đi.”
“Được.” Diệp Tuần gật gật đầu: “Tiết tấu của phó bản cao cấp sẽ rất nhanh, đến lúc đó cô phải chú ý một chút.”
Sở Tu giơ tay OK, cả hai bắt đầu đi dạo trong công viên giải trí. Không ai biết tại sao công viên giải trí này lại bị bỏ hoang. Ngoài ra còn có một số tờ rơi và những thứ khác nằm rải rác trên mặt đất, cũng như một số đồ chơi của trẻ em.
Chỉ nhìn khung cảnh thôi cũng có cảm tưởng đây là một công viên giải trí đang hoạt động, đột nhiên có chuyện xảy ra, mọi người hoảng loạn rời đi, vứt bỏ công viên giải trí này.
Cuối cùng theo thời gian trôi đi, công viên giải trí càng ngày càng trở nên vắng vẻ, các loại thiết bị cũng bởi vì không có người bảo trì sửa chữa, trở nên cũ nát tồi tàn.
Ở công viên giải trí còn có thể trải nghiệm hạng mục gì đây? Không phải chỉ chơi mấy thứ như vậy chứ?
Kích thích một chút từng có tàu lượn siêu tốc, ô tô đụng nhau, đu quay cảm giác mạnh...
Còn có các loại trẻ nhỏ thích chơi như vòng quay ngựa gỗ, cầu trượt hình tàu cướp biển, còn có trò đu quay đứng mà các cặp đôi yêu thích nhất.
*Tàu lượn siêu tốc
*Đu quay cảm giác mạnh
*Vòng quay ngựa gỗ
*Đu quay đứng
Sở Tu thử một chút, những thiết bị đó đều chỉ có thể nhìn, dù là vòng quay ngựa gỗ cũng là bị khóa trong tấm kính trong suốt, giống như còn chưa mở ra.
Cho nên… Phó bản này rốt cuộc muốn chơi như thế nào đây?
Edit: Chinn
Người đàn ông cầm quả táo vàng dò xét đám đông, thoạt nhìn có hơi trọc đầu. Anh ta thừa nhận mình đã từng giết hại đồng đội, hiển nhiên sẽ bị mọi người phòng bị, người bị anh ta lựa chọn không nhất định đồng ý làm đồng đội với anh ta.
Không có đồng đội không biết sẽ là cái kết cục gì, dù sao nhất định không phải là chuyện tốt là được rồi.
Anh ta nắm chặt quả táo vàng trong tay, nhìn chằm chằm 11 người chơi còn lại, không biết nên chọn ai làm đồng đội, trên trán thậm chí còn có một ít mồ hôi.
Chú hề không kiên nhẫn: “Anh còn chọn hay không vậy? Muốn bỏ quyền thì nói nhanh, không cần lãng phí thời gian của tôi.”
“Tôi chọn!” Người đàn ông căng da đầu chỉ vào trong đó một thanh niên: “Tôi chọn cậu ta!”
Dưới tình huống như vậy, rất nhiều người sẽ ưu tiên bài trừ phái nữ, tuy rằng làm người chơi lâu năm, mọi người đều biết phái nữ có thể sống sót ở phó bản đến bây giờ cũng đều là có bản lĩnh, nhưng mà nhìn bề ngoài cũng không biết ai là đại lão, hay là ôm đùi nằm thắng đi lên.
Bởi vậy vì phòng ngừa bị kéo chân sau, bọn họ vẫn không thích lựa chọn phái nữ làm đồng đội.
Mà cái loại vừa thấy rất mạnh mẽ, anh ta cũng không dám chọn, rất lo lắng đối phương chướng mắt chính mình.
Vì thế cuối cùng liền chọn một người trẻ tuổi nhất, người trẻ thể lực tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì.
Chú hề tức khắc liền cười ha ha, vỗ tay kêu người thanh niên: “Ra đây ra đây, đến phiên cậu trả lời câu hỏi của tôi.”
Chiếc lồng sắt của người thanh niên kia cũng đã hạ xuống, đến trước mặt chú hề, chú hề rất hưng phấn hỏi: “Vào lúc sắp rời khỏi phó bản, cậu có đẩy đồng đội của mình ra chắn đao hay không?”
Những người khác bừng tỉnh đại ngộ, cái này mà là hỏi đáp cái gì, đây rõ ràng chính là phơi bày khuyết điểm. Người chơi sống đến bây giờ, ai cũng đều có một đoạn lịch sử đen tối cả, ít nhất cũng kết thù với người khác ở phó bản, rồi trả thù sau lưng.
Chú hề sẽ cố ý bóc trần chuyện đen tối nhất mà bọn họ đã trải qua, cho dù là nói dối hay là thừa nhận, thật ra đều đã vô dụng, bởi vì tất cả mọi người đều nghe được.
“Có.” Người thanh niên thật ra lại rất bình tĩnh.
Chú hề ném một cái quả táo cho cậu ta, cười càng lúc càng lớn: “Rất tốt, lại là một người thành thật này, cho nên cậu có đồng ý làm đồng đội của anh ta hay không? Hay là muốn tự mình lựa chọn một đồng đội mới?”
“Ngại quá.” Người thanh niên nhìn về phía người đầu tiên trả lời câu hỏi: “Tôi tổ đội tiến vào cùng bạn, cho nên tôi không thể tổ đội với anh được.”
Người đàn ông đầu tiên sắc mặt trắng nhợt, đại khái là không nghĩ tới vận khí mình kém như vậy, tùy tiện chỉ một người, người ta lại có đồng đội rồi.
Chú hề hề hiển nhiên là rất thích nhìn thấy loại trường hợp này, vỗ tay như hải cẩu: “Như vậy hiện tại cậu muốn kêu đồng đội của mình ra sao?”
“Đúng vậy.” Người thanh niên chỉ một người, người kia hiển nhiên chính là bạn thân tổ đội tiến vào trò chơi với cậu ta, bạn thân bị kéo lại đây, trả lời xong, hai bọn họ thành công mà hợp thành một đội.
Hai người thành lập đội được thả ra khỏi lồng, chú hề chỉ vào công viên giải trí rộng lớn: “Hai người có thể đi làm quen trước một chút.”
Hai người tôi nhìn cậu cậu nhìn tôi, quyết đoán rời khỏi nơi này.
Tuy nhiên, người đàn ông không thành lập đội không bị trừng phạt gì mà vẫn ở trong lồng và bị gạt sang một bên.
Phụ nữ quả thực gặp bất lợi trong trò chơi kiểu này, ngoại trừ cùng tổ đội tiến vào thì không ai ưu tiên phụ nữ làm đồng đội của mình.
Lại có hai người tổ đội thành công, chú hề thản nhiên chỉ tay: “Kế tiếp chính là anh đi, hoan nghênh đến trả lời câu hỏi của chú hề.”
Bị anh ta chỉ vào rõ ràng là chính là người đàn ông mặc đồ đen mà Sở Tu gặp được ở phó bản đảo hoang.
Sở Tu liền có hơi tò mò, đoạn lịch sử đen tối của anh là cái gì đây?
Chú hề di chuyển lồng sắt của anh lại gần, biểu tình không phải rất vui vẻ, sau một lúc lâu mới nói: “Ở các phó bản trước anh có từng giết chết người sống hay không?”
“Ừm.” Người đàn ông mặc đồ đen gật gật đầu, biểu tình vô cùng bình đạm, chú hề cũng khô cằn nói: “Này, quả táo của anh, anh có thể tìm một đồng đội.”
Người đàn ông quay đầu, nhìn quét một vòng lúc sau thế nhưng chỉ vào Sở Tu. Sở Tu cũng không nghĩ tới, vốn dĩ cô cho rằng loại người chơi tương đối cường đại thế này, nhất định sẽ có đồng đội của mình.
Sau lại nghĩ nghĩ, lúc trước ở phó bản đảo hoang kia, anh ta chính là một con sói cô độc, đây rõ ràng là một người thích hành động một mình, chẳng qua cái phó bản này cưỡng chế tổ đội, anh ta đại khái chính là tùy tiện lựa chọn một người mình nhìn tương đối quen mắt làm đồng đội mà thôi.
Thái độ của chú hề với Sở Tu cũng rất bình thường: “Lại là một người không thú vị, cô ở các phó bản trước, có thấy người chết mà không cứu hay không?”
“Có.” Sở Tu không phải cái loại sẽ chủ động hại người, trừ phi là cố ý trêu chọc cô.
Chú hề ném cho cô một quả táo vàng: “Như vậy cô đồng ý tổ đội với anh ta không?”
“Đồng ý.”
Chú hề nâng nâng mí mắt, một bộ dáng tử khí trầm trầm, thả hai người họ từ lồng sắt ra: “Hai người có thể đi vào bên trong chơi.”
Hai người ra khỏi lồng sắt, sau đó đi vào công viên giải trí. Đoàn xiếc thú đã từng đóng quân ở đây hẳn là một đoàn xiếc rất lớn, bởi vì toàn bộ khu vui chơi đều rất lớn, tuy rằng trang thiết bị rất cũ, nhưng vẫn có thể thấy rằng trước đây nó khá xa hoa.
Sở Tu và người đàn ông trẻ đi dạo giữa các khu vui chơi giải trí khác nhau, không ai trong số họ thích nói chuyện cho lắm cho nên bầu không khí im lặng một lúc.
Cuối cùng vẫn là Sở Tu chủ động mở miệng: “Chuyện lúc trước, muốn cảm ơn anh.”
Người đàn ông còn nhớ rõ cô, nhợt nhạt lên tiếng: “Ừ.”
Hai người lại im lặng.
Sở Tu cảm thấy loại không khí này quá xấu hổ, nhịn không được thanh thanh giọng, sau đó nói: “Từ trước mắt tới xem, loại cưỡng chế tổ đội này hẳn là sẽ liên tục rất lâu, cho nên làm quen trước một chút đi. Tôi tên Sở Tu, tương đối am hiểu phương diện thể lực, phương diện giải đố hơi kém một tí.”
“Tôi tên Diệp Tuần.” Giọng nói người đàn ông trẻ có chút hơi khàn: “Cũng không am hiểu giải đố.”
“Cái phó bản này trông thật kỳ quái, là chế độ tôi chưa từng trải qua.” Sở Tu nhanh chóng bình tĩnh lại và bắt đầu phân tích phó bản: “Người trông như là chú hề kia nói, khi chúng ta trải nghiệm tất cả xong, liền có thể rời khỏi nơi này, nhưng tôi cảm thấy có lẽ sẽ không đơn giản như vậy.”
“Nơi này là phó bản cao cấp.” Diệp Tuần đột nhiên nói.
“Hả?” Sở Tu lập tức không kịp phản ứng lại.
Diệp Tuần tiếp tục nói: “Lúc tôi quen biết cô là vẫn còn ở phó bản bình thường, độ khó của phó bản bình thường sẽ tương đối thấp. Sau khi trải qua số lượng phó bản nhất định, hệ thống sẽ mặc định cô là người chơi lâu năm, sẽ tiến vào phó bản cao cấp, độ khó sẽ tương đối cao.”
Anh hiếm khi nói tương đối nhiều: “Phó bản sơ cấp duy nhất chính là phó bản của người chơi mới, từ lúc người chơi mới tiến vào phó bản bình thường sẽ không có nhắc nhở gì, nhưng mà từ phó bản bình thường tiến vào phó bản cao cấp sẽ có nhắc nhở.”
“Cái này tôi có nhận được!” Chính là lúc ấy không phản ứng lại, cái gì kêu thăng cấp, hóa ra là thăng cấp phó bản sao? Sở Tu trong khoảng thời gian ngắn thế nhưng không lời gì để nói, cô cảm thấy mình vừa mới thích ứng những phó bản đó, sau đó hiện tại liền có người lại đây nói với cô.
Thân mến, những gì bạn đã trải qua trước đây là những phó bản bình thường với độ khó tương đối thấp, hiện tại độ khó thăng cấp, cố lên nào.
“Hình thức của phó bản cao cấp sẽ khác với phó bản bình thường à?” Sở Tu rất tò mò nói.
“Đúng vậy, phó bản cao cấp sẽ càng phức tạp.”
