Oan Gia Ngõ Hẹp

Chương 33: Ân Di ngày xưa đã trở lại …

It's me

16/12/2013

Tuần tự hắn ở bệnh viện ba ngày nó phải chăm sóc hắn ba ngày, ngày nào cũng có một đống hoa với trái cây của hội fan gửi đến tấp nập cho hắn, thiệt là ghen tị .

Bao nhiêu hoa bỏ đầy trong phòng bệnh, rất thơm nhưng hình như nhiều quá nên có vẻ ngồi trong phòng hắn rất khó thở, toàn mùi hương hoa thôi .

Hắn tỉnh dậy sau giấc ngủ dài, sắc mặt cũng hồng hào khỏe mạnh hơn , câu đầu tiên hắn nói với nó, đại ân nhân chăm sóc cho hắn mấy ngày qua," một câu hết sức cảm tình hàm chứa lòng biết ơn vô hạn" :

- Chết tiệt …

Nó trợn mắt quay lại nhìn hắn chằm chằm.

Đồ vô ơn, ăn nói thế hả ?

- Cô có bị làm sao không mà tống một mớ hoa vào trong này hả ? Tính tự tử kéo tôi bằng hoa chắc ?

Nó lấy lại khí tiết **** xa xả vào mặt hắn :

- Có cậu chết tiệt, cả nhà cậu chết tiệt … hứ, tôi thèm vào mà ngu đi chết với cậu . Dỏng tai lên mà nghe này, hoa là của fan hâm mộ cuồng nhiệt của cậu nhét vào đấy nhá chứ không phải tôi mang vào . Ăn nói không cẩn thận tôi binh cho gãy răng đấy !

Lần này đến lượt hắn trợn mắt nhìn nó, nó hôm nay đã trở lại là Ân Di của trước kia, đã mằng cậu xa xả . Có ý nghĩ điên rồ lóe lên trong đầu cậu, vui sướng kì lạ mà không hiểu tại sao .

Nó thu hồi giọng nói, khó chịu ôm một đống hoa bước ra ngoài, trước khi đi còn không quên liếc hắn .

Vết thương chưa khỏi hẳn nhưng cũng tạm chấp nhận được, hắn cùng bốn tên kia kêu gào inh ỏi đòi ra viện .

Nó một lần nữa thành osin bất đắc dĩ, chịu trách nhiệm giúp hắn thu dọn đồ đạc . Trên xe ô tô bốn tên đại soái nhìn nó cười nham hiểm, thì thà thì thầm như bàn tính mưu kế gì đó, trông mấy cái nụ cười này thật giống bọn lưu manh đáng ghét ngoài kia .

Ô hô, liên tưởng sáng tạo giống Bạch Cốt Tinh sắp bày mưu ăn thịt ĐườngTăng, nó tự tặng cho mình một lời khen ngợi cho cái sự liên tưởng phong phú vừa rồi, hehe .

Bốn cái đồ Bạch Cốt Tinh gian xảo, đồ Bạch Cốt Tinh vô ơn …

Ta **** thầm ta **** thầm …

Giờ ăn tối …

Trên bàn ăn to lớn đẹp đẽ nhà Thoại Vĩ, lúc này bày rất nhiều món ngon trình bày đẹp mắt, hương thơm cực kì “quyến rũ”.

Nó nhìn mà mừng rơn, hóa ra bốn tên này bị thương nó cũng được lợi nha .

Bàn tiệc thịnh soạn hôm nay dành cho bốn tên kia nên nó cũng được hưởng lợi rất lớn vì có công chăm sóc bọn hắn.

Vĩ nhìn nó đánh chén kinh hoàng cười khinh bỉ, hứ cười cái gì mà cười chưa thấy người “đẹp” ăn cơm bao giờ chắc ?

Nó phớt lờ nụ cười của hắn, tự tin hất mặt ngẩng cao đầu tiếp tục sự nghiệp vĩ đại của mình.

A, giờ mới nhận ra bản thân nó của ngày xưa đã trở lại rồi …

Không khí trong nhà vui vẻ, sau bữa tối để lấy lại tinh thần bốn tên quỷ sứ mời mọc nó chơi bài .



Nó lúc đầu định không chơi nhưng vì cái câu nói sau cùng của tên khốn nào đó :

- Đồ nhát chết, sợ thua à, biết điều đấy rút lui sớm đi .

Nó tức tối nhìn hắn :

- Ta đây mà sợ mi à ? Chơi thì chơi ta không sợ …

Nó nhìn bốn tên với ánh mắt nghi hoặc rồi quyết đoán ngồi xuống bên cạnh bốn tên đó, chơi thì chơi chứ sợ gì, ta đây mà sợ các ngươi à ?

Mặt bốn tên hí hửng.

Bingo!

Nó bước đầu mắc bẫy bởi cái chiêu khích tướng của Vĩ rồi ….

