Chương 1504
Trà Chanh
23/08/2022
Đáp lại cô chỉ có tiếng cười lạnh của Trần Phong Sinh: “Ha ha!”
Trương Tiểu Du trợn trừng mắt.
Chiếc Cayenne đen vẫn chạy về khu chung cư, tuy cả quá trình Trần Phong Sinh đều nghiêm mặt cho cô xem, nhưng lúc xuống xe, anh vẫn vòng qua đầu xe mở cửa cho cô.
Trương Tiểu Du thấy thế, trong lòng có chút ấm áp.
Trở về trong nhà, cái bụng của cô lại Ì ục sôi lên, Trần Phong Sinh thay dép lê xong thì trực tiếp vào phòng bếp.
Rất nhiều nguyên liệu đã được chuẩn bị tốt trong tủ lạnh, lại thêm anh không chỉ có tài nấu nướng mà động tác còn nhanh nữa, Trương Tiểu Du chỉ về phòng ngủ thay quần áo ở nhà ra giặt tay xong đi ra thì hai món ăn cũng đã được bưng lên bàn ăn.
Xới hai bát cơm từ trong nồi cơm điện ra, hai món ăn sau cùng cũng được bưng lên Trương Tiểu Du so đũa, kéo ghế dựa ra ngồi xuống, đang lúc chờ anh ăn cơm, chỉ thấy anh tháo tạp đề ra nhưng không có ý ngồi xuống mà trực tiếp vượt bàn ăn đi nhanh ra ngoài Cô thấy thế thì kinh ngạc: “Cầm Thú, anh đi đâu đó?”
“Đêm nay anh phải trực!” Trần Phong Sinh lạnh nhạt đáp.
Trương Tiểu Du nuốt nước miếng, cô biết chuyện anh phải trực, nhưng nhìn món ăn sắc hương vị đều đủ cả trên bàn cơm, cô chớp mắt: “Vậy anh không ăn cơm h: “No rồi!” Trần Phong Sinh ném cho cô một câu đầy ấn ý Trương Tiểu Du lại nuốt nước miếng.
Sao cô có thể không biết anh đang ám chỉ gì chứ, trong giọng điệu anh chứa đầy sự khó chịu cùng u oán!
Bóng dáng cao ngất kia nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt, chỗ huyền quan truyền đến tiếng cửa chống trộm bị đóng sâm lại.
Chỉ còn lại có mình cô, bữa cơm tối này cô ăn rất lâu, đợi đến khi rửa sạch bát đũa đi ra, sắc trời bên ngoài cũng đã tối lại, cô nhìn đồng hồ trên vách tường, cách lúc Trần Phong Sinh lạnh mặt rời đi đã được nửa giờ.
Lúc này chắc anh đã sớm đến bệnh viện rồi…
Cô cầm lấy di động trên bàn trà, trên màn hình tối đen như mực, cô mở ra cũng không chút tin tức gì, Trương Tiểu Du làm tổ ở trên ghế sofa, do dự mãi, cuối cùng vẫn tìm đến số điện thoại của “Cầm Thú” trong danh bạ, sau đó gọi điện.
Cuộc gọi nhanh chóng được chuyển tiếp, nhưng lại bị người ta cắt đứt rồi!
Trương Tiểu Du lườm màn hình điện thoại di động một cái, bởi vì anh là bác sĩ, nghề nghiệp đặc thù, cho nên cô cũng không dám mạo muội tiếp tục gọi nữa, đổi thành gửi tin nhắn thăm dò: “Cầm Thú, anh đang làm gì thế?”
“Đang bận!”
Hai giây sau, anh đáp lại hai chữ.
Thấy anh nói như vậy, Trương Tiểu Du mới tiếp tục soạn tin nhắn: “Anh vẫn còn tức giận à?”
“Không hề” Lại là hai chữ ngắn gọn.
Không hề cái quỷ gì!
Trương Tiểu Du nhìn hai chữ nọ mà bu môi, cô có thể tưởng tượng ra gương mặt anh bên kia có bao nhiêu cáu kỉnh khó chịu!
Bản tin trên tivi cũng đã kết thúc, sau mấy quảng cáo ngắn là đến giờ chiếu phim dài tập, mà cô thì cứ mãi không yên lòng.
Trương Tiểu Du cản môi một lần nữa cầm lấy điện thoại, tiếp tục soạn tin nhắn, nhưng lần này là gửi cho cô bạn thân Lý Lan Hoa: “Lan Hoa, nếu cậu khiến người đàn ông nhà cậu tức giận, cậu sẽ làm gì để dỗ anh ấy?”
Hơn một phút sau, Lý Lan Hoa đáp lại: “Cậu quên chị đây độc thân à?”
Trương Tiểu Du xấu hổ lau mồ hôi trên trán!
Cô đành phải tìm kiếm mục tiêu kế tiếp, mục tiêu chính là Tô Yến đang có người yêu bên cạnh.
“Yến ơi, nếu cô khiến anh hai mất hứng, cô sẽ làm gì để dö anh ấy?”
Trương Tiểu Du trợn trừng mắt.
Chiếc Cayenne đen vẫn chạy về khu chung cư, tuy cả quá trình Trần Phong Sinh đều nghiêm mặt cho cô xem, nhưng lúc xuống xe, anh vẫn vòng qua đầu xe mở cửa cho cô.
Trương Tiểu Du thấy thế, trong lòng có chút ấm áp.
Trở về trong nhà, cái bụng của cô lại Ì ục sôi lên, Trần Phong Sinh thay dép lê xong thì trực tiếp vào phòng bếp.
Rất nhiều nguyên liệu đã được chuẩn bị tốt trong tủ lạnh, lại thêm anh không chỉ có tài nấu nướng mà động tác còn nhanh nữa, Trương Tiểu Du chỉ về phòng ngủ thay quần áo ở nhà ra giặt tay xong đi ra thì hai món ăn cũng đã được bưng lên bàn ăn.
Xới hai bát cơm từ trong nồi cơm điện ra, hai món ăn sau cùng cũng được bưng lên Trương Tiểu Du so đũa, kéo ghế dựa ra ngồi xuống, đang lúc chờ anh ăn cơm, chỉ thấy anh tháo tạp đề ra nhưng không có ý ngồi xuống mà trực tiếp vượt bàn ăn đi nhanh ra ngoài Cô thấy thế thì kinh ngạc: “Cầm Thú, anh đi đâu đó?”
“Đêm nay anh phải trực!” Trần Phong Sinh lạnh nhạt đáp.
Trương Tiểu Du nuốt nước miếng, cô biết chuyện anh phải trực, nhưng nhìn món ăn sắc hương vị đều đủ cả trên bàn cơm, cô chớp mắt: “Vậy anh không ăn cơm h: “No rồi!” Trần Phong Sinh ném cho cô một câu đầy ấn ý Trương Tiểu Du lại nuốt nước miếng.
Sao cô có thể không biết anh đang ám chỉ gì chứ, trong giọng điệu anh chứa đầy sự khó chịu cùng u oán!
Bóng dáng cao ngất kia nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt, chỗ huyền quan truyền đến tiếng cửa chống trộm bị đóng sâm lại.
Chỉ còn lại có mình cô, bữa cơm tối này cô ăn rất lâu, đợi đến khi rửa sạch bát đũa đi ra, sắc trời bên ngoài cũng đã tối lại, cô nhìn đồng hồ trên vách tường, cách lúc Trần Phong Sinh lạnh mặt rời đi đã được nửa giờ.
Lúc này chắc anh đã sớm đến bệnh viện rồi…
Cô cầm lấy di động trên bàn trà, trên màn hình tối đen như mực, cô mở ra cũng không chút tin tức gì, Trương Tiểu Du làm tổ ở trên ghế sofa, do dự mãi, cuối cùng vẫn tìm đến số điện thoại của “Cầm Thú” trong danh bạ, sau đó gọi điện.
Cuộc gọi nhanh chóng được chuyển tiếp, nhưng lại bị người ta cắt đứt rồi!
Trương Tiểu Du lườm màn hình điện thoại di động một cái, bởi vì anh là bác sĩ, nghề nghiệp đặc thù, cho nên cô cũng không dám mạo muội tiếp tục gọi nữa, đổi thành gửi tin nhắn thăm dò: “Cầm Thú, anh đang làm gì thế?”
“Đang bận!”
Hai giây sau, anh đáp lại hai chữ.
Thấy anh nói như vậy, Trương Tiểu Du mới tiếp tục soạn tin nhắn: “Anh vẫn còn tức giận à?”
“Không hề” Lại là hai chữ ngắn gọn.
Không hề cái quỷ gì!
Trương Tiểu Du nhìn hai chữ nọ mà bu môi, cô có thể tưởng tượng ra gương mặt anh bên kia có bao nhiêu cáu kỉnh khó chịu!
Bản tin trên tivi cũng đã kết thúc, sau mấy quảng cáo ngắn là đến giờ chiếu phim dài tập, mà cô thì cứ mãi không yên lòng.
Trương Tiểu Du cản môi một lần nữa cầm lấy điện thoại, tiếp tục soạn tin nhắn, nhưng lần này là gửi cho cô bạn thân Lý Lan Hoa: “Lan Hoa, nếu cậu khiến người đàn ông nhà cậu tức giận, cậu sẽ làm gì để dỗ anh ấy?”
Hơn một phút sau, Lý Lan Hoa đáp lại: “Cậu quên chị đây độc thân à?”
Trương Tiểu Du xấu hổ lau mồ hôi trên trán!
Cô đành phải tìm kiếm mục tiêu kế tiếp, mục tiêu chính là Tô Yến đang có người yêu bên cạnh.
“Yến ơi, nếu cô khiến anh hai mất hứng, cô sẽ làm gì để dö anh ấy?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.