Chương 7: Chuỗi xui xẻo 1
It's me
16/12/2013
Sáng hôm sau, buổi sáng đầu tiên ở nhà hắn, nó thức dậy trong căn phòng ngập tràn nắng, hít một hơi thật sâu, nó vào nhà vệ sinh thì có tiếng gọi : “ Tiểu thư, mời tiểu thư xuống dùng bữa sáng”. Nó vội đáp : “ Tôi xuống
ngay” rồi nhanh chân đi làm vệ sinh cá nhân .
Vài phút sau nó mở cửa phòng, vừa xoay người lại đóng cửa thì nó bất ngờ đụng mặt 4 tên con trai “ hotboy” ở trường, bọn hắn bước ra từ 4 căn phòng kế bên phòng nó, đồng loạt làm nó giật mình đánh rơi cả cái cặp trong tay, bản mặt thì hết sức buồn cười chỉ vì mới sáng sớm đã gặp ma.
Cả 4 khuôn mặt ngạc nhiên nhìn nó rồi cười, nụ cười làm bọn con gái ở trường chết ngất còn nó thì chỉ muốn rút dép phi vào mặt .
Mới sáng sớm mà cười tươi như đười ươi xổng chuồng, nó nhăn nhó:
- Cười cái gì mà cười bộ lạ lắm à, mới thấy lần đầu chắc ? Các người là ma hay sao mà đi đâu cũng ám tôi thế hả?
Vĩ cười khấy :
- Cô đừng tưởng bở, bọn họ đã sống ở nhà tôi từ lâu lắm rồi trước cô rất nhiều năm đấy . Người gì mà kì lạ…
Nó lườm lườm nhìn hắn rồi chẳng nói năng gì đi thẳng xuống lầu, cô Hoa nhìn thấy nó thì cười :
- Chào Di, tối qua ngủ có ngon không ?
- Rất ngon thưa cô .
- Thế thì tốt, hợp ý cháu là tốt rồi !
Đằng sau nó vang lên tiếng nói, 4 tên kia đã xuống lầu rồi . Cô Hoa nói với nó :
- Đây là Hưng, Bảo, Phong bạn từ nhỏ của Vĩ, cũng ở đây từ nhỏ rồi . Mấy đứa làm quen với nhau đi .
- Dạ, lúc nãy Vĩ có nói với con rồi ạ .
- Thế à, đã làm quen nhau chưa ?
Nó nhìn 4 tên với ánh mắt lườm lườm trả lời :
- Dạ, rồi ạ !
Quen gì với 4 cái đồ đáng ghét đó chứ, cô ơi …Sau bữa ăn theo mệnh lệnh của cô Hoa nó rất vinh dự… à không rất tội nghiệp phải đi học cùng xe với 4 thằng cha hotboy, rất đau đớn là nó phải gắn liền số phận với những tên này cho đến khi nó về .
Có thể là mấy đứa con gái khác thì sẽ nhảy cẫng lên sung sướng còn nó nghe xong khóc cũng không nổi chỉ biết gục đầu xuống bàn mà than thầm trong lòng, trông cái mặt rất thảm hại .
Cô Hoa thật chẳng biết gì cả, cô nói nó đi chung xe cũng những tên đó là để an toàn, là để bảo vệ nó thế nhưng cô không biết rằng như thế nó còn có nguy cơ bị ăn hiếp cao hơn nữa.
Dùng mọi biện pháp năn nỉ nhưng không được nó đành lảo đảo chào cô Hoa rồi xách cặp bước ra xe,chán nản mở của bước vào xe nhìn 4 cái bản mặt ngồi thù lù bên trong là chỉ muốn chạy cho xa . Xe từ từ lăn bánh đưa nó đến trường, nó nói :
- Tí nữa cho tôi xuống gần trường để tôi tự đi bộ vào .
Bảo hỏi :
- Sao vậy Di ?
- Mấy người là “hotdog”… à quên í lộn “hotboy” trong học viện, hạng như tôi đâu dám lại
gần, ở cùng mấy cậu có ngày tôi bị fan của mấy cậu lôi ra xử hội đồng luôn, nếu mà đi
chung xe chắc tôi bị đem bỏ vô nồi hấp chín lúc nào cũng không biết ấy chứ.
Vĩ mỉa mai :
- Người khác có muốn ngồi với chúng tôi cũng không được đâu, nhìn xem cô thế này là phúc lắm rồi đấy .
- Oẹ, trời đất, ai bảo thế, phúc đâu sao tôi không thấy chỉ thấy họa đầy đầu thôi à . Với lại yên tâm tôi không thèm ngồi chung xe với mấy cậu đâu, bất đắc dĩ thôi, nhá !!!!!!
Cùng lúc đó một chiếc xe ô tô màu đen từ hẻm đi ra chạy song song với xe của chúng nó.
Hưng nhìn sang chiếc ô tô bóng lộn rồi quay sang Vĩ :
- Chà, Thiên Kì đến rồi kìa, hình như đi cũng gã Hạo Quân thì phải .
Mặt tên đáng ghét có vẻ vui vui, hắn im lặng chẳng trả lời .
Phong bổ sung :
- Là như thế này, đại tiểu thư nhà họ Vương chính xác là bạn gái thằng Vĩ đã nói từ bây giờ ngày nào cũng đi học cũng với chúng ta, thế nên anh em nhà họ mới xuất hiện ở đây .
Vừa nói cậu vừa ra vẻ triết lý, hiểu biết làm mọi người bật cười, không khí trong xe vui vẻ hẳn lên .
Đến gần trường, không hiểu sao cái ô tô quái quỉ không chịu dừng mà cứ thế tiến thẳng vào sân trường dưới ánh mắt ngạc nhiên của toàn thế học sinh, khuôn mặt tối sầm của nó và cái nhếch mép đểu ơi là đểu của Vĩ .
Nó than thở:
- Bác ơi là bác sao bác không dừng xe cho con, kì này con tiêu chắc rồi………
Bác lái xe ngây thơ :
- Là cậu Vĩ kêu tôi chạy thẳng vào luôn, xin lỗi tiểu thư ……
Nó oán hận quay sang trợn mắt nhìn Vĩ :
- Này tên kia, tính hại chết tôi à !!! Tại sao tôi nói như vậy rồi mà cậu còn chạy thẳng vô đây hả, hả ??????
Đáp lại khuôn mặt “ nộ khí xung thiên” hùng hổ của nó là :
- Tôi … thích thế đây !
- Tên … tên này ….
Nó tức muốn chết, đẩy cửa xe đi ra cùng lúc đó nó cũng ưu ái nhận được vô vàn ánh mắt “ trìu mến” như muốn giết người của hầu hết nữ sinh trong trường . Họ săm soi nó, xì xào, bàn tán :
- Con nhỏ nào thế ? Không biết xấu hổ …
- Ai biết ? Chắc oshin mới tuyển dụng của mí anh ấy.
- Chắc thế. Nhìn xem hạng như nó có xách dép mấy anh ấy cũng không cho đâu !
- Ừ, xấu thế mà .
Và vvvv… vvvv, vô vàn lời mỉa mai, cạnh khóe nữa .
Nó tức run người, khuôn mặt từ hồng hào chuyển sang màu tím lịm, tức quá đi mất …
Nó quay người cố bước thật nhanh, đi mà như chạy, ở đây mà nghe nữa chắc nó nổi khùng mất, cái tên khốn đó, coi chừng đấy!
Vài phút sau nó mở cửa phòng, vừa xoay người lại đóng cửa thì nó bất ngờ đụng mặt 4 tên con trai “ hotboy” ở trường, bọn hắn bước ra từ 4 căn phòng kế bên phòng nó, đồng loạt làm nó giật mình đánh rơi cả cái cặp trong tay, bản mặt thì hết sức buồn cười chỉ vì mới sáng sớm đã gặp ma.
Cả 4 khuôn mặt ngạc nhiên nhìn nó rồi cười, nụ cười làm bọn con gái ở trường chết ngất còn nó thì chỉ muốn rút dép phi vào mặt .
Mới sáng sớm mà cười tươi như đười ươi xổng chuồng, nó nhăn nhó:
- Cười cái gì mà cười bộ lạ lắm à, mới thấy lần đầu chắc ? Các người là ma hay sao mà đi đâu cũng ám tôi thế hả?
Vĩ cười khấy :
- Cô đừng tưởng bở, bọn họ đã sống ở nhà tôi từ lâu lắm rồi trước cô rất nhiều năm đấy . Người gì mà kì lạ…
Nó lườm lườm nhìn hắn rồi chẳng nói năng gì đi thẳng xuống lầu, cô Hoa nhìn thấy nó thì cười :
- Chào Di, tối qua ngủ có ngon không ?
- Rất ngon thưa cô .
- Thế thì tốt, hợp ý cháu là tốt rồi !
Đằng sau nó vang lên tiếng nói, 4 tên kia đã xuống lầu rồi . Cô Hoa nói với nó :
- Đây là Hưng, Bảo, Phong bạn từ nhỏ của Vĩ, cũng ở đây từ nhỏ rồi . Mấy đứa làm quen với nhau đi .
- Dạ, lúc nãy Vĩ có nói với con rồi ạ .
- Thế à, đã làm quen nhau chưa ?
Nó nhìn 4 tên với ánh mắt lườm lườm trả lời :
- Dạ, rồi ạ !
Quen gì với 4 cái đồ đáng ghét đó chứ, cô ơi …Sau bữa ăn theo mệnh lệnh của cô Hoa nó rất vinh dự… à không rất tội nghiệp phải đi học cùng xe với 4 thằng cha hotboy, rất đau đớn là nó phải gắn liền số phận với những tên này cho đến khi nó về .
Có thể là mấy đứa con gái khác thì sẽ nhảy cẫng lên sung sướng còn nó nghe xong khóc cũng không nổi chỉ biết gục đầu xuống bàn mà than thầm trong lòng, trông cái mặt rất thảm hại .
Cô Hoa thật chẳng biết gì cả, cô nói nó đi chung xe cũng những tên đó là để an toàn, là để bảo vệ nó thế nhưng cô không biết rằng như thế nó còn có nguy cơ bị ăn hiếp cao hơn nữa.
Dùng mọi biện pháp năn nỉ nhưng không được nó đành lảo đảo chào cô Hoa rồi xách cặp bước ra xe,chán nản mở của bước vào xe nhìn 4 cái bản mặt ngồi thù lù bên trong là chỉ muốn chạy cho xa . Xe từ từ lăn bánh đưa nó đến trường, nó nói :
- Tí nữa cho tôi xuống gần trường để tôi tự đi bộ vào .
Bảo hỏi :
- Sao vậy Di ?
- Mấy người là “hotdog”… à quên í lộn “hotboy” trong học viện, hạng như tôi đâu dám lại
gần, ở cùng mấy cậu có ngày tôi bị fan của mấy cậu lôi ra xử hội đồng luôn, nếu mà đi
chung xe chắc tôi bị đem bỏ vô nồi hấp chín lúc nào cũng không biết ấy chứ.
Vĩ mỉa mai :
- Người khác có muốn ngồi với chúng tôi cũng không được đâu, nhìn xem cô thế này là phúc lắm rồi đấy .
- Oẹ, trời đất, ai bảo thế, phúc đâu sao tôi không thấy chỉ thấy họa đầy đầu thôi à . Với lại yên tâm tôi không thèm ngồi chung xe với mấy cậu đâu, bất đắc dĩ thôi, nhá !!!!!!
Cùng lúc đó một chiếc xe ô tô màu đen từ hẻm đi ra chạy song song với xe của chúng nó.
Hưng nhìn sang chiếc ô tô bóng lộn rồi quay sang Vĩ :
- Chà, Thiên Kì đến rồi kìa, hình như đi cũng gã Hạo Quân thì phải .
Mặt tên đáng ghét có vẻ vui vui, hắn im lặng chẳng trả lời .
Phong bổ sung :
- Là như thế này, đại tiểu thư nhà họ Vương chính xác là bạn gái thằng Vĩ đã nói từ bây giờ ngày nào cũng đi học cũng với chúng ta, thế nên anh em nhà họ mới xuất hiện ở đây .
Vừa nói cậu vừa ra vẻ triết lý, hiểu biết làm mọi người bật cười, không khí trong xe vui vẻ hẳn lên .
Đến gần trường, không hiểu sao cái ô tô quái quỉ không chịu dừng mà cứ thế tiến thẳng vào sân trường dưới ánh mắt ngạc nhiên của toàn thế học sinh, khuôn mặt tối sầm của nó và cái nhếch mép đểu ơi là đểu của Vĩ .
Nó than thở:
- Bác ơi là bác sao bác không dừng xe cho con, kì này con tiêu chắc rồi………
Bác lái xe ngây thơ :
- Là cậu Vĩ kêu tôi chạy thẳng vào luôn, xin lỗi tiểu thư ……
Nó oán hận quay sang trợn mắt nhìn Vĩ :
- Này tên kia, tính hại chết tôi à !!! Tại sao tôi nói như vậy rồi mà cậu còn chạy thẳng vô đây hả, hả ??????
Đáp lại khuôn mặt “ nộ khí xung thiên” hùng hổ của nó là :
- Tôi … thích thế đây !
- Tên … tên này ….
Nó tức muốn chết, đẩy cửa xe đi ra cùng lúc đó nó cũng ưu ái nhận được vô vàn ánh mắt “ trìu mến” như muốn giết người của hầu hết nữ sinh trong trường . Họ săm soi nó, xì xào, bàn tán :
- Con nhỏ nào thế ? Không biết xấu hổ …
- Ai biết ? Chắc oshin mới tuyển dụng của mí anh ấy.
- Chắc thế. Nhìn xem hạng như nó có xách dép mấy anh ấy cũng không cho đâu !
- Ừ, xấu thế mà .
Và vvvv… vvvv, vô vàn lời mỉa mai, cạnh khóe nữa .
Nó tức run người, khuôn mặt từ hồng hào chuyển sang màu tím lịm, tức quá đi mất …
Nó quay người cố bước thật nhanh, đi mà như chạy, ở đây mà nghe nữa chắc nó nổi khùng mất, cái tên khốn đó, coi chừng đấy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.