Nó nhảy vào chơi, mấy ván đầu thì chẳng sao tình hình của nó có thể chấp nhận được .

Mấy ván sau bốn tên nháy mắt nhìn nhau như thông gian bán nước , ê ê sao nó cảm thấy ông thần xui xẻo đáng mến đang vẫy tay trên đầu chào nó nha .

Ván thứ 5 nó xếp thứ hai . Tạm ổn hiện tại chưa bị nguy hiểm .

Ván thứ 6 nó xếp thứ 3 . Nguy hiểm cũng đã đáng ngại .

Ván thứ 7 nó xếp thứ tư . Haha zui zui nguy hiểm cận kề rồi.

Ván thứ 8 trở về sau, nó vinh hạnh xếp thứ 5 áp chót 5 người, đau đớn chấp nhận hình phạt do bốn tên đại giạn thần đặt ra, hức hức …

Mà sao cứ giống như bốn tên đó thông đồng vào chơi ép nó vậy nhỉ, đáng nghi quá, đáng nghi quá …

Nó cố tỏ ra kiên cường dám làm dám chịu hỏi :

- Các cậu muốn phạt thế nào?

Phong nhìn nó cười cười, chạy xuống bếp lục cái gì đó, cả đám nhìn nhau cười bí ẩn, loảng xoảng loảng xoảng tiếng xoong nồi va với nhau ầm ĩ nghe rợn cả người .

Lát sau lại có tiếng hắn the thé kêu A Linh rồi trở lại với trong tay là một cái nồi đen thui thùi lùi .

Hắn cầm cái nồi bước vô phòng cẩn thận lót giấy phía dưới cười một điệu cười gian xảo, đểu không chịu được .

Nó nghi ngờ nhìn mặt Phong :

- Này cậu … cầm cái nồi đen thui này ở đâu đấy . Dưới bếp làm gì có cái nồi nào như thế này?

- Có việc cần dùng ?

Nó mở to mắt nhìn hắn, chớp chớp xem hắn làm gì .

Hắn lại nhe răng nhe lợi ra cười :



- Rồi, tôi nghĩ ra hình phạt rồi . Ân Di cô lại đây, đưa cái mặt ra đây .

Nó ngây ngô hỏi :

- Làm gì?

- Phạt !

- Phạt kiểu gì ?

- Hóa trang .

- Đùa à ? Qùy chứ ?

- Hình phạt do bọn tôi đặt ra, tôi có nói phạt quỳ gối bao giờ nào ?

- Mấy ... mấy ngưòi có âm mưu ... Tôi không thèm chơi nữa.

Nó tức giận mặt đỏ hồng hồng phản bác lại .

Bọn đáng ghét hất mặt nhìn nó với ánh mắt khinh thường, đồng thanh nói :

- Cô nói dối, không giữ lời, chơi thuarồi chạy làng . Ê Ê Ê …

Bọn hắn dám ăn gian, cũng tại nó sơ suất không để ý thôi đành cắn răng mà chịu đựng vậy .

Nó tức giận trừng mắt nhìn hắn rồi ngoan ngoãn tiến lại gần chìa mặt ra để bọn hắn “hóa trang” .

Mặt bọn hắn hí ha hí hửng còn mặt nó tối sầm như *** nồi , nóm chợt thấy một đàn quạ bay qua kêu “quác ! quác ! quác !” trên đỉnh đầu .

Phong bắt đầu quét cái thứ đen đen quanh cái *** nồi, à cái đó gọi là nhọ nồi từ từ “hóa trang”cho nó . Tên đáng chết bôi hai vệt quanh mắt nó, quệt quanh miệng nó .

Đến lượt tên Vĩ hắn quẹt mấy vệt song song như mèo lên má, rồi lên tay thật là khó chịu . Riêng Bảo không chơi chỉ nhìn nó và cười .

Nó không tưởng tượng được rằng bộ dạng mình sẽ thế nào sau khi được trải qua tài “trang điểm” của hắn .

…. 15 phút sau ….

Hắn đẩy nó đến trước gương .

Nó mở to con mắt nhìn con nhỏ trong gương, mắt bị bôi đen như vừa ăn đấm, mặt mũi có râu mép đàng hoàng nha . Mặt còn chơi mấy vết như như mèo nữa.

Tay chân nó được tên Vĩ bôi kem dưỡng da đen sì sì, bây giờ mặt nó nhìn rất ư là quái dị còn đen thui y chang Bao Công.

Lúc mà nó nhìn thấy bộ dạng của mình, đầu tiên là sững sờ mất mấy chục giây, thứ hai là tức giận, thứ ba hét vang lên : “ Bốn tên kiaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!!!!”

Cuối cũng là mặc xác cái mặt mũi lem luốc như thế nào, nó co chân vác dép rượt bốn tên đại ma đầu về tổng bản doanh quy án .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Oan Gia Ngõ Hẹp

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook