Chương 4: Náo loạn Canteen.
Hoanciara
26/04/2017
Nó quay lại nhìn, 1 cô bé hót gơ mặt trát hàng kí phấn đang nhìn nó hầm hầm. Nó thì vẫn mở mắt to như mắt ếch mà nhìn cô ta..( gan đấy)
Cô ta cùng 3 con nhỏ khác hùng hổ xông tới, hất đổ bàn ăn của nó. Nó suýt xoa nuối tiếc nhìn đống đồ ăn vương vãi trên sàn nhà...
- Cô làm gì vậy hả?_ Nó gắt lên
Nhỏ đó shock:
- Cái gì? Mày nói gì?
- Ha..tôi ko ngờ cô lại cũng bị "lảng tai" nữa đó!_ Nó chế giễu
- Tao đell nói vs những đứa ko não như mày! Vào thẳng vấn đề chính: Tránh xa anh Thiên ra!_ Nhỏ đó hung hăng
Thì ra là tên biến thái đó, chắc sáng nay cô ta nhìn thấy cảnh tên đó ép cô vào sát mặt hắn nên...hiểu lầm! Tuy vậy nó vẫn nói:
- Tôi và anh ta chả có gì cả!
- Tao là đứa trẻ lên 3 à?_ Cô ta gào lên
- À..hóa ra cô mới lên 3 thôi!_ Nó cười đểu
- mày...hôm nay tao không cho mày 1 bài học thì tao ko pải là Người!
Nó nhếch mép khinh bỉ:
- Thế thì chắc cô ko dạy được tôi đâu, vì cô vốn đâu pải là người, cô là...hồ ly mà! Haha
- Mày..._ Nói rồi cô ta giơ tay định tát nó
'Bụp'_ Nó đỡ được tay cô ta, xiết chặt:
- Định đánh tôi sao?Không có cửa đâu ha!_Nó nhếch mép khinh bỉ
Nó càng xiết chặt tay cô ta hơn, cô ta vốn là 1 tiểu thư, chân tay mềm nhũn như bột bị nó xiết chặt như thế thì muỗn gãy xương tay luôn...miệng la oai oái:
- Mấy con kia! Lên cho tao!
Lập tức mấy con nhỏ đằng sau cô ta đồng loạt xông lên. Nó cước vài thế võ giải quyết. 5p sau, giải quyết gọn 3 tiểu thư. Nó nhếch mép cúi xuống gần 1 chị ả:
- Hừm...tên...Diệp Hoài Ngọc..ăn hại!
Lại cúi xuống gần chị thứ 2:
- Chẹp...tên...Lã Băng Dương! Yếu như sên!
Ả thứ 3:
- Hừ! Tên...Hoàng Bảo Hạnh! Ta khinh!
Sau đó ngó ngàng chị đầu đàn đang tái xanh mặt mũi:
- Cô...hừm.._lật bảng tên_ Huỳnh...Lệ ...Anh! Hót gơ son phấn chỉ được cái to mồm, làm được gì đâu? Ha...
Nhìn nó bây giờ y như 1 bà trùm, 1 tên giang hồ thực thụ. Nét mặt lạnh hơn băng, có 1 chút khinh khỉnh, hung ác, gian xảo. Khác hẳn với Mạch Vy Khánh hàng ngày vui vẻ, hòa đồng!( Con gái nhà họ Mạch mà!)
Nhưng...
- Các cô làm cái quái gì vậy hả?!_ Giọng 1 thằng con trai vang lên
Nó giật mình quay lại...
Hắn- Dương Hàn Phong, hội trưởng hội HS trường THPT Hoàng Kỳ. Nổi tiếng đẹp trai, sát gái, tình trường, đào hoa...v..v
Nó lẩm bẩm trong miệng:" WTF? Bình hoa di động?"
hắn cũng khá ngạc nhiên khi thấy nó. Nhưng cũng nhanh chóng lấy lại phong tác lạnh lùng ban đầu
Huỳnh Lệ Anh thấy hắn như bắt được vàng:
- ANh Phong...huhu...nó...tự dưng...đánh em...em chả làm gì nó cả...thế mà...nó..huhu...
Nó nhíu mày nhìn cô ta " đóng kịch giỏi thật", rồi nhếch mép khinh bỉ
Im lặng 1 lúc, hắn quát lên:
- Lên phòng hội trưởng hết cho tôi!
____Hết chap 4_____
Cô ta cùng 3 con nhỏ khác hùng hổ xông tới, hất đổ bàn ăn của nó. Nó suýt xoa nuối tiếc nhìn đống đồ ăn vương vãi trên sàn nhà...
- Cô làm gì vậy hả?_ Nó gắt lên
Nhỏ đó shock:
- Cái gì? Mày nói gì?
- Ha..tôi ko ngờ cô lại cũng bị "lảng tai" nữa đó!_ Nó chế giễu
- Tao đell nói vs những đứa ko não như mày! Vào thẳng vấn đề chính: Tránh xa anh Thiên ra!_ Nhỏ đó hung hăng
Thì ra là tên biến thái đó, chắc sáng nay cô ta nhìn thấy cảnh tên đó ép cô vào sát mặt hắn nên...hiểu lầm! Tuy vậy nó vẫn nói:
- Tôi và anh ta chả có gì cả!
- Tao là đứa trẻ lên 3 à?_ Cô ta gào lên
- À..hóa ra cô mới lên 3 thôi!_ Nó cười đểu
- mày...hôm nay tao không cho mày 1 bài học thì tao ko pải là Người!
Nó nhếch mép khinh bỉ:
- Thế thì chắc cô ko dạy được tôi đâu, vì cô vốn đâu pải là người, cô là...hồ ly mà! Haha
- Mày..._ Nói rồi cô ta giơ tay định tát nó
'Bụp'_ Nó đỡ được tay cô ta, xiết chặt:
- Định đánh tôi sao?Không có cửa đâu ha!_Nó nhếch mép khinh bỉ
Nó càng xiết chặt tay cô ta hơn, cô ta vốn là 1 tiểu thư, chân tay mềm nhũn như bột bị nó xiết chặt như thế thì muỗn gãy xương tay luôn...miệng la oai oái:
- Mấy con kia! Lên cho tao!
Lập tức mấy con nhỏ đằng sau cô ta đồng loạt xông lên. Nó cước vài thế võ giải quyết. 5p sau, giải quyết gọn 3 tiểu thư. Nó nhếch mép cúi xuống gần 1 chị ả:
- Hừm...tên...Diệp Hoài Ngọc..ăn hại!
Lại cúi xuống gần chị thứ 2:
- Chẹp...tên...Lã Băng Dương! Yếu như sên!
Ả thứ 3:
- Hừ! Tên...Hoàng Bảo Hạnh! Ta khinh!
Sau đó ngó ngàng chị đầu đàn đang tái xanh mặt mũi:
- Cô...hừm.._lật bảng tên_ Huỳnh...Lệ ...Anh! Hót gơ son phấn chỉ được cái to mồm, làm được gì đâu? Ha...
Nhìn nó bây giờ y như 1 bà trùm, 1 tên giang hồ thực thụ. Nét mặt lạnh hơn băng, có 1 chút khinh khỉnh, hung ác, gian xảo. Khác hẳn với Mạch Vy Khánh hàng ngày vui vẻ, hòa đồng!( Con gái nhà họ Mạch mà!)
Nhưng...
- Các cô làm cái quái gì vậy hả?!_ Giọng 1 thằng con trai vang lên
Nó giật mình quay lại...
Hắn- Dương Hàn Phong, hội trưởng hội HS trường THPT Hoàng Kỳ. Nổi tiếng đẹp trai, sát gái, tình trường, đào hoa...v..v
Nó lẩm bẩm trong miệng:" WTF? Bình hoa di động?"
hắn cũng khá ngạc nhiên khi thấy nó. Nhưng cũng nhanh chóng lấy lại phong tác lạnh lùng ban đầu
Huỳnh Lệ Anh thấy hắn như bắt được vàng:
- ANh Phong...huhu...nó...tự dưng...đánh em...em chả làm gì nó cả...thế mà...nó..huhu...
Nó nhíu mày nhìn cô ta " đóng kịch giỏi thật", rồi nhếch mép khinh bỉ
Im lặng 1 lúc, hắn quát lên:
- Lên phòng hội trưởng hết cho tôi!
____Hết chap 4_____
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.