Oan Gia Ngõ Hẹp

Chương 1: Lần đầu gặp gỡ

It's me

16/12/2013

Két……………!!!!!!!!

Tiếng cửa bật mở...nó vội vàng chạy vào quán cà phê Sweet .

Vừa vào đến nơi, giọng nó đã lanh lảnh:

- Chào mọi người ! Xin lỗi hôm nay nhà em có việc bận nên em đi làm hơi trễ…

Anh Khang người pha chế đồ uống của quán nhìn nó mỉm cười:

- Không sao đâu, em mau vào thay đồ đi…khách đông quá mình bé An làm không xuể đâu.

Còn bà chị quản lý khó tính nhìn nó nhíu mày :

- Nhanh lên Di ơi, khách kêu kìa…hôm nay em đi trễ 10 phút nên sẽ bị trừ 1/3 lương của ngày hôm nay.

Xì, đúng là bà già khó ưa, muộn có tí xíu vậy mà trừ lương của người ta, ác ôn quá! Nó nhìn bà quản lý đầy khó chịu rồi vội đi thay đồng phục quán, mãi **** thầm quên cả việc chính.

5 phút sau,nó đã hòa nhập vào công việc, len lỏi khắp quán, chạy tới chạy lui, bưng bê mệt nghỉ.Vừa ngồi lên ghế cầm cốc nước uống giải lao thì cánh cửa của quán lại bật mở, có khách đến.

Ở trong quầy nó bỗng nghe thấy tiếng bọn con gái hét ầm trời :

“Woa..woa..đẹp trai quá!” rồi lại “Ai mà handsome thế nhỉ…”

Chắc lại một mỹ nam đén ghé thăm quán chứ gì, nó chúa ghét vì mỗi lần như thế là cái quán nhỏ bé này lại náo động, lần này chấn động lớn chứ không nhỏ đâu, bọn mê trai hét to khủng bố như thế cơ mà.



Nó chán nản bước ra thì thấy rất lạ khách hàng cả nam lẫn nữ đều đổ dồn mắt về một phía, nam mắt sáng rực còn nữ thì trong mắt chỉ tồn tại trái tim và trái tim…

Theo ánh nhìn của mọi người nó dõi mắt xuống góc quán, nơi có chiếc bàn mây màu tím, ở đó có 1 đôi nam nữ chắc cũng trạc tuổi nó đang ngồi. Nó tiến lại đưa cuốn menu và nói:

- Mời quý khách chọn đồ uống.

Cô gái đón lấy và mỉm cười, một nụ cười tuyệt đẹp, thánh thiện như thiên thần. Cô lật lật giở giở ngẫm nghĩ một hồi…

Nhân lúc này nó mới nhìn thật rõ khuôn mặt cô, một gương mặt khả ái tuyệt mỹ với đôi mắt long lanh, làn da trắng hồng, sống mũi thanh tú cùng fom người chuẩn và mái tóc hung đỏ xoăn lọn lại bồng bềnh lại càng làm cô thêm tỏa sáng. Cô gái ngước lên và nói :

- Cho tôi một tách hồng trà và bánh kem socola.

Rồi cô quay sang người con trai ngồi cạnh, khẽ hỏi :

- Cậu uống gì nào? Chọn nhanh lên đi, để cô ấy chờ lâu quá rồi kìa!

Cậu ta nhìn cô gái rồi lật menu xem :

- Cho một tách cà phê không đường .

Giờ thì nó đã biết tiếng hét của bọn con gái vì sao lại lớn đến vậy, nguyên nhân chính là do anh chàng đi cùng cô gái thiên thần, anh ta rất rất đẹp trai với đôi mắt màu hổ phách sâu thẳm mang nét lạnh lùng mà bọn con gái cho là cuốn hút còn nó thì không, sống mũi cao thẳng và rất đẹp, bờ môi làm con gái say mê đương nhiên trừ nó ra,mái tóc vàng rất hợp với khuôn mặt tôn lên làn da trắng, dáng người như siêu mẫu và chiều cao lý tưởng, theo nó đoán là trên 1m8, khuôn mặt chính là sự kết hợp tuyệt vời giữa nét đẹp lạnh lùng phương tây và phương đông.

Chả trách gì mà lũ kia lại ầm ĩ như vậy, bọn họ không giống nó, nó thì không hề quan tâm đến những tên đẹp trai hay hotboy gì gì đó ngược lại thì rất ghét, bởi theo kinh nghiệm của nó:những người đẹp trai thì rất chảnh, không đứng đắn, kiêu ngạo và xem thường con gái.

Nó lấy đồ uống rồi bước đến đưa cho cặp nam nữ nhưng thật không may, khi nó gần đến được nơi cần đến thì vấp phải viên gạch lát sàn bị trật ra thế là “ Ào…….” cả khay nước đổ hết lên người con gái xinh đẹp, cô gái tội nghiệp thảng thốt kêu lên :

- Nóng quá !



Chàng trai vội lấy khăn lau cho cô gái còn nó sau khi vồ ếch thì luôn miệng xin lỗi, anh ta trừng mắt nhìn nó đầy giận dữ rồi bước đến bàn đối diện lấy luôn ly sữa nóng vừa bưng ra tiến thẳng đến bên nó đổ từ trên đầu xuống.Cô gái hốt hoảng :

- Đừng Vĩ à, mình không sao cả !

Cậu ta lạnh lùng đến đáng sợ :

- Đó chính là cái giá phải trả cho việc cô ta đã làm đổ nước uống lên người cậu, cô ta có biết cậu là ai không, là phục vụ mà đi đứng như vậy thật là tệ quá !

Còn nó, đầu óc trống rỗng, nhất thời không thể nào mà lấy lại được cân bằng ngay được. Nó bất giác nhìn khắp người mình…eo ôi trên người nó toàn là sữa, đầu tóc quần áo được thấm bằng sữa rồi, có chỗ hơi rát vì sữa còn nóng mà, đồ quái vật mất hết tính người, ta đâu cần ngươi cho ta tắm sữa đâu, da ta không tắm cũng đẹp rồi, huhu! Nó thầm nguyền rủa hắn trong đầu, vì trong chuyện này nó sai mà.

Chuyện chưa dừng lại ở đó, tên khốn kiếp đó lại gần thì thầm với chị quản lý đang rối rít xin lỗi, trên mặt chị ta còn lại nét bàng hoàng vì chuyện vừa xảy ra với nó. Chẳng biết hắn ta nói gì mà chị hai ghê gớm mọi ngày mặt mày xanh như tàu lá chuối. Nó có linh cảm chẳng lành khi chị quản lý bước đến, chị ta nói với nó :

- Di à, dù không muốn nhưng chị buộc phải cho em thôi việc … em có biết cậu ta người mà em vừa đắc tội là ai không, đó chính là thiếu gia của tập đoàn ANK nổi tiếng đấy, cậu ta nói nếu em còn được làm ở đây thì sẽ …

Nó cắt lời mặt lạnh tanh chả biểu lộ cảm xúc gì, nó nói :

- Chị à, em hiểu chị không cần nói nữa đâu, em sẽ nghỉ việc.

Sau khi thay bộ đồ đầy sữa ra nó đeo ba lô ra về, trước khi ra cửa nó nhìn tên chết tiệt rồi nói:

- Nên biết rằng không phải vì tôi sợ cậu mà tôi nghỉ việc đâu, ê đồ kiêu ngạo đừng tự đắc!

Nó cũng có buồn nhưng chỉ một chút thôi, buồn vì khi nó nghỉ việc không ai nói lấy một lời, dù gì thì nó cũng làm được ở đó 1 năm 4 tháng rồi mà.

Nó bước ra cửa không quên trừng mắt nhìn tên đáng ghét đó, nó thề nếu nó còn gặp lại hắn lần nữa … nó sẽ không tha … đồ ỉ giàu mà bắt nạt chèn ép người khác… aaaa … ta căm thù mi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Oan Gia Ngõ Hẹp

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook