Chương 1409
Trà Chanh
23/08/2022
Trương Tiểu Du gõ cửa xong thì trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Chào luật sư Phan, tôi là Trương Tiểu Du!”
Luật sư Phan có vẻ như không ngờ tới vừa mới cúp điện thoại chưa được bao lâu thì cô đã nhanh chóng chạy tới như vậy cho nên anh ta có hơi sửng sốt, vàng giơ tay ý bảo: “Cô Trương, xin mời ngồi!”
Anh ta tự mình đứng dậy đi pha trà cho cô, lúc đưa tới còn cười nói câu: “Cô Trương, tuy cô không biết tôi, nhưng tôi thì lại biết cô đấy”
“Ồ” Trương Tiểu Du sửng sốt.
Luật sư Phan lại một lần nữa ngồi về trên ghế, giải thích nói: “Lúc trước hiệp nghị kết hôn của cô và cậu Tân chính là do tôi soạn thảo!”
Trương Tiểu Du nảm chặt tách trà trong tay, nhưng lại không uống nói, mà hỏi lại: “Những lời anh nói trong điện thoại là có ý gì?”
Luật sư Phan lấy từ trong ngăn kéo ra một phần văn kiện, chuyển đến trước mặt cô: “Cô Trương, căn hộ Lâm Giang nơi hiện tại cô đang ở đó, hai ngày trước cậu Tân sang tên dưới danh nghĩa của cô, hơn nữa cũng đã ký tên lên bản hiệp nghị trong phần văn kiện này!”
Trương Tiểu Du nghe xong những lời luật sư nói, nét mặt có hơi hoảng hốt.
Anh.
Luật sự Phan lấy bút máy bên cạnh đến, giật nắp bút ra: “Nếu không có vấn đề gì thì cô cũng có thế ký tên lên trên đây được rồi!”
“Luật sư Phan, tôi không hề đồng ý sẽ nhận lấy căn hộ kia!” Trương Tiếu Du dùng sức cần môi “Cô Trương, chuyện này chỉ sợ có chút khó khăn đấy” Luật sư Phan lại nói như vậy.
“Anh có ý gì?” Trương Tiểu Du lộ vẻ hoang mang.
Luật sư Phan ngồi thắng dậy, mặt không đối sắc lừa dối cô, nói: “Căn hộ.
này đã được các bộ phận liên quan tiến hành công chứng, cậu chủ Tân đây là muốn tặng quà cho người vợ trên danh nghĩa của cậu ấy, cơ quan quản lý bất động sản bên kia cũng đã lập hồ sơ, căn cứ theo {Điều lệ quản lý nhà ở tư nhân thành thị), cùng với Điều 128 trong (Ý kiến của Tòa án nhân dân tối cao về một số vấn đề liên quan đến việc thực hiện} có quy định rắng quyền sở hữu ngôi nhà này đã được chuyển sang tên của cô, nói cách khác, cô không thể từ.
chối nhận căn hộ này, ký tên chỉ là về mặt hình thức, chứ thật ra nó đã thuộc về cô rồi!”
Bóng dáng Trương Tiếu Du vừa rời khỏi văn phòng thì luật sư Phan liền gọi điện thoại cho Trần Phong Sinh.
Nhìn hợp đồng vừa mới được ký tên trên bản, mặt mày anh ta đây ý cười, nói: “Cậu chủ Tân, tôi đã xử lý tốt theo yêu cầu của cậu rồi, không để cho cô.
Trương có cơ hội từ chối nhận căn hộ này, cô ấy đã nhận lấy!”
Bên kia điện thoại, Trần Phong Sinh đáp lời Bởi vì anh ta là luật sư tư nhân nhiều năm của anh, cho nên có bất cứ chuyện gì tương tự cũng đều giúp anh ra mặt xử lý, vì vậy mà anh ta biết và hiểu tất nhiều chuyện, luật sư Phan không khỏi hỏi: “Cậu Tân, cậu xác định chỉ muốn tôi chuyển nhà cửa sang danh nghĩa cho cô ấy thôi sao?”
“Chẳng thế thì sao?” Trần Phong Sinh lên tiếng hỏi lại Luật sư Phan tiếp tục hỏi: “Lúc trước tôi giúp hai người làm hợp đồng kết hôn bốn năm, không phải chỉ vì nguyên nhân sức khỏe bà ngoại của cậu yếu, bác sĩ chủ trị bảo sau khi phẫu thuật đại khái chỉ có thể kéo dài tuổi thọ khoảng chừng bốn năm thôi sao, nhưng hiện tại bà ngoại cậu vần khỏe mạnh như cũ, chẳng lẽ không cần tôi kéo dài thêm hợp đồng à?”
Bên kia điện thoại im lặng một hồi, dường như có tiếng bật lửa châm thuốc vang lên, sau một lúc lâu, mới chậm rãi truyền đến hai tiếng trăm thấp: “Không cần”
Luật sư Phan có vẻ như không ngờ tới vừa mới cúp điện thoại chưa được bao lâu thì cô đã nhanh chóng chạy tới như vậy cho nên anh ta có hơi sửng sốt, vàng giơ tay ý bảo: “Cô Trương, xin mời ngồi!”
Anh ta tự mình đứng dậy đi pha trà cho cô, lúc đưa tới còn cười nói câu: “Cô Trương, tuy cô không biết tôi, nhưng tôi thì lại biết cô đấy”
“Ồ” Trương Tiểu Du sửng sốt.
Luật sư Phan lại một lần nữa ngồi về trên ghế, giải thích nói: “Lúc trước hiệp nghị kết hôn của cô và cậu Tân chính là do tôi soạn thảo!”
Trương Tiểu Du nảm chặt tách trà trong tay, nhưng lại không uống nói, mà hỏi lại: “Những lời anh nói trong điện thoại là có ý gì?”
Luật sư Phan lấy từ trong ngăn kéo ra một phần văn kiện, chuyển đến trước mặt cô: “Cô Trương, căn hộ Lâm Giang nơi hiện tại cô đang ở đó, hai ngày trước cậu Tân sang tên dưới danh nghĩa của cô, hơn nữa cũng đã ký tên lên bản hiệp nghị trong phần văn kiện này!”
Trương Tiểu Du nghe xong những lời luật sư nói, nét mặt có hơi hoảng hốt.
Anh.
Luật sự Phan lấy bút máy bên cạnh đến, giật nắp bút ra: “Nếu không có vấn đề gì thì cô cũng có thế ký tên lên trên đây được rồi!”
“Luật sư Phan, tôi không hề đồng ý sẽ nhận lấy căn hộ kia!” Trương Tiếu Du dùng sức cần môi “Cô Trương, chuyện này chỉ sợ có chút khó khăn đấy” Luật sư Phan lại nói như vậy.
“Anh có ý gì?” Trương Tiểu Du lộ vẻ hoang mang.
Luật sư Phan ngồi thắng dậy, mặt không đối sắc lừa dối cô, nói: “Căn hộ.
này đã được các bộ phận liên quan tiến hành công chứng, cậu chủ Tân đây là muốn tặng quà cho người vợ trên danh nghĩa của cậu ấy, cơ quan quản lý bất động sản bên kia cũng đã lập hồ sơ, căn cứ theo {Điều lệ quản lý nhà ở tư nhân thành thị), cùng với Điều 128 trong (Ý kiến của Tòa án nhân dân tối cao về một số vấn đề liên quan đến việc thực hiện
chối nhận căn hộ này, ký tên chỉ là về mặt hình thức, chứ thật ra nó đã thuộc về cô rồi!”
Bóng dáng Trương Tiếu Du vừa rời khỏi văn phòng thì luật sư Phan liền gọi điện thoại cho Trần Phong Sinh.
Nhìn hợp đồng vừa mới được ký tên trên bản, mặt mày anh ta đây ý cười, nói: “Cậu chủ Tân, tôi đã xử lý tốt theo yêu cầu của cậu rồi, không để cho cô.
Trương có cơ hội từ chối nhận căn hộ này, cô ấy đã nhận lấy!”
Bên kia điện thoại, Trần Phong Sinh đáp lời Bởi vì anh ta là luật sư tư nhân nhiều năm của anh, cho nên có bất cứ chuyện gì tương tự cũng đều giúp anh ra mặt xử lý, vì vậy mà anh ta biết và hiểu tất nhiều chuyện, luật sư Phan không khỏi hỏi: “Cậu Tân, cậu xác định chỉ muốn tôi chuyển nhà cửa sang danh nghĩa cho cô ấy thôi sao?”
“Chẳng thế thì sao?” Trần Phong Sinh lên tiếng hỏi lại Luật sư Phan tiếp tục hỏi: “Lúc trước tôi giúp hai người làm hợp đồng kết hôn bốn năm, không phải chỉ vì nguyên nhân sức khỏe bà ngoại của cậu yếu, bác sĩ chủ trị bảo sau khi phẫu thuật đại khái chỉ có thể kéo dài tuổi thọ khoảng chừng bốn năm thôi sao, nhưng hiện tại bà ngoại cậu vần khỏe mạnh như cũ, chẳng lẽ không cần tôi kéo dài thêm hợp đồng à?”
Bên kia điện thoại im lặng một hồi, dường như có tiếng bật lửa châm thuốc vang lên, sau một lúc lâu, mới chậm rãi truyền đến hai tiếng trăm thấp: “Không cần”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.