Ở Trước Mặt Tình Địch A Biến O Sau Tôi Mang Thai
Chương 85: Mind map
Vãn Thu Sơ Thập
17/07/2024
'Nhan Mộ nói tất cả cho Giang Tri Hỏa.'
Ngày Nhan Mộ trở về thời tiết cũng rất tệ, mưa to tầm tã, dù đều không che hết được, khi mở cửa vào cả người đều bị mưa xối.
Giang Tri Hỏa cầm balo Nhan Mộ, ngửa đầu chạm môi Nhan Mộ một cái, bên ngoài quá lạnh, trên người Nhan Mộ cũng lạnh băng, môi cũng lạnh băng, Giang Tri Hỏa lại khẽ cắn chặt môi dưới hắn, răng nanh cọ cọ: “Nhan ca đi tắm rửa trước đi, đừng để bị cảm.”
“Được, chờ tớ một lát.” Nhan Mộ xoa xoa đầu Giang Tri Hỏa, vào phòng tắm.
Khi tắm rửa xong đi ra, Giang Tri Hỏa đang ngồi ở sô pha, trong lòng ngực ôm gối ôm, ngón tay vươn ra từ trong tay áo hơi dài, nhìn đến Nhan Mộ ra tới, đang vẫy tay với hắn, cười nói: “Nhan ca đêm nay ăn cơm trứng tráng được không?”
“Được.” Nhan Mộ nói, “Cậu quyết định là được.”
“Như vậy là không được đâu.” Giang Tri Hỏa nói, “Phải để cậu quyết định, cậu nấu cơm mà.”
Nhan Mộ: “?”
Giang Tri Hỏa: “Thế để tớ nhá?”
Nhan Mộ nhấp môi: “Tớ làm cho.”
Giang Tri Hỏa cười hì hì, không ai dám để anh chạm vào phòng bếp. Anh vơ vét tất cả giáo trình cho Nhan Mộ xem, còn mua hết nguyên vật liệu cần thiết về.
Mùa đông ở Lâm Thành cũng không thường mưa, mà mưa một chút liền không dừng được, vốn dĩ đã lạnh, sau cơn mưa không khí càng ẩm ướt nhớp nháp, lạnh băng tận xương, mặc dày bao nhiêu đều không ngăn được.
Nửa giờ sau cuối cùng nguyên liệu cũng đã đưa đến, Giang Tri Hỏa đổ ly nước ấm cho shipper, anh shipper vội vàng uống xong tiếp tục đi đưa nhà tiếp theo, Giang Tri Hỏa xách đồ vào, hai người cùng nhau ở trong phòng bếp chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn.
Di động ném ở trên bàn cơm rung không ngừng, tin nhắn trong nhóm lớp nhảy không ngừng.
Là người đều sẽ có bệnh lười, nghỉ ngày đầu tiên, các học bá cũng không nghĩ nhiều, ôm một đống bài tập trở về, đều ném ở trong balo, không ai lấy ra cả, bây giờ đều ở trong nhóm mồm năm miệng mười nói chuyện.
- a, nghỉ đông lớp 12 thế mà chỉ có hai tuần! Hai tuần!
- tôi mở lịch ra xem thử, chỉ cho nghỉ đến mồng 3 Tết!! Mồng 4 thế mà đã phải đi học! Mấy năm trước mồng 4 tôi đều đang làm cái mọe gì?
- đừng nói nữa, đừng nói nữa, chỉ hơn mười ngày từng này bài này bài tập chúng ta có thể làm hết sao?
- sờ tóp, không có đến mười ngày đâu, giữa chừng còn có ngày đến trường đến nhận phiếu điểm!
- nói bài tập gì trời, tui không muốn nghe, tui không muốn biết, đề nghị chặn cái từ này lại.
- có ai xem PickU không? Các anh này thật sự quá đẹp trai, phát hiện vài người rất đỉnh luôn nè, mọi người like giùm với đê! [ link ]
Giang Tri Hỏa vừa lúc nhìn đến, liền click vào link vote cho Vân Tiểu Húc với mấy người quen mắt, sau đó trả lời một câu: Đã like.
- @ Giang Tri Hỏa Hỏa ca bây giờ đang làm cái gì thế?
Giang Tri Hỏa chụp một tấm đang chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn gửi vào trong nhóm.
Giang Tri Hỏa: Chuẩn bị nấu cơm chiều.
Canh An Diệu ngoi lên ngụp xuống nãy giờ vừa thấy ảnh lập tức nhắn ra vài cái dấu chấm than.
Canh An Diệu:!!!!
Canh An Diệu: Hỏa ca, góc áo kia, là Nhan thần hả?
Canh An Diệu: Đây là...... Trong nhà! Cậu ở trong nhà Nhan thần à?!
Giang Tri Hỏa: Hi.
Nói cái này cũng như chưa nói, Giang Tri Hỏa trả lời xong liền lại ném điện thoại sang một bên, rửa tay sạch sẽ.
Nguyên liệu nấu cơm trứng tráng không khó chuẩn bị, rau củ thái hạt lựu, đánh trứng, sau đó phải chờ cơm nấu chín.
Giang Tri Hỏa cúi đầu nhìn thớt gỗ, vừa thái rau củ, vừa kể chuyện vừa gửi ảnh trong nhóm: “Tớ vừa mới chụp bức ảnh nhắn trong nhóm lớp, không chụp đến người, nhưng Canh An Diệu vừa thấy liền hỏi tớ góc áo kia là ai, có phải cậu không. Đệt, mắt con gái tinh thật, tớ phóng to nhìn rất nhiều lần mới nhìn đến góc ảnh có chút màu đen.”
Anh nói một hồi, Nhan Mộ đằng sau lại không có chút tiếng động. Giang Tri Hỏa dừng lại động tác quay đầu, chỉ thấy Nhan Mộ đập xong hai quả trứng vào trong chén rồi ngơ ngẩn không có động tác.
“Nhan ca?” Giang Tri Hỏa lại kêu một tiếng, Nhan Mộ mới có phản ứng.
“Xin lỗi, mất tập trung.” Nhan Mộ nói.
Giang Tri Hỏa mỉm cười, không để ý, lại hỏi: “Chút nữa muốn uống cái gì? Trà sữa được không?”
Nhan Mộ lơ đãng “Ừ” một tiếng, tập trung vào đọng tác trên tay, trầm mặc giây lát, bỗng nhiên nói, “Thật ra...... hôm nay tớ đi tảo mộ.”
Giang Tri Hỏa hơi giật mình, chợt cười, dùng cái tay sạch sẽ kia ôm Nhan Mộ một cái: “Ừm, tớ nhớ mà.”
Anh nhớ rõ.
Anh biết Nhan Mộ mấy ngày nay sẽ có chút khó ở, sẽ không vui, cho nên anh cũng không hỏi gì.
Nhan Mộ cũng nâng tay lên.
Anh cảm nhận được cánh tay Nhan Mộ hình như cũng nhẹ nhàng thả lỏng một cái, ôm anh, lòng bàn tay vuốt ve gáy anh.
Nhan Mộ nói: “Tiểu Chu, tớ khả năng phải đi về mấy ngày.”
Ngoài cửa sổ “Đùng” một tiếng.
Bầu trời càng lúc càng tối sầm, mưa càng lúc càng nặng hạt, những hạt mưa bị gió đập vào kính, kèm theo sấm sét mơ hồ.
Giang Tri Hỏa rũ xuống lông mi, khóe miệng vẫn treo lên ý cười: “Tớ chờ cậu về ăn tết, Nhan ca.”
Ngày hôm sau khi Nhan Mộ rời đi Giang Tri Hỏa còn đang ngủ, hắn tay chân nhẹ nhàng xuống giường, thả bên gối Giang Tri Hỏa hai thứ, sau đó không mang gì, nhẹ giọng đóng cửa lại.
Khoá cửa bật vào, phát ra một tiếng rất nhẹ.
Giang Tri Hỏa mở mắt ra.
Bên gối là mind map Nhan Mộ đã sửa xong.
Không phải chuyện gì quá sáng rọi, Nhan Mộ không biết nên mở lời thế nào với Giang Tri Hỏa.
Nhưng hắn không muốn giấu giếm gì Giang Tri Hỏa.
Giang Tri Hỏa kéo ra bức màn, bên ngoài còn đang mưa, tiếng mưa tầm tã vẫn chưa ngừng lại kể từ đêm qua.
Giang Tri Hỏa lật xem mind map, đằng trên kể rõ chuyện trong nhà Nhan Mộ—— là cùng một chuyện với phần tài liệu ngày hôm qua Lệ Hạo cho anh xem, chỉ là Nhan Mộ nói với anh càng thêm kỹ càng tỉ mỉ.
Nhan Mộ nói tất cả cho Giang Tri Hỏa.
Cha mẹ hắn, vì sao hắn lại chán ghét Nhan Bộ Nguy, thậm chí tại mấy ngày này đều không nghe nổi ba chữ “Nhan Bộ Nguy” này, còn có hắn vẫn luôn đang làm cái gì, hiện tại muốn làm cái gì.
Cùng với, hắn vì sao không thể đụng vào bất cứ ai.
Ngày Nhan Mộ trở về thời tiết cũng rất tệ, mưa to tầm tã, dù đều không che hết được, khi mở cửa vào cả người đều bị mưa xối.
Giang Tri Hỏa cầm balo Nhan Mộ, ngửa đầu chạm môi Nhan Mộ một cái, bên ngoài quá lạnh, trên người Nhan Mộ cũng lạnh băng, môi cũng lạnh băng, Giang Tri Hỏa lại khẽ cắn chặt môi dưới hắn, răng nanh cọ cọ: “Nhan ca đi tắm rửa trước đi, đừng để bị cảm.”
“Được, chờ tớ một lát.” Nhan Mộ xoa xoa đầu Giang Tri Hỏa, vào phòng tắm.
Khi tắm rửa xong đi ra, Giang Tri Hỏa đang ngồi ở sô pha, trong lòng ngực ôm gối ôm, ngón tay vươn ra từ trong tay áo hơi dài, nhìn đến Nhan Mộ ra tới, đang vẫy tay với hắn, cười nói: “Nhan ca đêm nay ăn cơm trứng tráng được không?”
“Được.” Nhan Mộ nói, “Cậu quyết định là được.”
“Như vậy là không được đâu.” Giang Tri Hỏa nói, “Phải để cậu quyết định, cậu nấu cơm mà.”
Nhan Mộ: “?”
Giang Tri Hỏa: “Thế để tớ nhá?”
Nhan Mộ nhấp môi: “Tớ làm cho.”
Giang Tri Hỏa cười hì hì, không ai dám để anh chạm vào phòng bếp. Anh vơ vét tất cả giáo trình cho Nhan Mộ xem, còn mua hết nguyên vật liệu cần thiết về.
Mùa đông ở Lâm Thành cũng không thường mưa, mà mưa một chút liền không dừng được, vốn dĩ đã lạnh, sau cơn mưa không khí càng ẩm ướt nhớp nháp, lạnh băng tận xương, mặc dày bao nhiêu đều không ngăn được.
Nửa giờ sau cuối cùng nguyên liệu cũng đã đưa đến, Giang Tri Hỏa đổ ly nước ấm cho shipper, anh shipper vội vàng uống xong tiếp tục đi đưa nhà tiếp theo, Giang Tri Hỏa xách đồ vào, hai người cùng nhau ở trong phòng bếp chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn.
Di động ném ở trên bàn cơm rung không ngừng, tin nhắn trong nhóm lớp nhảy không ngừng.
Là người đều sẽ có bệnh lười, nghỉ ngày đầu tiên, các học bá cũng không nghĩ nhiều, ôm một đống bài tập trở về, đều ném ở trong balo, không ai lấy ra cả, bây giờ đều ở trong nhóm mồm năm miệng mười nói chuyện.
- a, nghỉ đông lớp 12 thế mà chỉ có hai tuần! Hai tuần!
- tôi mở lịch ra xem thử, chỉ cho nghỉ đến mồng 3 Tết!! Mồng 4 thế mà đã phải đi học! Mấy năm trước mồng 4 tôi đều đang làm cái mọe gì?
- đừng nói nữa, đừng nói nữa, chỉ hơn mười ngày từng này bài này bài tập chúng ta có thể làm hết sao?
- sờ tóp, không có đến mười ngày đâu, giữa chừng còn có ngày đến trường đến nhận phiếu điểm!
- nói bài tập gì trời, tui không muốn nghe, tui không muốn biết, đề nghị chặn cái từ này lại.
- có ai xem PickU không? Các anh này thật sự quá đẹp trai, phát hiện vài người rất đỉnh luôn nè, mọi người like giùm với đê! [ link ]
Giang Tri Hỏa vừa lúc nhìn đến, liền click vào link vote cho Vân Tiểu Húc với mấy người quen mắt, sau đó trả lời một câu: Đã like.
- @ Giang Tri Hỏa Hỏa ca bây giờ đang làm cái gì thế?
Giang Tri Hỏa chụp một tấm đang chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn gửi vào trong nhóm.
Giang Tri Hỏa: Chuẩn bị nấu cơm chiều.
Canh An Diệu ngoi lên ngụp xuống nãy giờ vừa thấy ảnh lập tức nhắn ra vài cái dấu chấm than.
Canh An Diệu:!!!!
Canh An Diệu: Hỏa ca, góc áo kia, là Nhan thần hả?
Canh An Diệu: Đây là...... Trong nhà! Cậu ở trong nhà Nhan thần à?!
Giang Tri Hỏa: Hi.
Nói cái này cũng như chưa nói, Giang Tri Hỏa trả lời xong liền lại ném điện thoại sang một bên, rửa tay sạch sẽ.
Nguyên liệu nấu cơm trứng tráng không khó chuẩn bị, rau củ thái hạt lựu, đánh trứng, sau đó phải chờ cơm nấu chín.
Giang Tri Hỏa cúi đầu nhìn thớt gỗ, vừa thái rau củ, vừa kể chuyện vừa gửi ảnh trong nhóm: “Tớ vừa mới chụp bức ảnh nhắn trong nhóm lớp, không chụp đến người, nhưng Canh An Diệu vừa thấy liền hỏi tớ góc áo kia là ai, có phải cậu không. Đệt, mắt con gái tinh thật, tớ phóng to nhìn rất nhiều lần mới nhìn đến góc ảnh có chút màu đen.”
Anh nói một hồi, Nhan Mộ đằng sau lại không có chút tiếng động. Giang Tri Hỏa dừng lại động tác quay đầu, chỉ thấy Nhan Mộ đập xong hai quả trứng vào trong chén rồi ngơ ngẩn không có động tác.
“Nhan ca?” Giang Tri Hỏa lại kêu một tiếng, Nhan Mộ mới có phản ứng.
“Xin lỗi, mất tập trung.” Nhan Mộ nói.
Giang Tri Hỏa mỉm cười, không để ý, lại hỏi: “Chút nữa muốn uống cái gì? Trà sữa được không?”
Nhan Mộ lơ đãng “Ừ” một tiếng, tập trung vào đọng tác trên tay, trầm mặc giây lát, bỗng nhiên nói, “Thật ra...... hôm nay tớ đi tảo mộ.”
Giang Tri Hỏa hơi giật mình, chợt cười, dùng cái tay sạch sẽ kia ôm Nhan Mộ một cái: “Ừm, tớ nhớ mà.”
Anh nhớ rõ.
Anh biết Nhan Mộ mấy ngày nay sẽ có chút khó ở, sẽ không vui, cho nên anh cũng không hỏi gì.
Nhan Mộ cũng nâng tay lên.
Anh cảm nhận được cánh tay Nhan Mộ hình như cũng nhẹ nhàng thả lỏng một cái, ôm anh, lòng bàn tay vuốt ve gáy anh.
Nhan Mộ nói: “Tiểu Chu, tớ khả năng phải đi về mấy ngày.”
Ngoài cửa sổ “Đùng” một tiếng.
Bầu trời càng lúc càng tối sầm, mưa càng lúc càng nặng hạt, những hạt mưa bị gió đập vào kính, kèm theo sấm sét mơ hồ.
Giang Tri Hỏa rũ xuống lông mi, khóe miệng vẫn treo lên ý cười: “Tớ chờ cậu về ăn tết, Nhan ca.”
Ngày hôm sau khi Nhan Mộ rời đi Giang Tri Hỏa còn đang ngủ, hắn tay chân nhẹ nhàng xuống giường, thả bên gối Giang Tri Hỏa hai thứ, sau đó không mang gì, nhẹ giọng đóng cửa lại.
Khoá cửa bật vào, phát ra một tiếng rất nhẹ.
Giang Tri Hỏa mở mắt ra.
Bên gối là mind map Nhan Mộ đã sửa xong.
Không phải chuyện gì quá sáng rọi, Nhan Mộ không biết nên mở lời thế nào với Giang Tri Hỏa.
Nhưng hắn không muốn giấu giếm gì Giang Tri Hỏa.
Giang Tri Hỏa kéo ra bức màn, bên ngoài còn đang mưa, tiếng mưa tầm tã vẫn chưa ngừng lại kể từ đêm qua.
Giang Tri Hỏa lật xem mind map, đằng trên kể rõ chuyện trong nhà Nhan Mộ—— là cùng một chuyện với phần tài liệu ngày hôm qua Lệ Hạo cho anh xem, chỉ là Nhan Mộ nói với anh càng thêm kỹ càng tỉ mỉ.
Nhan Mộ nói tất cả cho Giang Tri Hỏa.
Cha mẹ hắn, vì sao hắn lại chán ghét Nhan Bộ Nguy, thậm chí tại mấy ngày này đều không nghe nổi ba chữ “Nhan Bộ Nguy” này, còn có hắn vẫn luôn đang làm cái gì, hiện tại muốn làm cái gì.
Cùng với, hắn vì sao không thể đụng vào bất cứ ai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.