Chương 54: Thành phố D? Hiểm họa khôn lường
Du Nhân
23/07/2016
Sau một ngày đi đường, cuối cùng đoàn xe cũng tiến vàothành phố D. Thành phố D không giống như thành phố N, ở đây được chính phủ thành lập một
khu căn cứ an toàn biệt lập. Bên ngoài thành phố không có trạm canh gác
nhưng giữa ở trung tập được kiến tạolại thành một khu thành phố nhỏ được tường đất bao quanh.
Những người sống sót ở thành phố D được chính phủ đưa vàobên trong ở hết.
Con đường đi qua thành phố D không nhất thiết phải đi qua khu căn cứ này nhưng mọi người vẫn quyết định dừng chân tại nơi này một thời gian.
Chọn lấy một địa điểm rộng rãi cách trung tâm khoảng hơn hai mươi km, đây là một vùng ngoại thành. Mặt đất bằng phẳng nhanh chóng được các dị năng giả kiên tạothành các tòa nhà nhỏ đơn sơ có thể nghỉ tạm được. Cơm nước thì vẫn như trước, các xe nấu rồi phát ra.
Mọi người yên ổn ngủ qua một đêm mà không bị tang thi tấn công lần nào. Đoán chắc là thành phố D này thường xuyên được thanh toán tang thi nên xung quanh không có bóng dáng tang thi nàocả.
Đến khi ăn sáng xong thì có một chiếc xe Hummer chạy tới, trên xe có ba người đàn ông bước xuống. họ đều cao lớn, mang hơi thở của quân nhân.
-Các vị! chúng ta là thành viên của căn cứ D hân hạnh chàođón các vị.
-Xin chào!
Các anh đi ra chỗ ba người kia nói chuyện rồi mời họ vàonhà. Nhà các anh nói là một căn phòng sơ sài do Ngô Lâm dựng lên để tiện họp hành nên có hơi rộng hơn những chỗ khác một chút và được bài trí bàn ghế đây đủ. Mọi người ngồi xuống, nhanh chóng có người đưa trà lên.
Ba người kia nhìn thấy mà trong mắt không nén nổi kinh ngạc, không ngờ một đoàn xe chạy nạn lại có khả năng đến mức này.
-Tôi là Lâm Hình, đây là Lâm Sinh, kia là Lâm Duẫn. Mục đích bọn tôi đến đây các vị hẳn chắc cũng đoán được phần nàorồi.
-Đúng.
-Cấp trên hi vong các vị gia nhập, cấp trên rất chờ mong được chàođón các vị.
-Xin lỗi, chúng tôi cũng chỉ đi ngang qua đây mà thôi.
-Như vậy thật là làm phiền các vị. nếu trong mấy ngày nay các vị có cần giúp đỡ gì có thể đến, chúng tôi sẵn sàng giúp đỡ.
-Vậy thì cảm ơn trước.
-Chàocác vị.
Ba người biết mục đích không đạt được cũng thấy rõ ý của đoàn xe nên nhanh chóng cất bước rời đi.
Tiễn bước ba người kia, những người khác không tự động phân công nhau làm việc. bọn họ tuy không biết điewù kiện ở căn cứ kiathếnàonhưng cũng chẳng dám đi thăm dò. Trận chiến vừa qua khiến họ không có niềm tin vàonhững nơi khác ngoài đoàn xe của mình. Họ chỉ mong mau đến nơi và cùng xây dung căn cứ mới mà thôi.
Bảy chàng trai đi tới chỗ nàng ngồi xuống, nàng bây giờ cực kỳ rảnh rỗi mà thưởng thức trà. Thấy các anh đi tới thì tiện tay đưa cho mỗi anh mỗi người một ly.
-Trà ngon.
-Trà sen có khác, hương thơm nhẹ nhàng, uống vàocảm thấy thanh mát.
-Ừm, em có thật nhiều đồ tốt đó Thiên Di, riêng điểm tâm cũng là món bánh ngọt nổi tiếng mà bây giò chắc không ai con biết đến nữa.
-Ừm, tiện tay thu được.
Nàng chỉ ngắn ngọn, nhưng mà cai nàomà nàng tiên tay thu được mà không phải một đống lớn. nhìn xem, điểm tâm đổi tù món này sang món khác, đa dạng vô số kể.
-Thiên Di, em nghĩ sao về ba người kia.
-Họ thăm dò chúng ta.
-Anh cũng nghĩ vậy?
-Người cầm đầu kia rất khả nghi, tay của hắn rất lạ. da tay của hắn ở phần cánh tay có lớp vảy như vẩy rắn.
-Cậu nghi ngờ hắn ta cũng là người bị biến dị.
-Ừm. hai người con lại tôi thấy không rõ nhưng ánh mắt của họ nhìn rất lạ.
-nói tóm lại là vẫn phải cẩn thận một chút.
Ngồi trong chốc lát thì HỉTước bay về đậu trên vai nàng. Nó hót ríu rít không ngừng. sau khi được nàng thưởng cho đồ ăn mới chịu bay đi.
-Hỉ Tước đã quan sát được. Bên trong căn cứ kia được bảovệ rất nghiêm ngặt, bên trong dân số rất đông. Cũng có rất nhiều người giống như hôm trước. đồng thời bên kia con có một tòa nhà nghiên cứu cực lớn. người thường chỉ còn lại người già yếu và phụ nữ, trẻ em. Còn có một nơi, họ dùng người thí nghiệm thất bại chết mà nuôi một loài động vật rất lạ.
-Những người kia họ thật đang sợ. dã tâm quá lớn.
-Bọn họ chắc chắn sẽ không buông tha cho chúng ta. Mọi người cần phải hết sức cẩn thận.
Ngay lập tức đoàn xe được giới nghiêm, ba con thú sủng cũng được nàng giao nhiệm vụ tuần tra xung quanh này. Cả đoàn xe trở nên khẩn trương hơn hẳn.
Nàng dự định đích thân đi thám thính tình hình một phen thì mới yên tâm đưa ra kế hoạch tiếp theo được.
Biết được ý nghĩ của nàng nên mấy anh cũng dự định đi theo nhưng cuối cùng cũng chỉ có Ngô Lâm và AnThếKiệt đi. Ba người dán bùa ẩn thân tang hình rồi mới xuất phát.
Kết quả thiu được thật sựngoài ý muốn, bên trong tòa nhà nghiên cứu còn đáng sợ hơn những gì mọi người nghĩ. Bọn chúng biễn thái đến mức dùng cơ thể động vật nuôi cấy một phần bộ phận trên cơ thể con người. có kẻ cò biến thái hơn là dùng phụ nữ cho thụ tinh của động vật biến dị cực mạnh mà Hỉ Tước đã nói. Nơi nơi đều là thứ đáng sợ. AnThếKiệt tiện tay đóng băng được vài tên biến dị để Ngô Lâm mang về nghiên cứu.
Những người sống sót ở thành phố D được chính phủ đưa vàobên trong ở hết.
Con đường đi qua thành phố D không nhất thiết phải đi qua khu căn cứ này nhưng mọi người vẫn quyết định dừng chân tại nơi này một thời gian.
Chọn lấy một địa điểm rộng rãi cách trung tâm khoảng hơn hai mươi km, đây là một vùng ngoại thành. Mặt đất bằng phẳng nhanh chóng được các dị năng giả kiên tạothành các tòa nhà nhỏ đơn sơ có thể nghỉ tạm được. Cơm nước thì vẫn như trước, các xe nấu rồi phát ra.
Mọi người yên ổn ngủ qua một đêm mà không bị tang thi tấn công lần nào. Đoán chắc là thành phố D này thường xuyên được thanh toán tang thi nên xung quanh không có bóng dáng tang thi nàocả.
Đến khi ăn sáng xong thì có một chiếc xe Hummer chạy tới, trên xe có ba người đàn ông bước xuống. họ đều cao lớn, mang hơi thở của quân nhân.
-Các vị! chúng ta là thành viên của căn cứ D hân hạnh chàođón các vị.
-Xin chào!
Các anh đi ra chỗ ba người kia nói chuyện rồi mời họ vàonhà. Nhà các anh nói là một căn phòng sơ sài do Ngô Lâm dựng lên để tiện họp hành nên có hơi rộng hơn những chỗ khác một chút và được bài trí bàn ghế đây đủ. Mọi người ngồi xuống, nhanh chóng có người đưa trà lên.
Ba người kia nhìn thấy mà trong mắt không nén nổi kinh ngạc, không ngờ một đoàn xe chạy nạn lại có khả năng đến mức này.
-Tôi là Lâm Hình, đây là Lâm Sinh, kia là Lâm Duẫn. Mục đích bọn tôi đến đây các vị hẳn chắc cũng đoán được phần nàorồi.
-Đúng.
-Cấp trên hi vong các vị gia nhập, cấp trên rất chờ mong được chàođón các vị.
-Xin lỗi, chúng tôi cũng chỉ đi ngang qua đây mà thôi.
-Như vậy thật là làm phiền các vị. nếu trong mấy ngày nay các vị có cần giúp đỡ gì có thể đến, chúng tôi sẵn sàng giúp đỡ.
-Vậy thì cảm ơn trước.
-Chàocác vị.
Ba người biết mục đích không đạt được cũng thấy rõ ý của đoàn xe nên nhanh chóng cất bước rời đi.
Tiễn bước ba người kia, những người khác không tự động phân công nhau làm việc. bọn họ tuy không biết điewù kiện ở căn cứ kiathếnàonhưng cũng chẳng dám đi thăm dò. Trận chiến vừa qua khiến họ không có niềm tin vàonhững nơi khác ngoài đoàn xe của mình. Họ chỉ mong mau đến nơi và cùng xây dung căn cứ mới mà thôi.
Bảy chàng trai đi tới chỗ nàng ngồi xuống, nàng bây giờ cực kỳ rảnh rỗi mà thưởng thức trà. Thấy các anh đi tới thì tiện tay đưa cho mỗi anh mỗi người một ly.
-Trà ngon.
-Trà sen có khác, hương thơm nhẹ nhàng, uống vàocảm thấy thanh mát.
-Ừm, em có thật nhiều đồ tốt đó Thiên Di, riêng điểm tâm cũng là món bánh ngọt nổi tiếng mà bây giò chắc không ai con biết đến nữa.
-Ừm, tiện tay thu được.
Nàng chỉ ngắn ngọn, nhưng mà cai nàomà nàng tiên tay thu được mà không phải một đống lớn. nhìn xem, điểm tâm đổi tù món này sang món khác, đa dạng vô số kể.
-Thiên Di, em nghĩ sao về ba người kia.
-Họ thăm dò chúng ta.
-Anh cũng nghĩ vậy?
-Người cầm đầu kia rất khả nghi, tay của hắn rất lạ. da tay của hắn ở phần cánh tay có lớp vảy như vẩy rắn.
-Cậu nghi ngờ hắn ta cũng là người bị biến dị.
-Ừm. hai người con lại tôi thấy không rõ nhưng ánh mắt của họ nhìn rất lạ.
-nói tóm lại là vẫn phải cẩn thận một chút.
Ngồi trong chốc lát thì HỉTước bay về đậu trên vai nàng. Nó hót ríu rít không ngừng. sau khi được nàng thưởng cho đồ ăn mới chịu bay đi.
-Hỉ Tước đã quan sát được. Bên trong căn cứ kia được bảovệ rất nghiêm ngặt, bên trong dân số rất đông. Cũng có rất nhiều người giống như hôm trước. đồng thời bên kia con có một tòa nhà nghiên cứu cực lớn. người thường chỉ còn lại người già yếu và phụ nữ, trẻ em. Còn có một nơi, họ dùng người thí nghiệm thất bại chết mà nuôi một loài động vật rất lạ.
-Những người kia họ thật đang sợ. dã tâm quá lớn.
-Bọn họ chắc chắn sẽ không buông tha cho chúng ta. Mọi người cần phải hết sức cẩn thận.
Ngay lập tức đoàn xe được giới nghiêm, ba con thú sủng cũng được nàng giao nhiệm vụ tuần tra xung quanh này. Cả đoàn xe trở nên khẩn trương hơn hẳn.
Nàng dự định đích thân đi thám thính tình hình một phen thì mới yên tâm đưa ra kế hoạch tiếp theo được.
Biết được ý nghĩ của nàng nên mấy anh cũng dự định đi theo nhưng cuối cùng cũng chỉ có Ngô Lâm và AnThếKiệt đi. Ba người dán bùa ẩn thân tang hình rồi mới xuất phát.
Kết quả thiu được thật sựngoài ý muốn, bên trong tòa nhà nghiên cứu còn đáng sợ hơn những gì mọi người nghĩ. Bọn chúng biễn thái đến mức dùng cơ thể động vật nuôi cấy một phần bộ phận trên cơ thể con người. có kẻ cò biến thái hơn là dùng phụ nữ cho thụ tinh của động vật biến dị cực mạnh mà Hỉ Tước đã nói. Nơi nơi đều là thứ đáng sợ. AnThếKiệt tiện tay đóng băng được vài tên biến dị để Ngô Lâm mang về nghiên cứu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.