Chương 15
Thùy Dung Sin
26/09/2016
Đám cưới diễn ra rất long trọng, đoàn rước dâu toàn siêu xe, do gia đình chú dể chuẩn bị, đám cưới gây được nhiều sự chú ý của dư luận. Beatvn, Kênh 14, yan.vn, tinviêt, tin.vn....[ chém đấy, đừng tìm] Đưa tin, mọi người tranh nhau like với share... Đúng là thời đại công nghệ, cái gì cũng đưa lên mạng, mọi người vào chém tơi tả. Chủ tịch tập đoàn Hoàn Cầu kết hôn với công chúa lọ lem, ôi sau lại soi sét gia thế cô dâu, các thứ các thứ...Mimi với Hùng làm phù dâu phù rể, xinh đẹp chẳng kém gì cô dê chú dẩu. Đám cưới tổ chức ở nhà hàng Royal trước sự chứng kiến của nhiều người.
- Thiên Tề! Con có đồng ý lấy Ái Hy làm vợ dù có ốm đạu bệnh tật, hoạn nạn vẫn cùng nhau chung sống hạnh phúc tới đầu bạc răng long?
- Con đồng ý!
Rồi cha sứ lại hỏi Ái Vy y như vậy, và cô dâu im thin thít, quan khách nín thở chờ câu trả lời mà ...
1p...
2p...
3p...
.... Mỗi phút trôi qua là mặt chú dể lại đen như cái đít nồi.
Cha sứ lặp lại lần nữa vẫn không thấy cô dâu trả lời.
Anh cấu tay cô một cái rõ đau, khiến cô tỉnh ngủ. Thì ra nãy giờ chùm khăn voan cô dâu ngủ gật.
- Á! Đến bữa ăn cơm rồi sao?
Câu hỏi rất hồn nhiên của cô dâu khiến cả hội trường phì cười, cười nghiêng ngả, cười như chưa bao giờ được cười,còn bạn xếp nhà ta mặt không chỉ đen nữa đau, đầu sịt gôm vuốt keo bắt đầu bốc khói...
- Xin lỗi!- lúc này cô dâu mới biết mình nhỡ lời, cúi đầu xin lỗi mọi người. Ôi! Cô chỉ mong có một cái hố ngay bây giờ để chui xuống cho đỡ nhục mặt, quê dã mạn, rồi ngày mai báo sẽ giật tít, phu nhân tổng giám đốc tập đoàn Hoàn Cầu chỉ biết ăn với ngủ bla bla cho mà xem.
Cha sứ đọc lại câu hỏi . Lần này cô trả lời nhanh lắm,không cần phải đợi.
-Chú rể và cô dâu trao nhẫn!
Và đây là màn ai cũng mong mỏi nhất.
- Vâng bây giờ chú dể có thể hôn cô dâu!
Anh và cô trao nhau nụ hôn nhẹ nhàng trong tiếng vỗ tay của quan khách.
Hình ảnh đám cưới của cô và anh được phơi bày trên tất cả các mặt báo, mấy người ủng hộ thì chúc phúc các kiểu, mấy con có ý với anh thì ghen ghét chê bai, còn lại là ao ước được như cô. Anh vẫn bực cô vụ trong đám cưới ngủ gật nên cho cô về nhà ngủ, không có đi hưởng tuần trăng mật gì cả, cô lại không đòi hỏi, ngược lại còn thấy càng tốt. Ngủ ngủ ngủ...từ bao giờ cô chỉ coi ngủ là mạng sống.
....
Sự tích cái tên Thiên Tề và Ái Hy. Chuyện là như vậy, ngày xưa mẹ anh và mẹ cô là hai người bạn thân chí cốt, cả hai rất mê phim ngôn tình Trung Quốc, nên nhiễm luôn, đặt tên con cũng giống giống tên Trung Quốc. Hết!
.......
Bố mẹ anh mua cho hai vợ chồng 2 căn trung cư cạnh nhau bên Royal City, đập tường thông nhau, thuê người thiết kế hết lại nội thất. Cũng thuê cho hẳn một cô giúp việc. Chứ cả hai không biết nội chợ không có giúp việc chắc chết. Bố mẹ anh tâm lý nên không bắt ở chung.
- Vợ ! Dậy đi làm!
Sau kì nghỉ thì rốt cuộc cũng phải đi làm. Cô càng ngày càng thèm ngủ , bao nhiêu cũng không đủ.
- Xếp ơi! Hôm nay em xin phép nghỉ!
- Ơ...
- Em buồn ngủ lắm!
- Rồi! Ngủ thêm lát nữa rồi dậy ăn uống đi nhé! Chồng đi làm đây.
Thật ra thì anh cũng không cần cô đi làm , anh nuôi được, nhưng mà vẫn muốn cô đi làm cùng, như thế lên công ty có người để chêu cho đỡ chán. Nhìn tình trạng này của cô chắc không đi nổi, có khi chiều về mang cô đi khám cho chắc, suốt ngày ngủ không tốt.
Anh đi làm trước khi đi vẫn không quên dặn dò chị giúp việc nhớ gọi cô dậy ăn trưa bằng được mới cho ngủ. Xong yên tâm đến công ty.
Đến công ty anh bắt đầu nghe mọi người chúc mừng này kia, anh chỉ cười . Kêu nhân viên tuyển cho mình một thư kí mới, xem chừng vợ không thể đi làm nổi, công việc nhiều không thể làm chậm được.
Từ lúc quyết định cưới cô đến giờ được 2 tháng chứ mấy, vậy mà cô bắt đầu thay đổi nhiều quá, không còn chịu đựng để anh bắt nạt như trước, giữ dằn hơn, lại còn lười hơn. Suy nghĩ miên man cũng hết ngày, quyết định về sớm đưa cô đi khám.
..........
Tác giả: Truyện này viết theo cảm hứng nên không có thời gian ra chương cụ thế, và viết theo cuộc sống xã hội hàng ngày, công việc, hôn nhân , gia đình, tình yêu, nếu ai không thích có thể bỏ qua.
Còn nữa tác giả chỉ chịu trách nhiệm nội dung ở Santruyen.com những trang khác copy tác giả không chịu trách nhiệm.
Xin lỗi vì đã chèn thêm giữ truyên! Cảm ơn mọi người trong thời gian qua đã ủng hộ Sin. Chúc mọi người đọc chuyện vui vẻ, cho Sin ý kiến để hoàn thiện bài nhé.thanks!
......
- Thiên Tề! Con có đồng ý lấy Ái Hy làm vợ dù có ốm đạu bệnh tật, hoạn nạn vẫn cùng nhau chung sống hạnh phúc tới đầu bạc răng long?
- Con đồng ý!
Rồi cha sứ lại hỏi Ái Vy y như vậy, và cô dâu im thin thít, quan khách nín thở chờ câu trả lời mà ...
1p...
2p...
3p...
.... Mỗi phút trôi qua là mặt chú dể lại đen như cái đít nồi.
Cha sứ lặp lại lần nữa vẫn không thấy cô dâu trả lời.
Anh cấu tay cô một cái rõ đau, khiến cô tỉnh ngủ. Thì ra nãy giờ chùm khăn voan cô dâu ngủ gật.
- Á! Đến bữa ăn cơm rồi sao?
Câu hỏi rất hồn nhiên của cô dâu khiến cả hội trường phì cười, cười nghiêng ngả, cười như chưa bao giờ được cười,còn bạn xếp nhà ta mặt không chỉ đen nữa đau, đầu sịt gôm vuốt keo bắt đầu bốc khói...
- Xin lỗi!- lúc này cô dâu mới biết mình nhỡ lời, cúi đầu xin lỗi mọi người. Ôi! Cô chỉ mong có một cái hố ngay bây giờ để chui xuống cho đỡ nhục mặt, quê dã mạn, rồi ngày mai báo sẽ giật tít, phu nhân tổng giám đốc tập đoàn Hoàn Cầu chỉ biết ăn với ngủ bla bla cho mà xem.
Cha sứ đọc lại câu hỏi . Lần này cô trả lời nhanh lắm,không cần phải đợi.
-Chú rể và cô dâu trao nhẫn!
Và đây là màn ai cũng mong mỏi nhất.
- Vâng bây giờ chú dể có thể hôn cô dâu!
Anh và cô trao nhau nụ hôn nhẹ nhàng trong tiếng vỗ tay của quan khách.
Hình ảnh đám cưới của cô và anh được phơi bày trên tất cả các mặt báo, mấy người ủng hộ thì chúc phúc các kiểu, mấy con có ý với anh thì ghen ghét chê bai, còn lại là ao ước được như cô. Anh vẫn bực cô vụ trong đám cưới ngủ gật nên cho cô về nhà ngủ, không có đi hưởng tuần trăng mật gì cả, cô lại không đòi hỏi, ngược lại còn thấy càng tốt. Ngủ ngủ ngủ...từ bao giờ cô chỉ coi ngủ là mạng sống.
....
Sự tích cái tên Thiên Tề và Ái Hy. Chuyện là như vậy, ngày xưa mẹ anh và mẹ cô là hai người bạn thân chí cốt, cả hai rất mê phim ngôn tình Trung Quốc, nên nhiễm luôn, đặt tên con cũng giống giống tên Trung Quốc. Hết!
.......
Bố mẹ anh mua cho hai vợ chồng 2 căn trung cư cạnh nhau bên Royal City, đập tường thông nhau, thuê người thiết kế hết lại nội thất. Cũng thuê cho hẳn một cô giúp việc. Chứ cả hai không biết nội chợ không có giúp việc chắc chết. Bố mẹ anh tâm lý nên không bắt ở chung.
- Vợ ! Dậy đi làm!
Sau kì nghỉ thì rốt cuộc cũng phải đi làm. Cô càng ngày càng thèm ngủ , bao nhiêu cũng không đủ.
- Xếp ơi! Hôm nay em xin phép nghỉ!
- Ơ...
- Em buồn ngủ lắm!
- Rồi! Ngủ thêm lát nữa rồi dậy ăn uống đi nhé! Chồng đi làm đây.
Thật ra thì anh cũng không cần cô đi làm , anh nuôi được, nhưng mà vẫn muốn cô đi làm cùng, như thế lên công ty có người để chêu cho đỡ chán. Nhìn tình trạng này của cô chắc không đi nổi, có khi chiều về mang cô đi khám cho chắc, suốt ngày ngủ không tốt.
Anh đi làm trước khi đi vẫn không quên dặn dò chị giúp việc nhớ gọi cô dậy ăn trưa bằng được mới cho ngủ. Xong yên tâm đến công ty.
Đến công ty anh bắt đầu nghe mọi người chúc mừng này kia, anh chỉ cười . Kêu nhân viên tuyển cho mình một thư kí mới, xem chừng vợ không thể đi làm nổi, công việc nhiều không thể làm chậm được.
Từ lúc quyết định cưới cô đến giờ được 2 tháng chứ mấy, vậy mà cô bắt đầu thay đổi nhiều quá, không còn chịu đựng để anh bắt nạt như trước, giữ dằn hơn, lại còn lười hơn. Suy nghĩ miên man cũng hết ngày, quyết định về sớm đưa cô đi khám.
..........
Tác giả: Truyện này viết theo cảm hứng nên không có thời gian ra chương cụ thế, và viết theo cuộc sống xã hội hàng ngày, công việc, hôn nhân , gia đình, tình yêu, nếu ai không thích có thể bỏ qua.
Còn nữa tác giả chỉ chịu trách nhiệm nội dung ở Santruyen.com những trang khác copy tác giả không chịu trách nhiệm.
Xin lỗi vì đã chèn thêm giữ truyên! Cảm ơn mọi người trong thời gian qua đã ủng hộ Sin. Chúc mọi người đọc chuyện vui vẻ, cho Sin ý kiến để hoàn thiện bài nhé.thanks!
......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.