Chương 16: cứu sói.
Du Nhân
22/06/2016
Một ngày mới nữa lại đến, trước khi xuất phát nàng đã nói sẽ ở trong Bình
Lang cao nguyên mấy ngày. Các bảo bảo rất vui, chạy lâu như vậy mới được dừng chân “dã ngoại” nên rất thích. Trần Vân Yên có chút lo lắng nhưng
thấy các bé vui như vậy cũng không đành lòng dập tắt niềm vui của các bé nên tự nghĩ cùng lắm là ra sức nhiều một chút mà thôi.
Bình Lang cao nguyên so với trước mạt thế thì không khác nhau lắm. những thảm cỏ vàng khô lại mang đến cảm giác tiêu điêu. Xe chạy từ từ nên các bé rất hào hứng nhìn ra bên ngoài. Lâu lâu lại hét lên hưng phấn vì phát hiện một điều thú vị nào đó. Bọn họ như đi du lịch xe đi rất chậm, thậm chí nếu có chỗ đẹp cón xuống xe ngắm cảnh hay nghỉ mát.
Đến ngày thứ hai sau khi vào Bình Lang cao nguyên thì nàng bảo mọi người dừng lại, tuy khó khiểu nhưng Trần Vân Yên cũng không hỏi nhiều. các bảo bảo đều biết mẹ muốn đốt nên rất ngoan ngoãn không làm phiền mẹ.
Sau khi bố trí một kết giới an toàn, nàng liền tĩnh tâm tu luyện để đột phá.
Các bảo bảo thay nhau canh gác cho mẹ, các bảo bảo vậy mà cũng có lời đấy nhé, nguồn linh lực dồi dào từ mẹ các bé tản ra các bé có thể hấp thu tăng linh lực cho bản thân rất nhiều, chỉ mới 3 ngày trôi qua mà bé nào cũng đã lên cấp 3 rồi. còn Thiên Quân đã lên đến cấp 3 cao giai. Ai cũng hí hửng muốn thấy mẹ đột phá ra sao. Trần Vân Yên không biết gì nhưng cô cảm thấy ở chỗ này thoái mái vô cùng như gió xuân mơn mởn, hương hoa sen thơm mát mà trước mạt thế cũng không thể có được. việc hấp thu lượng lớn tinh hạch cũng đã giúp hai mẹ con cô vướt đến cấp 3 dị năng giả.
Đến ngày thứ 4 thì đóa Tử Liên trong cơ thể nàng đã nở hết 30 cánh, một bông hoa sen nhỏ hiện ra rõ ràng ở giữa mi tâm nàng. Các bảo bảo biết là thời khắc mấu chột nên càng khẩn trương hơn.
Bỗng nhiên có tiếng sói tru lên lại gần đây, ai cũng lên tinh thần chuẩn bị chiến đấu. Ngay cả Thiên Quân cũng thả Bento ra ngoài, nhìn vật thể khổng lồ càng dần càng tới gần liên thấy “vui vẻ” theo định nghĩa của các bảo bảo.
Đó là một con sói màu trắng to lớn như Bento, đôi mắt của nó màu tím nhìn rất đẹp và nó chính là con sói mà đoàn xe của 5 đại gia tộc gặp phải. nó nhìn qua bị thương rất nặng, đôi mắt tím ủ rũ không có chút tươi sáng nào, trên da lông có những vết lở do bị lửa đốt và sét đánh. Nó chỉ nhìn đoàn người một chút rồi chọn một vị trí cách xa 10m nằm xuống nghỉ ngơi. Ai cũng trợn mắt ngạc nhiên vì biểu hiện của nó, nhưng các bé suy nghĩ một chút liền hiểu ra là nó bị nguồn linh lực của Thiên Di tán ra hấp dẫn. các bảo bảo cũng không còn lo lắng nữa mà cũng ngồi xuống tranh thủ tu luyện. Bento hiếm khi được ra ngoài nhưng cũng ngoan ngoãn nằm một chỗ.
Lại 2 ngày nữa trôi qua trong yên lặng, linh lực dao động càng lúc càng mạnh. “bùm” một tiếng, những cánh hoa sen từ không trung không ngừng rơi xuống tạo nên một cảnh đẹp hiếm có. Cô gái đứng trên không trung không ngừng rat ay, kết ấn. bông hoa giữa mi tâm không ngừng nở hết lớp này đến lớp khác cho đến khi bông hoa nở rõ bốn tầng mới thôi. Sau hơn 1 tiếng đồng hồ thì cánh hoa mới ngừng rơi, Thiên Di cũng tỉnh lại, nàng chậm rãi hạ xuống.
Mọi người đều ngây ngẩn cả người, khuôn mặt trắng noãn, mái tóc màu đen dài đến thắt thưng, môi hồng, mắt đen, mi cong, lông mày như vẽ kết hợp với bông hoa ở giữa mi tâm nhìn càng cực kỳ yêu nghiệt.
-Quá đẹp!
10 tiếng nói cùng vang lên.
Nàng mỉm cười, nụ cười rất nhẹ nhưng ai cũng ngây ngẩn người.
-Mẹ thành công rồi? Ngọc Thần bộ dáng anh cả hỏi han mẹ.
-ừm.
Sờ đầu con an ủi một chút. Nàng lại nhìn xung quanh đây, những cánh hoa sen bay xuống làm cho những cây cỏ khô vàng trở nên tươi tốt giống như trước kia. Nhìn con sói trắng nằm ở kia, vết thương trên lung đã khép lại rất nhiều, ánh mắt cũng trở nên có tinh thần hơn. Nàng chợt nhớ ra ấn ký Tử Liên, niệm một câu chú, ấn ký liền biến mất.
Trầm Vân Yên cảm thấy mình đang được xem phim chứ không phải đời thực, đợi khi cánh tay truyền đến cảm giác đau nhức thì cô mới biết đây là thật. cô gái đã cứu cô không phải người bình thường, khi thì là tiên nữ, có lúc lại là ác quỷ. Nhưng cô lại không sợ chút nào mà có cảm giác hưng phấn nữa.
-Tỷ!
-Mẹ!
Mọi người phục hồi tình thần lại vây quanh nàng, ngay cả Bento cũng không chịu yếu thế mà hưng phấn nhảy nhót xung quanh.
-Khổ cực rồi.
-con rất ngoan, con đã đến tầng 3 rồi.
-Ân.
Mấy bảo bảo líu ríu không ngưng kể về mấy ngày hôm nay, nàng mỉm cười lắng nghe, mội cảnh hòa thuận ấm áp.
Nhìn con sói đàng xa, vẫy tay gọi nó lại gần.
-đi theo ta.
Con sói hưng phấn gật gật. trong lúc đột phá nàng trợ giúp nó một phần nhưng cũng vô tính để lại một tia linh lực và linh hồn trong nó nên nàng có thể nói chuyện với nó.
Mọi người quyết định nghỉ hết hôm nay rồi mới đi, ăn no ngủ kỹ, ôn chuyện.
Trên đường đi một chiếc xe chạy cùng hai con vật to lớn chạy song song. Trên lung mỗi con vật là 3 đứa bé nhỏ nhỏ tạo nên tổ hợp kỳ dị.
Bình Lang cao nguyên so với trước mạt thế thì không khác nhau lắm. những thảm cỏ vàng khô lại mang đến cảm giác tiêu điêu. Xe chạy từ từ nên các bé rất hào hứng nhìn ra bên ngoài. Lâu lâu lại hét lên hưng phấn vì phát hiện một điều thú vị nào đó. Bọn họ như đi du lịch xe đi rất chậm, thậm chí nếu có chỗ đẹp cón xuống xe ngắm cảnh hay nghỉ mát.
Đến ngày thứ hai sau khi vào Bình Lang cao nguyên thì nàng bảo mọi người dừng lại, tuy khó khiểu nhưng Trần Vân Yên cũng không hỏi nhiều. các bảo bảo đều biết mẹ muốn đốt nên rất ngoan ngoãn không làm phiền mẹ.
Sau khi bố trí một kết giới an toàn, nàng liền tĩnh tâm tu luyện để đột phá.
Các bảo bảo thay nhau canh gác cho mẹ, các bảo bảo vậy mà cũng có lời đấy nhé, nguồn linh lực dồi dào từ mẹ các bé tản ra các bé có thể hấp thu tăng linh lực cho bản thân rất nhiều, chỉ mới 3 ngày trôi qua mà bé nào cũng đã lên cấp 3 rồi. còn Thiên Quân đã lên đến cấp 3 cao giai. Ai cũng hí hửng muốn thấy mẹ đột phá ra sao. Trần Vân Yên không biết gì nhưng cô cảm thấy ở chỗ này thoái mái vô cùng như gió xuân mơn mởn, hương hoa sen thơm mát mà trước mạt thế cũng không thể có được. việc hấp thu lượng lớn tinh hạch cũng đã giúp hai mẹ con cô vướt đến cấp 3 dị năng giả.
Đến ngày thứ 4 thì đóa Tử Liên trong cơ thể nàng đã nở hết 30 cánh, một bông hoa sen nhỏ hiện ra rõ ràng ở giữa mi tâm nàng. Các bảo bảo biết là thời khắc mấu chột nên càng khẩn trương hơn.
Bỗng nhiên có tiếng sói tru lên lại gần đây, ai cũng lên tinh thần chuẩn bị chiến đấu. Ngay cả Thiên Quân cũng thả Bento ra ngoài, nhìn vật thể khổng lồ càng dần càng tới gần liên thấy “vui vẻ” theo định nghĩa của các bảo bảo.
Đó là một con sói màu trắng to lớn như Bento, đôi mắt của nó màu tím nhìn rất đẹp và nó chính là con sói mà đoàn xe của 5 đại gia tộc gặp phải. nó nhìn qua bị thương rất nặng, đôi mắt tím ủ rũ không có chút tươi sáng nào, trên da lông có những vết lở do bị lửa đốt và sét đánh. Nó chỉ nhìn đoàn người một chút rồi chọn một vị trí cách xa 10m nằm xuống nghỉ ngơi. Ai cũng trợn mắt ngạc nhiên vì biểu hiện của nó, nhưng các bé suy nghĩ một chút liền hiểu ra là nó bị nguồn linh lực của Thiên Di tán ra hấp dẫn. các bảo bảo cũng không còn lo lắng nữa mà cũng ngồi xuống tranh thủ tu luyện. Bento hiếm khi được ra ngoài nhưng cũng ngoan ngoãn nằm một chỗ.
Lại 2 ngày nữa trôi qua trong yên lặng, linh lực dao động càng lúc càng mạnh. “bùm” một tiếng, những cánh hoa sen từ không trung không ngừng rơi xuống tạo nên một cảnh đẹp hiếm có. Cô gái đứng trên không trung không ngừng rat ay, kết ấn. bông hoa giữa mi tâm không ngừng nở hết lớp này đến lớp khác cho đến khi bông hoa nở rõ bốn tầng mới thôi. Sau hơn 1 tiếng đồng hồ thì cánh hoa mới ngừng rơi, Thiên Di cũng tỉnh lại, nàng chậm rãi hạ xuống.
Mọi người đều ngây ngẩn cả người, khuôn mặt trắng noãn, mái tóc màu đen dài đến thắt thưng, môi hồng, mắt đen, mi cong, lông mày như vẽ kết hợp với bông hoa ở giữa mi tâm nhìn càng cực kỳ yêu nghiệt.
-Quá đẹp!
10 tiếng nói cùng vang lên.
Nàng mỉm cười, nụ cười rất nhẹ nhưng ai cũng ngây ngẩn người.
-Mẹ thành công rồi? Ngọc Thần bộ dáng anh cả hỏi han mẹ.
-ừm.
Sờ đầu con an ủi một chút. Nàng lại nhìn xung quanh đây, những cánh hoa sen bay xuống làm cho những cây cỏ khô vàng trở nên tươi tốt giống như trước kia. Nhìn con sói trắng nằm ở kia, vết thương trên lung đã khép lại rất nhiều, ánh mắt cũng trở nên có tinh thần hơn. Nàng chợt nhớ ra ấn ký Tử Liên, niệm một câu chú, ấn ký liền biến mất.
Trầm Vân Yên cảm thấy mình đang được xem phim chứ không phải đời thực, đợi khi cánh tay truyền đến cảm giác đau nhức thì cô mới biết đây là thật. cô gái đã cứu cô không phải người bình thường, khi thì là tiên nữ, có lúc lại là ác quỷ. Nhưng cô lại không sợ chút nào mà có cảm giác hưng phấn nữa.
-Tỷ!
-Mẹ!
Mọi người phục hồi tình thần lại vây quanh nàng, ngay cả Bento cũng không chịu yếu thế mà hưng phấn nhảy nhót xung quanh.
-Khổ cực rồi.
-con rất ngoan, con đã đến tầng 3 rồi.
-Ân.
Mấy bảo bảo líu ríu không ngưng kể về mấy ngày hôm nay, nàng mỉm cười lắng nghe, mội cảnh hòa thuận ấm áp.
Nhìn con sói đàng xa, vẫy tay gọi nó lại gần.
-đi theo ta.
Con sói hưng phấn gật gật. trong lúc đột phá nàng trợ giúp nó một phần nhưng cũng vô tính để lại một tia linh lực và linh hồn trong nó nên nàng có thể nói chuyện với nó.
Mọi người quyết định nghỉ hết hôm nay rồi mới đi, ăn no ngủ kỹ, ôn chuyện.
Trên đường đi một chiếc xe chạy cùng hai con vật to lớn chạy song song. Trên lung mỗi con vật là 3 đứa bé nhỏ nhỏ tạo nên tổ hợp kỳ dị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.