Sở Tu cảm thấy mấy phó bản trước kia mình trải qua đã rất phức tạp, vẻ mặt của cô càng trở nên phức tạp hơn khi nghe những lời này. Điều duy nhất khiến cô cảm thấy may mắn là cô đã tích góp đủ tích phân đổi lấy điểm thể chất thứ hai, có thể coi như là một chút bảo đảm.
Chắc là Diệp Tuần đã trải qua nhiều phó bản cao cấp hơn Sở Tu nhiều, có lẽ cái phó bản đảo hoang kia chính là phó bản bình thường cuối cùng của anh, cho nên kinh nghiệm phong phú một chút, thấp giọng phổ cập khoa học cho Sở Tu phó bản cao cấp có bao nhiêu phiền toái, có bao nhiêu khó khăn.
“Tôi trải qua phó bản cao cấp đầu tiên, NPC đều sẽ nói dối, mỗi một cái manh mối đều sẽ xuất hiện 3 hoặc là 4 bản sao, muốn căn cứ vào manh mối mà NPC cho để phỏng đoán cái manh mối nào là thật, nếu lựa chọn thất bại, manh mối thật sẽ bị tiêu hủy.”
“Hơn nữa ở trong các người chơi, còn sẽ xuất hiện một loại nhân vật đặc thù, gọi là nội quỷ, nội quỷ do NPC sắm vai, nhưng mà trông không khác gì người chơi bình thường.” Diệp Tuần trong nháy mắt này biểu tình đều có hơi phức tạp, hiển nhiên là vô cùng ghét bỏ cái phó bản kia.
Sở Tu cũng nghe biểu tình càng rối rắm, độ khó phó bản vốn dĩ đã cao, còn cài nội quỷ vào trong, hệ thống ơi hệ thống, làm người đi.
Không đúng, làm (hệ) thống đi!
“Cảm ơn.” Sở Tu sau khi được phổ cập khoa học, tuy rằng tâm tình trầm trọng một chút, nhưng đồng thời cũng có một ít chuẩn bị, cô hít một hơi thật sâu, sau đó nói: “Nếu anh ta kêu chúng ta đi làm quen, nói cách khác, anh ta nói muốn mang chúng ta thể nghiệm một ít hạng mục không phải là nói giỡn, chúng ta vẫn là làm quen sớm một chút đi.”
“Được.” Diệp Tuần gật gật đầu: “Tiết tấu của phó bản cao cấp sẽ rất nhanh, đến lúc đó cô phải chú ý một chút.”
Sở Tu giơ tay OK, cả hai bắt đầu đi dạo trong công viên giải trí. Không ai biết tại sao công viên giải trí này lại bị bỏ hoang. Ngoài ra còn có một số tờ rơi và những thứ khác nằm rải rác trên mặt đất, cũng như một số đồ chơi của trẻ em.
Chỉ nhìn khung cảnh thôi cũng có cảm tưởng đây là một công viên giải trí đang hoạt động, đột nhiên có chuyện xảy ra, mọi người hoảng loạn rời đi, vứt bỏ công viên giải trí này.
Cuối cùng theo thời gian trôi đi, công viên giải trí càng ngày càng trở nên vắng vẻ, các loại thiết bị cũng bởi vì không có người bảo trì sửa chữa, trở nên cũ nát tồi tàn.
Ở công viên giải trí còn có thể trải nghiệm hạng mục gì đây? Không phải chỉ chơi mấy thứ như vậy chứ?
Kích thích một chút từng có tàu lượn siêu tốc, ô tô đụng nhau, đu quay cảm giác mạnh...
Còn có các loại trẻ nhỏ thích chơi như vòng quay ngựa gỗ, cầu trượt hình tàu cướp biển, còn có trò đu quay đứng mà các cặp đôi yêu thích nhất.
*Tàu lượn siêu tốc
*Đu quay cảm giác mạnh
*Vòng quay ngựa gỗ
*Đu quay đứng
Sở Tu thử một chút, những thiết bị đó đều chỉ có thể nhìn, dù là vòng quay ngựa gỗ cũng là bị khóa trong tấm kính trong suốt, giống như còn chưa mở ra.
Cho nên… Phó bản này rốt cuộc muốn chơi như thế nào đây?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.