Chương 24
Nguyễn Quỳnh Anh (Hạt Tiêu)
24/09/2021
Vì có Nhật Minh ở đây lên Đặng Linh ăn uống thuỳ mị nết na hơn mọi ngày rất nhiều, đến cả Lộ Khiết nhìn thấy dáng vẻ này của Đặng Linh cũng phải rùng mình run sợ, con bé này bị ấm đầu là cái chắc. Nhưng hết con bạn trở lên kì lạ lại đến tên khủng bên cạnh cứ luôn làm phiền cô như thân quen lắm ấy.
Anh liên tục chạm vào khuỷu tay cô khi ăn khiến Lộ Khiết cảm thấy anh như một tên biếи ŧɦái ngầm ấy. Không thể chịu được Lộ Khiết cáu gắt mắng anh “Anh làm cái gì đấy, có thôi ngay đi không?”
“Anh đâu có làm gì” Anh cực kì bình thản đáp lại. Lúc sau lại gắt một miếng thịt của anh cho cô, miếng đó là ngon nhất trong số tất cả đồ ăn vậy mà anh lại nhường cho cô khiến Lộ Khiết có hơi xúc động nhưng sau đó thì…
“Cho nhóc đấy, anh không thích ăn món này, nhóc ăn hộ anh đi”
“Anh nghĩ tôi là cái gì mà đưa đồ anh không thích cho tôi, trả anh” Cô tức tối gắp lại miếng thịt bỏ vào hộp cơm của anh. Thích anh thì thích anh thật nhưng cô vẫn có lòng tự trọng của cô, không phải anh muốn sỉ nhục cô thế nào cũng được. Cô ăn không trôi nữa đứng bật dậy. Mặt Dạ Hiên thì ngơ ngác nhìn thằng em của mình còn Nhật Minh chỉ biết lắc đầu bất lực.
Biết là Lộ Khiết đang khó chịu với mình, anh lập tức chạy theo dỗ cô vừa hay thấy cô đang đứng ở gần vách suối. Dạ Hiên hốt hoảng vội vàng chạy đến “Nhóc cẩn thận ở đấy trơn lắm”
Lộ Khiết nhăn mặt nhìn anh, vì anh hét to cô mới giật mình đấy. Nơi nào có Dạ Hiên nơi đó thật nguy hiểm. Cô không hiểu sao anh lại chạy theo cô tít ra đây, muốn chút bình yên cũng không được, cô hỏi anh “Anh ra đây làm gì?”
“Nhóc vừa giận anh hả?”
“Không”
“Sao dạo này nhóc ngày càng láo với anh vậy, hồi trước nhóc rất sợ anh mà”
Nói đến lại tức hồi trước ngay khi mới gặp anh, tên này đã dọa đánh cô, nhìn anh cao lớn mà giang hồ như vậy đứa nào không sợ cho được, lại còn với một đứa nhát gan như cô bị dọa đánh đương nhiên là hết hồn hết vía. Nhưng càng tiếp xúc càng thấy anh không cục súc đến vậy, hoặc là có nhưng đối với cô thì không chỉ là khốn nạn. Có người yêu mà không chịu thừa nhận, Lộ Khiết cảm thấy như anh đang muốn tán tỉnh cô vậy mặc dù có hơi vô lí với một đứa không tiền không sắc như cô nhưng đây là trực giác của phụ nữ, cô đoán thôi.
Cô liếc nhìn anh đang đứng bên cạnh mình, Dạ Hiên giả vờ đưa tay ra vươn vai rồi bỗng dưng choàng qua vai cô khiến cô hết hồn “Anh làm cái gì thế?”
“Nhóc làm gì mà cảnh giác anh vậy?”
“Nhìn cái mặt lưu manh của anh ai mà không cảnh giác cho nổi” Nói thật nhìn anh mặc dù đẹp trai nhưng cứ đểu thế nào ấy. Hồi trước để tóc màu xanh có vẻ ăn chơi công tử nhưng khi đổi lại tóc đen cũng không good boy hơn được xíu nào mà càng cảm thấy anh rất đểu. Dạng hay đi lừa tình con gái nhà lành.
Dạ Hiên nhìn ra ánh mắt đánh giá của cô búng trán cô một cái “Anh không phải mấy tên đàn ông tệ lắm đâu, anh còn zin” Nói đến gần câu cuối anh dí sát mặt anh vào mặt cô, tư thế cực kì ám muội, câu nói cũng đầy biếи ŧɦái không kém. Lộ Khiết mặt đỏ ửng nhìn anh, tránh xa anh thêm mấy bước nữa ngây ngô “Anh đừng có đứng gần em, mới lại zin là gì?”
Dạ Hiên vò đâu hoàn toàn chịu thua với cô gái này, được rồi anh cũng không muốn phá hoại sự thuần khiết này của cô, anh sẽ quyết định im lặng “Em đừng có lên biết, mà khi gặp đàn ông cũng đừng nói mấy từ anh vừa nói, ngoại trừ anh” Gương mặt anh lại càng lưu manh hơn.
Cô khó hiểu quay lưng bước đi quay về chỗ Đặng Linh và Nhật Minh đang ăn cơm cực kì bình yên.
“Ê Đặng Linh, zin của con trai là gì?”
“Phụt” Nhật Minh phun cơm ra sau đó ho sặc sụa không có ý định dừng lại khiến Lộ Khiết càng khó hiểu, Đặng Linh thì vừa đứa nước vừa xoa lưng cho Nhật Minh còn lườm con bạn thân của mình “Cái con này ai dạy mày thế hả?”
Từ đằng xa thủ phạm từ từ bước đến, Dạ Hiên vẫn chưa biết chuyện gì rất thản nhiên hỏi “Có chuyện gì thế?”
“Tôi vừa hỏi Đặng Linh zin của con trai là gì?” Lộ Khiết thật thà khai báo khiến Dạ Hiên suýt chút nữa muốn độn thổ, vừa mới nhắc mà con nhỏ này quên luôn hả.
“Anh vừa nói với nhóc cái gì?”
“Anh bảo không được nói với con trai nhưng Đặng Linh là con gái mà”
Nhật Minh vừa uống một ngụm nước Đặng Linh đưa trừng mắt với Dạ Hiên “Anh dạy cậu ta cái gì vậy?”
“Anh ấy bảo anh ấy còn zin” Lộ Khiết ngây thơ vô “số” tội nói ra. Cả lớp dần dần đưa ánh mắt đầy thăm dò nhìn về hướng Dạ Hiên, còn anh thì đương nhiên đứng che mặt lại, nhục không còn lỗ nào để chui xuống. Trường hợp này thì lên chọn quần màu gì để đội cho bớt nhục đây.
Anh thề lần sau sẽ phải chú ý hơn khi nói chuyện với con nhóc này.
Anh liên tục chạm vào khuỷu tay cô khi ăn khiến Lộ Khiết cảm thấy anh như một tên biếи ŧɦái ngầm ấy. Không thể chịu được Lộ Khiết cáu gắt mắng anh “Anh làm cái gì đấy, có thôi ngay đi không?”
“Anh đâu có làm gì” Anh cực kì bình thản đáp lại. Lúc sau lại gắt một miếng thịt của anh cho cô, miếng đó là ngon nhất trong số tất cả đồ ăn vậy mà anh lại nhường cho cô khiến Lộ Khiết có hơi xúc động nhưng sau đó thì…
“Cho nhóc đấy, anh không thích ăn món này, nhóc ăn hộ anh đi”
“Anh nghĩ tôi là cái gì mà đưa đồ anh không thích cho tôi, trả anh” Cô tức tối gắp lại miếng thịt bỏ vào hộp cơm của anh. Thích anh thì thích anh thật nhưng cô vẫn có lòng tự trọng của cô, không phải anh muốn sỉ nhục cô thế nào cũng được. Cô ăn không trôi nữa đứng bật dậy. Mặt Dạ Hiên thì ngơ ngác nhìn thằng em của mình còn Nhật Minh chỉ biết lắc đầu bất lực.
Biết là Lộ Khiết đang khó chịu với mình, anh lập tức chạy theo dỗ cô vừa hay thấy cô đang đứng ở gần vách suối. Dạ Hiên hốt hoảng vội vàng chạy đến “Nhóc cẩn thận ở đấy trơn lắm”
Lộ Khiết nhăn mặt nhìn anh, vì anh hét to cô mới giật mình đấy. Nơi nào có Dạ Hiên nơi đó thật nguy hiểm. Cô không hiểu sao anh lại chạy theo cô tít ra đây, muốn chút bình yên cũng không được, cô hỏi anh “Anh ra đây làm gì?”
“Nhóc vừa giận anh hả?”
“Không”
“Sao dạo này nhóc ngày càng láo với anh vậy, hồi trước nhóc rất sợ anh mà”
Nói đến lại tức hồi trước ngay khi mới gặp anh, tên này đã dọa đánh cô, nhìn anh cao lớn mà giang hồ như vậy đứa nào không sợ cho được, lại còn với một đứa nhát gan như cô bị dọa đánh đương nhiên là hết hồn hết vía. Nhưng càng tiếp xúc càng thấy anh không cục súc đến vậy, hoặc là có nhưng đối với cô thì không chỉ là khốn nạn. Có người yêu mà không chịu thừa nhận, Lộ Khiết cảm thấy như anh đang muốn tán tỉnh cô vậy mặc dù có hơi vô lí với một đứa không tiền không sắc như cô nhưng đây là trực giác của phụ nữ, cô đoán thôi.
Cô liếc nhìn anh đang đứng bên cạnh mình, Dạ Hiên giả vờ đưa tay ra vươn vai rồi bỗng dưng choàng qua vai cô khiến cô hết hồn “Anh làm cái gì thế?”
“Nhóc làm gì mà cảnh giác anh vậy?”
“Nhìn cái mặt lưu manh của anh ai mà không cảnh giác cho nổi” Nói thật nhìn anh mặc dù đẹp trai nhưng cứ đểu thế nào ấy. Hồi trước để tóc màu xanh có vẻ ăn chơi công tử nhưng khi đổi lại tóc đen cũng không good boy hơn được xíu nào mà càng cảm thấy anh rất đểu. Dạng hay đi lừa tình con gái nhà lành.
Dạ Hiên nhìn ra ánh mắt đánh giá của cô búng trán cô một cái “Anh không phải mấy tên đàn ông tệ lắm đâu, anh còn zin” Nói đến gần câu cuối anh dí sát mặt anh vào mặt cô, tư thế cực kì ám muội, câu nói cũng đầy biếи ŧɦái không kém. Lộ Khiết mặt đỏ ửng nhìn anh, tránh xa anh thêm mấy bước nữa ngây ngô “Anh đừng có đứng gần em, mới lại zin là gì?”
Dạ Hiên vò đâu hoàn toàn chịu thua với cô gái này, được rồi anh cũng không muốn phá hoại sự thuần khiết này của cô, anh sẽ quyết định im lặng “Em đừng có lên biết, mà khi gặp đàn ông cũng đừng nói mấy từ anh vừa nói, ngoại trừ anh” Gương mặt anh lại càng lưu manh hơn.
Cô khó hiểu quay lưng bước đi quay về chỗ Đặng Linh và Nhật Minh đang ăn cơm cực kì bình yên.
“Ê Đặng Linh, zin của con trai là gì?”
“Phụt” Nhật Minh phun cơm ra sau đó ho sặc sụa không có ý định dừng lại khiến Lộ Khiết càng khó hiểu, Đặng Linh thì vừa đứa nước vừa xoa lưng cho Nhật Minh còn lườm con bạn thân của mình “Cái con này ai dạy mày thế hả?”
Từ đằng xa thủ phạm từ từ bước đến, Dạ Hiên vẫn chưa biết chuyện gì rất thản nhiên hỏi “Có chuyện gì thế?”
“Tôi vừa hỏi Đặng Linh zin của con trai là gì?” Lộ Khiết thật thà khai báo khiến Dạ Hiên suýt chút nữa muốn độn thổ, vừa mới nhắc mà con nhỏ này quên luôn hả.
“Anh vừa nói với nhóc cái gì?”
“Anh bảo không được nói với con trai nhưng Đặng Linh là con gái mà”
Nhật Minh vừa uống một ngụm nước Đặng Linh đưa trừng mắt với Dạ Hiên “Anh dạy cậu ta cái gì vậy?”
“Anh ấy bảo anh ấy còn zin” Lộ Khiết ngây thơ vô “số” tội nói ra. Cả lớp dần dần đưa ánh mắt đầy thăm dò nhìn về hướng Dạ Hiên, còn anh thì đương nhiên đứng che mặt lại, nhục không còn lỗ nào để chui xuống. Trường hợp này thì lên chọn quần màu gì để đội cho bớt nhục đây.
Anh thề lần sau sẽ phải chú ý hơn khi nói chuyện với con nhóc này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.