Chương 2124
Trà Chanh
20/10/2022
“Lan Hoa, em không sao chứ?”
“Không sao hết áI”
Lý Lan Hoa thở phào nhẹ nhõm.
Nguy hiểm thật, cũng may là cô kịp thời phản ứng, bằng không thì lúng túng chết đi được. Trời tối nên quả thật cô không nhìn rõ lắm, xung quanh không có ai, cô càng thêm lầm tưởng đối phương là Trần Văn Sáng…
“€ó bị thương ở chân hay như thế nào không?”
Tiêu Tuấn Kiệt cúi đầu quan tâm, Lý Lan Hoa vội vàng lắc đầu nhưu trống bỏi, liên tục lùi về sau.
“Không sao. Ban nãy em chỉ muốn đùa, dọa anh chút thôi!”
Tiêu Tuấn Kiệt đương nhiên không ngại chuyện này. Ban nấy không chỉ năm tay, khoảng cash hai người lại còn gần đến mức anh ngửi được hương thơm thoáng qua trên thân thể cô.
Gương mặt anh bất giác ửng đỏ.
“tan Hoa, sao em biết anh đến đây †ìm em?”
Tiêu Tuấn Kiệt đến nơi nhưng lại không biết dùng cách nào để gọi Lý Lan Hoa xuống. Mơ hồ nghe thấy tiếng bước chân, chờ đến lúc xoay người lại thì đã nhìn thấy cô, dáng vẻ tỏ ra hốt hoảng.
Lý Lan Hoa nghe vậy liền thuận miệng bịa chuyện.
“Thật ra em muốn xuống đi dạo, hóng mát một chút…”
“Hóa ra là vậy!”
Tiêu Tuấn Kiệt hoàn toàn không nghỉ ngờ gì cả, bấy giwof đến lượt cô hỏi.
“Anh đến tìm em có việc gì thế?”
“Không có việc gì. Lan Hoa, lúc tập huấn quân sự chắc em cũng nhìn thấy đội trưởng Trần rồi đúng không? Đó là cậu nhỏ của em mà nhỉ? Không nghĩ đến anh ấy lại làm tổng huấn luyện viên!”
“Ừm!”
Lý Vạn Hoa ngượng ngùng gật đầu.
Đâu chỉ thấy, bọn họ còn ôm và hôn nhau nữa kìa…
Mà những điều cô nghĩ, Tiêu Tuấn Kiệt đương nhiên đoán không ra. Hơn nữa trong lòng anh đang vô cufnbg thấp thỏm, thắm dò hỏi cô.
“Đợi trưởng Trần có nói gì với em không?”
Có nói cô phải tránh xa anh hay không được phép ra ngoài chẳng hạn.
Tiêu Tuấn Kiệt cảm giác theo đuổi người con gái mà có bậc phụ huynh như vậy thì thật đáng sợ.
“Hửm?”
“Anh thuận miệng hỏi chút thôi!”
Thấy dáng vẻ cô thế, anh liền thở phào nhẹ nhõm, Tiêu Tuấn Kiệt lộ ra nụ cười ngại ngùng, từ trong túi lấy ra một chai lô hội.
“Lan Hoa, cái này cho em! Anh thấy sinh viên nữ tập huấn da dẻ đều bị phơi đến mức đỏ ửng cả lên! Anh cũng biết con gái thường chuẩn bị mấy thứ này nhưng đây là lô hội từ nhà mang lên, vô cùng hiệu quả, em cứ thử xem sao!”
“Không sao hết áI”
Lý Lan Hoa thở phào nhẹ nhõm.
Nguy hiểm thật, cũng may là cô kịp thời phản ứng, bằng không thì lúng túng chết đi được. Trời tối nên quả thật cô không nhìn rõ lắm, xung quanh không có ai, cô càng thêm lầm tưởng đối phương là Trần Văn Sáng…
“€ó bị thương ở chân hay như thế nào không?”
Tiêu Tuấn Kiệt cúi đầu quan tâm, Lý Lan Hoa vội vàng lắc đầu nhưu trống bỏi, liên tục lùi về sau.
“Không sao. Ban nãy em chỉ muốn đùa, dọa anh chút thôi!”
Tiêu Tuấn Kiệt đương nhiên không ngại chuyện này. Ban nấy không chỉ năm tay, khoảng cash hai người lại còn gần đến mức anh ngửi được hương thơm thoáng qua trên thân thể cô.
Gương mặt anh bất giác ửng đỏ.
“tan Hoa, sao em biết anh đến đây †ìm em?”
Tiêu Tuấn Kiệt đến nơi nhưng lại không biết dùng cách nào để gọi Lý Lan Hoa xuống. Mơ hồ nghe thấy tiếng bước chân, chờ đến lúc xoay người lại thì đã nhìn thấy cô, dáng vẻ tỏ ra hốt hoảng.
Lý Lan Hoa nghe vậy liền thuận miệng bịa chuyện.
“Thật ra em muốn xuống đi dạo, hóng mát một chút…”
“Hóa ra là vậy!”
Tiêu Tuấn Kiệt hoàn toàn không nghỉ ngờ gì cả, bấy giwof đến lượt cô hỏi.
“Anh đến tìm em có việc gì thế?”
“Không có việc gì. Lan Hoa, lúc tập huấn quân sự chắc em cũng nhìn thấy đội trưởng Trần rồi đúng không? Đó là cậu nhỏ của em mà nhỉ? Không nghĩ đến anh ấy lại làm tổng huấn luyện viên!”
“Ừm!”
Lý Vạn Hoa ngượng ngùng gật đầu.
Đâu chỉ thấy, bọn họ còn ôm và hôn nhau nữa kìa…
Mà những điều cô nghĩ, Tiêu Tuấn Kiệt đương nhiên đoán không ra. Hơn nữa trong lòng anh đang vô cufnbg thấp thỏm, thắm dò hỏi cô.
“Đợi trưởng Trần có nói gì với em không?”
Có nói cô phải tránh xa anh hay không được phép ra ngoài chẳng hạn.
Tiêu Tuấn Kiệt cảm giác theo đuổi người con gái mà có bậc phụ huynh như vậy thì thật đáng sợ.
“Hửm?”
“Anh thuận miệng hỏi chút thôi!”
Thấy dáng vẻ cô thế, anh liền thở phào nhẹ nhõm, Tiêu Tuấn Kiệt lộ ra nụ cười ngại ngùng, từ trong túi lấy ra một chai lô hội.
“Lan Hoa, cái này cho em! Anh thấy sinh viên nữ tập huấn da dẻ đều bị phơi đến mức đỏ ửng cả lên! Anh cũng biết con gái thường chuẩn bị mấy thứ này nhưng đây là lô hội từ nhà mang lên, vô cùng hiệu quả, em cứ thử xem sao!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.