Ôm Nhầm Bảo Bối Ba Tuổi Rưỡi

Chương 132:

Cố Anh Đào

02/08/2024

[Khu bình luận]: Tôi sắp cười chết với lầu trên rồi.

[Khu bình luận]: Bỗng nhiên trở thành fan của chú chó chăn cừu thông minh này.

Giang Lệ mặt mày nhăn nhó, Tiểu Mễ Lạp cũng chẳng khá hơn là bao, họ không thể tin được rằng mình lại bị một con chó phê bình, chỉ trích.

Thật là thảm hại!

Vừa tức vừa uất ức, cũng không thể sủa gâu gâu ngược lại với nó được!

Giang Lệ nổi giận đùng đùng: "Con chó của chủ trang trại này sao không xích lại vậy? Lỡ cắn người thì sao! Có ý thức không vậy!"

Văn Văn mỉa mai nói: "Có lẽ vì cả khu đất này đều thuộc sở hữu của chủ trang trại nên họ mới không có gì để lo lắng."

Thật ra, Khương Dĩnh sớm đã không thuận mắt Giang Lệ, cô ta luôn dọa nạt Đoàn Đoàn đáng yêu và ngoan ngoãn, nhân cơ hội này cô ấy cũng lạnh lùng khinh thường: "Có lẽ vì những con vật ở đây đều ngoan ngoãn nên chủ trang trại không ngờ rằng có một ngày lại gặp được những người ngang ngược, không nghe lời như vậy "

Đây chẳng phải là ám chỉ Tiểu Mã Lệ không ngoan ngoãn, chạy lung tung gây chuyện sao?

Giang Lệ mặt mày xám xịt, cô ta không cho phép ai nói về Tiểu Mễ Lạp như vậy, cô ta không chịu được nữa, lập tức nói: "Tôi không quan tâm! Con chó này đang khiến Tiểu Mễ Lạp hoảng sợ đấy, chủ trang trại phải giải thích cho tôi! Mộ Trần không muốn quản thì để tôi quản!"

Nói đến cuối cũng không quên kéo theo Mộ Thần.

Có thể nói là ghê tởm đến mức tột cùng.

Mộ Thần lạnh lùng nói: "Chó của chủ trang trại nghe tiếng động lạ nên mới đi tuần, tiếng sủa là để cảnh báo cô và Tiểu Mễ Lạp đã tự ý vào chuồng của ngựa con, nó chỉ đang nhắc nhở, sao có thể dọa người được chứ?

“Lẽ ra cô nên cảm ơn nó chỉ vì nó là chú chó chăn cừu."

Bảo cô ta cảm ơn một con chó?



Mộ Thần, tên điên này thật biết cách sỉ nhục người khác!

Giang Lệ tức giận mặt đỏ bừng bừng. Bao nhiêu năm qua, tuy cuộc sống của cô ta túng quẫn nhưng hiếm khi bị người nào chế giễu đến mức tức giận mà không thể làm gì. Nếu là trước đây, cô ta còn có thể trút giận lên Đoàn Đoàn nhưng giờ đây Đoàn Đoàn lại được Mộ Thần che chở như báu vật.

Đối với Đoàn Đoàn, anh ấy như mang một tính cách hoàn toàn khác.

Giang Lệ tức đến mức đầu óc choáng váng, lúc này cô ta cũng không còn tâm trí để sợ sát khí toát ra từ Mộ Thần, gượng gạo nói: "Ai biết có phải vậy không? Tôi chỉ thấy đây chỉ là một con chó điên, bất kể khi nào cũng có thể cắn người!"

"Không phải vì Tiểu Mễ Lạp không ngoan! Tiểu Mễ Lạp chỉ là một đứa trẻ, nó đâu biết gì? Cậu có cần phải chấp nhất với một đứa trẻ như vậy không?"

Mộ Thần đã sớm nghe những lời này đến nhàm chán, đến giận dữ cũng lười dành cho cô ta một chút. Anh ấy ôm lấy Đoàn Đoàn, không để vào mắt sự đeo bám dai dẳng của Giang Lệ. Bởi vì anh ấy biết lúc này Giang Lệ đang mất mặt, cô ta chỉ đang tìm mọi cách để lấy lại thể diện.

Tiếp tục cãi vã với cô ta cũng chỉ nhận lại những lời ghê tởm.

Mộ Thần chuẩn bị rời đi đi thì cục bông nhỏ trong lòng anh ấy mím môi nhìn chú chó nhỏ dưới đất, kéo kéo vạt áo trên vai anh ấy.

"Anh ơi, đợi một chút."

Mộ Thần quả nhiên dừng lại: “Sao vậy?”

Đoàn Đoàn lấy hết can đảm, nhẹ nhàng: “Anh ơi, chú chó này không phải chó điên, nó ngoan lắm ạ."

Ai cũng biết Đoàn Đoàn có bản tính rụt rè, không dám chống lại mẹ, những vùng da ẩn dưới lớp áo thường xuyên trong tình trạng sưng đỏ. Thế nhưng vào lúc này, cô bé lại dùng giọng nói nhỏ nhẹ để phản bác lại mẹ rằng chú chó không phải là chó điên.

Cẩn thận và lo lắng, bảo vệ anh trai mình!

Mộ Thần ngạc nhiên nhìn Đoàn Đoàn đang rụt rè dựa đầu vào vai mình, vì khoảng cách gần nên anh ấy có thể cảm nhận được cơ thể Đoàn Đoàn đang run rẩy nhẹ. Lần theo ánh mắt Đoàn Đoàn, anh ấy quả nhiên phát hiện ra ánh mắt khó tin và hung dữ của Giang Lệ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ôm Nhầm Bảo Bối Ba Tuổi Rưỡi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook