Chương 3: Được Lộ Mặt Không (1)
Bổ Hứa Hồ Lai
10/06/2023
“Cậu muốn nổi tiếng đến điên rồi đúng không? Còn hiểu quy củ nữa không hả?”
Cuốn kịch bản trong tay phó đạo diễn bị cô ấy bóp lại đến nhăn nhúm, nhìn Sơ Đông không hề có ý hối cải áy náy lại càng thêm nổi giận.
“Diễn viên quần chúng này là ai mang tới? Có muốn làm nữa không?”
Sơ Đông mặt không biểu tình, nhớ tới vừa rồi hắn một tay quật ngã một người, phó đạo diễn cắn răng nhịn không dám trực tiếp nổi giận với hắn.
Tiếu Tiếu vội vàng chạy tới, giơ tay kéo Sơ Đông ra phía sau chắn trước mặt hắn, cười cười lấy lòng phó đạo diễn, nhỏ giọng giải thích: “Mới mấy bữa trước cậu ta bị ngã đụng đầu quên hết mọi thứ, nhất thời không tìm hiểu rõ quy củ của đoàn làm phim chúng ta, cô đừng so đo với cậu ta.”
“Được, tôi không so đo với anh ta.” Phó đạo diễn coi như chọn một quả hồng mềm để bóp, ngoài cười mà trong không cười: “Vậy tôi so đo với anh. Anh không bị hỏng não, phải không?”
Tiếu Tiếu lúng túng lắc đầu: “Không có.”
“Anh ta không hiểu quy củ, còn anh làm trưởng nhóm còn không hiểu sao?” Phó đạo diễn nắm kịch bản vỗ bộp bộp vào trong lòng bàn tay kia: “Vốn là một cảnh đơn giản, quay một lần là có thể thông qua được rồi, giờ thì lại phải lãng phí thời gian quay lại một lần nữa, tổn thất này ai bồi thường? Anh có bồi thường không?”
“Đoàn làm phim chúng ta chỉ là miếu nhỏ, dung không nổi loại đại phật này, muốn nổi thì đổi qua đoàn làm phim khác mà gây họa đi.” Phó đạo diễn chỉ tay ra hiệu cho Sơ Đông lập tức cút đi.
“Đừng đừng đừng, cô cho cậu ta một cơ hội khác được không?” Tiếu Tiếu kéo cổ tay Sơ Đông, thấp giọng nói: “Mau nhận sai xin lỗi phó đạo diễn đi.”
Sơ Đông mím môi mỏng, ánh mắt quật cường nhìn Tiếu Tiếu, không hề nhúc nhích.
Hắn không sai, lời nói của chủ tử càng không sai.
“Sao cậu lại cứng đầu như vậy hả? Phải cho nhịn đói mấy bữa mới biết tiền không dễ kiếm phải không?”
Ánh mắt của Tiếu Tiếu thoáng nhìn thấy sắc mặt phó đạo diễn không vui, buông tay Sơ Đông ra, lạnh mặt răn dạy hắn: “Đầu bị ngã hỏng rồi còn ngã ra được một thiếu gia nữa à? Không chịu xin lỗi phải không? Cậu làm chậm tiến độ vốn có của đoàn làm phim, mặc kệ cậu có thể quay tiếp hay không, đều nên xin lỗi.”
Sắc mặt Tiếu Tiếu nghiêm túc, giọng điệu có chút nặng nề, diễn viên quần chúng xung quanh đều là cấp dưới của hắn, cũng không ai dám lên tiếng.
Phó đạo diễn càng thờ ơ lạnh nhạt đứng chờ bên cạnh, trong lúc nhất thời trường quay “Quân hậu giả danh” có chút yên tĩnh.
“Hắn không sai.” Một giọng nữ trong trẻo dễ nghe xuyên qua loa phóng thanh truyền tới, khiến mọi người quay đầu nhìn lại.
Sơ Đông mím môi trắng bệch, rũ mắt đứng trước mặt Tiếu Tiếu. Người vốn dầu muối không vào trước sau vẫn không có biểu tình, lại sau khi nghe thấy giọng nói kia, ánh mắt trợn to, đột ngột ngẩng đầu nhìn về phía sau, theo giọng nói vừa rồi nhìn thấy người cầm loa nói chuyện.
Là đạo diễn Lộ Minh của đoàn làm phim “Sủng phu” bên cạnh.
Lời này của cô cũng không phải nói với Sơ Đông và Tiếu Tiếu.
Bộ phim “Sủng phu” kể về câu chuyện khích lệ tình yêu cổ trang của tú tài nghèo Ngụy Mẫn thông qua khoa cử, cuối cùng mang theo phu lang trở thành một thế hệ thừa tướng.
Lúc này đoàn làm phim đang quay một cảnh trong “Sủng phu”: Ngụy Mẫn trúng cử trạng nguyên, lại bởi vì Thái Nữ ở giữa làm khó dễ mà bị Hoàng Thượng giáng chức biếm đến Trúc thành, nàng mang theo phu lang ngồi xe ngựa rời kinh, ở trường đình mười dặm ngoài hoàng thành cáo biệt Bát điện hạ Tưởng Ngô Khuyết, bạn tốt kiêm chủ tử trong kinh.
Vừa vặn cảnh quay này cũng tiến hành ở rừng cây bên này.
Nam diễn viên diễn vai A Nguyễn vừa rồi khi rời khỏi kinh thành quay đầu nhìn thoáng qua hoàng thành phía sau, trong mắt lộ ra một chút nhẹ nhàng, trong đó lại xen lẫn vẻ mặt mờ mịt bất an đối với hành trình tương lai.
Trong kịch bản không viết hắn sẽ quay đầu lại làm chậm trễ thời gian lên xe ngựa, phó đạo diễn mở miệng kêu dừng lại, Lộ Minh lúc này mới cầm loa nói một câu: “Hắn không sai, cái tôi muốn chính là ánh mắt này.”
A Nguyễn tính tình lãnh đạm, sở dĩ đến kinh thành chẳng qua cũng chỉ là để tìm thê chủ Ngụy Mẫn của hắn, căn bản không nghĩ tới có thể sống một cuộc sống lục đục đấu tranh trong kinh thành, mỗi ngày đều như đi trên băng mỏng.
Hiện giờ rời đi, trong lòng hắn thở phào nhẹ nhõm, nhưng vừa nghĩ đến Trúc thành đầm rồng hang hổ, hắn lại lo lắng cho an nguy của mình cùng thê chủ.
Nam nhất của “Sủng phu” tên thật là Bạch Lê, hiểu rõ thấu đáo nội dung kịch bản, cực kỳ hiểu rõ nội tâm của nhân vật A Nguyễn này, đối với ánh mắt biểu đạt cũng vừa vặn. Mặc dù không quá nổi tiếng, nhưng diễn xuất thực sự tinh tế, là một trong số ít những lưu lượng tiểu sinh không thể so.
“Là đạo diễn Lộ.” Có người hạ giọng nói khẽ một câu: “Trách không được vừa rồi ngay cả quần áo vải vóc của mấy diễn viên quần chúng cũng tốt như vậy.”
Đạo diễn Lộ đối với kịch bản luôn yêu cầu hoàn mỹ, đối với các chi tiết càng làm đến cực hạn.
Đạo diễn Lộ trong miệng các cô ấy chính là đạo diễn Lộ Minh mới nổi mấy năm nay. Nói là mới nổi chỉ sợ có chút không quá phù hợp, bởi vì ý kiến của Lộ Minh về diễn xuất cực kỳ độc đáo lão luyện, hoàn toàn không phù hợp với lý lịch cùng tuổi tác còn quá trẻ của cô. Cô luôn có thể nắm bắt được nhu cầu của đông đảo khán giả trên thị trường điện ảnh hoa cả mắt thời nay, làm cho bộ phim luôn luôn thu hút.
Lúc đầu, khi bộ phim Xử Nữ của Lộ Minh bùng nổ, có người nói cô dựa vào gia thế mới có thể đứng vững trong giới giải trí, mà sở dĩ phim có thể nổi tiếng, chính là do bám theo các vấn đề nóng bỏng của xã hội lúc bấy giờ.
Dù sao bộ phim đầu tiên của đạo diễn Lộ đạo nói về vấn đề giáo dục - tình dục trẻ em khiến người ta suy nghĩ sâu xa, được truyền thông chính thống xã hội công nhận lúc bấy giờ, khi đề cập đến tin tức về phương diện này sẽ luôn mang theo bộ phim của Lộ Minh.
Chính vì vậy, có người nói Lộ Minh có hậu trường cứng rắn, mới có thể để cho chính phủ thay cô ấy quảng cáo miễn phí, nói bộ phim tiếp theo của Lộ Minh không chừng nhào thành chó.
Năm sau, đạo diễn Lộ đưa ra tác phẩm mới mang theo doanh thu phòng vé cực cao đoạt rất nhiều giải thưởng, thành công vả mặt mọi người.
Nam nữ chủ dưới tay cô ấy càng là bởi vì tham gia vào bộ phim mà mang được các loại giải thưởng tới tay. Lộ Minh cũng được xưng là đùi vàng to nhất trong giới.
Cuốn kịch bản trong tay phó đạo diễn bị cô ấy bóp lại đến nhăn nhúm, nhìn Sơ Đông không hề có ý hối cải áy náy lại càng thêm nổi giận.
“Diễn viên quần chúng này là ai mang tới? Có muốn làm nữa không?”
Sơ Đông mặt không biểu tình, nhớ tới vừa rồi hắn một tay quật ngã một người, phó đạo diễn cắn răng nhịn không dám trực tiếp nổi giận với hắn.
Tiếu Tiếu vội vàng chạy tới, giơ tay kéo Sơ Đông ra phía sau chắn trước mặt hắn, cười cười lấy lòng phó đạo diễn, nhỏ giọng giải thích: “Mới mấy bữa trước cậu ta bị ngã đụng đầu quên hết mọi thứ, nhất thời không tìm hiểu rõ quy củ của đoàn làm phim chúng ta, cô đừng so đo với cậu ta.”
“Được, tôi không so đo với anh ta.” Phó đạo diễn coi như chọn một quả hồng mềm để bóp, ngoài cười mà trong không cười: “Vậy tôi so đo với anh. Anh không bị hỏng não, phải không?”
Tiếu Tiếu lúng túng lắc đầu: “Không có.”
“Anh ta không hiểu quy củ, còn anh làm trưởng nhóm còn không hiểu sao?” Phó đạo diễn nắm kịch bản vỗ bộp bộp vào trong lòng bàn tay kia: “Vốn là một cảnh đơn giản, quay một lần là có thể thông qua được rồi, giờ thì lại phải lãng phí thời gian quay lại một lần nữa, tổn thất này ai bồi thường? Anh có bồi thường không?”
“Đoàn làm phim chúng ta chỉ là miếu nhỏ, dung không nổi loại đại phật này, muốn nổi thì đổi qua đoàn làm phim khác mà gây họa đi.” Phó đạo diễn chỉ tay ra hiệu cho Sơ Đông lập tức cút đi.
“Đừng đừng đừng, cô cho cậu ta một cơ hội khác được không?” Tiếu Tiếu kéo cổ tay Sơ Đông, thấp giọng nói: “Mau nhận sai xin lỗi phó đạo diễn đi.”
Sơ Đông mím môi mỏng, ánh mắt quật cường nhìn Tiếu Tiếu, không hề nhúc nhích.
Hắn không sai, lời nói của chủ tử càng không sai.
“Sao cậu lại cứng đầu như vậy hả? Phải cho nhịn đói mấy bữa mới biết tiền không dễ kiếm phải không?”
Ánh mắt của Tiếu Tiếu thoáng nhìn thấy sắc mặt phó đạo diễn không vui, buông tay Sơ Đông ra, lạnh mặt răn dạy hắn: “Đầu bị ngã hỏng rồi còn ngã ra được một thiếu gia nữa à? Không chịu xin lỗi phải không? Cậu làm chậm tiến độ vốn có của đoàn làm phim, mặc kệ cậu có thể quay tiếp hay không, đều nên xin lỗi.”
Sắc mặt Tiếu Tiếu nghiêm túc, giọng điệu có chút nặng nề, diễn viên quần chúng xung quanh đều là cấp dưới của hắn, cũng không ai dám lên tiếng.
Phó đạo diễn càng thờ ơ lạnh nhạt đứng chờ bên cạnh, trong lúc nhất thời trường quay “Quân hậu giả danh” có chút yên tĩnh.
“Hắn không sai.” Một giọng nữ trong trẻo dễ nghe xuyên qua loa phóng thanh truyền tới, khiến mọi người quay đầu nhìn lại.
Sơ Đông mím môi trắng bệch, rũ mắt đứng trước mặt Tiếu Tiếu. Người vốn dầu muối không vào trước sau vẫn không có biểu tình, lại sau khi nghe thấy giọng nói kia, ánh mắt trợn to, đột ngột ngẩng đầu nhìn về phía sau, theo giọng nói vừa rồi nhìn thấy người cầm loa nói chuyện.
Là đạo diễn Lộ Minh của đoàn làm phim “Sủng phu” bên cạnh.
Lời này của cô cũng không phải nói với Sơ Đông và Tiếu Tiếu.
Bộ phim “Sủng phu” kể về câu chuyện khích lệ tình yêu cổ trang của tú tài nghèo Ngụy Mẫn thông qua khoa cử, cuối cùng mang theo phu lang trở thành một thế hệ thừa tướng.
Lúc này đoàn làm phim đang quay một cảnh trong “Sủng phu”: Ngụy Mẫn trúng cử trạng nguyên, lại bởi vì Thái Nữ ở giữa làm khó dễ mà bị Hoàng Thượng giáng chức biếm đến Trúc thành, nàng mang theo phu lang ngồi xe ngựa rời kinh, ở trường đình mười dặm ngoài hoàng thành cáo biệt Bát điện hạ Tưởng Ngô Khuyết, bạn tốt kiêm chủ tử trong kinh.
Vừa vặn cảnh quay này cũng tiến hành ở rừng cây bên này.
Nam diễn viên diễn vai A Nguyễn vừa rồi khi rời khỏi kinh thành quay đầu nhìn thoáng qua hoàng thành phía sau, trong mắt lộ ra một chút nhẹ nhàng, trong đó lại xen lẫn vẻ mặt mờ mịt bất an đối với hành trình tương lai.
Trong kịch bản không viết hắn sẽ quay đầu lại làm chậm trễ thời gian lên xe ngựa, phó đạo diễn mở miệng kêu dừng lại, Lộ Minh lúc này mới cầm loa nói một câu: “Hắn không sai, cái tôi muốn chính là ánh mắt này.”
A Nguyễn tính tình lãnh đạm, sở dĩ đến kinh thành chẳng qua cũng chỉ là để tìm thê chủ Ngụy Mẫn của hắn, căn bản không nghĩ tới có thể sống một cuộc sống lục đục đấu tranh trong kinh thành, mỗi ngày đều như đi trên băng mỏng.
Hiện giờ rời đi, trong lòng hắn thở phào nhẹ nhõm, nhưng vừa nghĩ đến Trúc thành đầm rồng hang hổ, hắn lại lo lắng cho an nguy của mình cùng thê chủ.
Nam nhất của “Sủng phu” tên thật là Bạch Lê, hiểu rõ thấu đáo nội dung kịch bản, cực kỳ hiểu rõ nội tâm của nhân vật A Nguyễn này, đối với ánh mắt biểu đạt cũng vừa vặn. Mặc dù không quá nổi tiếng, nhưng diễn xuất thực sự tinh tế, là một trong số ít những lưu lượng tiểu sinh không thể so.
“Là đạo diễn Lộ.” Có người hạ giọng nói khẽ một câu: “Trách không được vừa rồi ngay cả quần áo vải vóc của mấy diễn viên quần chúng cũng tốt như vậy.”
Đạo diễn Lộ đối với kịch bản luôn yêu cầu hoàn mỹ, đối với các chi tiết càng làm đến cực hạn.
Đạo diễn Lộ trong miệng các cô ấy chính là đạo diễn Lộ Minh mới nổi mấy năm nay. Nói là mới nổi chỉ sợ có chút không quá phù hợp, bởi vì ý kiến của Lộ Minh về diễn xuất cực kỳ độc đáo lão luyện, hoàn toàn không phù hợp với lý lịch cùng tuổi tác còn quá trẻ của cô. Cô luôn có thể nắm bắt được nhu cầu của đông đảo khán giả trên thị trường điện ảnh hoa cả mắt thời nay, làm cho bộ phim luôn luôn thu hút.
Lúc đầu, khi bộ phim Xử Nữ của Lộ Minh bùng nổ, có người nói cô dựa vào gia thế mới có thể đứng vững trong giới giải trí, mà sở dĩ phim có thể nổi tiếng, chính là do bám theo các vấn đề nóng bỏng của xã hội lúc bấy giờ.
Dù sao bộ phim đầu tiên của đạo diễn Lộ đạo nói về vấn đề giáo dục - tình dục trẻ em khiến người ta suy nghĩ sâu xa, được truyền thông chính thống xã hội công nhận lúc bấy giờ, khi đề cập đến tin tức về phương diện này sẽ luôn mang theo bộ phim của Lộ Minh.
Chính vì vậy, có người nói Lộ Minh có hậu trường cứng rắn, mới có thể để cho chính phủ thay cô ấy quảng cáo miễn phí, nói bộ phim tiếp theo của Lộ Minh không chừng nhào thành chó.
Năm sau, đạo diễn Lộ đưa ra tác phẩm mới mang theo doanh thu phòng vé cực cao đoạt rất nhiều giải thưởng, thành công vả mặt mọi người.
Nam nữ chủ dưới tay cô ấy càng là bởi vì tham gia vào bộ phim mà mang được các loại giải thưởng tới tay. Lộ Minh cũng được xưng là đùi vàng to nhất trong giới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.