Oan Hồn Trên Tường

Chương 2: Thêm Bạn Mới Ư? Càng Tốt Thôi.

Dương Thiên Trúc Linh

29/10/2016

* Tại tác giả thấy nhiều độc gia ý kiến là thêm các mục 1 2 3 không hợp cho nên sẽ không viết các mục đó nữa._______________ KẾT THÚC MỞ ĐẦU_______________________ BẮT ĐẦU VÀO TRUYỆN___________________

Khỏi cần quay ra sau cũng biết là cái tên Dương Thiên Ân, thằng anh họ của con Di Di đây mà, mặc dù tụi nó trạc tuổi nhau. Và đương nhiên, bạn Tuyết Linh đẹp gái của chúng ta cũng chả thương xót gì mà tặng cho Thiên Ân cái iphone dép vào mặt. Tuyết Linh hét:

- THẰNG CHÓ! MÀY NÓI AI LÀ NHÓC HẢ?

- Tao đâu nói mày, tao nói Di Di mà. - Thiên Ân trưng vẻ mặt vô tội rồi quay sang Di Di ( vô tội thiệt =.=)

- Thôi được rồi. Hai người im cho tui nhờ. Cứ gặp nhau là cãi. - Di Di nãy giờ mới nói được một câu.

Mặc dù là quan hệ khá lớn nhưng Di Di và Thiên Ân chỉ xưng bằng tên

1s...............

2s................

3s.................

- Àk! Nãy giờ mới để ý, tại sao hai người lại ở đây? - Thiên Ân gãi đầu nhìn.

- Tại nhà thầy có cái nhạc gì ghê ghê, với lại hồi nãy có cái bóng trắng trong nhà thầy. - Tuyết Linh nói, giọng càng ngày càng nhỏ lại như chuột nói.

- Xạo vừa thôi! Nhà thầy khóa cửa sao mày thấy được? - Thiên Ân cười.



- À chết cha rồi, cảm ơn Thiên Ân đã nhắc nha! Nhà thầy để cửa không khóa, kêu tụi này coi giùm. Về chứ không lại có trộm vào thì chết. - Di Di vừa nói dứt câu thì chạy mất dạng, để lại hai đứa ngơ ngác dần dần hiểu ra sự việc.

- Di Di cảm ơn tao kìa. - Thiên Ân vừa nói vừa cười.

- Ừ! Tao ít nghe nó cảm ơn ai nha. Nhưng mày nên nhớ, ông trời đã định sẵn cho bọn bay là dòng họ với nhau. Mày với nó đã rạch ranh giới rồi, không có chuyện yêu đương ở đây đâu, vậy nên, đừng mơ tưởng hảo huyền. - Tuyết Linh liếc

- Ê! Mày suy nghĩ sâu xa đó hả? Không có chuyện đó đâu, tao chỉ coi Di Di như một đứa em thôi, còn thứ tình cảm dài dòng đó hả, không có đâu. - Thiên Ân nói, giọng có chút thất vọng.

Nói xong, Thiên Ân lái xe đạp chở Tuyết Linh về. Trên đường đi, hai người im thin thít, chả ai thèm mở miệng. ( sợ tốn hơi đấy mà)

...............10 phút sau....................

Hai người về đến nhà thầy (đi hóng gió hay sao lâu thế không biết), thấy Di Di đứng trước cửa, thở như sắp chết:

- May quá, không có ai vào hết!

- Ê, Thiên Ân, mày vào đi, mày không sợ ma mà. - Tuyết Linh đẩy Thiên Ân vè phía trước.

- Được thôi, nhưng cũng phải có đứa đi theo tao chứ, làm người ai không sợ ma, tao cũng vậy thôi.

Ba đứa nhìn nhau, không biết làm gì.



1s.......

10s.......

- A! CÓ RỒI! - Tuyết Linh bỗng nãy ra ý tưởng rồi hét vào mặt hai người kia.

- Chỉnh nhỏ cái volumns lại. - Di Di nhăn mặt - ngứa cả lỗ tai.

- Sorry, nghe tao nói nè. Di Di sẽ đi cùng với Thiên Ân. Phạt mày vì cái tội hồi nãy chạy về một mình mà không rủ tụi.............. ê Di Di, mày bị sao vậy? - Tuyết Linh đang nói, quay sang Di Di thỉ thấy nó đứng im, chỉ nhìn vào cái cửa sổ nhà thầy.

- Tao......tao........th....... thấy......... có.......... b.....b.... bóng .......... tr........... trắng. - Di Di nói rồi ngất sỉu tại chỗ.

- Di Di! Tỉnh lại đi! Di Di! - Thiên Ân đẩy Tuyết Linh ra, ngồi xuống ôm Di Di lay qua lay lại.

...... 5 phút sau...............

- Di Di tỉnh rồi! - Thiên Ân thở phào nhẹ nhõm.

- Di Di, mày có sao không? - Tuyết Linh chạy đến hỏi thăm.

- Không sao. Chỉ là sốc nhẹ thôi. Dù gì đi chăng nữa, mình vẫn muốn biết trong nhà thầy Cao Tuấn có gì. - nói rồi, Di Di kéo tay hai người đi.

------------------------------HẾT TRUYỆN-------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Oan Hồn Trên Tường

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook