Chương 118: Thú nhân sóc bé tí teo
Chu Vu
14/01/2024
Người thật sự gặp chuyện chính là nàng mới đúng. Chắc chắn nàng đã chìm
dưới nước rất lâu, cảm giác toàn thân ngấm nước sắp tan ra luôn rồi.
Nhất định phải lên bờ, Tống Hứa đã quyết định. Dù hòn đảo xa xa kia mới là nơi ban đầu nàng muốn đến, nhưng hiện giờ tình huống cấp bách, nàng đành liều mình bơi về phía hòn đảo gần nhất. Hai chân sau của Tống Hứa vùng vẫy kịch liệt, lúc mệt quá thì nàng tựa vào vỏ quả nghỉ ngơi một tí.
ƯattpadTaiTheTuongPhung
Ở sau lưng nàng là hai con cá voi sát thủ dài hơn mười mét, toàn thân chỉ có hai màu trắng đen, đầu tròn, vây lưng dựng thẳng. Cả hai bơi đằng xa chậm rãi quan sát sóc nhỏ đang bơi chầm chậm phía trước, phát ra âm thanh chỉ có thú nhân mới nghe thấy được:
"Đó là gì?"
"Quá rõ rồi còn gì! Thú nhân giống chúng ta đó!"
"Đương nhiên tao biết là thú nhân rồi, thằng ngu này. Ý tao hỏi là thú nhân gì, tao chưa gặp giống loài này bao giờ."
"Quá rõ rồi còn gì! Nàng không phải loài sống dưới biển, ngay cả bơi lội còn không biết!"
"Tao đương nhiên biết nàng không phải thú nhân sống trong biển, thằng ngu này. Thú nhân dưới biển mọc lông đầy người làm mọe gì. Ý tao là nàng là thú nhân gì!"
Giao lưu giữa hai huynh đệ dẫn tới sự chú ý của nhóm họ hàng vừa đi săn trở về cách đó hàng chục cây số, thế là người đó truyền âm thanh tới hỏi thăm:
"Chuyện gì xảy ra? Các ngươi đang nói gì vậy?"
"Có một thú nhân lạ chưa gặp bao giờ tiếp cận đảo chúng ta!" Một thú nhân cá voi sát thủ nói.
Các thú nhân cá voi còn lại rất háo hức. Nơi này của bọn họ đã rất lâu rồi không có thú nhân xa lạ ghé qua. Chỉ có những bán thú nhân muốn hóa hình mới tới đây. Bình thường khi đến được đây thì những biến hóa trên người những bán thú nhân đó đã khá rõ ràng nên thường nóng tính và dễ công kích người khác. Mỗi lần có bán thú nhân như vậy tới, bọn họ đều có khả năng cao phải đánh nhau một trận.
Lần này họ cũng cho là sắp phải chiến đấu nữa rồi, nên một đám cá voi sát thủ hùng hổ chạy đến. Cái khí thế giang hồ chợ búa kia đi đến đâu là những đàn cá khác đều phải dạt hết sang một bên.
Sau đó, một đám cá voi sát thủ xoay quanh một con sóc.
"Đây chính là thú nhân đến xâm phạm đảo mà ngươi nói à? Nhìn nàng còn không đủ để ta nhét kẽ răng!" Cá voi sát thủ nặng mười tấn nhìn sóc nhỏ ngâm mình trong nước, nói.
ƯattpadTaiTheTuongPhung
Sau khi lông trên người Tống Hứa khô ráo, xù ra, nhìn nàng như một quả cầu lông tròn ủm mập mạp nhưng trong mắt nhóm cá voi sát thủ vẫn là không đáng nhắc đến.
Một con nhóc bé tí xíu xìu xiu.
"Ta đâu có nói thú nhân đến xâm phạm, ta nói thú nhân xa lạ."
"Vậy sao lúc nãy ngươi không giải thích, cái não của ngươi còn nhỏ hơn cơ thể thú nhân xa lạ này."
"Các ngươi không cảm thấy thú nhân bé xíu này nhìn rất cưng hả, không biết ta có thể sờ một cái hay không."
Lúc nhóm thú nhân cá này đột nhiên xuất hiện, Tống Hứa có hơi lo lắng một chút, sau đó lại phát hiện bọn họ chỉ lo làm loạn với nhau. Nàng cũng cảm nhận được đây đều là thú nhân, chẳng qua hình như ngôn ngữ của thú nhân lục địa và đại dương khác nhau, nàng chẳng thể hiểu bọn họ đang tranh cãi cái gì.
"Chào mọi người! Mọi người có thể nghe hiểu ta nói gì không?"
"Nàng ấy biết nói chuyện kìa!" Cá voi khen Tống Hứa đáng yêu hào hứng nói.
Tống Hứa: Ngươi cũng biết nói chuyện! Câu này ta nghe hiểu đó.
Nửa đoạn đường còn lại, Tống Hứa ngồi xe cá voi để đi. Tốc độ thì nhanh khỏi phải bàn luôn rồi. Có điều không yên ổn lắm, cứ phải đổi xe liên tục.
"Để ta! Tới lượt ta!"
"Được rồi! Tới phiên ta, mau quăng nàng cho ta!"
"Cái tên đầu to chết tiệt, sao ngươi có thể cướp người ngang nhiên trắng trợn như vậy hả."
Đám thú nhân cá voi này xem nàng như quả bóng lông xù vậy, chen lấn xô đẩy, tranh nhau được thử cảm giác sờ vào lông thú địa cầu. Trừ điểm này ra thì trải nghiệm đi xe cũng không tệ lắm, ít ra nàng không cần tốn quá nhiều sức mà lại an toàn tới nơi.
Tống Hứa đã tới đảo nhỏ.
Toàn bộ đảo được bao phủ bởi màu xám của đá ngầm, một chút thực vật cũng không có, chỉ có những cục đá lởm chởm với hình thù kỳ dị. Rất nhiều đá như vậy đứng sừng sững trong nước, Tống Hứa được nhóm thú nhân cá vừa cãi nhau vừa chở ngang qua quần đảo nhỏ ở ngoài rìa đầy đá lởm chởm đó, đi vào con đường nhỏ dẫn tới bộ lạc cá voi sát thủ.
Bọn họ là thú nhân đại dương, nhưng sau khi biến thành hình người lại sinh hoạt sôi nổi trên đảo. Thú nhân ngoại lai bình thường không thể vào nơi này. Trước đây, những thú nhân lạ lẫm đến gần đều đã bị nhóm cá giang hồ chợ búa này cắn xé tan tành.
Nhưng mà thú nhân sóc bé tí teo nhìn không có một chút uy hiếp nào. Thú nhân cá chưa từng gặp loài nào như nàng, vô cùng tò mò, lại thấy nàng yếu ớt nên không thèm cảnh giác, trực tiếp mang vào bộ lạc.
Tống Hứa dễ dàng đi vào nơi mà đã lâu không có thú nhân xa lạ đặt chân đến, chìa tay nhận lấy vỏ quả mà một thú nhân khác trả lại.
Lúc nãy nàng muốn tự ôm vỏ quả nhưng thú nhân cá voi vô cùng nhiệt tình muốn cầm giúp nàng. Kết quả hắn cầm chơi cả đoạn đường, cái phao cứu sinh của nàng bị chơi vỡ ra từng mảnh. Thế mà lúc trả lại cho nàng hắn còn chưa thỏa mãn.
Nhất định phải lên bờ, Tống Hứa đã quyết định. Dù hòn đảo xa xa kia mới là nơi ban đầu nàng muốn đến, nhưng hiện giờ tình huống cấp bách, nàng đành liều mình bơi về phía hòn đảo gần nhất. Hai chân sau của Tống Hứa vùng vẫy kịch liệt, lúc mệt quá thì nàng tựa vào vỏ quả nghỉ ngơi một tí.
ƯattpadTaiTheTuongPhung
Ở sau lưng nàng là hai con cá voi sát thủ dài hơn mười mét, toàn thân chỉ có hai màu trắng đen, đầu tròn, vây lưng dựng thẳng. Cả hai bơi đằng xa chậm rãi quan sát sóc nhỏ đang bơi chầm chậm phía trước, phát ra âm thanh chỉ có thú nhân mới nghe thấy được:
"Đó là gì?"
"Quá rõ rồi còn gì! Thú nhân giống chúng ta đó!"
"Đương nhiên tao biết là thú nhân rồi, thằng ngu này. Ý tao hỏi là thú nhân gì, tao chưa gặp giống loài này bao giờ."
"Quá rõ rồi còn gì! Nàng không phải loài sống dưới biển, ngay cả bơi lội còn không biết!"
"Tao đương nhiên biết nàng không phải thú nhân sống trong biển, thằng ngu này. Thú nhân dưới biển mọc lông đầy người làm mọe gì. Ý tao là nàng là thú nhân gì!"
Giao lưu giữa hai huynh đệ dẫn tới sự chú ý của nhóm họ hàng vừa đi săn trở về cách đó hàng chục cây số, thế là người đó truyền âm thanh tới hỏi thăm:
"Chuyện gì xảy ra? Các ngươi đang nói gì vậy?"
"Có một thú nhân lạ chưa gặp bao giờ tiếp cận đảo chúng ta!" Một thú nhân cá voi sát thủ nói.
Các thú nhân cá voi còn lại rất háo hức. Nơi này của bọn họ đã rất lâu rồi không có thú nhân xa lạ ghé qua. Chỉ có những bán thú nhân muốn hóa hình mới tới đây. Bình thường khi đến được đây thì những biến hóa trên người những bán thú nhân đó đã khá rõ ràng nên thường nóng tính và dễ công kích người khác. Mỗi lần có bán thú nhân như vậy tới, bọn họ đều có khả năng cao phải đánh nhau một trận.
Lần này họ cũng cho là sắp phải chiến đấu nữa rồi, nên một đám cá voi sát thủ hùng hổ chạy đến. Cái khí thế giang hồ chợ búa kia đi đến đâu là những đàn cá khác đều phải dạt hết sang một bên.
Sau đó, một đám cá voi sát thủ xoay quanh một con sóc.
"Đây chính là thú nhân đến xâm phạm đảo mà ngươi nói à? Nhìn nàng còn không đủ để ta nhét kẽ răng!" Cá voi sát thủ nặng mười tấn nhìn sóc nhỏ ngâm mình trong nước, nói.
ƯattpadTaiTheTuongPhung
Sau khi lông trên người Tống Hứa khô ráo, xù ra, nhìn nàng như một quả cầu lông tròn ủm mập mạp nhưng trong mắt nhóm cá voi sát thủ vẫn là không đáng nhắc đến.
Một con nhóc bé tí xíu xìu xiu.
"Ta đâu có nói thú nhân đến xâm phạm, ta nói thú nhân xa lạ."
"Vậy sao lúc nãy ngươi không giải thích, cái não của ngươi còn nhỏ hơn cơ thể thú nhân xa lạ này."
"Các ngươi không cảm thấy thú nhân bé xíu này nhìn rất cưng hả, không biết ta có thể sờ một cái hay không."
Lúc nhóm thú nhân cá này đột nhiên xuất hiện, Tống Hứa có hơi lo lắng một chút, sau đó lại phát hiện bọn họ chỉ lo làm loạn với nhau. Nàng cũng cảm nhận được đây đều là thú nhân, chẳng qua hình như ngôn ngữ của thú nhân lục địa và đại dương khác nhau, nàng chẳng thể hiểu bọn họ đang tranh cãi cái gì.
"Chào mọi người! Mọi người có thể nghe hiểu ta nói gì không?"
"Nàng ấy biết nói chuyện kìa!" Cá voi khen Tống Hứa đáng yêu hào hứng nói.
Tống Hứa: Ngươi cũng biết nói chuyện! Câu này ta nghe hiểu đó.
Nửa đoạn đường còn lại, Tống Hứa ngồi xe cá voi để đi. Tốc độ thì nhanh khỏi phải bàn luôn rồi. Có điều không yên ổn lắm, cứ phải đổi xe liên tục.
"Để ta! Tới lượt ta!"
"Được rồi! Tới phiên ta, mau quăng nàng cho ta!"
"Cái tên đầu to chết tiệt, sao ngươi có thể cướp người ngang nhiên trắng trợn như vậy hả."
Đám thú nhân cá voi này xem nàng như quả bóng lông xù vậy, chen lấn xô đẩy, tranh nhau được thử cảm giác sờ vào lông thú địa cầu. Trừ điểm này ra thì trải nghiệm đi xe cũng không tệ lắm, ít ra nàng không cần tốn quá nhiều sức mà lại an toàn tới nơi.
Tống Hứa đã tới đảo nhỏ.
Toàn bộ đảo được bao phủ bởi màu xám của đá ngầm, một chút thực vật cũng không có, chỉ có những cục đá lởm chởm với hình thù kỳ dị. Rất nhiều đá như vậy đứng sừng sững trong nước, Tống Hứa được nhóm thú nhân cá vừa cãi nhau vừa chở ngang qua quần đảo nhỏ ở ngoài rìa đầy đá lởm chởm đó, đi vào con đường nhỏ dẫn tới bộ lạc cá voi sát thủ.
Bọn họ là thú nhân đại dương, nhưng sau khi biến thành hình người lại sinh hoạt sôi nổi trên đảo. Thú nhân ngoại lai bình thường không thể vào nơi này. Trước đây, những thú nhân lạ lẫm đến gần đều đã bị nhóm cá giang hồ chợ búa này cắn xé tan tành.
Nhưng mà thú nhân sóc bé tí teo nhìn không có một chút uy hiếp nào. Thú nhân cá chưa từng gặp loài nào như nàng, vô cùng tò mò, lại thấy nàng yếu ớt nên không thèm cảnh giác, trực tiếp mang vào bộ lạc.
Tống Hứa dễ dàng đi vào nơi mà đã lâu không có thú nhân xa lạ đặt chân đến, chìa tay nhận lấy vỏ quả mà một thú nhân khác trả lại.
Lúc nãy nàng muốn tự ôm vỏ quả nhưng thú nhân cá voi vô cùng nhiệt tình muốn cầm giúp nàng. Kết quả hắn cầm chơi cả đoạn đường, cái phao cứu sinh của nàng bị chơi vỡ ra từng mảnh. Thế mà lúc trả lại cho nàng hắn còn chưa thỏa mãn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.