Ở Trước Mặt Boss Mạt Thế Xoát Thẻ 363 Ngày
Chương 69: Chương 69
Đại Viên Tử
19/12/2017
Edit: Kuro
Beta: Ka
Chỉ trong chốc lát chăn gối đều bị Ân Niệm dùng vuốt lật lên, hoàn toàn để lộ ra một tiểu Tri Âm màu trắng cuộn tròn ủy khuất bên trong.
“Ngao?” Trương Tri ÂM không hài lòng mà duỗi bộ móng vuốt về phía Ân Niệm, lắc lắc cái mông nhỏ vui vẻ mà quay lật chăn của mình lại, kết quả chạy chưa đầy hai bước liền bị đè xuống.
Ân Niệm ỷ vào ưu thế của mình đem mèo Trương Tri Âm cố định dưới thân.
“Gào gừ gào gừ ngao – ” Trương Tri Âm không cam lòng mà quơ bốn chân ngắn nhỏ uốn éo, định dùng đệm thịt đánh Ân Niệm. Đủ rồi đó, có bản lĩnh thì biến mình về người, biến thành mèo định làm gì. Trương Tri Âm trợn tròn đôi mắt mèo nhỏ đen bóng, thần thái sáng lên, tràn ngập ý chí chiến đấu.
Kết quả bị Ân Niệm dễ dàng dùng móng vuốt đè nằm dài xuống.
Ngoài cửa có tiếng A Không cùng A Mộc:
“Mèo của đội trưởng sao cứ kêu mãi vậy? Xảy ra chuyện gì?”
Tiếp theo là tiếng A Mộc gõ cửa: “Đội trưởng, đội trưởng, đội trưởng – ”
Trương Tri Âm lập tức ngẩn cả người, không dám tạo ra tiếng động, đần độn nhìn Ân Niệm, ám chỉ hắn nhanh chóng tìm biện pháp giải quyết, biến mình trở về là tốt rồi!
Kết quả Ân Niệm dùng bốn chân ngắn vững vàng ôm lấy hắn, nhắm mắt lại giả chết, một chút phản ứng cũng không có.
Trương Tri Âm tức phát khóc. Dùng móng vuốt tròn nhỏ bé oán hận đấm gối.
Người yêu vừa lợi hại vừa vô lý, những ngày tháng này làm sao trôi qua đây.
Thấy trong phòng trước sau vẫn không có tiếng đáp lại, A Mộc bàn bạc với A Không một lát, sợ có chuyện, mang tới chìa khóa dự phòng mở cửa ra.
Liền thấy hai con mèo nhỏ bốn chân ngắn lông mềm mại quấn lấy nhau, ôm nhau ấm áp, ngủ ngoan trên giường.
“Đội trưởng không có ở đây, đoán chừng là có việc ra ngoài, xem ra không có chuyện gì, vừa nãy hẳn là mèo của đội trưởng đang chơi, bây giờ chơi mệt, liền ngủ” A Mộc nói.
Căn bản không phải là chơi! Là *$#&@**! Trương Tri Âm hò hét trong lòng, bề ngoài vẫn là hình dáng mèo nhỏ ngủ ngoan.
A Không không nhịn được nhẹ giọng nói: “Mèo của đội trưởng thật ngoan thật đáng yêu a, mèo lớn lại còn biết chăm sóc mèo nhỏ, ôm mèo nhỏ ngủ!”
Sau đó hai người đóng cửa lại, dần dần đi xa.
Trương Tri Âm đoán chừng mình là bị nhận lầm thành Ân Tiểu Tưởng, Ân Tiểu Tưởng thật đang ở bên trong chăn, tự ngủ.
Trương Tri Âm liền lấy móng vuốt nhỏ tát Ân Niệm hai cái, thấy đối phương vẫn bộ dáng ôm chặt mình đến mức núi Thái Sơn sập sước mặt cũng không biến sắc, ngáy một tiếng, dứt khoát nhắm mắt ngủ.
Ngược lại đây cũng không phải lần đầu tiên hắn biến thành mèo, sớm đã quen. Lần này Ân Niệm cũng là mèo, còn phải dùng bộ dáng mèo chịu đừng mình tấn công.
Nghĩ tới đây, Trương Tri Âm đột nhiên nhận ra một vấn đề – căn cứ vào biểu hiện Ân Niệm lần trước mà nói, hắn vẫn luôn nhận ra mình, cũng biết “meo meo” chính là mình – đây chẳng phải là cố ý đùa bỡn mình?
Trương Tri Âm liền cuống lên, ngọ nguậy vung vậy giơ móng vuốt, chủ yếu tát vào mặt. Đuôi nhỏ cũng rung lên, bất luận được hay không, vẫn dùng sức leo lên người đối phương kêu.
Kết quả Ân Niệm dùng giá trị vũ lực mạnh như lúc làm người, một móng khống chế hắn, dòng móng khác động viên vỗ vỗ: “Tri Âm ngoan, ngủ đi”
Sáng sớm ngày hôm sau không cần Trương Tri Âm nói, Ân Niệm cũng biến hắn lại thành người, mình thì tiếp tục chiếm lĩnh ôm ấp của Trương Tri Âm, thoải mái làm ổ.
Ân Tiểu Tưởng ngồi ở đầu giường, ngơ ngác nhìn hai người rời đi: “Gào?”
Có người nói ngày hôm qua Vân Sở đã triệu kiến sáu nhánh chi đội chiến đấu nhằm phân bố nhiệm vụ, ngày hôm nay triệu kiến sáu đội ngũ còn lại.
Dọc theo đường đi, mãi đến tận phòng hội nghị, tất cả mọi người liếc nhìn, nhìn Trương Tri Âm, đặc biệt là trong ngực hắn, đồng phục màu đen làm chú mèo trắng cực kỳ nổi bật.
Trương Tri Âm không thể làm gì khác hơn là thẳng thắn giải thích với mọi người:
“Mèo nhà tôi khá tùy hứng, nhất định muốn theo tới, tôi quản không nổi nó”
“Đúng, mèo nhà tôi là lão đại, tiền trong nhà đều là nó quản”
“Tôi đánh cũng không lại nó, mỗi lần đều bị nó dùng vũ lực trấn áp”
Người khác chỉ cho là Trương Tri Âm đang nói đùa, đều cảm thán thì ra đội trưởng chi đội Lôi Đình là người hài hước như vậy, còn yêu thương mèo của mình như vậy. Không biết những câu của Trương Tri Âm đều là huyết lệ, mỗi một câu đều là sự thật.
Vân Sở đang muốn hướng bọ họ thừa nhận vấn đề Vân Liệt Thiên đã gặp nạn.
Tuy rằng đã sớm có tiếng đồn thổi truyền ra, nhưng lúc này tin tức được xác nhận, tất cả mọi người vẫn là khó nén vẻ kinh ngạc. Từ lúc tận thế đến nay đã trải qua thời gian dài như vậy, có trình độ rất mạnh “Đệ nhất cao thủ” Vân Liệt Thiên đã không còn là một con người, mà là một hình tượng trong lòng mọi người.
Chuyện này giấu không được bao lâu, các rất nhiều đồn thổi, nếu giấu đi, chỉ có thể càng khó khống chế cục diện. Điểm này tâm lý Vân Sở rõ ràng, trụ sở liên minh Minh Thiên sẽ chính thức công khai tin tức, cũng quyết định hai tuần sau tổ chức đại hội liên minh lần thứ hai, lựa chọn ra người đứng đầu.
Ba chi đội Lôi Đình, Vân Lam, Tật Phong được phân nhiện vụ trọng yếu thủ vệ Đại Liên Minh.
Sau khi tan họp, một người đàn ông trung niên lặng lẽ tiến đến, mời Trương Tri Âm, nói là Vân Sở muốn gặp riêng.
Bộ dáng Vân Sở trong game cơ bản như nhau, từ trò chơi biến thành hiện thực, khác biệt là dáng dấp lớn hơn mà thôi, vẫn là một thiếu chủ phong độ.
Gặp đựo Trương Tri Âm, hàn huyên một chút, hỏi thăm các vấn đề còn thắc mắc về căn cứ Dục Hỏa, hắn liền nói thẳng: “Trương đội trưởng, tôi muốn nhờ cậu một chuyện. Mời cậu trong thời gian này, bảo vệ Vân mỗ chu toàn”. Dứt lời còn hành lễ rất nặng.
Trương Tri Âm vội vã đồng ý, tâm lý cũng không khỏi thất thần: Hắn nhớ đến một nội dung trong game – lúc đó hắn là người chơi, cùng với chi đội Lôi Đình đồng thời gánh chịu nhiệm vụ bảo vệ Vân Sở. Đương nhiên, ở trong game, Vân Sở là một dị năng giả cấp tám nhưng lại như kẻ trói gà không chặt, trong truyền thuyết dưới đỉnh căn cứ Dục Hỏa công kích cuồng bạo, chiến lực đệ nhất của chi đội Lôi Đình cũng không quá mạnh, trong nội dung game cuối cùng đội trưởng Lôi Đình chi đội vì nhận thay Vân Sổ một đòn công kích trực tiếp ngã xuống tắt thở. Mãi đến tận khi thời điểm nhiệm vụ kết thúc mới xuất hiện hình ảnh Lý Thủy Phong ở gần đó dẫn đầu chi đội Vân Lam chạy đến kịp thời, đánh lùi kẻ xâm lấn.
Cũng là vì nội dung này Lý Thủy Phong ra trận cuối cùng quá soái, hắn mới có thể tích lũy được khí thế của nhiều người như vậy. Đồng thời, ở trong game, Lý Thủy Phong nhờ chuyện này uy phong tăng cao. Sau nhiệm vụ này chi đội Lôi Đình cũng không bổ nhiệm đội trưởng mới, mà là VÂn Sở trực tiếp lãnh đạo, thành danh xứng với tên đội đứng đầu.
Trong trò chơi 《 Minh Thiên 》Vân Sở được xây dựng hình tượng khá lạnh nhạt.
Ý định ban đầu của nhà sản xuất là do thấy nhân vật phản diện Boss dược sĩ được thiết lập tính cách quá mức tân thời, dẫn đến bên ngoài trận doanh phản diện có một hiệp hội lớn não tàn bã đậu, ngay cả Raton là loại tương mạo người qua đường cũng đều bởi vì nhãn mác “Trầm mặc ít nói” “Cứu giúp kịp thời” “Thực lực mạnh mẽ” “Nhân vật bá chủ phản diện” ôm lấy không ít sự ủng hộ, hoàn toàn bóp nát trận doanh chính nghĩa.
Bọn họ nghĩ lại một chút, cảm thấy tuy rằng nhân vật phản diện, phối hợp diễn xoát hảo cảm là điều bình thường. Còn hình tượng truyền thống Vân Liệt Thiên “Đại thúc hào kiệt mưu trí” hình tượng này hiện nay quả thật không được ưa chuộng, vì vậy liền đem người kế nhiệm hắn, công tử Vân Sở lúc trước có độ nổi tiếng rất thấp thiết kế thành một người “Thực lực không thua cha, thế hệ sau hơn thế hệ trước” “Lòng dạ đại nghĩa, đồng thời mưu trí thủ đoạn không kém ai” hình tượng thiếu chủ văn nhã.
Có thể là bởi vì đẩy nhanh tốc độ tình tiết truyện, nên những nhiệm vụ hắn phải trải qua trong trò chơi đều được thiết kế không tốt, khiến cho hắn không cần lộ ra bộ dáng yếu ớt cần người khác bảo vệ, chính là vô cùng thánh mẫu, phía nhà sản xuất vì đền bù cho hắn mang hình tượng thành mẫu mà người người chửi rủa nên mới cố ý làm ra vài tình tiết mới, kết quả hắn vừa lộ ra vẻ nham hiểm xảo trá, chẳng hề mang đến tác dụng trung hòa, chỉ lộ ra vẻ người này trong ngoài không đồng nhất tinh thần phân liệt.
Trương Tri Âm cũng không biết Vân thiếu chủ được nhà sản xuất xoay mòng, trong thế giới chân thực hóa của Ân Niệm cuối cùng sẽ là hạng người gì, phải đối mặt thế nào. Thế nhưng hắn đã tính xong một chuyện, đây tuyệt đối là thời cơ tốt nhất để vạch trần Lý Thủy Phong, hơn nữa lần này, bản thân mình là đội trưởng chi đội Lôi Đình cũng sẽ không chết, cũng không cần lo Lý Thủy Phong sẽ nhân cơ hội này nâng cao danh tiếng bản thân.
Beta: Ka
Chỉ trong chốc lát chăn gối đều bị Ân Niệm dùng vuốt lật lên, hoàn toàn để lộ ra một tiểu Tri Âm màu trắng cuộn tròn ủy khuất bên trong.
“Ngao?” Trương Tri ÂM không hài lòng mà duỗi bộ móng vuốt về phía Ân Niệm, lắc lắc cái mông nhỏ vui vẻ mà quay lật chăn của mình lại, kết quả chạy chưa đầy hai bước liền bị đè xuống.
Ân Niệm ỷ vào ưu thế của mình đem mèo Trương Tri Âm cố định dưới thân.
“Gào gừ gào gừ ngao – ” Trương Tri Âm không cam lòng mà quơ bốn chân ngắn nhỏ uốn éo, định dùng đệm thịt đánh Ân Niệm. Đủ rồi đó, có bản lĩnh thì biến mình về người, biến thành mèo định làm gì. Trương Tri Âm trợn tròn đôi mắt mèo nhỏ đen bóng, thần thái sáng lên, tràn ngập ý chí chiến đấu.
Kết quả bị Ân Niệm dễ dàng dùng móng vuốt đè nằm dài xuống.
Ngoài cửa có tiếng A Không cùng A Mộc:
“Mèo của đội trưởng sao cứ kêu mãi vậy? Xảy ra chuyện gì?”
Tiếp theo là tiếng A Mộc gõ cửa: “Đội trưởng, đội trưởng, đội trưởng – ”
Trương Tri Âm lập tức ngẩn cả người, không dám tạo ra tiếng động, đần độn nhìn Ân Niệm, ám chỉ hắn nhanh chóng tìm biện pháp giải quyết, biến mình trở về là tốt rồi!
Kết quả Ân Niệm dùng bốn chân ngắn vững vàng ôm lấy hắn, nhắm mắt lại giả chết, một chút phản ứng cũng không có.
Trương Tri Âm tức phát khóc. Dùng móng vuốt tròn nhỏ bé oán hận đấm gối.
Người yêu vừa lợi hại vừa vô lý, những ngày tháng này làm sao trôi qua đây.
Thấy trong phòng trước sau vẫn không có tiếng đáp lại, A Mộc bàn bạc với A Không một lát, sợ có chuyện, mang tới chìa khóa dự phòng mở cửa ra.
Liền thấy hai con mèo nhỏ bốn chân ngắn lông mềm mại quấn lấy nhau, ôm nhau ấm áp, ngủ ngoan trên giường.
“Đội trưởng không có ở đây, đoán chừng là có việc ra ngoài, xem ra không có chuyện gì, vừa nãy hẳn là mèo của đội trưởng đang chơi, bây giờ chơi mệt, liền ngủ” A Mộc nói.
Căn bản không phải là chơi! Là *$#&@**! Trương Tri Âm hò hét trong lòng, bề ngoài vẫn là hình dáng mèo nhỏ ngủ ngoan.
A Không không nhịn được nhẹ giọng nói: “Mèo của đội trưởng thật ngoan thật đáng yêu a, mèo lớn lại còn biết chăm sóc mèo nhỏ, ôm mèo nhỏ ngủ!”
Sau đó hai người đóng cửa lại, dần dần đi xa.
Trương Tri Âm đoán chừng mình là bị nhận lầm thành Ân Tiểu Tưởng, Ân Tiểu Tưởng thật đang ở bên trong chăn, tự ngủ.
Trương Tri Âm liền lấy móng vuốt nhỏ tát Ân Niệm hai cái, thấy đối phương vẫn bộ dáng ôm chặt mình đến mức núi Thái Sơn sập sước mặt cũng không biến sắc, ngáy một tiếng, dứt khoát nhắm mắt ngủ.
Ngược lại đây cũng không phải lần đầu tiên hắn biến thành mèo, sớm đã quen. Lần này Ân Niệm cũng là mèo, còn phải dùng bộ dáng mèo chịu đừng mình tấn công.
Nghĩ tới đây, Trương Tri Âm đột nhiên nhận ra một vấn đề – căn cứ vào biểu hiện Ân Niệm lần trước mà nói, hắn vẫn luôn nhận ra mình, cũng biết “meo meo” chính là mình – đây chẳng phải là cố ý đùa bỡn mình?
Trương Tri Âm liền cuống lên, ngọ nguậy vung vậy giơ móng vuốt, chủ yếu tát vào mặt. Đuôi nhỏ cũng rung lên, bất luận được hay không, vẫn dùng sức leo lên người đối phương kêu.
Kết quả Ân Niệm dùng giá trị vũ lực mạnh như lúc làm người, một móng khống chế hắn, dòng móng khác động viên vỗ vỗ: “Tri Âm ngoan, ngủ đi”
Sáng sớm ngày hôm sau không cần Trương Tri Âm nói, Ân Niệm cũng biến hắn lại thành người, mình thì tiếp tục chiếm lĩnh ôm ấp của Trương Tri Âm, thoải mái làm ổ.
Ân Tiểu Tưởng ngồi ở đầu giường, ngơ ngác nhìn hai người rời đi: “Gào?”
Có người nói ngày hôm qua Vân Sở đã triệu kiến sáu nhánh chi đội chiến đấu nhằm phân bố nhiệm vụ, ngày hôm nay triệu kiến sáu đội ngũ còn lại.
Dọc theo đường đi, mãi đến tận phòng hội nghị, tất cả mọi người liếc nhìn, nhìn Trương Tri Âm, đặc biệt là trong ngực hắn, đồng phục màu đen làm chú mèo trắng cực kỳ nổi bật.
Trương Tri Âm không thể làm gì khác hơn là thẳng thắn giải thích với mọi người:
“Mèo nhà tôi khá tùy hứng, nhất định muốn theo tới, tôi quản không nổi nó”
“Đúng, mèo nhà tôi là lão đại, tiền trong nhà đều là nó quản”
“Tôi đánh cũng không lại nó, mỗi lần đều bị nó dùng vũ lực trấn áp”
Người khác chỉ cho là Trương Tri Âm đang nói đùa, đều cảm thán thì ra đội trưởng chi đội Lôi Đình là người hài hước như vậy, còn yêu thương mèo của mình như vậy. Không biết những câu của Trương Tri Âm đều là huyết lệ, mỗi một câu đều là sự thật.
Vân Sở đang muốn hướng bọ họ thừa nhận vấn đề Vân Liệt Thiên đã gặp nạn.
Tuy rằng đã sớm có tiếng đồn thổi truyền ra, nhưng lúc này tin tức được xác nhận, tất cả mọi người vẫn là khó nén vẻ kinh ngạc. Từ lúc tận thế đến nay đã trải qua thời gian dài như vậy, có trình độ rất mạnh “Đệ nhất cao thủ” Vân Liệt Thiên đã không còn là một con người, mà là một hình tượng trong lòng mọi người.
Chuyện này giấu không được bao lâu, các rất nhiều đồn thổi, nếu giấu đi, chỉ có thể càng khó khống chế cục diện. Điểm này tâm lý Vân Sở rõ ràng, trụ sở liên minh Minh Thiên sẽ chính thức công khai tin tức, cũng quyết định hai tuần sau tổ chức đại hội liên minh lần thứ hai, lựa chọn ra người đứng đầu.
Ba chi đội Lôi Đình, Vân Lam, Tật Phong được phân nhiện vụ trọng yếu thủ vệ Đại Liên Minh.
Sau khi tan họp, một người đàn ông trung niên lặng lẽ tiến đến, mời Trương Tri Âm, nói là Vân Sở muốn gặp riêng.
Bộ dáng Vân Sở trong game cơ bản như nhau, từ trò chơi biến thành hiện thực, khác biệt là dáng dấp lớn hơn mà thôi, vẫn là một thiếu chủ phong độ.
Gặp đựo Trương Tri Âm, hàn huyên một chút, hỏi thăm các vấn đề còn thắc mắc về căn cứ Dục Hỏa, hắn liền nói thẳng: “Trương đội trưởng, tôi muốn nhờ cậu một chuyện. Mời cậu trong thời gian này, bảo vệ Vân mỗ chu toàn”. Dứt lời còn hành lễ rất nặng.
Trương Tri Âm vội vã đồng ý, tâm lý cũng không khỏi thất thần: Hắn nhớ đến một nội dung trong game – lúc đó hắn là người chơi, cùng với chi đội Lôi Đình đồng thời gánh chịu nhiệm vụ bảo vệ Vân Sở. Đương nhiên, ở trong game, Vân Sở là một dị năng giả cấp tám nhưng lại như kẻ trói gà không chặt, trong truyền thuyết dưới đỉnh căn cứ Dục Hỏa công kích cuồng bạo, chiến lực đệ nhất của chi đội Lôi Đình cũng không quá mạnh, trong nội dung game cuối cùng đội trưởng Lôi Đình chi đội vì nhận thay Vân Sổ một đòn công kích trực tiếp ngã xuống tắt thở. Mãi đến tận khi thời điểm nhiệm vụ kết thúc mới xuất hiện hình ảnh Lý Thủy Phong ở gần đó dẫn đầu chi đội Vân Lam chạy đến kịp thời, đánh lùi kẻ xâm lấn.
Cũng là vì nội dung này Lý Thủy Phong ra trận cuối cùng quá soái, hắn mới có thể tích lũy được khí thế của nhiều người như vậy. Đồng thời, ở trong game, Lý Thủy Phong nhờ chuyện này uy phong tăng cao. Sau nhiệm vụ này chi đội Lôi Đình cũng không bổ nhiệm đội trưởng mới, mà là VÂn Sở trực tiếp lãnh đạo, thành danh xứng với tên đội đứng đầu.
Trong trò chơi 《 Minh Thiên 》Vân Sở được xây dựng hình tượng khá lạnh nhạt.
Ý định ban đầu của nhà sản xuất là do thấy nhân vật phản diện Boss dược sĩ được thiết lập tính cách quá mức tân thời, dẫn đến bên ngoài trận doanh phản diện có một hiệp hội lớn não tàn bã đậu, ngay cả Raton là loại tương mạo người qua đường cũng đều bởi vì nhãn mác “Trầm mặc ít nói” “Cứu giúp kịp thời” “Thực lực mạnh mẽ” “Nhân vật bá chủ phản diện” ôm lấy không ít sự ủng hộ, hoàn toàn bóp nát trận doanh chính nghĩa.
Bọn họ nghĩ lại một chút, cảm thấy tuy rằng nhân vật phản diện, phối hợp diễn xoát hảo cảm là điều bình thường. Còn hình tượng truyền thống Vân Liệt Thiên “Đại thúc hào kiệt mưu trí” hình tượng này hiện nay quả thật không được ưa chuộng, vì vậy liền đem người kế nhiệm hắn, công tử Vân Sở lúc trước có độ nổi tiếng rất thấp thiết kế thành một người “Thực lực không thua cha, thế hệ sau hơn thế hệ trước” “Lòng dạ đại nghĩa, đồng thời mưu trí thủ đoạn không kém ai” hình tượng thiếu chủ văn nhã.
Có thể là bởi vì đẩy nhanh tốc độ tình tiết truyện, nên những nhiệm vụ hắn phải trải qua trong trò chơi đều được thiết kế không tốt, khiến cho hắn không cần lộ ra bộ dáng yếu ớt cần người khác bảo vệ, chính là vô cùng thánh mẫu, phía nhà sản xuất vì đền bù cho hắn mang hình tượng thành mẫu mà người người chửi rủa nên mới cố ý làm ra vài tình tiết mới, kết quả hắn vừa lộ ra vẻ nham hiểm xảo trá, chẳng hề mang đến tác dụng trung hòa, chỉ lộ ra vẻ người này trong ngoài không đồng nhất tinh thần phân liệt.
Trương Tri Âm cũng không biết Vân thiếu chủ được nhà sản xuất xoay mòng, trong thế giới chân thực hóa của Ân Niệm cuối cùng sẽ là hạng người gì, phải đối mặt thế nào. Thế nhưng hắn đã tính xong một chuyện, đây tuyệt đối là thời cơ tốt nhất để vạch trần Lý Thủy Phong, hơn nữa lần này, bản thân mình là đội trưởng chi đội Lôi Đình cũng sẽ không chết, cũng không cần lo Lý Thủy Phong sẽ nhân cơ hội này nâng cao danh tiếng bản thân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.